List các bản nhạc Violin cổ điển, bán cổ điển được sử dụng trong truyện.
Đoạn độc tấu trong bài An Hòa kiều bản Mã Đầu Cầm là ý tưởng cho sự phát triển âm nhạc trong Kẻ nghe được tiếng vọng.
Dưới đây là hệ thống 7 bản nhạc violin được vang lên trong truyện Kẻ nghe được tiếng vọng:
Ost chính cho truyện: Sad Romance (a.k.a. Sad Violin) – Ji Pyeong Kwon
1. Đoạn độc tấu trong bài An Hòa kiều bản Mã Đầu Cầm trong chương 1 – Sự khởi đầu
Một bản nhạc nhè nhàng, man mác, khẽ run như tiếng gọi từ xa.
2. Meditation from Thais – Jules Massenet
Bản nhạc 2 trong chương 2 – Người từng yêu nhưng không còn được chờ.
Một bản Violin mềm, tha thiết, như cảm xúc của một lời tiễn biệt chưa được cất.
3. Largo from Xerxes – Handel (violin version)
Bản nhạc 3 trong chương 7 – Người không kịp nói lời sau cuối.
Một bản Violin mang âm hưởng tiễn biệt trang trọng và bình an.
4. Nocturne in C-sharp minor – Chopin (violin version)
Bản nhạc 4 trong chương 8 – Người từng hứa sẽ quay về.
Một bản nhạc mang sắc thái mộng du, mơ hồ, như một lời hứa đã bay qua năm tháng.
5. Winter – Vivaldi (mvt1)
Bản nhạc 5 trong chương 11 – Người không thể tha thứ.
Những nốt nhạc như gió rền mạnh, như cào vào không gian bằng dây đàn – tượng trưng cho giằng xé nội tâm.
6. Fratres – Arvo Part (violin version)
Bản nhạc 6 trong chương 14 – Người không dám sống thật.
Những giai điệu lặp lại, vòng tròn, như người mãi mắc kẹt trong lớp vỏ không thể thoát ra.
7. Intermezzo – Nhà soạn nhạc người Ý Pietro Mascagni (Trích từ vở opera Cavalleria Rusticana).
Bản nhạc 7 trong chương 17 – Giai điệu của chúng ta
Cả bản nhạc được chia cấu trúc làm 3 phần:
Khởi đầu lặng lẽ: bản nhạc mở đầu bằng một gia điệu violin rất nhẹ nhàng và da diết, như một tiếng lòng đang tìm kiếm. Nó tạo sự cô đơn, tĩnh lặng, mong manh của An hòa.
Khoảng khắc vỡ òa: sau phần mở đầu trầm lắng, giai điệu bùng nổ một cách đầy cảm xúc và mạnh mẽ, không phải dữ dội mà là một sự bừng tỉnh đầy rung động. Phần này lột tả chính xác khoảnh khắc An Hòa được A Bảo nhìn nhận, được gọi tên , và nhận ra sự tồn tại của mình.
Kết thúc bình yên: cuối cùng, bản nhạc lắng xuống một cách đầy tanh thản và dịu nhẹ. Giai điệu trở nên đầy đặn, tròn trịa, như thể mọi lo âu đã tan biến, nhường chỗ cho sự bình yên và trọn vẹn. Đây là "giai điệu" của người cuối cùng đã dám yêu lại chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro