iii

6 giờ sáng. Kang Taehyun bước ra khỏi căn hộ 403, mang theo lớp vỏ tĩnh lặng được kiểm soát chặt chẽ. cậu tin rằng mọi rung động cảm xúc đều phải được hiệu đính triệt để.

cậu đã dành nửa đêm để cố gắng tìm ra công thức hóa giải chiếc lá phong ép khô mà người hàng xóm bí ẩn đã gửi qua khe cửa. chiếc lá nhỏ bé ấy, chứa đựng sự hỗn loạn của thiên nhiên và cảm xúc, đang đe dọa phá vỡ hệ thống logic hoàn hảo của cậu.

cậu bắt đầu buổi chạy bộ sáng sớm, cố gắng sắp xếp lại nhịp điệu của mình. nhịp tim phải đều, hơi thở phải chậm và ổn định, như một cách tuyên bố với thế giới rằng cậu vẫn là Kang Taehyun

nhưng ngay khi cậu vừa ra khỏi cửa khu chung cư, trật tự lại bị phá vỡ hoàn toàn, không phải bởi âm thanh, mà bởi ánh sáng.

một chàng trai đang loay hoay với chiếc xe đạp cũ kỹ gần cổng. cậu ấy mặc áo hoodie rộng màu be, mang theo bao đàn guitar cũ kỹ. chiếc xe đạp bị xịt lốp, và cậu ấy trông vừa rạng rỡ vừa bối rối một sự tương phản hoàn toàn với bầu trời mờ sương.

Taehyun dừng lại. sự dừng lại này là một sai số không thể chấp nhận được. lý trí cậu đang gào thét về sự chậm trễ trong lịch trình, nhưng cậu không thể rời mắt khỏi sự hỗn loạn có sức hút này.

"có chuyện gì vậy?" Taehyun hỏi, giọng trầm và kiềm chế, cố gắng duy trì khoảng cách vô hình.

chàng trai ngước lên. đó là lần đầu tiên Taehyun nhìn thấy cậu ấy, đó là khuôn mặt cậu ấy chưa từng thấy

"à, tôi bị xịt lốp rồi," chàng trai nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vang vọng như tiếng đàn minor mà Taehyun đã nghe thấy hàng đêm.

"tôi là Choi Beomgyu, căn 404. tôi phải đến phòng tập ngay bây giờ. có vẻ tôi sẽ phải chạy bộ rồi."

Kang Taehyun đông cứng lại. Choi Beomgyu. cái tên chứa đựng cả sự phá vỡ và lãng mạn. cậu là Beomgyu, người hàng xóm đã phá vỡ mọi logic của cậu bằng một dấu lặng đơn.

Taehyun cần hai giây để xử lý thông tin. "lý trí của cậu: hãy bỏ đi, đó không phải việc của cậu. cảm xúc của cậu: không thể, cậu ấy sẽ bị trễ."

"tôi có xe đạp," Taehyun nói, giọng hơi khô khan vì sự rung động bất ngờ. cậu chỉ chiếc xe đạp thể thao của mình, vốn chỉ dành cho mục đích tập luyện cá nhân, không bao giờ chở ai.

"tôi có thể đưa anh đi. anh chỉ cần chỉ đường."

Beomgyu tròn mắt, hạnh phúc và ngạc nhiên hiện rõ. "thật sao? cảm ơn cậu! tôi chưa bao giờ gặp cậu trước đây. cậu là..."

"tôi là Kang Taehyun. căn 403," Taehyun cắt ngang, chấp nhận sự định mệnh này. cậu cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng và khép kín, nhưng bên trong, trái tim cậu đang đập nhanh gấp đôi nhịp chạy bộ bình thường của cậu.

Taehyun chở Beomgyu trên chiếc yên sau nhỏ hẹp. đó là sự gần gũi vật lý lâu nhất và lãng mạn nhất của họ. Beomgyu phải ôm nhẹ lấy eo Taehyun để giữ thăng bằng.

Taehyun cảm thấy run run. cậu chỉ tập trung vào việc đạp xe thật đều, cố gắng không để Beomgyu cảm nhận được sự khắc khoải trong từng vòng quay.

hơi thở ấm áp của Beomgyu phả vào gáy cậu, mang theo mùi hương gỗ đàn hương và một chút sương sớm một sự kết hợp hỗn loạn nhưng thân mật đang bao trùm lấy sự tĩnh lặng của cậu.

"Taehyun" Beomgyu phá vỡ sự im lặng đầu tiên, giọng điệu ngọt ngào. "cảm giác được cậu chở đi... an toàn hơn nhiều so với việc tôi tự đạp xe."

Taehyun cố gắng không phản ứng. "tôi chỉ đang giữ tiến độ."

Beomgyu cười khúc khích, tiếng cười vang vọng phía sau lưng Taehyun. cậu ấy siết nhẹ hơn vào eo Taehyun một chút. "tôi biết cậu là người hiệu đính của tôi mà. tôi thích cách cậu làm cho thế giới của tôi trở nên nhịp nhàng như thế này."

mỗi lời nói của Beomgyu là một sai số mới trong hệ thống lý trí của Taehyun. cậu cảm thấy sự căng thẳng lan tỏa từ gáy xuống tận ngón tay đang nắm chặt tay lái. cậu phải giữ thăng bằng, không chỉ cho chiếc xe, mà còn cho lý trí của chính mình.

khi họ đến ga tàu điện ngầm, Beomgyu nhảy xuống. cậu ấy mỉm cười với Taehyun

"cảm ơn cậu vì chuyến đi này, hàng xóm Taehyun," Beomgyu nói, ánh mắt chân thành. Beomgyu tiến lại gần

"tôi biết cậu ghét sự lạc nhịp. nhưng tôi muốn cậu biết, tôi rất vui vì người gửi dấu lặng là cậu. lần sau, hãy nhớ tôi muốn cậu chở tôi đi xa hơn đấy."

Taehyun không thể trả lời. cậu chỉ gật đầu một cái khẽ khàng, khắc khoải chấp nhận lời mời này. cậu nhìn Beomgyu khuất dần vào đám đông, và cảm thấy thế giới tĩnh lặng của mình đã bị viết lại hoàn toàn.

đó là lần gặp mặt đầu tiên, nơi tình yêu đã được ký kết bằng nhịp điệu chung đôi và lời thú nhận bí mật, làm rung động từng tế bào logic của Kang Taehyun.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro