chap 3

**Chap 3: Chuyến Đi Chơi Xa**

Ngày hôm đó, công ty của JaeHan tổ chức một chuyến đi chơi xa để mọi người có thể thư giãn sau những ngày làm việc căng thẳng. Nghe tin về chuyến đi, JaeHan háo hức chuẩn bị rất nhiều đồ đạc cho cuộc hành trình. YeChan, không bỏ lỡ cơ hội, đã xin qua nhà JaeHan ngủ ké với lý do muốn đi cùng anh. Tuy nhiên, thực chất YeChan chỉ muốn được ở gần JaeHan, cùng anh chuẩn bị cho chuyến đi và tận hưởng thêm thời gian bên cạnh người mà anh luôn thầm thương trộm nhớ.

JaeHan chọn đi xe buýt chung với đồng nghiệp để có thể hòa mình vào không khí vui vẻ của cả đoàn. YeChan, dù không chuẩn bị nhiều đồ đạc, nhưng anh biết rằng những gì cần thiết có thể dùng chung với JaeHan. Anh cũng nhiệt tình phụ giúp JaeHan soạn đồ, cả hai cùng nhau lựa chọn quần áo, sắp xếp đồ dùng cá nhân vào vali. Không những vậy, đêm đó họ còn ôm nhau ngủ, cùng chia sẻ những khoảnh khắc tình tứ, ấm áp.

Sáng sớm hôm sau, lúc 5 giờ, JaeHan đã thức dậy chuẩn bị. Anh chọn cho mình một bộ trang phục thật đẹp, toát lên vẻ thanh lịch và cuốn hút như một tiên nữ giáng trần. Khi anh bước ra, YeChan không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của JaeHan. Trên chuyến xe buýt, YeChan và JaeHan ngồi cạnh nhau, nhưng ngồi phía trước họ là bạn gái của JaeHan. Dù có người thứ ba, nhưng điều đó không ngăn cản được YeChan và JaeHan tận hưởng thời gian bên nhau. Họ bôi kem chống nắng cho nhau, nhẹ nhàng chăm sóc từng chi tiết nhỏ, thậm chí còn mát-xa trán cho nhau để giảm căng thẳng sau hành trình dài.

Khi đến nơi, đoàn quyết định chia phòng ở bằng cách bốc thăm. Như một sự sắp đặt của định mệnh, JaeHan và YeChan bốc trúng cùng một phòng. Tuy nhiên, vì khi đến nơi trời đã tối, họ chỉ kịp tắm rửa rồi chuẩn bị đi ngủ. Nhưng trước khi ngủ, YeChan quyết định sẽ có một cuộc nói chuyện nghiêm túc với JaeHan. Anh không ngần ngại nói thẳng: "Tao đã bảo mày, nhỏ đó không tốt. Mày nên chia tay đi."

YeChan bắt đầu giảng đạo lý cho JaeHan, nhấn mạnh những điểm không tốt của bạn gái anh. Dù JaeHan nghe nhưng có vẻ không muốn thay đổi gì, chỉ mỉm cười trêu lại YeChan. Dù sao thì đêm đó cũng qua nhanh, và cả hai cùng chìm vào giấc ngủ, mỗi người theo đuổi những suy nghĩ riêng.

Sáng hôm sau, cả công ty họp mặt lại tại bãi biển để tham gia các trò chơi tập thể. Trò chơi đầu tiên là trò đụng tay đoán người. Luật chơi đơn giản, người thua sẽ bị bịt mắt và phải sờ tay để đoán ai là người thắng. YeChan không may thua cuộc, và anh phải đoán người thắng là JaeHan. Khi YeChan sờ tay JaeHan, anh không chút do dự đoán ngay chính xác. Có lẽ, chỉ cần một cái chạm nhẹ, YeChan đã nhận ra người mà anh luôn yêu thương.

Tối đến, cả nhóm tụ tập quanh lửa trại, cùng nhau uống rượu và chơi trò xoay chai hỏi đáp "Thật hay Thách." Khi đến lượt YeChan, một người trong nhóm nói với giọng trêu chọc: "Y yaa, sếp ơi, Thật hay Thách?" YeChan không chút do dự, chọn "Thật." Người đó liền hỏi: "Sếp đang thích ai đúng không?" YeChan bình thản trả lời: "Ờ thì sao." Mọi người xôn xao, tiếp tục ép anh nói rõ hơn: "Người đó là ai?" YeChan chỉ cười, trả lời lấp lửng: "Một lần hỏi thôi, xoay tiếp đi."

Khi chai xoay đến lượt JaeHan, YeChan hỏi: "Cậu cảm thấy sao khi có người luôn yêu thầm cậu?" JaeHan ngập ngừng một lúc rồi trả lời: "Tôi... tôi rất mến họ, nhưng tôi có bạn gái rồi." Lời nói của JaeHan khiến không khí trở nên căng thẳng, và YeChan chìm vào sự im lặng. Dù rất buồn, nhưng YeChan cố giấu đi cảm xúc thật của mình.

Trò chơi tiếp tục với một trò khác là bóc số. Người thắng sẽ ra lệnh cho những người có số được chọn làm một điều gì đó. Bạn gái của JaeHan bất ngờ thắng cuộc và đưa ra yêu cầu: "Số 1 và số 7 hôn nhau đi." Đáng tiếc thay, số 1 là JaeHan và số 7 chính là YeChan. Mọi người đều dồn sự chú ý vào họ. Dù rất muốn hôn JaeHan thật lâu và sâu, nhưng vì có bạn gái của JaeHan ở đó và mọi người xung quanh, YeChan chỉ dám hôn nhẹ lên má JaeHan.

YeChan tiếp tục uống rượu, uống đến mức mặt đỏ bừng. JaeHan phải dìu anh về phòng. Khi vào phòng, YeChan ngồi xuống, hai tay giơ ra như muốn ôm JaeHan nũng nịu. JaeHan không thể từ chối, anh để YeChan ôm mình. Tuy nhiên, khi đang ôm, YeChan bất ngờ đẩy JaeHan ra, mắt rơm rớm nước: "Mày ác lắm... Chơi mà có bồ... không đợi tao..."

JaeHan không biết phải nói gì, chỉ cười nhẹ, vuốt tóc YeChan: "Ờ, ờ, xin lỗi mà."

Không đợi JaeHan phản ứng thêm, YeChan kéo anh lại gần, áp sát mặt mình vào JaeHan và hôn anh. JaeHan, dù ngỡ ngàng, nhưng không kháng cự, để YeChan hôn. Hôn được một lúc thì YeChan mệt quá, lăn ra ngủ. JaeHan nhìn YeChan, lòng đầy trăn trở và mâu thuẫn. Cảm xúc của anh trở nên phức tạp hơn bao giờ hết khi nhận ra rằng YeChan đã yêu anh từ rất lâu...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro