༺ Chinh Phạt Thiết Tiên (4) ༻
Cậu cảm thấy như thể mình đang bị kéo đến một nơi nào đó, từng bước tiến về phía cảm giác đó.
Vào lúc 8 tuổi, Noah Bartin đã tình cờ tìm thấy một nghĩa địa kiếm khi đang nắm tay em gái mình, Taryn Bartin.
Chỉ vài ngày trước, nơi này vẫn là một đồng bằng đơn sơ. Noah và Taryn ngay lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Số lượng lớn thanh kiếm khiến người ta không thể nghĩ rằng chúng được đặt ở đó vì một mục đích cụ thể nào đó.
Bản thân những thanh kiếm này trông chẳng bình thường chút nào.
"Anh ơi, tụi mình về đi, em sợ lắm..."
"Nếu muốn quay lại thì em cứ quay lại đi."
"Sao anh lại muốn đi qua đây? Anh không sợ sao?"
"Anh sợ. Nhưng không hiểu sao, anh cảm thấy mình phải đến đó... Hả?"
Khi đến giữa nghĩa trang, hai đứa trẻ tìm thấy một hộp sọ trên mặt đất.
"Écc! A-Anh ơi...!"
Cô bé Taryn bám chặt vào cánh tay của Noah, run rẩy vì sợ hãi.
Ánh mắt của Noah hướng về phía trước và cậu nhìn thấy một ngọn đồi được tạo thành từ những chiếc đầu lâu.
Đứng đó là một thanh trọng kiếm màu tro, dường như to hơn cậu gấp nhiều lần.
[Đến đây.]
Đúng lúc đó, một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai Noah.
Sức hút mà cậu cảm thấy đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn.
"Taryn, đợi ở đây."
Taryn tiếp tục kéo tay áo Noah, cầu xin cậu rời đi, nhưng cậu bỏ cô lại phía sau và tiến đến thanh trọng kiếm.
Noah trèo lên ngọn đồi đầu lâu và nắm chặt chuôi trọng kiếm bằng đôi tay nhỏ bé của mình. Cậu cảm thấy như mình thực sự cần phải làm vậy.
Vào lúc đó, luồng Thiết mana trào ra từ trọng kiếm như thể nó đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu.
"Gừ!"
Luồng Thiết mana xuyên qua cơ thể Noah, chảy vào bên trong cậu.
Noah hét lên vì đau đớn.
"A-Argh!!"
"Anh ơi! Kyaa!"
Một làn sóng mana lan ra, ngăn không cho Taryn tiến lại gần như thể cảnh báo cô không được can thiệp.
Khi ý thức của Noah dần mất đi, cậu nhìn thấy một đứa trẻ khác, có vẻ cũng trạc tuổi mình.
Dù khuôn mặt đứa trẻ bị che khuất, khiến người ta không thể đọc được biểu cảm của nó, Noah vẫn có thể nhận ra cơ thể nó làm bằng sắt.
[Tên tôi là Rachnil.]
Đứa trẻ sắt tự giới thiệu.
[Chào mừng, tôi đã đợi cậu đấy.]
"Aaaaa!!"
Thiết Tiên Rachnil lắng nghe tiếng hét của Noah với nụ cười trong sáng, không hề bị ảnh hưởng.
Noah đã phải chịu đựng nỗi đau khủng khiếp để có thể hấp thụ hoàn toàn Thiết mana của Rachnil và trở thành vật chứa của nó.
"Chạy đi, Ta...ryn...!"
Ngay cả trong cơn đau đớn, Noah vẫn chỉ lo lắng cho cô em gái Taryn.
Vèo!!
Noah đau đớn khi nhớ lại những ký ức đã qua.
Như thể muốn cắt đứt ký ức, một âm thanh sắc nhọn ngắt lời cậu khi Hilde vung lưỡi hái băng giá để cắt xuyên qua một Thiết Hiệp Sĩ.
Không khí lạnh chạm vào da cậu.
Noah trở về với thực tại, thở hổn hển khi đẩy mình lên khỏi mặt đất.
"Cậu là... Băng Đế...?"
Đứng trước mặt cậu là một chàng trai trẻ với mái tóc lam bạc.
Dù tuổi đời còn trẻ, nam sinh này vẫn là Nguyên Vương, một thế lực vô cùng mạnh mẽ.
Đó là Isaac từ Học viện Märchen.
✦✧✦✧
"Đứng dậy đi. Cậu vẫn có thể di chuyển được đúng không?"
Đúng như tôi nghĩ. Tôi biết chuyện này sẽ xảy ra.
Lượng Thiết mana bên trong Noah đang dần bị rút cạn.
Đây là lãnh địa của Rachnil, và chắc chắn Thiết mana đang bị hấp thụ.
Cậu dường như bị mắc kẹt trong ảo ảnh, không thể làm gì khi bị Rachnil nhắm tới.
Nhưng cậu ấy vẫn còn rất nhiều mana nên sẽ ổn thôi.
Không giống như trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱, Noah vẫn chưa sử dụng bất kỳ mana nào.
Cậu vẫn còn đủ năng lượng để di chuyển.
"Haa..."
Noah loạng choạng đứng dậy.
"Hilde, hãy chăm sóc những học viên khác nhé."
[Đã hiểu ạ.]
Vútt!
Hilde biến mất ngay lập tức, chỉ để lại một luồng khí lạnh.
Em ấy nhanh hơn mình nghĩ.
Ngay cả khi ở dạng bán nhân, khả năng thể chất của cô vẫn rất đáng chú ý.
"Vừa rồi là ai vậy...?"
"Em ấy là đồng minh của tôi. Cậu không cần biết thêm nữa."
"À..."
"Đi theo tôi."
"À, được rồi...!"
Khi tôi bắt đầu chạy, Noah chạy theo sau tôi.
Tôi đã đọc tâm trí của Noah. Cậu dường như đang nghĩ về khoảnh khắc tôi tấn công Rachnil.
"Ờm, Băng Đế...! Cậu định làm gì? Ngay cả cậu cũng bất lực trước thực thể ở trên đỉnh..."
"Nah, tôi sẽ thắng."
Tôi trấn an Noah, ngụ ý rằng cậu không nên lo lắng về những điều không cần thiết.
Nếu tôi không thắng, mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng giống như tất cả những trận chiến tôi đã tham gia cho đến bây giờ, tôi sẽ thắng.
Mắt Noah mở to một chút.
"Abel!"
"Cuối cùng cũng tìm thấy anh!"
Không xa nơi chúng tôi bắt đầu, chúng tôi gặp lại Abel, người đang cõng Ian trên lưng.
Tôi đã biết họ đang đi đâu nhờ [Thấu Thị]. Không có vấn đề gì cả.
Abel tỏ vẻ nhẹ nhõm khi nhìn thấy tôi.
"Tiền bối Isaac, rốt cuộc là có chuyện gì vậy...?"
"Thiết Tiên đang chơi trò này với chúng ta, tình hình bên ngoài chắc chắn rất hỗn loạn."
"T-Tiên...?"
Mana của Rachnil sẽ lan tỏa khắp khu vực bên ngoài, tạo ra một biển sắt nóng chảy và một trận mưa kiếm.
Các Thượng Phù Thuỷ dưới quyền Hoàng đế sẽ cố gắng hết sức để chống cự, nhưng họ sẽ không thể cầm cự được lâu.
Họ sẽ phải vật lộn để tiếp cận Thiết Thánh Địa, có thể phải sơ tán người dân Aldreque và cố gắng tìm giải pháp.
Rachnil đang tạo ra một trái tim sắt trên tầng cao nhất của thánh địa, liên tục cung cấp năng lượng cho biển sắt. Đây sẽ trở thành trái tim của lãnh thổ mới mà hắn tuyên bố chủ quyền,
Nói cách khác, Rachnil định sẽ vui vẻ cùng chúng tôi cho đến khi biển sắt lan rộng đủ để hình thành nên lãnh địa mới của hắn.
Bất kỳ ai sống sót sau trò chơi này và tương thích với Thiết mana sẽ trở thành hầu cận trực tiếp của hắn ta. Nếu không, họ sẽ trở thành những cấp dưới vô tri.
Nghĩ đến việc hắn sẽ khiến cả thế giới chống lại mình.
Tôi càng nghĩ càng thấy hắn có vẻ kiêu ngạo và ngốc nghếch.
"Ian thế nào rồi?"
"Anh ấy vẫn bất tỉnh!"
"Đặt cậu ấy xuống một lát."
"Vâng!"
Khi Abel đặt Ian xuống đất, tôi tiến đến và tát liên tục vào má cậu như một chiếc quạt quay.
Bụp! Bụp! Bụp!
"Ian, dậy đi, dậy đi, dậy đi."
"T-Tiền bối Isaac! Anh sẽ giết chết anh ấy mất!"
Tôi bỏ qua tiếng kêu khẩn thiết của Abel, biết rằng anh chàng này đủ mạnh mẽ.
Ngay sau đó, mắt Ian mở ra.
"...Hửmm?"
"Cậu đã chịu tỉnh chưa?"
May mắn thay, không lâu sau Ian đã tỉnh lại, má sưng lên.
"Tiền bối Ian, anh tỉnh rồi!"
"Isaac? Abel...? Đó có phải là bẫy không? Tôi không thể nhớ bất cứ điều gì sau khi cảm thấy một cú đánh vào sau đầu."
"Ừm, cái bẫy đó khá mạnh..."
"Chúng ta đang ở đâu?"
Tôi nắm lấy cánh tay Ian và giúp cậu đứng dậy.
"Tôi sẽ giải thích khi chúng ta hành động."
"Có chuyện lớn xảy ra phải không? Tôi cảm nhận được một luồng sức mạnh khủng bố từ trên trời..."
"Chúng ta sẽ hạ gục gã đó. Tôi cần cậu."
"Aaa... Tôi hiểu rồi. Một trong những tình huống đó nhỉ? Giống như hồi ở học viện vậy."
Ian mỉm cười và giơ nắm đấm ra.
"Để đó cho tôi, Isaac! Tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều sau kỳ nghỉ!"
"Đừng ngất đi nhé."
Dù thường xuyên ngất xỉu, Ian là nhân vật chính luôn cố gắng vượt qua đến cùng.
Cậu có khả năng giữ bình tĩnh và suy nghĩ sáng suốt bất chấp mọi tình huống khẩn cấp có thể xảy ra. Cậu cũng có ý thức mạnh mẽ về công lý.
Với Quang Kiếm Luminous, giờ đây cậu đã đạt đến cấp độ sức mạnh chiến đấu mà tôi mong đợi.
Ầm ầm!!
"Woa! C-Chuyện gì đang xảy ra thế?!"
Đột nhiên, một tiếng gầm chói tai làm rung chuyển cả thánh địa.
Một sức mạnh to lớn khác đã từ trên đỉnh lao xuống.
"Dorothy, Kaya...?"
Tôi nhìn lên trần nhà, cảm nhận được Tinh Quang mana và Thảo mana mạnh mẽ. Dorothy và Kaya hẳn đã đột nhập vào Thiết Thánh Địa.
Là cá thể gần giống như Tiên Tộc, họ có sức mạnh của Tiểu Tiên. Cả hai hẳn đã phá vỡ bức tường bên ngoài để ngăn chặn Rachnil.
Họ hẳn đang cố gắng ngăn chặn trái tim không được hoàn thiện...
Tôi đã cố gắng sử dụng [Thấu Thị] để kiểm tra tầng trên cùng, nhưng kết giới của Rachnil đã chặn tôi lại.
Dorothy và Kaya không thể đánh bại Rachnil. Tôi phải nhanh chân và tham gia cùng họ.
"Ian, Noah, hai người đi theo tôi."
"Tôi cũng vậy?"
Noah tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Cậu có việc với cái tên ở trên đỉnh đó phải không?"
"...Đúng thế."
"Vậy thì hãy đến đây. Tôi cũng cần cậu."
Một tia sáng lóe lên trong mắt Noah.
Khao khát trả thù của cậu âm thầm bùng cháy.
Cậu rất muốn giải quyết tình huống này một cách nhanh chóng vì biết rằng em gái mình là Taryn Bartin đang gặp nguy hiểm.
"Cảm ơn nhé."
Ờ thì, lý do tình cảm của cậu không quan trọng với tôi lắm. Dù sao thì Noah cũng phải đi cùng tôi để đối mặt với Rachnil.
Sau khi đánh bại Rachnil, Noah sẽ là người duy nhất có thể hấp thụ phần còn lại của hắn và trở nên mạnh mẽ hơn. Sức mạnh của cậu cũng sẽ hữu ích.
Thiết Vương Noah...
Đó sẽ là danh hiệu tương lai của cậu ấy.
Nếu bây giờ tôi khiến cậu mang ơn tôi, sau này cậu có thể sẽ tham gia vào Tử Chiến Thảo Phạt Tà Thần.
"Tiền bối Isaac, tôi...!"
"Mang cái này đến căn cứ học viện của chúng ta."
Tôi lấy một tờ giấy ra khỏi túi và đưa cho Abel.
"Đây là cái gì thế?"
"Đó là manh mối về vị trí của những chiếc chìa khóa. Tôi đã phác thảo sơ bộ về nó."
"Gì cơ?! Tiền bối Isaac biết tất cả chìa khóa ở đâu à...?"
Không lâu sau khi Học viện Tranh đấu bắt đầu...
Sử dụng [Thấu Thị], tôi đã quét toàn bộ giai đoạn giải đấu và ghi lại một số điều kỳ lạ có vẻ giống như gợi ý cho chìa khóa.
"Chà, dù sao thì quả nhiên cũng là Băng Đế mà..."
"Có một giao ước ở đây trong thánh địa này, giống như Rachnil đã đề cập. Một khi mở được két sắt ở giữa, kẻ thù sẽ thực sự ngừng nhắm vào mình. Cho đến lúc đó, Alice và những cộng sự của tôi sẽ bảo vệ mọi người. Hãy hợp tác với những học viên khác trong học viện để tìm tất cả các chìa khóa và mở két sắt càng sớm càng tốt."
Giao ước đó hoàn toàn là một lời nói dối có sức thuyết phục.
Dù sao thì Rachnil cũng sẽ giữ lời hứa. Nhưng nếu quá trung thực về điều đó, họ có thể cảm thấy không thoải mái. Ngoài ra, Alice và Hilde cần phải tham gia cùng tôi sau khi các học viên đã an toàn.
Đặc biệt là Hilde, vì cô ấy và tôi có thể chia sẻ sức mạnh.
Nói cách khác, điều đó có nghĩa là tôi có thể truyền sức mạnh của đặc tính độc nhất [Dạ Đao Trảm] cho cô ấy.
"Tôi sẽ làm theo lời anh bảo!"
Abel chào nhanh rồi vội vã chạy đi.
Đúng như mong đợi của một học viên giỏi nhất lớp B năm nhất Khoa Hiệp Sĩ, cậu cực kỳ nhanh nhẹn.
"Ian."
"Vâng."
"Chúng ta sẽ tiến thẳng tới đỉnh."
"Đó chính là điều tôi hy vọng."
Ian giơ cánh tay phải sang một bên.
Với một âm thanh lấp lánh, một luồng hào quang trắng tinh khiết, có chút lấp lánh, tụ lại trong tay phải của cậu và biến thành một thanh thánh kiếm.
Đó mới thực sự là... Quang Kiếm Luminous.
Quang Kiếm Luminous, Quang Nguyên Tối Thượng Khí của Ian chứa đầy Thánh Lực.
Khi tận mắt chứng kiến, tôi cảm thấy một cảm xúc dâng trào không thể lý giải được.
Sau khi chơi ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ vô số lần, tôi đột nhiên nhận ra mình đã gắn bó với nhân vật này đến mức nào.
"Đó là cái gì thế...?"
Noah lẩm bẩm trong khi nhìn chằm chằm vào lưỡi kiếm lấp lánh, dường như nhận ra sự vĩ đại của thanh kiếm trên tay Ian.
Khoảnh khắc tình cảm ấy thật ngắn ngủi.
Tôi rút Lưỡi Gươm Obsidian ra, nắm chặt nó bằng cả hai tay trong khi truyền vào nó Băng mana và Nham mana.
Ian truyền vào Quang Kiếm Luminous Thánh Lực thậm chí còn rạng rỡ hơn.
Và sau đó...
Cô gái đó cũng là một vấn đề.
Một nữ sinh đã âm thầm theo dõi tôi một thời gian rồi.
Khả năng ẩn núp và theo dõi tôi của cô ấy thật ấn tượng. Nếu không có [Thấu Thị], tôi sẽ không nhận ra cô ấy.
Tôi liếc nhìn. Dù cô ấy đang ẩn trong bóng tối, chỉ cần một sợi tóc của cô ấy thò ra từ phía sau bức tường cũng đủ để kích hoạt cửa sổ trạng thái.
————————————————————————
[Methel Valencia]
—————————
Lv: 185
Chủng Tộc: Thiên Tộc
Hệ: Quang
Độ Nguy Hiểm: Cực Độ
Tâm Trí: [Có kế hoạch ám sát bạn trong lúc bận chiến đấu với Thiết Tiên.]
————————————————————————
Dù cô ấy mặc đồng phục của Học viện Bellatrix, nhưng không thể nào tôi không biết về một cá nhân mạnh mẽ như vậy.
Nhưng hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy.
Nói tóm lại, cô ấy là cấp dưới của Vuel.
Thiên Tộc cải trang thành con người.
Đang định tấn công khi mình mất tập trung à...?
Lông mày tôi nhíu lại và tiếng cười khúc khích bật ra.
Mình sẽ phải lợi dụng cô nàng này thôi.
"Đi thôi."
"Vâng."
Từ bây giờ, hãy chạy nước rút để lên tới đỉnh nào.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro