(PAT) Chương 108: Phát Hiện Quái Vật Mới
Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Wattpad: tuyetnhi0753
WP: nhacomeoltn.wordpress.com
Ins: @tuyetnhi0753
***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi
🫶 Sao trên wattpad và nhấn thích trên word để ủng hộ mình nhé
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
●●BUG: Lỗi trong trò chơi.
* Độ hảo cảm: Mức độ yêu thích của nhân vật đối với người chơi.●●
Bầu không khí trong phòng chợt trở nên nặng nề.
Bạch Tẫn mang vẻ mặt như muốn cười mà không cười nhìn Hứa Tri Ngôn.
"Ồ, hình như cũng không tệ lắm. "
"Em yêu ơi, sao em lại làm ra bộ mặt như vậy? Bây giờ chúng ta đã là người một nhà rồi. "
???
Hứa Tri Ngôn nghe cái xưng hô này mà chấn động toàn thân, cậu không hiểu, tại sao cái tên biến thái trước mặt lại có thể chấp nhận cái thân phận mới này một cách trơn tru đến như vậy?!
Nhưng nghĩ đến nhiệm vụ sắp phải làm tiếp theo đây, cậu không có chịu chấp nhận số phận.
Cậu làm lơ với Bạch Tẫn, phất tay gọi hệ thống ra, khiếu nại: "Tao muốn khiếu nại, tao có thể tìm được một người khác thích hợp hơn. "
Chỉ là một thân phận nhỏ nhoi, ai mà chẳng làm được cái thân phận người mẹ này?
Cùng lắm thì cậu đi lừa Tạ Linh Y, ít ra người ta là con gái!
Song, trò chơi không hề tiếp nhận khiếu nại đợt này.
【Nhân vật phụ này không phải là do hệ thống cưỡng chế sắp xếp cho bạn. 】
【Trong nhận thức của con gái bạn, người này chính là người mẹ trong tương lai. 】
【Xin người chơi hãy suy ngẫm, xem có phải cách thức tương tác giữa bạn với NPC này có vấn đề gì hay không? 】
"Có vấn đề? "
Hứa Tri Ngôn gãi đầu, cậu cảm thấy cách chung sống giữa mình với Bạch Tẫn không có vấn đề gì, đối phó với biến thái, giả vờ một chút thì có làm sao đâu?
Chẳng lẽ trong khoảng thời gian cậu không có ở đây, Bạch Tẫn đã mê hoặc được Hứa Tiểu Hoa?
Chậc, nhận giặc làm mẹ.
"Tao còn phát hiện thêm 1 cái Bug, tại sao 30 điểm hảo cảm cuối cùng của Hứa Tiểu Hoa lại tăng lên nhanh đến như vậy? "Hứa Tri Ngôn tiếp tục hỏi.
Cậu không lý giải được, điều này căn bản không có hợp lý.
Tuy cậu đã chuẩn bị sẵn cho Hứa Tiểu Hoa rất nhiều đồ ăn vặt ngon miệng, nhưng trọng lượng của những thứ này không đủ để khiến cho độ hảo cảm của một đứa trẻ tăng lên nhiều đến như vậy chỉ trong một lúc.
Ngay cả hủ khô bò kia cũng chỉ có 2 cân, cậu đã thử tính qua, cao nhất là tăng được 5 điểm.
●●"Hai cân" (theo đơn vị Trung Quốc, 1 cân = 500g, tức là 1kg).●●
"Có phải trò chơi bọn mày đã tự ý âm thầm thay đổi số liệu không? "
Hứa Tri Ngôn rất bất mãn.
Điều này đã làm cho kế hoạch của cậu rối tung cả lên, cậu còn chưa kịp hít thở, là đã phải tiếp tục bận rộn.
【Bởi vì độ thỏa mãn với thực phẩm đã thay đổi rồi. 】
Về vấn đề này, Hệ thống Trò Chơi không có trốn tránh, mà rất tích cực giải thích.
【Trước đây, nhìn chung chất lượng ăn uống của Hứa Tiểu Hoa luôn dao động trong phạm vi có thể kiểm soát được, cho nên căn cứ theo tính toán của chương trình, mức độ thiện cảm sẽ tăng lên một cách bình thường. 】
【Nhưng hôm nay, sau khi ăn xong bữa sáng và trưa, thì độ kỳ vọng về thức ăn của Hứa Tiểu Hoa đã được kéo đầy, dẫn đến mỗi một miếng thịt đều tràn đầy lòng biết ơn và yêu thương đối với cha. 】
Nói một cách đơn giản, thì là do hai bữa ăn trước quá khó ăn, dọa sợ luôn bạn nhỏ.
Cho nên khi được ăn thịt bò khô chất lượng cao cấp, thì cảm giác hạnh phúc chợt bùng nổ, khiến cho độ hảo cảm tăng vọt.
Hai mắt Hứa Tri Ngôn tối sầm, cậu kiểm tra độ hảo cảm được cộng thêm.
【Tình cha +5】
【Tình cha +3】
【Tình cha +6】
【Tình cha... 】
Chẳng trách lại tăng nhiều đến như vậy.
Cậu từ chối thừa nhận mình lật xe là do tay nghề nấu ăn quá kém, cậu liếc nhìn Bạch Tẫn, rồi rời khỏi phòng ngủ chính.
Do e sợ Hứa Tiểu Hoa sẽ bị mê hoặc thêm lần nữa, cậu còn cố ý khóa luôn cửa.
Nhân lúc vẫn còn giao lưu được với Hệ thống Trò Chơi, Hứa Tri Ngôn muốn thử hỏi nó lần nữa, xem có thể đổi nhân vật khác được không.
Hứa Tiểu Hoa đang hạnh phúc đến cười tít cả mắt, nó vừa ăn xong cả hủ thịt bò khô, giờ đang nằm dài trên chiếc ghế đẩu nhỏ có lót vải nhung.
Thấy ba ba đi đến, cô bé khó khăn cựa quậy người ngồi dậy, chìa tay ra.
"Ba ơi ăn thịt bò khô nè! "
"Ăn ngon lắm lắm! Từ trước đến giờ con chưa từng được ăn qua món nào ngon đến như vậy! "
Suýt chút nữa thì nó đã ăn hết sạch, nếu như không phải vì muốn để cho ba nếm thử, thì nó đã không chừa lại miếng nào.
"Khụ, con cứ ăn đi. "
Ánh mắt của Hứa Tri Ngôn không được tập trung, cậu cố lảng vấn đề đó đi.
Cậu ngồi xổm xuống, nhìn Hứa Tiểu Hoa gặm miếng thịt bò khô cuối cùng, cân nhắc mở lời.
"Con ngoan, con nói cho ba nghe xem, trong lòng con mẹ là một người như thế nào? "
Chỉ cần hình tượng người mẹ trong lòng của Hứa Tiểu Hoa không phù hợp với thân phận của Bạch Tẫn, vậy thì cậu sẽ có thể trao đổi với hệ thống, xem có thể đổi người hay là không.
Nghe đến đây, chân mày Hứa Tiểu Hoa nhăn lại.
"Mẹ, chắc hẳn sẽ là một người rất đẹp, còn nấu ăn rất giỏi nữa! "
"Mẹ chắc chắn sẽ làm rất nhiều rất nhiều món ngon cho chúng ta, và sẽ thường xuyên ở nhà chơi với con nữa. "
Nghe đến đây, Hứa Tri Ngôn có chút nhịn không được.
Thảo nào Bạch tẫn lại là ứng cử viên cho vị trí người mẹ tương lai trong nhận thức của Hứa Tiểu Hoa, hóa ra đứa nhóc này nhận mẹ là nhờ vào đồ ăn hay sao?
"Trừ việc nấu ăn ra thì sao? Đây là định kiến sẵn có của con, người biết nấu cơm không nhất thiết là mẹ, cũng có thể là ba mà... "
Cậu thử thay đổi tư tưởng của nhóc con.
"Nhưng mà ba có biết nấu ăn đâu! "
Biểu cảm trên mặt Hứa Tiểu Hoa như đang nói 'ba đang nói nhảm cái gì vậy' .
Hứa Tri Ngôn bị câu này làm cho nghẹn họng, nói không nên lời.
Cô bé vẫn đang không ngừng đếm các ngón tay và giải thích: "Mỗi ngày ba đều phải cực khổ ra ngoài làm việc, nhưng mà con ở nhà cũng buồn chán lắm, nếu như có mẹ ở cạnh chơi với con thì sẽ tốt hơn... "
Nói được một lúc, cô bé dường như nghĩ đến ai đó, mặt nó bí xị.
"Có mấy lần, con thấy ba và cái chú đó ở cùng với nhau trong một phòng, ba ơi, có phải ba tính để cho chú đó làm mẹ của con không? "
Vừa nghĩ đến đây, lòng nó liền nguội lạnh.
Hứa Tri Ngôn thấy Hứa Tiểu Hoa suýt thì khóc, cậu không biết nên mắng hệ thống hay là nên mắng con nhỏ.
Sau cùng, cậu thở dài, sờ sờ cái búi tóc nhỏ của đứa con gái tiện nghi.
Có vẻ như mọi chuyện đã không thể nào thay đổi được nữa, đứa con gái tiện nghi này cũng xem như là tự làm tự chịu.
Hứa Tri Ngôn không có tiếp tục đi tìm Bạch Tẫn.
Dù sao thì nhiệm vụ của giai đoạn mới cũng còn cần phải thêm 20 tiếng nữa thì mới công bố, còn về nhà trẻ thì...
●●Nhà trẻ là cơ sở giáo dục mầm non dành cho trẻ em từ 3 đến 6 tuổi, với mục tiêu chính là thúc đẩy sự phát triển toàn diện của trẻ về thể chất, nhận thức, tình cảm và xã hội. ●●
Nghĩ đến đây, mắt cậu tối sầm.
Trong tiểu khu Mỹ Mộng quả thật có một trường mầm non, nhưng mỗi lần cậu đi ngang qua, đều nhìn thấy nó đã bị bỏ hoang từ lâu.
Cổng trường đóng kín, những loại thực vật không biết tên leo đầy trên tường, vào mùa đông chỉ để lại những cành cây khẳng khiu, chỗ góc tường còn có không ít nấm mốc, tổng thể trông tiêu điều và vắng lặng.
Nhất là khi đi ngang qua nơi này vào ban đêm, những món đồ chơi bằng nhựa xanh xanh đỏ đỏ như đang dán mắt nhìn ra bên ngoài.
Có vài phần kinh dị.
Lúc đầu, khi nhìn thấy chữ đưa con đến trường, cậu còn tưởng rằng là phải đưa đi học ở trường tiểu học bên ngoài tiểu khu nữa cơ.
Vậy thì xem ra, vẫn cần phải đi thăm dò trường mầm non một chút.
Hơn năm giờ, Hứa Tri Ngôn như thường lệ nấu một bữa ăn không ngon lành cũng chẳng bổ béo gì cho Hứa Tiểu Hoa, Hứa Tiểu Hoa nuốt lệ ăn hai bát to.
Lúc 7 giờ, Hứa Tri Ngôn định ra ngoài xem qua quả cầu dây điện đỏ trước.
Kết quả lại bị đứa con gái tiện nghi kéo lấy ống quần, dừng chân tại cửa.
"Ba ơi, ở nhà một mình con sợ lắm. "Khóe miệng Hứa Tiểu Hoa xệ xuống.
Hứa Tri Ngôn ấp úng trả lời.
"... Thật ra, thì cũng không phải là một mình. "
Dưới lầu còn có một người nữa đó, tuy là không thể cử động.
Hứa Tri Ngôn-người đã quá quen thuộc với mấy thủ đoạn của hệ thống, không hề tỏ ra ngạc nhiên khi thấy giao diện hệ thống nhảy ra.
【Chúc mừng người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ con ruột! 】
【Nhiệm vụ: Hãy chơi cùng với con gái của bạn】
【Phần thưởng: Thời Gian Chuẩn Xác (1h) 】
【Ghi chú: Bốn tuổi, là độ tuổi mà các bé cần có ba mẹ bên cạnh và quan tâm, tuy là một người cha đơn thân, nhưng bạn đừng bỏ qua điều này đó nha! 】
【Nhắc nhở: Từ chối có thể dẫn đến việc mất đi độ hảo cảm vĩnh viễn. 】
Có lẽ vì độ hảo cảm đã lên đến mức tối đa, cho nên nhiệm vụ lần này ấy vậy mà lại thưởng thêm Thời Gian Chuẩn Xác.
Hứa Tri Ngôn cởi áo khoác, nắm lấy tay của con gái, cùng nhau đi đến phòng trẻ em.
Căn phòng vẫn trông ấm áp và sáng sủa như cũ.
Thẩm mỹ của chủ đầu tư không hề tệ.
Hứa Tri Ngôn nhìn sàn nhà bừa bộn, cậu ý thức được nuôi một đứa con không dễ dàng gì.
Bạn nhỏ vẫn quá nhỏ tuổi, bé không biết dọn dẹp đồ đạc, chỉ tiện tay ném những món đồ chơi và sách tranh mình đã xem sang một bên.
Bây giờ, trông căn phòng chẳng khác gì một bãi rác.
Hứa Tri Ngôn tìm ra một cái hộp đựng đồ, dụ dỗ Hứa Tiểu Hoa: "Chúng ta chơi một trò chơi đi, thi xem ai thu thập được nhiều đồ chơi hơn, con thấy thế nào? "
"Dạ được dạ được! "
Hứa Tiểu Hoa gật gật đầu.
Tuy nó cảm thấy trò chơi này rất nhàm chán, nhưng vừa nghĩ đến sẽ được chơi cùng với ba, thì nó liền vui ngay!
Cứ thế vừa dọn dẹp vừa chơi, qua hai tiếng, cuối cùng hai cha con đã tạm dọn xong căn phòng trẻ em.
Hứa Tri Ngôn suýt thì kiệt sức.
Ý nghĩ nhanh chóng lấy được đạo cụ khống chế, thả Bạch Tẫn ra càng thêm mãnh liệt.
Khác xa với người lớn chỉ có cái mã ngoài.
Hứa Tiểu Hoa tràn trề tinh lực.
Nó cầm một quyển sách tranh từ chỗ giá sách, đòi người cha tiện nghi kể chuyện cho nghe.
Hứa Tri Ngôn bất đắc dĩ, cầm lấy quyển sách.
Chỉ vừa liếc nhìn bìa sách, cậu đã ngồi thẳng người dậy, chau chặt chân mày.
Tòa nhà khu dân cư trên bìa quyển sách tranh này rất là quen mắt, chính là tòa nhà số 167 của tiểu khu Mỹ Mộng.
Cậu lật mở trang đầu tiên, bên trên chính là cổng phía Đông của tiểu khu Mỹ Mộng.
"Trời đã tối rồi, bạn cần phải về nhà, nhưng bạn cứ cảm thấy có một ánh nhìn cứ dán chặt lấy bạn từ đằng sau. "
Trang thứ 2, nội dung đã được chuyển vào bên trong tiểu khu.
Phố thương nghiệp sôi nổi với những ngọn đèn sáng tỏ, một số nhân vật được vẽ trên đó nhìn rất quen, Hứa Tri Ngôn nhận ra, bên trong đó có ông chủ Trương của cửa hàng bán khoai nướng.
"Bạn có hơi đói bụng, rất muốn mang một ít đồ ăn về nhà, nhưng cảm giác bị theo dõi thật sự quá mãnh liệt, bạn không dám dừng bước chân. "
Khung cảnh trên trang thứ 3 chính là dưới lầu của tiểu khu.
Hình ảnh bên trên được phân chia thành từng khu khác nhau bằng những đường phân cách, lần lượt là phòng thang máy và hình ảnh bên trong thang máy.
"Bạn muốn đi thang máy, nhưng lại phát hiện thang máy đã hỏng mất rồi, làm thế nào cũng không đi lên được. "
"Thế là bạn đã chọn đi lối đi an toàn. "
Trang thứ 4 vẽ một biển báo thang máy hỏng ở góc đằng xa, cùng với lối đi an toàn có ánh sáng mờ mịt.
Sau khi đi ngang qua một dãy hàng lang tăm tối, thì cửa của căn 1402 xuất hiện.
Sang trang thứ 5 thì nội dung đã dễ xem hơn nhiều.
Đó là một khung cảnh ấm áp trong phòng, phòng khách nhìn đẹp hơn so với phòng khách hiện tại, ít ra còn có một cái sofa, ở nửa trang bên phải, có một cánh cửa phòng trẻ em.
"Bạn đã trở về ngôi nhà của mình, bạn cảm thấy đã được an toàn rồi! "
Hứa Tri Ngôn chau mày.
Một lúc lâu sau vẫn không lật sang trang kế tiếp.
Cái thứ mang ngụ ý ám thị mạnh như thế này, luôn khiến cho người ta cảm thấy nếu còn lật sang trang, thì nhất định sẽ xảy ra chuyện không hay.
Ai ngờ, Hứa Tiểu Hoa không chịu dừng lại.
Nó đưa tay ra lật trang tiếp theo.
Trang thứ 6 trông rất kỳ lạ.
Toàn bộ đều là màu đen.
Chỉ có phần chính giữa, là hiện ra một dòng chữ to to.
"Cốc cốc cốc- - "
"Bạn nghe thấy có thứ gì đó đang gõ cửa, là con quái vật đã theo dõi bạn! Nó đã tìm đến tận cửa rồi! "
Cùng lúc đó, có tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài.
"Cốc cốc cốc - - "
Ngay cả tiết tấu cũng giống y hệt với số chữ trên trang sách.
Hứa Tri Ngôn lấy tay đè quyển sách tranh xuống, cậu sợ lòng tò mò của Hứa Tiểu Hoa dâng cao, rồi sẽ lại lật sang trang kế tiếp.
Đáng ghét, sao Bạch Tẫn lại đi bày mấy quyển sách tranh vớ vẩn gì ở đây thế này, mấy thứ này có thể cho trẻ con xem được hay sao?
Tuy nói Hứa Tiểu Hoa hoàn toàn không được tính là một đứa nhóc loài người tuyệt đối, nhưng ít nhất vẻ ngoài của nó chỉ là một bạn nhỏ bốn tuổi mà thôi!
Song, cô bé lại không hề thấy sợ hãi.
Nó cười khanh khách, rồi lại lấy ra thêm vài quyển từ trên giá sách.
Nội dung cũng tương tự nhau, sẽ có quái vật chui ra từ trong ngóc ngách nào đó, sau cùng thì đều tìm đến trước cửa phòng trẻ em.
"Ba ơi! Nếu mình lật hết sang trang này, thì lát nữa chúng nó sẽ lao vào đánh nhau đó! "
Hứa Tiểu Hoa tự hào giới thiệu.
Thấy con gái đã có cách đối phó, Hứa Tri Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Cậu nhìn Hứa Tiểu Hoa lật mở thêm nhiều quyển sách tranh, những âm thanh cổ quái bên ngoài cũng ngày càng tăng lên.
Sau khi lật hết mấy quyển sách, Hứa Tiểu Hoa có chút chán nản, than thở.
"Hình như bọn chúng đã biết nhau hết rồi, không thèm đánh nhau nữa. "
Một bên khác, Hứa Tri Ngôn lại kích hoạt cửa sổ mới.
【Quét thấy quái vật mới: Thư Thú】
●●Thư thú (书兽): Quái vật sách, một loại quái vật mới xuất hiện trong câu chuyện.●●
【Kích sát quái vật có thể lấy được toàn bộ thông tin hoàn chỉnh của quái vật】
Phản ứng đầu tiên của cậu chính là tiêu hủy mấy quyển sách tranh.
Nhưng mấy quyển sách này như là được thứ gì bảo vệ vậy, không thể nào hủy được..
Kéo, bật lửa, thậm chí ngay cả đạo cụ cũng không thể gây nên chút ít tổn hại nào cho mấy quyển sách tranh này.
Làn đạn thấy vậy, lần lượt suy đoán, nhiều quái vật mới như vậy làm sao mà giết đây.
【Là phải đốt sách sao? 】
【Ông bị khờ hả? Chẳng phải Tiểu Bách Vạn vừa thử rồi hay sao? 】
【A a a a đạo cụ cũng không hủy được! 】
【Xem ra chỉ có thể mở cửa, đánh nhau một trận với lũ quái vật đó. 】
【Khó, tôi cảm thấy Tiểu Bách Vạn đánh không lại. 】
【Năm sáu con lận đó... có khi cần phải khép sách lại rồi từ từ tìm đối sách chăng? 】
【Cậu ta đang làm gì vậy? Quạt gió à? 】
【Suỵt... 】
【Âm thanh ngoài cửa thay đổi rồi! 】
Chỉ thấy bên trong màn hình, Hứa Tri Ngôn mang theo vẻ mặt nghiêm trọng, đóng hết mấy quyển sách khác lại, chỉ chuyên chú nhìn quyển sách tranh đầu tiên ở trước mặt.
Những âm thanh kì lạ ngoài cửa đã biến mất, có lẽ chỉ còn lại con Thư thú của lúc ban đầu.
Tay cậu không ngừng lật tới lật lui hai trang chính giữa.
"Bạn lựa chọn đi lối đi an toàn... "
"Cốc... "
"Cốc cốc cốc- - "
Âm thanh ngoài cửa vang lên theo hình vẽ trên trang.
"Bạn lựa chọn... "
"Cốc... "
Lật trở về, rồi lại lật trở lại.
"Cốc cốc cốc- - "
Cửa phòng lại vang lên.
"Bạn... "
"... "
Nửa giờ sau, tay Hứa Tri Ngôn đã lật sách đến mỏi nhừ, mà tiếng gõ bên ngoài cũng đã dần yếu đi.
"Cốc- - cốc- - cốc~"
Cuối cùng, nội dung trên quyển sách tranh cũng đã thay đổi rồi.
Hứa Tri Ngôn liếc nhìn, thở phào một hơi.
Trên trang mới nhất, quái vật với hình thể to lớn nằm rạp trên sàn.
"Quái vật đã mệt chết rồi. "
●●Lời tác giả:
Thư thú: Tôi thật sự cảm ơn nha.
--
Bật mí một chút, chương sau sẽ giải mã con thú lỗi lầm!
Cảm hứng chương này được lấy từ một câu chuyện ma rất dễ thương từ lúc xa xưa, hình như là có một cái chân đẫm máu bò lên bò xuống trên giường (bushi), không biết là các bạn đã từng xem (thấy) qua chưa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro