Chương 261: Lễ Đăng Quang (3)
༺ Lễ Đăng Quang (3) ༻
Những bông tuyết rơi xuống từng đợt.
Chúng tôi đã đến Lufenheim, Vương đô của vương quốc băng tuyết trắng Düpfendorf.
Một lễ hội lớn được tổ chức tại Lufenheim. Người dân mặc trang phục lông thú đã đến cổng lâu đài để chào đón tôi, Băng Đế thứ hai trong một nghìn năm.
Chúng tôi bước vào một con đường ánh sáng được tạo thành từ Băng mana. Tiếng reo hò và vỗ tay của người dân có thể nghe rõ ngay cả bên trong toa xe.
Thần dân Düpfendorf đều có làn da trắng và nhợt nhạt, có vẻ như là do môi trường.
Họ đã phát triển phong cách kiến trúc độc đáo của riêng mình. Một kết giới tuyệt đẹp bao phủ vương quốc để bảo vệ nó khỏi cái lạnh.
Ở trung tâm Lufenheim có một tòa lâu đài cao. Chúng tôi tự nhiên đi đến đó.
"Isaac không vui sao? Mọi người đều chào đón cậu đó."
Dorothy nói và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tôi không cảm thấy vui vẻ.
"Tôi chỉ cảm thấy lạ lẫm thôi."
Mọi người và nhiều băng ma thú chào đón tôi.
Tôi không thực sự cảm thấy họ chào đón tôi. Nhưng tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc.
Khi đến cung điện lớn, rất nhiều người hầu đã chờ sẵn chào đón chúng tôi. Họ đều mặc quần áo màu xanh nước biển được trang trí bằng lông thú màu trắng.
"Chào mừng chúa tể. Ngài đã đi một chặng đường dài và cố gắng rồi ạ."
Sau lời nói của một quản gia trung niên với mái tóc và bộ râu được cắt tỉa gọn gàng, những người hầu đồng thanh đáp lại, "Các vị đã cố gắng rồi."
Việc này thật là phiền phức...
Tôi giả vờ bình tĩnh.
"Tôi sẽ dẫn ngài thẳng đến phòng của mình."
"Chưa đâu. Trước tiên, hãy gọi các Chỉ huy Quân đoàn vào phòng họp."
"Các Chỉ huy Quân đoàn ạ...? Vâng, tuân lệnh."
Những người hầu tự mình mang vác hành lý.
Dorothy, Alice và Hilde được yêu cầu nghỉ ngơi trong phòng của họ, trong khi tôi bước vào phòng họp bàn tròn với Băng Hiệp Sĩ Morcan. Nó sang trọng hơn tôi tưởng tượng.
Bốn người ngồi quanh bàn tròn, vừa nhìn thấy tôi, liền đứng dậy.
Ngoại trừ một cô gái đang lắc lư vì say rượu, bầu không khí xung quanh rất nghiêm trang.
"Chào mừng chúa tể. Chúng tôi đang đợi ngài."
Một con hổ trắng bán thú đầy cơ bắp, to lớn đi đến trước mặt tôi và chào. Đây là Chỉ huy Đệ nhất Quân đoàn, "Dorhan Versio", một cường giả Lv 179 sở hữu Hệ Băng.
Dorhan Versio vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng có vẻ như anh không thể tin rằng một người trẻ tuổi như tôi lại là Băng Đế.
Theo sau anh ta, các vị chỉ huy khác cũng cúi chào. Vị nữ chỉ huy say rượu nấc lên một tiếng.
Những người chỉ huy không phải là những người mạnh nhất trong số những người lính của Düpfendorf. Họ được chọn vì khả năng lãnh đạo cũng như kỹ năng của họ. Các lực lượng quái dị này tách biệt.
Tuy nhiên, rõ ràng họ là thủ lĩnh của mỗi Quân đoàn.
Tôi vẫn chưa xác nhận liệu các chỉ huy, ngoại trừ Isabel, có đứng về phía tôi không. Tôi triệu tập cuộc họp này để xác nhận. Một số điều cần phải được nói ra ngay lập tức.
Tôi đến và ngồi vào vị trí rõ ràng là ghế chủ toạ.
"Xin mời ngồi."
Các vị chỉ huy ngừng chào và ngồi vào chỗ của mình.
Không khí thật ngượng ngùng. Mọi người dường như đang đợi tôi nói.
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng.
"Ta gọi các vị đến đây ngay khi ta đến vì ta muốn trò chuyện."
Tôi lấy ra Lưỡi Gươm Hoa Băng và đặt nó lên bàn. Đó là con dao găm được Băng Lãnh Tinh Linh Merphil giao cho tôi.
Sự chú ý của các chỉ huy hướng về lưỡi kiếm.
"Isaac. Đó là tên của ta. Ta nhận được Lưỡi Gươm Hoa Băng từ Merphil và lập khế ước. Thật xin lỗi, nhưng ta có điều quan trọng muốn nói. Ta phải quay lại ngay sau lễ đăng quang."
"..."
"Ta dự định sẽ ở lại Đế quốc Zelver ít nhất cho đến năm sau."
Tôi phải hỗ trợ Aria trong công cuộc nghiên cứu bí mật của cô ấy, hấp thụ mana của White để có được những đặc tính độc nhất, đảm bảo an toàn cho Ian, bảo vệ học viện và vượt qua nhiều tình huống khác nhau.
Quan trọng nhất là tôi phải ngăn chặn Tà Thần hồi sinh vào năm sau. Đó là mục tiêu chính.
"Chúng tôi đã nghe về việc này. Tuy nhiên, chúng tôi yêu cầu ngài hãy xem xét lại. Sự vắng mặt của ngài sau lễ đăng quang có thể gây ra sự nhầm lẫn trong dân chúng."
Bán thú hổ trắng Dorhan đã kháng cáo. Ý của anh là tôi không nên rời đi sau khi vừa mới đến.
"Việc ta ở lại Đế quốc là rất quan trọng đối với sự tồn vong của Düpfendorf. Ta chưa thể giải thích chi tiết được, nhưng ta hy vọng các vị hãy tin ta lúc này."
"Làm sao chúng tôi có thể tin điều đó?"
"...?"
Một vị chỉ huy khác hỏi với giọng thách thức. Không khí trở nên nặng nề. Ba vị chỉ huy khác và tôi hướng sự chú ý của mình về phía người đàn ông bất mãn.
Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn, "Karius Alsav". Lv 177, sở hữu Hệ Băng và Thuỷ.
Đây là người đàn ông đeo mặt nạ đen che miệng, khoe vóc dáng to lớn giống như Chỉ huy Đệ nhất Quân đoàn. Cái đầu hói nhẵn nhụi của anh phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
Giọng nói của Karius Alsav nghe như bị bóp nghẹt bởi chiếc mặt nạ thép như thể anh ta đang đeo mặt nạ phòng độc.
Ngay từ đầu, anh có vẻ không vui khi một người trẻ tuổi như tôi trở thành Băng Đế tiếp theo, và sau khi nghe những tuyên bố tùy tiện của tôi, anh cuối cùng cũng mất bình tĩnh.
"Này, Karius. Sao các người dám thái độ trước mặt chúa tể của chúng ta thế?"
Chỉ huy Đệ tam Quân đoàn, 'Isabel Silverwolf', cau mày khi khiển trách Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn, Karius.
Isabel, một thiếu nữ tóc ngắn màu xanh nhạt, có vết sẹo dài trên mặt, Lv 178 và chỉ có Hệ Băng. Cô cũng là người đầu tiên trong bốn chỉ huy tin tưởng tôi.
Karius không đáp lại lời nhận xét hung hăng của Isabel.
"Hức... Hehe, Karius nói có lý mà? Làm sao chúng ta có thể tin những lời đó được?"
"Này, Erich."
Chỉ huy Đệ tứ Quân đoàn, "Erich Leverins", đồng ý với vẻ mặt đầy tiếng cười.
Má cô ửng hồng vì uống rượu, và giọng nói lè nhè của cô đầy quyến rũ.
So với ba vị chỉ huy kia, cô có vóc dáng nhỏ nhắn hơn nhưng vẫn có dáng vẻ của phụ nữ trưởng thành trung bình.
Theo Morcan, Chỉ huy Đệ tứ Quân đoàn Erich đã bị một lời nguyền nào đó. Có vẻ như tác động của lời nguyền ít nghiêm trọng hơn khi cô say rượu, vì vậy tình trạng của cô có thể hiểu được phần nào.
Cô ở Lv 176, với các Hệ Băng và Lôi. Giống như Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn Karius, cô rõ ràng không hài lòng với vai trò của tôi.
Tôi hỏi người có đầu óc tỉnh táo, Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn Karius.
"Anh là Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn đúng không?"
"Vâng, thưa ngài."
"Nếu anh có bất kỳ phàn nàn nào, cứ thành thật đi. Ta sẽ không để bụng đâu."
Tôi nói một cách bình tĩnh. Vì anh bây giờ là cấp dưới của tôi, tôi muốn đối xử tốt với anh ấy.
Ngay cả điều đó dường như cũng làm anh khó chịu, vì Karius cau mày.
"...Xin lỗi. Vì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, thưa tân Băng Đế. Nên chúng tôi không biết ngài là người như thế nào, và việc ngài định quay trở lại Đế quốc và ở lại đó cho đến năm sau ngay sau lễ đăng quang là điều tôi không thể hiểu nổi. Điều đó có liên quan gì đến sự tồn vong của Düpfendorf, và tại sao lại khó giải thích như vậy?"
"Chính xác! Chúa tể mới trông dễ thương quá, thậm chí còn khó tin hơn nữa..!"
Chỉ huy Đệ tứ Quân đoàn Erich đồng ý, dường như đã mất hết khả năng tự chủ vì rượu.
Mình thậm chí còn chưa xây dựng được lòng tin thì làm sao mình có thể nhắc đến Tà Thần hồi sinh được?
Một khi thông tin không còn nằm trong tầm kiểm soát của tôi nữa thì việc quản lý trở nên bất khả thi. Tôi phải thận trọng.
Chỉ huy Đệ tam Quân đoàn Isabel, nhe răng và gầm gừ với Karius hói và Erich say rượu, những kẻ đang tỏ ra không hài lòng với tôi. Một đường gân hình chữ thập hiện rõ trên trán cô ấy.
Lẩm bẩm, "Sao mấy người dám nói những điều vô nghĩa như vậy với tân chúa tể...?", thái độ tức giận của cô khá là trấn an.
"Ta có lý do của mình. Có thể bây giờ mọi người sẽ thấy bực bội, nhưng hãy tin ta."
"Nếu là vậy, tôi phải đưa ra một yêu cầu, dù điều đó là không phù hợp."
Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn Karius đứng dậy và tiến về phía tôi. Sau đó, anh quỳ một chân xuống và cúi đầu.
Tôi nheo mắt vì ánh sáng phản chiếu từ cái đầu nhẵn bóng, hói của anh làm tôi chói mắt.
"Xin hãy đấu với tôi, thưa ngài."
Mọi người nhìn chúng tôi đều tỏ ra ngạc nhiên.
"Chúa tể là Băng Đế. Ngài phải biết rằng lòng trung thành bắt nguồn từ sức mạnh. Hãy cho tôi cơ hội được tận mắt chứng kiến sức mạnh của ngài. Nếu ngài có thể chứng minh được, tôi sẽ nguyện tuân theo ý muốn của ngài mà không cần thắc mắc thêm nữa."
Karius cảm thấy rất ghét ý tưởng một người trông yếu đuối và trẻ hơn mình lại mang danh Băng Đế.
Kể cả khi anh không thể nghe được tin tức từ thế giới bên ngoài vì hoàn cảnh của đất nước, anh vẫn phải nghe câu chuyện của tôi từ Băng Hiệp Sĩ Morcan.
Vậy là anh ấy chỉ tin vào những gì bản thân tận mắt nhìn thấy.
Ở Düpfendor, không phải các chỉ huy là những người đầu tiên nhận ra sự xuất hiện của Băng Đế, mà là Cơ quan Tôn giáo được gọi là Băng Long Thánh Nữ. Có nhiều khả năng là chỉ huy không nhận ra họ đang đối phó với ai.
Chỉ huy Đệ nhất Quân đoàn Dorhan lặng lẽ quan sát tình hình.
Chỉ huy Đệ tam Quân đoàn Isabel gầm gừ, "Anh đang nghi ngờ chúa tể sao?"
Chỉ huy Đệ tứ Quân đoàn Erich cười khúc khích, "Hehe, nghe có vẻ hay đấy."
"Nếu vậy thì... ta sẽ chấp thuận."
Tôi chỉnh lại kính và mỉm cười nhẹ.
Anh yêu cầu tôi chứng minh năng lực của mình với tư cách là Băng Đế bằng sức mạnh.
Đây là một bài kiểm tra đơn giản và dễ hiểu mà tôi thích.
✦✧✦✧
Isaac, Băng Hiệp Sĩ Morcan và các chỉ huy đã đến đấu trường trong hoàng cung. Nơi này được trang trí bằng những đồ trang trí băng tuyệt đẹp.
Isaac và Chỉ huy Đệ nhị Quân đoàn Karius đứng tách ra, đối mặt với nhau, trong khi Chỉ huy Đệ nhất Quân đoàn Dorhan đứng vào vị trí trọng tài.
Những chỉ huy khác đứng ở xa, quan sát diễn biến sự việc.
Erich vẫn giữ nụ cười trên môi, trong khi Isabel đứng dựa vào tường, tựa chiếc rìu hai lưỡi bằng bạc, Farahon, lên vai.
"Giọng điệu của anh với chúa tể là gì thế, Erich? May mắn là ngài ấy khoan dung; nếu không, tôi đã đấm anh rồi."
"Hehe. Isabel không mong chờ được chứng kiến kỹ năng của chúa tể sao?"
Với Isabel, Isaac là một nhân vật mà cô vô cùng ngưỡng mộ. Chỉ cần nghe câu chuyện của anh thôi cũng khiến cô rùng mình.
"...Tôi thừa nhận là mình tò mò."
Cô sẽ không thể thấy được toàn bộ sức mạnh của Isaac ở đây.
Ít nhất, Isabel muốn tận mắt chứng kiến Isaac chiến đấu.
"Trận đấu sẽ tiếp tục cho đến khi một bên tuyên bố đầu hàng hoặc bị đánh bại."
Bán thú hổ trắng Dorhan giải thích một cách nghiêm túc.
"Cả hai đã sẵn sàng chưa?"
"Ta đã sẵn sàng."
Isaac, sau khi duỗi người hết cỡ, đã trả lời.
"Thưa ngài."
Karius hét lớn.
"Ngài định đối đầu với tôi bằng tay không sao? Không có pháp khí nào sao?"
"Và nếu vậy thì sao?"
"Dù ngài có vĩ đại đến đâu, ngài vẫn đánh giá thấp tôi..."
Karius cắm ngọn giáo dài của mình xuống đất. Ánh sáng phản chiếu từ lưỡi giáo và cái đầu trọc của Karius.
"Ngài có thể sẽ hối hận về điều này."
"Ta đã cảm thấy điều này được một lúc rồi đấy."
Isaac mỉm cười tháo kính ra.
"Sao anh lại không biết vị trí của mình đang ở đâu thế?"
"..."
"Hãy dùng hết sức mạnh của mình tấn công ta đi. Đừng làm ta thất vọng thêm nữa."
"...Đã hiểu."
Với một tiếng động, Karius dừng ngọn giáo của mình lại và vào tư thế chiến đấu.
"Cả hai bên. Nếu đã sẵn sàng, tôi sẽ tuyên bố bắt đầu. Trận đấu, bắt đầu!"
Dorhan bước lùi lại và tuyên bố bắt đầu trận quyết đấu.
Vào lúc đó, Karius bật khỏi mặt đất.
Động tác của anh ấy rất nhanh, không phù hợp với vóc dáng to lớn đó. Ngọn giáo phủ đầy băng giá vẽ ra vô số vòng tròn, quay tròn rực rỡ và nhanh chóng, để lại một dư ảnh Băng mana phía sau.
Cùng lúc đó, Karius triển khai một tấm khiên băng xung quanh cơ thể mình, đóng băng bất cứ thứ gì nó chạm vào.
Bất kỳ ai đến gần đều sẽ bị kẹt đến mắt cá chân và không thể tránh khỏi những chấn thương nghiêm trọng. Đây chính là phong cách chiến đấu của Karius.
Tuy nhiên, Isaac vẫn nhàn nhã theo dõi chuyển động của Karius bằng mắt, thậm chí không hề giải phóng một chút mana nào của mình.
"Chẳng phải ngài đang thiếu cảnh giác quá sao?!"
Vútt!
Kang!!
Karius vung ngọn giáo của mình.
Với tốc độ kinh hoàng của cú đâm giáo, một luồng khí lạnh mạnh mẽ lan tỏa về phía Isaac.
Tuy nhiên, đòn tấn công đã xuyên thẳng qua cơ thể Isaac.
"Cái gì...?"
Isabel sửng sốt, khuôn mặt tươi cười của Erich có chút nghiêm túc, và Dorhan bình tĩnh đánh giá tình hình.
Trong chớp mắt, bóng dáng Isaac đã biến mất.
"Anh đang nhìn đi đâu vậy?"
"...!"
Giọng nói bình tĩnh của Isaac vang lên từ phía sau đầu Karius. Mắt Karius mở to vì ngạc nhiên.
Trong chớp mắt, Isaac đã xuất hiện phía sau Karius.
Dorhan, Isabel và Erich không thể đọc được chuyển động của Isaac.
Ảnh Bộ.
Với khả năng được tăng cường bởi [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc], Isaac có thể sử dụng kỹ thuật mà anh học được từ Gerald hiệu quả hơn nữa.
Trong chớp mắt, một luồng mana mạnh mẽ bao trùm toàn bộ cơ thể Karius.
"Đó chỉ là ảnh ảo của ta thôi."
Khi Karius nhanh chóng chuyển sang phản công.
Lượng Băng mana ngưng tụ trong tay phải của Isaac bùng nổ.
Kwaaah!!
Băng Ma Pháp 5 Sao, [Bộc Phá Băng Kết].
Vụ nổ mana và băng giá tràn ngập đã nhấn chìm Karius một cách không thương tiếc.
<Trans Note>
Thuộc hạ gọi Isaac là "my lord" nên tôi dịch là "chúa tể", ai có thuật ngữ hay hơn thì cứ góp ý nhé (。•̀ᴗ-)۶
Nhấn vote sao ⭐️ và Follow ngay để không bị Yandere Luce lườm 🐧
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro