Chap 36: BÍ MẬT
Chúc cô sinh nhật vui vẻ <3
.
Vào truyện thui
.
Cậu bỗng nhiên cảm thấy anh tựa hồ so với chính mình càng đáng thương hơn, ngay cả kết hôn cũng không do mình làm chủ.
Anh giống như nhìn thấy trong mắt cậu chợt lóe ánh mắt đồng tình, mặt lạnh lùng, lại càng giận hơn, phảng phất như cùng ai đấu khí ( tức giận). Cậu có chút ăn không tiêu, trong lòng oán hận, sẽ không nên đồng tình với anh!
Bên ngoài kia vài tiểu thư còn đang tiếp tục nói chuyện, một vị tiểu thư bỗng nhiên mở miệng nói:" Quên đi, kỳ thật căn bản không có gì đáng tiếc, các người đừng vì Vương Tuấn Khải mà thương tâm."
Vương Nguyên nghĩ rằng, rốt cục cũng có một người nhận rõ bộ mặt của ác ma này.
Hai người còn lại kinh ngạc nói:" Ai? Cô không phải thích anh ta nhất sao? Cô còn thề nhất định phải gả cho anh ta, như thế nào lại đột nhiên vô tình như vậy?"
" Tôi thực may mắn không lien quan đến anh ta, nói cho các người biết, kỳ thật anh ta chính là ...!"
Vương Nguyên nghe vậy kinh ngạc cực kỳ, kinh ngạc cười khổ.
Vương Tuấn Khải này không có năng lực, vậy bây giờ hành hạ người nam nhân này là ai?
Anh hành hạ không biết bao lâu, giống như không có ý lui, lại càng đánh càng hăng.
Bên ngoài kia hai tiểu thư càng kinh ngạc:" Làm sao có thể? Cô làm sao mà biết được?"
Tiểu thư kia một bộ ảo não ngữ khí nói:" Thôi, nói thật với các người, tháng trước là sinh nhật của tôi? Sau đó tôi thành công mới anh ta đến, lúc ăn cơm, tôi bỏ vào trong rượu của anh ta loại xuân dược dành cho nam nhân, đây là tôi vất vả lấy được, rất mãnh liệt!"
" A? Cuối cùng thế nào?"
" Các người hãy nghe tôi nói, đây là địa phương bất khả tư nghị!" Vị tiểu thư kia hiển nhiên kích động:" Anh ta uống rượu không phải ít, lại một chút phản ứng đều không có! Cái kia là thuốc tráng dương a! Anh ta cư nhiên một chút phản ứng đều không có, cuối cùng còn đưa tôi về nhà, lái xe vẫn bình thường, mãi cho đến cửa nhà của tôi anh ta cũng không có nửa điểm phản ứng!"
" A...... Thật vậy chăng? Rất bất khả tư nghị, tại sao có thể như vậy?"
" Hừ! Nếu anh không phải vô lực, làm sao có thể khống chế tốt như vậy? Nói anh ta vô lực là nói nhẹ, tôi cảm thấy anh ta thực ra là thái dám!"
Ba vị tiểu thư sôi trào đứng lên, hưng phấn mà thảo luận vấn đề Vương Tuấn Khải có phải là thái giám hay không.
Vương Nguyên khiếp sợ xuân dược này là ở cổ đại, trời ạ đây là thật vậy chăng? Đây là nhân vật quý tộc nổi tiếng a, cư nhiên là nam nhân bị hạ xuân dược vẫn không có cảm giác, như thế nào lại không rụt rè như vậy?
Bỗng nhiên, cậu giống như nhớ tới cái gì, tháng trước...... Không phải là ngày đó sao?
Cậu giống nhau bị cái gì đánh trúng, cả người chấn động.
Chẳng lẽ nói, ngày đó anh chính là bởi ăn cái loại dược này, cho nên mới......
Chẳng lẽ anh không phải thường xuyên tìm nữ nhân phát tiết......
Chẳng lẽ...... Là cái kia chết tiệt ở người khác đồ ăn lý loạn kê đơn nữ sinh làm hại cậu?
Nhưng là...... Theo liên hệ của bà chủ quán bar, đến phái người tiếp cậu, thời gian như vậy, cho dù là uống thuốc rồi cũng sớm nên lạnh đi? Cho dù không lạnh, anh có thể chịu đựng như vậy?
Ách......Cậu ở miên man suy nghĩ cái gì a! Cho dù anh không phải biến thái đùa bỡn xử nam, cũng cũng không phải cái thứ tốt? Hơn nữa lúc này đây, anh đã khi dễn cậu ba lần, cho dù anh ta bị bắt buộc, tâm tình không tốt, cũng không thể lấy cậu ra mà phát tiết a!
Tóm lại anh chính là ác ma, sẽ không bởi bất cứ chuyện gì mà thay đổi!
Mấy tiểu thư kia một bên thảo luận, rời khỏi hoa viên.
Vương Nguyên vừa nhẹ nhàng thở ra, bỗng nhiên thượng túi xách rung lên, cậu cả kinh, biết đó là điện thoại của cậu, lúc này gọi cho cậu, nhất định là Giang Trục Thủy.
Nhìn đến cậu dáng vẻ lo lắng, anh ôm cậu ngồi xuống. Cầm lấy túi cậu, lấy cái di động kiểu cũ.
Di động còn đang rung, Giang Trục Thủy tìm không thấy cậu, hẳn là rất vội.
Cậu cũng rất vội, cậu hiện tại trong trạng thái này, như thế nào có thể nghe điện thoại? Nhưng cậu vẫn phải nghe......
Đang mâu thuẫn, Vương Tuấn khải lại ấn mạnh điện thoại.
Cậu sợ hãi, anh đưa điện thoại tới tai cậu.
Thanh âm Giang Trục Thủy truyền đến:" Vương Nguyên, em đang ở đâu?"
" Tôi...... Tôi ở toilet."
" Đi toilet? Như thế nào lâu như vậy?"
Cậu đang kiếm lý do , bỗng nhiên tay anh kéo áo cậu, đụng vào chỗ mẫn cảm của cậu......(Châu nhi: thâm =) )
" A......" Cậu một tiếng rên rỉ tràn ra khóe môi.
Giang Trục Thủy sửng sốt một chút, hỏi:" Làm sao vậy? Không thoải mái sao?"
" Không có gì." Cậu chỉ một thoáng hoảng thần, phẫn nộ nhìn Vương Tuấn Khải.
Anh ta là cố ý! Anh cố ý muốn cho Giang Trục Thủy nghe được!
Đáng giận...... Giang Trục Thủy tuy rằng không phải thật sự là bạn trai của cậu, nhưng bọn họ là bạn bè, hắn vẫn là anh của Giang Hằng Vũ! Cậu làm sao có thể làm cho hắn không thấy cậu được!
" Tôi...... Tôi là không thoải mái." Cậu bắt đầu nói dối:" Tôi không biết ăn cái gì, tiêu chảy, bất quá lập tức trở về."
" Có muốn gặp bác sĩ hay không?"
" Không...... Không cần! Tôi xong ngay, tôi lập tức trở lại!"
Nói xong cậu nhanh chóng tắt điện thoại di động.
" Sợ anh ta biết như vậy?" Anh lạnh lùng nói:" Em thích anh ta?"
Vương Nguyên không thể nhịn được nữa:"Anh đừng hỏi lại loại vấn đề ngây thơ này được không? Vương tiên sinh, anh đã đính hôn rồi!"
Anh lại giận tái mặt, nhếch môi, ôm chặt cậu.
A...ưa... Anh..... Anh ....a.... Dừng lại ngay cho tôi.....á.....đồ khốn...không muốn
" Vương Nguyên, miệng em nói không muốn nhưng thân thể em, từng tấc thịt đều đang đón chào tôi, còn có..." Anh rút côn thịt đang trướng to ra khỏi thân thể cậu, dừng lại một chút rồi thúc thật mạnh vào trong huyệt động đáng thương
"Aaaaaaa......" Vương nguyên thét lên, câu cảm giác như bên dưới rách toác ra, côn thịt gần như cắm thẳng tới ruột cảu cậu
"Không muốn sao, nhưng huyệt động này hình như không ghe theo lời em thì phải" anh một bên nói, một bên không ngừng tra tấn cậu
"A....tôi...tôi van cầu anh....ưa...tôi không chịu nổi nữa......quá nhanh......sẽ hỏng mất...."
Một trận điên cuồng qua đi,cậu cứ như vậy bắn ra, anh cũng ở trong cơ thể cậu phóng ra, nghe anh thở dốc, cậu lại không tự chủ được lại bị cuồng hoan tràn ngập đầu óc, suy nghĩ phiêu tán......
" Vương Nguyên."Anh bỗng nhiên kêu tên của cậu.
Cậu vô lực mở mắt, nhìn đến anh đôi mắt tối đen.
Anh thấp giọng nói:" Thực xin lỗi."
Cậu cho tới bây giờ không nghĩ tới từ này sẽ trong miệng anh nói ra, trong lúc nhất thời nhưng lại ngây ngẩn cả người.
.
Thoả mãn chưa nào??????? Hôm nay buổi chiều tui phải đi học thêm nên bây giờ mới ra chap. Sorry nha=)
.
Chap sau sẽ có một số bí mật sẽ được bật mí nhá.
.
Các nàng đi qua nhoé vote+cmt nhiệt tình nha, chap này đủ 17 vote Châu Nhi sẽ ra chap mới! Yêu các nàng nhìu <3
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro