Chương 249: Hilde (3)

Hilde (3)


Anh đưa cho Hilde bộ quần áo đã chuẩn bị trước.

Người chủ cửa hàng có vẻ mặt bối rối, còn Dorothy dường như có một dấu chấm hỏi trên đầu.

Hilde bước vào phòng thử đồ.

[Em sẽ thay đồ và ra ngoài.]

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, ánh sáng lọt ra từ phòng thử đồ.

Không lâu sau, khi thiếu nữ tóc bạch kim mặc trang phục bước ra khỏi phòng thử đồ, chủ cửa hàng đã vô cùng kinh ngạc.

"Cái gì? Cái gì thế này? Hilde...? Có phải là Hilde không?"

Dorothy cũng ngạc nhiên không kém.

[Chuẩn. Đẹp không nào?]

Hilde duyên dáng xoay người, khoe vẻ ngoài của mình.

Vì cô mặc trang phục rộng hơn cơ thể nên vóc dáng đầy đặn đó trông kém sắc nét hơn, nhưng rõ ràng cô quả là mỹ nữ.

Với cặp sừng và đuôi ẩn đi, cô trông giống hệt con người.

Đôi mắt run rẩy của Dorothy hướng về phía tôi.

"Hilde có thể trở thành người sao...? Bộ váy này không phải được thiết kế để vừa với hình dạng rồng nhỏ sao?"

"Ừm, ờ thì..."

Ai cũng nghĩ vậy phải không? Lúc đầu mình cũng vậy.

"Hôm qua tôi mới biết em ấy có thể biến thành người."

"Tuyệt vời!"

Dorothy thốt lên đầy ngưỡng mộ.

Dorothy ngay lập tức tiến lại gần Hilde và kiểm tra cô ấy kỹ lưỡng từ nhiều góc độ khác nhau. Hilde cao hơn Dorothy một chút.

[Có chuyện gì thế, Dorothy?]

"Cô thực sự đã trở thành người rồi. Cô sử dụng ma pháp biến hình khá cao cấp đúng không?"

[Với một người như tôi thì trình độ ma thuật này dễ như ăn bánh. Hừ, giới trẻ bây giờ còn không biết dùng ma pháp biến hình sao?]

"Ngày nay, chỉ cần sử dụng pháp cụ cải trang hoặc ma pháp cải trang thôi đó? Không cần phải thay đổi cơ thể thực sự đâu."

[...!]

Hilde kiêu ngạo giật mình trước câu trả lời của Dorothy.

"Ổn thôi, nếu cơ thể yếu thì có thể tăng cường ma thuật bảo vệ cơ bản."

Hilde cố phản bác, nhưng những bình luận tiếp theo của Dorothy khiến cô không nói nên lời.

Ma pháp biến hình cấp cao của Hilde rất khó học trong khoảng thời gian một đời người bình thường, và không cần phải tốn công sức để thành thạo nó.

Thay vào đó, việc học hoặc thành thạo một loại ma pháp nguyên tố bổ sung sẽ có lợi hơn.

[Mình có phải là người tối cổ không trời....]

Hilde cảm thấy có chút nghi ngờ.

"Đầu tiên, chúng ta hãy lấy số đo nhé."

Người chủ cửa hàng đến gần Hilde, khéo léo đo đạc số đo của cô và thông báo cho cô về kích thước. Có lẽ vì Hilde được chấp nhận là sử ma của tôi, nên người chủ cửa hàng nhanh chóng chấp nhận cảnh tượng cô trở thành người.

Suy cho cùng, Hilde là một con rồng trắng, là ma thú phi thường ngay từ đầu.

"Thế còn trang phục màu xanh thì sao? Có vẻ như nó hợp với cô nhất."

[Màu xanh à. Màu của vua...! Tôi thích nó!]

Hilde nhìn tóc tôi khi nghe câu hỏi của Dorothy. Không rõ liệu cô có coi đó là màu của vua không vì tóc tôi có màu hơi xanh.

Không cần phải may riêng một chiếc váy. Dorothy và Ella đã chọn một chiếc váy và vào phòng thử đồ để giúp Hilde mặc nó.

Mỗi lần, Hilde đều tự hào khoe chiếc váy của mình với tôi và Linh Miêu Cheshire.

Một tay cầm pháp cụ, một tay luyện tập tuần hoàn mana, tôi nghiêm túc quan sát ngoại hình của Hilde. Từ váy dạ hội đến váy thường ngày, Hilde đều mặc rất lộng lẫy.

Mọi thứ trông có vẻ ổn, nhưng Dorothy và Ella cứ cảm thấy thiếu thứ gì đó nên liên tục thay quần áo cho Hilde.

Mình thấy chán rồi đây...

"Mọi thứ dường như đều hợp với em ấy."

[Isaac, tui thấy hơi chán, nyah...]

Tôi đang ngồi trên chiếc ghế do chủ cửa hàng mang đến với Cheshire trên đùi. Con mèo có vẻ đã chán rồi.

"Mị nghĩ đây là bộ tốt nhất rồi!"

Dorothy mang về chiếc váy xanh mà Hilde đã thử lần đầu. Nó phù hợp để mặc hàng ngày hơn là để dự tiệc.

Cuối cùng, Hilde đã thay lại chiếc váy xanh. Cheshire và tôi đều kinh ngạc. Vậy thì tất cả những lần thay đồ đó cho đến bây giờ là sao...?

[Chủ nhân thấy em như nào?]

"Nó hợp với em nhất."

[Trả lời qua loa thế...]

Cô thực sự rất xinh đẹp. Nhưng dù hình dạng con người của Hilde có đẹp hay không, tôi vẫn hy vọng buổi trình diễn thời trang sẽ dừng lại. Tôi đã hoàn toàn kiệt sức.

[Xong rồi. Tôi sẽ chọn bộ này. Tôi cũng thích nó nhất!]

"Phải chớ? Ồ, và chúng ta hãy làm điều gì đó đơn giản với mái tóc của cô nhé!!"

Dorothy tết một ít tóc của Hilde ở hai bên mặt và buộc lại. Hài lòng với công việc của mình, Dorothy gật đầu, và Hilde trông hài lòng trong gương.

Cuối cùng thì mọi chuyện cũng kết thúc.

[Dorothy, thế này nhé? Để thưởng cho việc giúp đỡ tôi, tôi cũng sẽ chọn một số trang phục cho cô!]

"Trang phục cho mị á? Hừmm... Isaac, được không?"

...!

Tôi căng thẳng quá.

Nhưng tôi trả lời một cách bình tĩnh nhất có thể.

"Được, cứ chọn đi."

"Nihihi, tuyệt vời!"

Hilde đi cùng Dorothy để chọn quần áo, và mỗi lần Dorothy thay một bộ đồ mới, cô lại xuất hiện trước mặt tôi.

"Bộ này thì sao?"

"Hừmm, thử bộ này nữa nhé."

"Bộ này á?"

"Hừmm, lần sau thử bộ đó nữa nhé."

"Thế nào? Nó có hợp với chị đây không?"

"Ờmm..."

Ây, chết tiệt mà...

Nhưng đây lại là Dorothy.

Thật khó để tôi không cong môi thành một nụ cười lớn.

Chỉ cần nhìn cô thôi là tôi đã thấy vui lắm rồi.

Cơ thể tôi run rẩy. Một luồng điện phấn khích chảy qua người tôi, và tôi cảm thấy một cảm giác biết ơn tràn ngập.

Mọi thứ về cô đều dễ thương và đáng yêu vô cùng. Làm sao một người có thể đẹp đến vậy?

Bất cứ trang phục nào diện lên người đều hợp với cô đến mức khó có thể từ bỏ chúng.

[Sao chủ nhân lại có phản ứng khác với Dorothy thế?]

Hilde phản đối.

Em đang nói gì thế?

"Gì cơ? Như nhau cả mà."

[Hoàn toàn khác nhau! Ngài chỉ liếc mắt nhìn em, nhưng lại lấp lánh khi nhìn Dorothy?!]

Hilde dậm chân xuống đất vì thất vọng.

Tôi đoán là nó đã thể hiện rồi.

Xin lỗi nhé, việc này nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.

Dorothy che miệng và cười ranh mãnh.

"Hể hể hể. Có vẻ như Hội trưởng không thể giữ đầu óc tỉnh táo được vì chị gái này quá xinh đẹp phải hông?"

"Chị đang nói gì vậy... Không phải thế đâu. Hay là thử bộ này tiếp theo nhé? Ồ, và bộ kia nữa..."

Aaa, cảm giác này. Đã lâu rồi.

Đây chính là niềm hạnh phúc của người hâm mộ.


✦✧✦✧


Sau khi mua quần áo cùng Hilde, Dorothy trang điểm thật đẹp cho Hilde rồi rời đi, nói rằng cô phải đi làm một số việc vặt với Ella.

Kể từ 「Loạn Chiến Khuất Phục Alice」, Dorothy đã tăng cường luyện tập để tránh bị Tinh Quang mana tác động.

Cô sẽ thiền định ở những nơi yên tĩnh hoặc sử dụng Tinh Quang Ma Pháp cường độ mạnh.

Sức mạnh được ban tặng bởi Tiểu Tiên không đòi hỏi những phép tính phức tạp như các loại ma thuật khác. Sức mạnh phụ thuộc vào mức độ tương thích với ma pháp và sức mạnh của mana của người đó. Phương pháp luyện tập cũng rất khác so với ma pháp nguyên tố thông thường.

Trong khi đó, Hilde, đang tận hưởng chiếc váy xanh của mình, lặng lẽ ngân nga một giai điệu.

Chúng tôi đã đi tìm Nham Quy - Gormos và giới thiệu Cheshire và Gormos với nhau.

[Nhìn này, Gormos. Tôi trông không phải đẹp lắm sao? Mọi người đi qua đều khen ngợi vẻ đẹp của tôi đó!]

[Hừmm... vậy sao?]

Nham Quy Gormos, ma thú với mai như núi đá, tỏ ra thờ ơ trước sự xuất hiện của Hilde.

Trên thực tế, người duy nhất khen ngợi vẻ đẹp của Hilde là chủ cửa hàng. Không phải người qua đường nào cũng làm vậy. Cô có vẻ tự luyến để khoe khoang về bản thân.

Sau khi đi dạo với Hilde trong bộ váy và đồ tập, trời đã tối. Cheshire quay lại với Alice, và tôi định đưa Hilde về ký túc xá.

Tuy nhiên, Hilde đề nghị chúng tôi lên đỉnh tòa tháp gần đó.

Hôm nay, tôi muốn làm mọi thứ Hilde muốn. Dù sao thì đó cũng là ngày đặc biệt để thử váy cho cô nàng.

Hilde có vẻ muốn đi lại bên ngoài nhiều hơn một chút trong chiếc váy của mình.

Chúng tôi trèo lên tòa tháp cao và nhìn xuống quang cảnh của học viện. Khi chúng tôi nhìn lên, chúng tôi có thể thấy bầu trời đêm yên tĩnh trải dài đến tận xa.

Hilde dường như có điều gì đó muốn nói với tôi. Là chủ nhân, tôi có thể cảm nhận được cảm xúc của cô nàng.

Vì vậy, tôi đứng im lặng, cầm pháp cụ trong một tay và luyện tập, Hilde nói chuyện với tôi.

[Em có thể nói chuyện nghiêm túc với chủ nhân được không?]

"Không sao đâu. Có chuyện gì thế?"

[Về chủ nhân trước của em...]

Có phải là về Băng Đế Thượng Cổ không?

Tôi mừng là cô không nói những câu như, "Em có thể hỏi về cuộc sống trước đây của ngài không?" Không cần phải đào sâu vào điều đó một cách vô nghĩa.

Ngoài thông tin rời rạc từ sách bối cảnh, tôi không biết nhiều về Băng Đế Thượng Cổ. Cô ấy là một người từ quá khứ xa xôi mà tôi không cần biết đến.

[Ngài ấy u ám so với một con người. Cơ thể thì gầy gò trông như thể có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, và ngài ấy nói rất ít đến nỗi có vẻ như đã lạc vào thế giới của riêng mình.]

Hilde dựa vào lan can và nhìn lên bầu trời.

[Ngài ấy đã cướp đi nhiều sinh mạng. Kẻ phản bội, kẻ cướp bóc, ác quỷ và ma thú hung dữ là kẻ thù của ngài ấy, và càng đổ nhiều máu, ngài ấy càng ít nói... Ồ không, em nói những điều khó nghe rồi.]

Hilde dừng lại.

[Có một thung lũng băng, bất kỳ sinh vật nào đến gần một cách bất cẩn đều sẽ mất mạng vì giá lạnh. Chủ nhân trước đây là người đã đến gặp em, ma thú sống một mình ở đó, và đưa tay ra, yêu cầu em cùng ngài ấy đi khắp thế gian.]

"Đó hẳn là ký ức đẹp."

[Đúng thế. Ngài ấy có vẻ mặt lạnh lùng, nhưng hehe, lúc đó em cô đơn, và em thực sự thích ngài ấy. Đó là một ngày mà em sẽ không bao giờ quên.]

"..."

[Ngài ấy chưa từng dành tình cảm cho bất kỳ ai. Tình cảm mà em dành cho chủ nhân cũ hoàn toàn là đơn phương. Em khao khát giọng nói gọi tên mình, những trận chiến cả hai cùng nhau chiến đấu, sự đụng chạm vuốt ve của ngài ấy. Và rồi một nghìn năm trôi qua, giờ đây em đã gặp được ngài.]

Hilde nhìn sâu vào mắt tôi.

"...Hôm nay, em không phải nói anh là tái sinh của người phụ nữ đó sao?"

[Điều này không có nghĩa là suy nghĩ của em đã thay đổi, Chủ nhân à. Em vẫn tin rằng ngài là tái sinh của chủ nhân trước đây. Nhưng... nếu ngài thực sự là người không có mối liên hệ nào với ngài ấy.]

Biểu cảm của Hilde tối sầm lại như thể cô vừa nhớ lại điều gì đó khó chịu.

Có vẻ như cô sắp nói điều gì đó mà trước đây cô vẫn ngần ngại.

[Ngài có thể nghe lời nhắn từ chủ nhân trước của em không?]

"Lời nhắn?"

Có lời nhắn sao?

[Chủ nhân trước và các Nguyên Vương Thượng Cổ đã đưa ra một lời tiên tri. 'Trong tương lai, Phá Diệt Tà Thần sẽ được hồi sinh để mang đến ngày tận thế, nhưng một Anh Hùng Dũng Cảm sẽ xuất hiện để ngăn chặn Tà Thần.' Đây là thông điệp liên quan đến lời tiên tri đó.]

Ngay khi nghe những lời đó, mắt tôi bất giác nheo lại.

Đó là lời tiên tri được nhắc đến trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱.

Tôi đã bỏ qua điều đó và không nghĩ sâu về nó, nhưng khi Hilde nhắc đến lời tiên tri, một cảm giác bất an khó tả dâng trào trong tôi.

Những câu hỏi bắt đầu nảy sinh.

Lời tiên tri do các Nguyên Vương Thượng Cổ để lại dựa trên những viễn cảnh rời rạc về tương lai.

Nhưng thế giới này...

Đây chính là thế giới mình tôi đang sống...

Trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱, người chơi là Ian, và vì Ian đã ngăn chặn Tà Thần, nên việc nghĩ rằng "Anh Hùng Dũng Cảm" trong lời tiên tri chính là Ian cũng là điều dễ hiểu.

Suy cho cùng, người duy nhất có thể đánh bại Tà Thần là Ian Fairytale, người được mệnh danh là "Quang Tử".

Nhưng...

Nếu đúng như vậy, tại sao lại nói là "Anh Hùng Dũng Cảm" chứ không phải là "Quang Tử"?

Hơn nữa, trừ khi tôi chết, rõ ràng tôi sẽ là người ngăn chặn Tà Thần.

Làm sao Ian, người không có sức mạnh của hệ thống và khả năng chiến đấu, có thể ngăn chặn được Tà Thần?

Không có cách nào để đánh bại Tà Thần ngoài việc tôi phải đi đầu trong việc chế ngự ả, và Ian phải ra đòn kết liễu.

Điều này đặt ra câu hỏi liệu "Anh Hùng Dũng Cảm" trong lời tiên tri có thực sự là Ian hay không.

"...Tiếp tục nói đi."

[Chủ nhân. Nếu ngài không phải là chuyển kiếp của chủ nhân trước, thì ngài có thể là "Anh Hùng Dũng Cảm" được các Nguyên Vương Thượng Cổ tiên tri.]

"..."

Liệu các Nguyên Vương Thượng Cổ có thể lường trước được tình hình hiện tại không?

...Chúng ta đừng vội đưa ra kết luận. Mọi thứ vẫn chỉ là suy đoán hợp lý.

Tuy nhiên, thật khó để xoa dịu những nghi ngờ đang sôi sục.

[Nếu Anh Hùng Dũng Cảm đó xuất hiện, chủ nhân cũ đã yêu cầu truyền đạt lại thông điệp này.]

Tôi lắng nghe một cách chăm chú.

Thông điệp mà Băng Đế Thượng Cổ để lại.

Cuối cùng, Hilde đã nói ra những lời mà Băng Đế Thượng Cổ đã thốt ra cách đây một nghìn năm, những lời mà chỉ Hilde mới giữ được trong suốt một thiên niên kỷ.

['Với trái tim quả cảm, hãy tiêu diệt ta.']

Vào khoảnh khắc đó, một cảm giác sợ hãi chạy dọc sống lưng tôi.

"Cái gì...?"

Điều đó có nghĩa là gì?

Một lúc lâu, chúng tôi chỉ nhìn vào mắt nhau, cảm nhận làn gió đêm mát mẻ.


<Trans Note>

Nhấn vote sao ⭐️ và Follow ngay để không bị Yandere Luce lườm 🐧

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro