Chương 236: Kiểm Tra Sơ Bộ
༺ Kiểm Tra Sơ Bộ ༻
Eve Ropenheim quyết định gặp Isaac thêm một lần nữa trước khi quay trở về lãnh thổ Nam tước Ropenheim.
Xét theo hướng Isaac đang đi, rõ ràng là anh đang trên đường đến bãi tập luyện. Thật bất thường khi Archwizard lại tập trung vào việc tập luyện ngay cả vào ngày lễ.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Khoảnh khắc Eve lén nhìn thấy khuôn mặt của Isaac từ phía sau một cái cây, trái tim cô tan chảy.
Dễ thương quáa...
Cô cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt muốn hôn lên mặt anh. Cô có một mong muốn mãnh liệt là ôm em trai mình như một chú gấu bông suốt cả ngày.
Mặc dù có thể là khiếm nhã khi đối xử với một chàng trai 18 tuổi, đồng thời là Nguyên Vương, như một đứa trẻ, nhưng cô vẫn không thể không cảm thấy em trai mình dễ thương hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên, cô không thể tự mình đến gần anh. Cô chỉ có thể hy vọng Isaac sẽ đến với cô trước.
Cô đã nghe nói rằng các Archwizard sở hữu một cấp độ siêu việt về nhận thức mana có thể cảm nhận được ngay cả mana chưa được giải phóng. Cô hy vọng Isaac sẽ cảm nhận được sự hiện diện của mình bằng khả năng đó.
Eve vô cùng hy vọng anh sẽ nói với cô dù chỉ một lời.
Nhưng Isaac chỉ thản nhiên đi ngang qua khuôn viên học viện.
Ngay sau đó, Isaac bước vào sân tập.
"Haa..."
Eve ôm chặt lấy cây và thở dài.
✦✧✦✧
Tôi đã để ý thấy Eve Ropenheim đang theo dõi tôi trước đó, nhưng tôi không để ý đến cô nàng.
Tôi không biết phải đối phó thế nào với chị gái của Isaac.
Rõ ràng là Isaac và Eve không có mối quan hệ tốt đẹp cho đến khi cậu tự tử.
Isaac vẫn còn cảm giác xa lánh Eve. Vì vậy, tôi không muốn dính líu vào những vấn đề gia đình phức tạp không giúp ích gì cho cuộc chiến chống lại Tà Thần.
Tôi bắt đầu luyện tập sau khi đến bãi tập trống. Ngay sau đó, tôi xác nhận bằng [Thấu Thị] rằng Eve đã rời khỏi học viện trên xe ngựa.
Vậy là cô ấy đến lãnh thổ Nam tước Ropenheim à?
Eve được nhận nuôi vào Gia tộc Nam tước Ropenheim và lấy tên là Ropenheim. Nơi tôi gửi Linh Miêu Cheshire cũng là lãnh thổ Nam tước Ropenheim nằm ở ngoại ô Đế Quốc Zelver.
Tuy nhiên, trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱, Nam tước Ropenheim không liên quan gì đến Calgart Chiêu Hồn.
Tình cờ thay, nơi Calgart xuất hiện lại là một nhà thờ bỏ hoang ở lãnh thổ Nam tước Ropenheim.
Ờ thì, thế là hết.
Giờ thì...
Khi kẻ gây rắc rối đã rời đi và hầu như không còn học viên nào ở lại học viện, sẽ không có vấn đề gì khi triệu hồi sử ma ở dạng lớn.
"Hilde."
Hwaaaaa!
Một sinh vật khổng lồ xuất hiện. Mặc dù vẫn nhỏ hơn hình dạng thực sự của nó, nhưng nó lớn hơn nhiều so với trạng thái nở thông thường.
[Chủ nhân gọi em?]
Hilde nhìn tôi chăm chú bằng đôi mắt xanh nhạt và nói bằng giọng tuyệt vời.
Tôi vuốt ve đầu Hilde khi cô cúi xuống. Cảm giác của lớp vảy cứng, lạnh lẽo phủ đầy băng giá thật thỏa mãn. Cô nhắm mắt lại, tận hưởng sự đụng chạm của tôi.
"Từ giờ trở đi, ta sẽ luôn giữ triệu hồi. Nên sẽ có nhiều tự do hơn trước."
Vì dù sao thì tôi cũng sẽ tập luyện nên tôi muốn tập trung vào việc củng cố sự đồng bộ với Hilde như trước đây.
Ít nhất, tôi muốn tối đa hóa khả năng đồng bộ hóa của mình trước khi bước sang năm ba.
Càng gần với hình dạng thật, tốc độ đồng bộ hóa sẽ càng nhanh. Vì tôi đã tiết lộ danh tính thực sự của mình tại học viện, triệu hồi cô ở kích thước này chắc là ổn.
Có lẽ tôi cần phải đến một nơi rộng rãi hơn để thỉnh thoảng triệu hồi Hilde ở kích thước đầy đủ của cô nàng.
[Có nghĩa là ngài sẽ chạm vào cơ thể em mỗi ngày sao? Em thích lắm đó. Đổi lại, em sẽ cho ngài thấy sự dễ thương của mình...]
"Không cần đâu."
Tôi trả lời một cách ngắn gọn.
Giọng nói thanh lịch và cao quý của Hilde không phù hợp với nguyên mẫu "dễ thương". Nó giống như con Cám thử giày của Tấm vậy.
Hilde nheo mắt và nói với giọng hơi hờn dỗi.
[...Được thôi, đừng hối hận khi sau này em từ chối.]
Cuối cùng cũng có tin tốt.
✦✧✦✧
[Mệt quá, nyah...]
Vài ngày sau, vào sáng sớm.
Tôi đang chạy bộ dọc theo con đường vắng vẻ có hàng cây hai bên thì cảm thấy có vật gì đó đè lên vai và nghe thấy tiếng nyah kêu đặc trưng.
Dừng lại, tôi quay lại và thấy Linh Miêu Cheshire đang lơ lửng trên không trung, tựa cằm vào vai tôi.
"Cheshire? Mi về rồi à?"
Tôi nắm lấy vòng eo đầy đặn của nó và nhẹ nhàng đặt nó xuống đất trong khi ngồi xổm xuống.
Theo như tôi thấy thì nó không bị thương tích gì cả, nó chỉ trông có vẻ mệt mỏi.
"Mất khá nhiều thời gian đấy."
[Có nhiều thứ để khám phá hơn mị nghĩ và nó lại rất xa.]
"Làm tốt lắm."
[Dù mị đây có ngọt nước thế nào thì cũng đừng vuốt bụng mị, nyah!]
Linh Miêu nheo mắt lại và trừng mắt nhìn tôi.
Trong khi Hilde thích được vuốt ve thì con mèo này có vẻ ngược lại.
Linh Miêu đứng dậy và nhìn tôi.
[Báo cáo, có dấu vết của nhiều người đến và đi tại nhà thờ mà ngài đã đề cập. Có vẻ như nó đã diễn ra trong một thời gian khá dài.]
Ngôi nhà thờ cũ bị bỏ hoang nơi Calgart Chiêu Hồn xuất hiện được cho là một nơi đã bị bỏ hoang từ lâu.
Vì vậy, nếu có nhiều dấu vết hoạt động của con người thì điều đó có nghĩa là Calgart đã xuất hiện.
"Mi nói dấu vết là..."
[Không có dấu hiệu nào của quỷ giống như ác quỷ mà ngài mô tả. Có vẻ như nó đã rời đi rồi.]
Thông thường, Calgart sẽ xuất hiện vào học kỳ hai năm hai và diễu hành qua lãnh thổ Đế quốc đến Học viện Märchen.
Hắn sẽ tàn nhẫn phá hủy mọi thứ trên đường đi, cướp đi vô số sinh mạng và biến họ thành những chiến binh bất tử của chính mình. Điều này sẽ sớm gây ra tình trạng khẩn cấp trong Đế quốc.
Đó là một viễn cảnh ảm đạm.
Nhưng lúc này, mọi thứ đều yên tĩnh. Tôi đã sử dụng [Thấu Thị] để kiểm tra đường đi thường thấy của Calgart trong game, nhưng không có gì bất thường.
Vì vậy, Calgart có thể đang ẩn náu ở đâu đó, chờ thời cơ và âm mưu.
Hắn có cảnh giác với mình không?
Trong game, Calgart có thể dễ dàng đuổi theo Ian, nhưng giờ tôi đã ở đây.
Calgart không phải là kẻ hành động hấp tấp như những ác quỷ khác, nên có lẽ hắn đang chuẩn bị cho tôi. Hắn hẳn cũng đang tăng cường lực lượng của mình.
Có lẽ Mephisto, tay sai của Tà Thần, đã giúp đỡ Calgart.
Giờ thì mình cần phải bảo vệ Ian.
Tôi không biết những mối đe dọa nào có thể xảy ra sau Ian, Amy và Ciel. Sẽ khôn ngoan hơn nếu bí mật gửi quân từ Düpfendorf.
[Và Isaac, như ngài đã nói, mị đã kiểm tra khu vực xung quanh xem có gì lạ không và mị phát hiện ra chuyện đáng ngờ!]
"Là chuyện gì thế?"
[Nam tước Ropenheim đang thu thập trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.]
Nam tước Ropenheim?
[Mị đã bí mật theo dõi vào ban đêm. Một số xe ngựa chở trẻ em đến một địa điểm dưới lòng đất nơi họ bị giam giữ. Có một kết giới nguy hiểm, vì vậy mị không thể vào bên trong.]
Ngay cả Linh Miêu Cheshire cũng thấy kết giới này nguy hiểm và ngần ngại không dám lại gần.
Thật khó để tưởng tượng Nam tước Ropenheim, người cai trị một đồng bằng nhỏ ở ngoại ô Đế quốc, lại dựng lên một kết giới như vậy. Ông ấy sẽ thiếu nguồn lực và nhân lực.
"Có phải trông giống như có một ác quỷ ở dưới lòng đất không?"
Linh Miêu lắc đầu.
[Nếu có, mị đã nhận ra rồi. Nhưng tiếp cận trực tiếp Nam tước có vẻ khó khăn, vì vậy mị đã bí mật đi theo những cỗ xe ngựa đang quay trở lại. Có vẻ như Nam tước có một số tiền đồn và đang vận chuyển trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.]
Có phải là buôn người không?
Mọi thứ đang dần hiện ra trong đầu tôi.
Calgart sở hữu một sức mạnh được gọi là Tức Tử Nguyền. Đó là một khả năng siêu việt có thể giết bất kỳ ai ngoại trừ Thiên Tộc hoặc một người như Ian, những cá thể nắm giữ sức mạnh của ánh sáng.
Để kích hoạt sức mạnh này, cần có hai điều kiện.
Thứ nhất, phải hiến tế những cá thể cùng loài với nạn nhân dự định.
Thứ hai, mất khoảng hai tháng để thiết lập pháp trận.
Calgart phải di chuyển mà không bị tôi hoặc Đế quốc phát hiện, vì vậy hắn cần sự hợp tác của một con người có đủ của cải và quyền lực.
Một người có quyền lực nhưng thẩm quyền thấp, một người không bị Đế quốc chú ý. Đó sẽ là một người sống gần nơi hắn thức tỉnh.
Nam tước Ropenheim hoàn toàn phù hợp với yêu cầu này.
Chúng hẳn đang có ý định dùng lời nguyền lên mình.
Tôi đã đánh bại những thượng quỷ, bao gồm cả Đảo Nổi và Abyss, còn Mephisto Ký Kết Giả, kẻ biết toàn bộ sức mạnh của tôi, vẫn còn sống nhăn răng.
Thời điểm thật hoàn hảo. Nếu tôi ở vị trí của chúng, tôi sẽ đánh thức Calgart Chiêu Hồn trước và sử dụng Tức Tử Nguyền để hạ gục tôi.
[Giờ ngài sẽ làm gì?]
"Chuẩn bị lên đường thôi."
Tôi không thể do dự được nữa.
Tôi đứng dậy, và đôi mắt của Linh Miêu sáng lên khi nghe tôi nói.
"Chúng ta hãy đến lãnh thổ Nam tước Ropenheim."
[Tuyệt zời! Đi thôi, cộng sự! Mị sẽ nghỉ ngơi một lát, nhưng nhớ bảo Alice triệu hồi mị vào những lúc thú vị, nyah!]
Đã đến lúc săn lùng Calgart Chiêu Hồn.
✦✧✦✧
Chiếc xe ngựa đi dọc theo con đường trải nhựa và đến dinh thự của Nam tước Ropenheim.
Eve Ropenheim bước ra khỏi xe ngựa và được hai người hầu chào đón.
"Hoan nghênh trở về, Tiểu thư Eve. Chủ nhân đang đợi người."
Đi theo người hầu vào trong, Eve nuốt nước bọt.
Việc báo cáo cuộc sống học viện của mình với Nam tước Adrian Ropenheim luôn là một nhiệm vụ đáng ghét và căng thẳng.
Trong phòng làm việc của dinh thự, một người hầu gõ cửa và thông báo cô đã đến trước khi cho cô vào.
Eve bước vào phòng làm việc và người hầu đóng cửa lại từ bên ngoài.
Trong sự im lặng sâu thẳm, một người đàn ông trung niên đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh vật bên ngoài. Mặc dù đã gần năm mươi, nhưng ông vẫn toát lên vẻ thanh lịch cao quý mà Eve từng ngưỡng mộ.
Đó là Nam tước Adrian Ropenheim.
Có gì đó sai sai...?
Eve cảm nhận được một luồng khí khác biệt ở Adrian. Đó là một cảm giác bất an, giống như một bản năng nguyên thủy cảnh báo cô. Nó tách biệt với sự ghét bỏ của cô dành cho ông ta.
Cô cho rằng đó chỉ là trí tưởng tượng của mình và chào đón ông một cách lịch sự.
"Con đã về rồi, thưa cha. Cha có khỏe không?"
"Ơn trời."
"Xin thứ lỗi?"
Adrian quay lại nhìn cô.
Không hiểu sao mắt phải của ông lại tỏa ra luồng Ám mana đáng sợ.
"Ngươi đủ điều kiện."
Cần phải có sự hy sinh thuần khiết.
Với sức mạnh của Calgart Chiêu Hồn, Adrian biết rằng Eve đã đáp ứng đủ các điều kiện để trở thành vật hiến tế phù hợp.
"Cha...?"
Nhìn thấy luồng Ám mana bất ngờ xuất hiện, Eve vô cùng sợ hãi và lùi lại.
Eve nhanh chóng chạy ra cửa, nhưng Adrian đã nhanh chóng triển khai một kết giới và ngăn không cho cô mở cửa.
"Gừ!"
Adrian tiến lại gần và nắm lấy cằm cô.
"Ngươi định bỏ chạy sao? Chứng minh giá trị của mình bằng cách hy sinh bản thân vì ta đi."
Mặc dù cố gắng chống cự, Eve cảm thấy hàm mình có thể gãy vì đau và cuối cùng cô bất tỉnh khi bị Ám mana nuốt chửng.
<Trans Note>
Nhấn vote sao ⭐️ và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng 🐧
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro