Chương 83: Phòng An Toàn
Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Wattpad: tuyetnhi0753
WP: nhacomeoltn.wordpress.com
***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi
🫶 Sao trên wattpad và nhấn thích trên word nhé
~~~~~~~~~~~
★Hồ sơ nhân vật trước mắt
Hứa Tri Ngôn, Bạch Tẫn
Giang Hòe Gia, Kim Thịnh
Hứa Tri Ngôn còn muốn giải thích thêm gì đó.
Nhưng người trước mắt không để cho cậu có thêm cơ hội, sau khi ọc ra một họng máu thì liền hôn mê.
"... Loại tình huống này thì làm sao tính tiền đây? Lỡ anh ta mãi không tỉnh luôn thì làm sao?" Cậu nghi hoặc hỏi hệ thống.
[Cái đó, bên chúng ta có cung cấp thời gian dừng chân miễn phí, vết thương trí mạng này sẽ từ từ được điều trị từng chút một..]
Âm thanh của hệ thống càng lúc càng nhỏ.
Lúc trước nó không cảm thấy việc trị liệu miễn phí vết thương cho người chơi là có vấn đề gì cả, dù sao thì người chơi phải còn sống thì mới giao dịch được, đây chỉ có thể tính là tiêu hao thông thường.
Nhưng bây giờ Phòng An Toàn đã đổi chủ nhân khác rồi.
Miễn phí trị liệu vết thương trí mạng?
Chịu lỗ tích phân và năng lượng để thực hiện phúc lợi?
"Chúng ta là tổ chức từ thiện hay sao?"
Hứa Tri Ngôn lắc đầu, vẻ mặt tựa như đang lỗ sặc máu.
[Vậy phải làm sao đây? Nhưng mà nếu như hắn ta không tỉnh lại thì chúng ta cũng đâu có cách nào cướp được tích phân đâu.] Hệ thống sốt ruột, nhất thời dùng sai từ ngữ.
"Đương nhiên là ghi nợ."
Hứa Tri Ngôn đứng dậy, liếc nhìn cơ thể phát ra ánh sáng nhàn nhạt do được tiến hành trị liệu của người chơi xa lạ.
"Ghi hóa đơn cho anh ta."
"Tao vốn đặc biệt ưu ái đồng loại con người, cho nên không cần ăn chênh lệch từ anh ta, năng lượng dùng để chữa trị thì cứ tính theo tích phân với tỷ lệ 1:1 đi"
Hệ thống nghe xong cũng khó tránh khỏi cảm động.
Ký chủ của nó vậy mà lại từ bỏ chuyện ăn chênh lệch từ việc chữa trị vết thương trí mạng trên người của người chơi?
Phải biết rằng, vào giây phút cận kề sống chết như thế này, cho dù có tăng giá lên gấp ba bốn lần, thì vẫn sẽ có vô số người tranh nhau chi trả! Dù sao thì đây cũng là tiền mua mạng mà.
[Ký chủ! Ngài quả là người lương thiện bậc nhất mà!]
Nó còn cho rằng ký chủ của nó sẽ tăng giá lên gấp 10 lần nữa đó.
Nghe lời này, Hứa Tri Ngôn gật đầu, lòng đau như cắt.
"Ài, người á mà, phải nói đến lương tâm, phải hành thiện tích đức mới được, nếu không trò chơi lại có cớ hủy hoại tiếng tăm của tao."
Nếu đơn giá của việc trị liệu vết thương trí mạng tại Phòng An Toàn quá cao khiến người chơi bị áp bức, thì khi tin này truyền ra ngoài sẽ gây bất lợi cho Phòng An Toàn, những người chơi nghèo khó cũng sẽ bởi vì không chi trả nổi mà tránh vào nơi này.
Nghĩ đến đây, cậu lại bổ sung thêm một câu.
"Lúc ghi giấy nợ hãy thêm vào một câu, có thể dùng sức lao động để khấu trừ."
Phòng An Toàn vẫn đang ở trong giai đoạn xây dựng cơ bản và cần có lượng lớn người chơi dốc sức lao động, ít nhất cũng phải làm xong bước sửa sang cái đã.
Bàn giao xong mọi việc, nhìn thấy người chơi kia vẫn đang nằm bò, Hứa Tri Ngôn mất luôn hứng thú tiếp tục xem phát sóng, cậu tính nhân lúc này nâng cấp một chút cơ sở hạ tầng của Phòng An Toàn.
Lúc đầu khi nghe hệ thống nhắc nhở, cậu cứ tưởng rằng hôm nay Phòng An Toàn sẽ không có mối làm ăn nào, nên cũng không vội vàng nâng cấp.
【Cấp độ Phòng An Toàn: Cấp 2】
【Số chìa mở cửa các phòng đang khóa: 2】
【Điểm kỹ năng có thể nhấn sáng: 2】
【Trước mắt có thể mở ra với các phó bản: ≤★★★☆】
Hứa Tri Ngôn rất ngạc nhiên khi phát hiện phần thưởng thăng cấp Phòng An Toàn đã tăng lên gấp hai lần.
Hơn nữa, do cậu đã vượt qua được phó bản ba sao rưỡi, cho nên Phòng An Toàn cũng đã được mở ra với các phó bản có cấp sao tương tự.
Chỉ là, nơi mà Phòng An Toàn đang đặt chân hiện tại vẫn là phó bản một sao rưỡi.
Kế đến là nhấn sáng điểm kỹ năng.
Hứa Tri Ngôn lưỡng lự qua lại giữa Cung Cấp Phục Hồi và Tăng Cường Trạng Thái.
Hiện nay, sự phát triển toàn diện của Phòng An Toàn vẫn tương đối thấp, nhất là Cửa Hàng Cung Ứng.
Bên trong chỉ có một loại Thanh Đường dùng để khôi phục giá trị tinh thần, mỗi lần sử dụng chỉ hồi phục được 0,1 điểm, nếu gặp phải trường hợp trạng thái tinh thần trống rỗng cần được bổ sung toàn bộ, thì e rằng phải ăn thêm mấy loại thực phẫm hỗ trợ tăng cường Insulin thì mới đủ!
★★Insulin là một loại hormone được tiết ra bởi tuyến tụy và đóng một vai trò quan trọng trong quá trình chuyển hóa glucose, lipid và protein trong cơ thể. Nó là một loại hormone thiết yếu điều chỉnh lượng đường trong máu và đảm bảo rằng các tế bào của chúng ta nhận được năng lượng cần thiết để hoạt động bình thường.
Mà canh nóng giúp phục hồi trạng thái sinh mệnh muốn bán ra ngoài, thì bắt buộc phải tăng mục Cung Cấp Phục Hồi lên cấp 3.
Hứa Tri Ngôn nghĩ tới nghĩ lui, cậu quyết định dùng 2 điểm đó để nâng cấp nguồn Cung Cấp Phục Hồi, dù sao thì nơi này cũng là Phòng An Toàn, cậu ít nhất phải bảo đảm được những người chơi đến đây đều sẽ nhận được đầy đủ nguồn cung ứng.
Sau khi lựa chọn xong, cậu bảo hệ thống mở giao diện trạng thái thăng cấp mới của Phòng An Toàn lên đầu trang để xem.
【Cấp độ Phòng An Toàn: 2】
【Cung cấp phục hồi: Cấp 3 (Đã mở Cửa Hàng Cung Ứng)】
【Tăng cường trạng thái: Không】
【Thăng cấp đặc thù: Không】
【Cửa Hàng Cung Ứng: Thanh Đường (thăng cấp), mở khóa Canh Nóng Ấm Bụng】
Hứa Tri Ngôn hài lòng gật đầu, nhấn vào nút Cửa Hàng Cung Ứng, một tấm bảng to trong suốt hiện ra.
Lúc ban đầu, cái Cửa Hàng Cung Ứng này nhỏ đến mức khiến cậu không có mặt mũi nào mà mở ra cho người chơi xem, kích cỡ chỉ bằng một quyển sách và chỉ có một thanh đường trơ trọi nằm ở đó.
Nhưng sau khi tăng được hai cấp thì Cửa Hàng Cung Ứng đã to hơn trước, tuy rằng bên trong vẫn chẳng có gì nhiều.
【Tên: Thanh Đường (chất lượng kém)】
【Cấp độ: Không】
【Loại hình: Bổ sung đặc thù】
【Giản lược: Thanh đường chất lượng kém, kèm theo một mùi đường hóa học, là đặc sản của Phòng An Toàn, mỗi lần sử dụng có thể khôi phục 0,1 điểm tinh thần lực, không có tác dụng phụ.】
【Ghi chú sử dụng: Có thể xem như kẹo thông thường mà ăn trong khi vượt ải.】
Wattpad: tuyetnhi0753
Thanh Đường sơ cấp vẫn treo ở vị trí cũ, còn bên cạnh nó là Thanh Đường phiên bản nâng cấp.
Sau khi thăng cấp, phần ghi chú chất lượng kém của Thanh Đường đã được đổi sang thơm ngon, từ mỗi lần sử dụng tăng được 0,1 điểm tinh thần lực cũng đổi thành tăng 1.
Nhưng so với việc Thanh Đường đã được thăng cấp, thì Hứa Tri Ngôn càng hứng thú hơn với Canh Ấm Bụng mà cậu đã hết mực mong chờ.
【Tên: Canh Ấm Bụng (Nóng) 】
【Cấp độ: Không】
【Loại hình: Bổ sung đặc thù】
【Giản lược: Có vị như nước chà nồi nhưng lại rất ấm nóng, sau khi sử dụng có thể nhanh chóng hồi phục được phần nào thể lực, tăng thân nhiệt, bổ máu.】
【Ghi chú sử dụng: Dở ẹc, không ngon】
Tuy rằng chỉ là loại bổ sung cơ bản, mùi vị cũng kém, nhưng công dụng mà nó sở hữu quả thật không tệ chút nào.
Hứa Tri Ngôn uống thử một bát, thử trải nghiệm năng lực khôi phục của nó, cậu cảm thấy đây là phiên bản tăng cường của thuốc điều trị, nó còn kèm theo cả hiệu quả làm tăng nhiệt độ cơ thể, sau cùng cậu vào mục Thuốc Hồi Phục và cho Canh Ấm Bụng cái giá là 400 tích phân.
Số Thanh Đường bản nâng cấp thì 100 tích phân, loại kém chất lượng thì 10 tích phân.
Hệ thống vẫn đang tán thưởng cậu.
【Ký chủ! Giá rẻ như vậy luôn sao? Thuốc hồi phục thể lực được Thương Thành bán với giá 500 tích phân lận á! Vậy mà chúng ta chỉ bán có 400? Ngài quả là người tốt mà!】
"Ừm, dù sao thì loại canh này của chúng ta vẫn kém hơn những loại thuốc hồi phục thuần túy một chút, may là nó vẫn còn có thêm công dụng bổ sung các tổ hợp trạng thái khác." Hứa Tri Ngôn giải thích một phen.
Do sau khi thăng cấp, Cửa Hàng Cung Ứng trong Phòng An Toàn không cần phải tiêu hao năng lượng và tiền để bày bán, cho nên cậu dự định đi con đường kinh doanh lãi ít và đẩy mạnh tiêu thụ.
Sau cùng, cậu cầm hai chiếc chìa khóa, nhìn sang Phòng An Toàn đang vang lên từng tiếng ting ting tang tang sửa chữa.
Nhà Xác, Phòng Thăng Cấp Đạo Cụ, Thư Viện, Phòng Dịch Chuyển (phòng này nếu về sau có sử dụng đến và biết công dụng chính xác thì sẽ đặt tên lại), Phòng Thăng Cấp Nhân Viên, Phòng Chủ, Suối Nước Nóng, Khu Vực Cấm, Phòng Tiêu Bản...
Phòng thì nhiều mà chìa khóa lại quá ít.
Hứa Tri Ngôn chìm vào sự do dự.
Ngoại trừ Phòng Quái Vật đã được mở ra, thì những phòng khác đều cần ít nhất 2 chìa.
Cậu rất muốn mở Nhà Xác (Phòng Dừng Xác, vì công dụng của nó là đông xác chờ năng lượng cứu ở chương đầu có nói nên đang phân vân giữa hai tên).
Xác suất chết chóc trong trò chơi này quá cao, lúc trước cậu chỉ vào những phó bản cấp thấp thôi mà tỉ lệ người chơi sống sót đã chẳng được đến một nửa, chỉ cần phạm phải một chút sai lầm thì cũng phải bỏ mạng tại đây.
Nếu như bây giờ cậu để dành lại 2 chiếc chìa khóa này, rồi chờ đến khi tìm được Phòng An Toàn kế tiếp, thì cậu sẽ có thể thuận lợi tích được 5 chiếc chìa khóa.
Nhưng mà cậu không chắc rằng liệu phó bản sau mình có thể tìm được Phòng An Toàn hay không.
Phó bản trừng phạt cũng sẽ có Phòng An Toàn sao?
Ngoài điều này ra, cậu còn rất muốn mở thêm Thư Viện; Suối Nước Nóng hình như cũng tốt lắm, thông tin giản lược có viết có thể ngâm mình để nâng cao thể chất, thể lực của cậu yếu như vậy, biết đâu lại có công hiệu; còn cái Khu Vực Cấm (Cấm Khu) kia thì càng nhảm nhí hơn nữa, cần đến hẳn 10 chìa, còn chẳng nói rõ là có tác dụng gì...
Nhưng mà loại phòng còn cần nhiều hơn một chìa so với Nhà Xác có chức năng nghịch thiên kia, thì năng lực chắc là mạnh lắm.
Vào lúc Hứa Tri Ngôn do dự khó quyết, không biết có nên sử dụng hết hai chìa luôn không, thì người chơi xa lạ đang nằm bò ở cửa chợt nhúc nhích.
[Ký chủ! Người chơi bị thương nặng đã hoàn toàn hồi phục, khoảng 3 phút nữa sẽ tỉnh lại, tôi đã gửi hóa đơn vào trong hệ thống của hắn rồi!]
Hệ thống Phòng An Toàn hành động lanh lẹ, dứt khoát.
"Rất tốt." Hứa Tri Ngôn an tâm gật đầu.
Bây giờ xem ra, tất cả các thành viên trong Phòng An Toàn đều đã bước vào con đường chính quy, tư tưởng và quan niệm cũng đã tiến gần đến cậu hơn.
Cúi đầu nhìn phòng phát sóng vừa nãy, Hứa Tri Ngôn cố nhớ ra tên của người chơi cùng nội dung của phó bản này.
【Thị Trấn Đỏ Máu - Số 09 - Lâm Thiệu】
Thị Trấn Đỏ Máu là một trấn nhỏ có bối cảnh hiện đại, cư dân trong trấn ban ngày thì ngủ, đêm đến thì ra ngoài, thị trấn cái gì cũng có đủ, chỉ là mỗi khi trăng tròn thì sẽ gặp phải sự tấn công của quái vật...
Lúc đó, cậu liếc mắt nhìn sơ qua thì cảm thấy đây là một thị trấn có sự biến hóa của quỷ hút máu và người sói, không còn nhìn ra có gì hiếm lạ cả.
Nhưng bây giờ thì khác.
Trên thị trấn đó, có một công ty trang trí!
★★Công ty trang trí là công ty thiết kế chuyên nghiệp tích hợp thiết kế nội thất, lập ngân sách, xây dựng và vật liệu.
Ông chủ là một con quỷ hút máu béo tròn, trong tay có 7, 8 công nhân, có một người chơi hình như sau khi làm công cho nó xong thì liền bị hút khô luôn.
Hứa Tri Ngôn sờ cằm, hét vào trong nhà: "Lục Lục, ra đây giúp với."
Lời vừa dứt, thì một con quái vật khổng lồ to như rết trườn xuống từ cửa sổ tầng hai rồi cuộn tròn trước mặt Hứa Tri Ngôn với gương mặt phấn khích.
"Đến, đến rồi!"
Lục Lục vừa rồi đang hưởng thụ oán hận, ngưỡng mộ cùng đố kỵ ở trong nhà, khỏi phả nói, sướng hết biết.
Hứa Tri Ngôn thì thầm vào tai Lục Lục mấy câu, rồi ngả người lên ghế như trước.
Chẳng phải là không tin sao?
Vậy cậu chỉ diễn một chút thôi.
Lâm Thiệu đã tỉnh.
Anh ta cảm thấy vết thương trí mạng trên người đã hồi phục không ít, nên cực kỳ kích động, thì ra đây chính là sức mạnh của Phòng An Toàn trong lời đồn sao?
Thật sự quá mạnh đi, anh ta còn cho rằng lần này bản thân chết chắc rồi.
Chẳng qua, anh ta không có mở mắt, vẫn nằm bò ra đó, bởi vì anh ta nghe thấy được cuộc đối thoại của tên gian thương Hứa Lột Da và đám quái vật trong Phòng An Toàn.
"Phòng An Toàn không cần có quá nhiều người chơi, một mình tôi có thể đem theo cả đám trong công ty trang trí kia qua đây..."
Là tiếng của Hứa Tri Ngôn.
Kế đó, một âm thanh khủng khiếp và bén nhọn dường như bất mãn vang lên: "Không, không đủ, quá ít, tôi cần nhiều công nhân hơn, cái người vừa vào cửa khi nãy..."
Giọng điệu này, có lẽ là của người phụ trách Phòng An Toàn.
Lâm Thiệu nghĩ, cái tên Hứa Tri Ngôn này chắc chắn lại đang tính nuốt đồ ngon một mình, nói không chừng còn muốn hại cả anh ta!
Quả nhiên, anh ta nghe thấy Hứa Tri Ngôn kịch liệt phản bác.
"Một mình tôi là được rồi! Căn bản không cần đến nhiều người chơi như vậy! Nếu bây giờ ngài muốn sử dụng sức lao động của tên gà còi này thì nói không chừng hắn còn định bàn điều kiện với ngài đó, tôi thì khác, tôi cái gì cũng không cần, chỉ cần một số loại bổ sung miễn phí..."
Nghe đến đây, Lâm Thiệu làm gì mà còn không hiểu, anh ta dốc hết sức để đứng dậy, lớn tiếng hét lên.
"Tôi cũng làm được! Cái gì tôi cũng không cần! Ngay cả cung ứng miễn phí tôi cũng không cần!"
Anh ta thật sự không muốn quay trở về nơi đó nữa.
Nhất là khi dêm đến, cho dù là đám cư dân cổ quái hay là bị quái vật tập kích, thì đều quá khó đi...
Nghe đến đây, những lời còn sót lại của Hứa Tri Ngôn bị tắc nghẽn trong cổ họng.
Sao lại có người chẳng cần luôn nguồn cung ứng miễn phí thế này?
Chẳng lẽ cậu đã diễn lố quá rồi sao?
Bên kia, do dùng lực mạnh quá nên Lâm Thiệu thấy hơi choáng.
Lo lắng quái vật của Phòng An Toàn không đồng ý, anh ta nhanh chóng thanh toán hóa đơn trị liệu ngay khi nhìn thấy nó.
"Cần công nhân trang trí sao? Ngày mai tôi nhất định sẽ mang đến cho ngài! Xin ngài hãy sử dụng tôi!" Lâm Thiệu nhìn Lục Lục bằng ánh mắt cháy bỏng.
Lục Lục bị nhìn đến hoảng hồn.
Đạo cụ trong tay nó suýt thì rơi xuống đất.
Sau khi nhận được ánh mắt của Hứa Tri Ngôn, nó lắc lư thân mình, chậm rãi trườn đến trước mặt Lâm Thiệu.
"Thứ này có thể tạm thời chỉnh sửa trạng thái của lũ quái vật, khiến cho quái vật cũng có thể tiến vào Phòng An Toàn." Nói rồi, nó ném một cái vòng hình tròn cho Lâm Thiệu.
Lâm Thiệu nhận lấy đạo cụ, nhìn sang khiêu khích Hứa Tri Ngôn, như là đang nói 'gian kế của cậu đã bị tôi nhìn thủng rồi'.
"..."
Hứa Tri Ngôn cúi đầu, có chút mơ màng.
Cho đến khi lên đến phòng nghỉ ở tầng hai, thì Hứa Tri Ngôn mới nhịn không nổi, lên tiếng hỏi Hệ thống Phòng An Toàn.
"Tao quả nhiên vẫn là quá tốt bụng rồi có đúng không? Hay là đầu của tên Lâm Thiệu này đã bị vỡ trong phó bản rồi?"
Vừa nãy cậu còn định để cho Lục Lục và Lâm Thiệu giao dịch với nhau, Phòng An Toàn sẽ điều trị toàn bộ vết thương và khôi phục lại trạng thái tối ưu cho anh ta, đổi lại anh ta sẽ đi trộm một đội trang trí từ thị trấn về đây.
Kết quả, người này chẳng những tự trả hết các loại phí, còn rất tích cực lao động.
[Có lẽ là do... thiết lập mà Hệ Thống Chủ đã đắp nặn cho ngài đã quá, quá... quá cái gì đó rồi.] Hệ thống ngập ngừng đáp.
Một người một thống nhìn xuống từ cửa sổ, khi thấy Lâm Thiệu đang tràn trề sức sống mà làm việc, cả hai đều rơi vào yên lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro