Chương 308: Sylphia
Arc 18 - Khuất Phục Phi Thiên
Chương 308: Sylphia
༺ Sylphia ༻
Tôi không biết rõ con đường xuyên qua khu rừng rộng lớn nơi toạ lạc Sinh Mệnh Ước.
Ngay cả trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱, khu rừng rộng lớn và phức tạp đến mức tôi không bao giờ có thể nhớ được bản đồ. Chắc chắn, nó còn đáng sợ hơn trong thực tế.
Dựa vào sự chỉ dẫn của Kaya sẽ hiệu quả hơn nhiều so với việc lục tung mọi ngóc ngách bằng [Thấu Thị].
Hơn nữa, Sylphia chỉ thân thiện với tôi nếu có Kaya ở đó.
Nhưng quan trọng nhất là.
Kaya thực sự đáng yêu.
Sự hiện diện của cô thực sự mang lại niềm an ủi to lớn.
"Dẫn đường dùm nhé. Anh không biết rõ đường đi đâu."
"Em không bận tâm, nhưng... tại sao ngài lại muốn gặp Sylphia...? Aaa!"
Em ấy có nhớ ra điều gì ư?
"Trong buổi Đánh Giá Xếp Lớp năm nhất của chúng ta... ngài đã nói là mình biết Sylphia nhỉ?"
À, là chuyện đó.
─Ngài có biết Sylphia không?!
─ ...Tiềm năng thực sự của cậu sẽ được tiết lộ trong tương lai. Khi điều đó xảy ra, nếu cậu trở thành người xứng đáng với thời gian của tôi, một ngày nào đó tôi sẽ đối mặt với cậu.
"À không, thực ra lúc đó anh chỉ mồm điêu thôi."
"Gì cơ...?"
"Anh gặp Sylphia lần đầu tiên vào ngày hôm qua."
Kaya ngơ ngác nhìn một lúc như thể suy nghĩ của cô đang rối bời.
Lúc đó, tôi giả vờ có một quá khứ sâu sắc với Sylphia. Chỉ đến bây giờ tôi mới có thể tiết lộ sự thật.
Tôi không hề biết Sylphia.
"Ừ thì, cả hai không thân thiết lắm, nhưng anh biết cô ấy."
Kaya dường như đang xử lý suy nghĩ của mình và đột nhiên gật đầu tỏ vẻ ngưỡng mộ.
"Vậy thì... điều đó không khiến ngài càng tuyệt vời hơn sao?"
Hả?
"Nếu ngài không biết Sylphia nhưng vẫn biết nhiều về cô ấy, thì đó chắc chắn là dấu hiệu của toàn năng...!"
"Đừng ăn nói xà lơ nữa."
"Oái."
Tôi đưa tay ra sau và véo nhẹ má Kaya.
Khi cô nhăn mặt, tôi buông tay ngay lập tức.
"...Nhân tiện, ngài Isaac có nghiêm túc với những gì mình nói không?"
"Là sao?"
"Nếu em đạt đến tiềm năng thực sự của mình, ngài sẽ chiến đấu với em...."
"Em thực sự muốn đấu với anh sao?"
Khi tôi quay lại và hỏi, Kaya thận trọng gật đầu.
Kaya nhanh chóng nói thêm khi nhận ra ý định của mình.
"Không phải là em nghĩ mình có cơ hội đâu...! Rõ ràng là em biết mình sẽ thua ngay lập tức, nhưng...!"
Kaya thực sự nghĩ rằng mình sẽ không hiểu ý sao?
Cô nàng này có tinh thần chiến đấu thật tuyệt vời.
Em ấy muốn đối mặt với mình để xem bản thân thực sự mạnh mẽ đến mức nào nhỉ?
Kaya muốn thử thách bản thân với bức tường mà mình trụ vững.
Hiện tại, Kaya không phải là đối thủ của tôi. Rõ ràng là tôi có thể đánh bại cô một cách dễ dàng.
"Kaya, anh tin rằng em vẫn chưa đạt đến tiềm năng thực sự của mình."
"Sao ạ?"
"Em vẫn còn chỗ để phát triển mạnh mẽ."
Mắt Kaya mở to.
Khả năng gia tăng sức mạnh của cô thực sự đáng sợ.
Kể cả khi sức mạnh của cô không có tác dụng với tôi thì cũng không thể phủ nhận cô thực sự phi thường đến mức nào.
"Anh đã nói rồi, em là người anh thừa nhận. Nên không phải đùa đâu."
"...Phải rồi."
Đó là điều tôi đã nói với cô trong buổi Đánh Giá Cuối Kỳ của học kỳ hai năm nhất. Kaya vẫn chưa quên.
Cơ thể Kaya run lên vì cảm xúc, tràn ngập niềm tự hào dâng trào trong lồng ngực.
"Hehe... Em thực sự rất vui."
Việc tôi nhận được sự công nhận của cô dường như đã mang lại cho Kaya niềm hạnh phúc lớn lao.
Tôi rất biết ơn vì cô đã chấp nhận điều đó.
Cuộc trò chuyện của chúng tôi dừng lại một lúc.
Tôi quan sát quang cảnh và đánh giá tình hình hiện tại.
「Tiên Tộc Đại Chiến」 đã được giải quyết bằng cách nào đó, và vì Thanatos đã bị đánh bại, chúng ta có thể bỏ qua Màn 13.
Cốt truyện chính thức duy nhất còn lại trong học kỳ này từ ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ là 「Màn 12, Gian Thần Thiên Giới」.
Trùm cuối của Màn 12 là Vuel Thiên Nghịch.
Mình đã trao thành công Thiết Hạch cho Noah và nhốt Methel ở Düpendorf...
Đêm qua, tôi đã đưa Thiết Hạch cho Noah.
─Đây là gì thế?
─Đó là tâm hạch của Rachnil. Nuốt nó đi, và Thiết mana sẽ là của cậu.
Noah rất sốc, nhưng cậu vẫn làm theo lời tôi và nuốt Thiết Hạch.
Và sau đó cậu cảm ơn tôi.
─Cảm ơn Băng Đế. Tôi thực sự rất biết ơn...
Cậu không cần phải cảm ơn tôi.
Noah không nhắm mắt làm ngơ trước món nợ của mình, nên tôi định cho cậu gia nhập Lực lượng Thảo phạt Tà Thần.
Còn về Methel Valencia, nhỏ Thiên Tộc đã cố gắng ám sát tôi, tôi đã gửi cô ấy đến Düpendorf, nhốt lại trong cơn ác mộng.
Tôi dự định sẽ giam cô ấy trong phòng giam biệt lập cho đến khi vụ việc Vuel kết thúc.
Giờ chỉ còn lại Vuel, Mephisto và Nephid...
Ngoại trừ Mephisto, tôi đã đối mặt với những tên trùm từ Phần 14 đến Phần 16, trong sự kiện Alice.
Những trùm cuối còn lại trong cốt truyện chính là Vuel Thiên Nghịch, Mephisto Ký Kết Giả, và Tà Thần Nephid.
Một khi mình đánh bại được chúng, cuộc hành trình dài và gian khổ này cuối cùng sẽ đi đến hồi kết.
[Chủ nhân, có vẻ như chúng ta đã đến nơi.]
Giọng nói cao quý của Hilde vang lên.
Trước khi kịp nhận ra, chúng tôi đã đến phía trên khu rừng rậm rạp của Công quốc Astrea.
"Ngài Isaac, ở đằng kia."
"Hilde."
Hilde đi xuống theo hướng Kaya chỉ.
Tôi đã xác nhận với [Thấu Thị] rằng đó thực sự là Sinh Mệnh Ước. Chúng tôi đã tìm thấy nó một cách nhanh chóng, đúng như mong đợi.
Hilde len qua những hàng cây và đáp xuống, chúng tôi đến một bờ hồ có một hòn đảo nhỏ nổi ở giữa.
Đây là Sinh Mệnh Ước, nơi cư ngụ của Lục Bảo Tiểu Tiên Sylphia.
Kaya và tôi xuống khỏi Hilde và đi đến bờ hồ.
"Gọi cô ấy đi."
"Được ạ."
Kaya trôi qua hồ bằng Phong Ma Pháp, nhẹ nhàng đáp xuống hòn đảo nhỏ trước khi đặt tay lên Sinh Mệnh Ước.
"...Sylphia. Tôi đến rồi đây."
Vútt.
Những chiếc lá lục tươi của Sinh Mệnh Ước bắt đầu phát sáng rực rỡ hơn.
Những chiếc lá giải phóng một luồng mana huyền bí kết tụ lại thành một bông hoa, rồi biến đổi thành hình dạng của Tiểu Tiên.
Lục Bảo Tiểu Tiên Sylphia.
Cô ấy bước xuống phía Kaya với khuôn mặt tươi cười.
[Kaya cưng!]
"Sylphia!"
[Tôi không ngờ cậu lại quay lại sớm thế đấy!]
Kaya và Sylphia ôm nhau như thể họ là những thành viên trong gia đình đã lâu ngày đoàn tụ.
Sau tất cả sự hỗn loạn ngày hôm qua, hôm nay họ cảm thấy như được đoàn tụ thực sự.
Chẳng mấy chốc, họ đã cùng nhau trò chuyện và cười đùa.
Có lẽ Kaya là người duy nhất có thể nói chuyện thoải mái như vậy với Tiên tộc.
Kaya đã bị lạc trong khu rừng này khi còn nhỏ.
Đó là lúc cô tình cờ tìm thấy Sinh Mệnh Ước và gặp Sylphia.
Sylphia nhanh chóng nhận ra sự tương thích của Kaya đối với Thảo nguyên tố và trở nên hứng thú với cô ấy.
Kaya rất ngưỡng mộ Sylphia, gọi cô ấy là "xinh đẹp", điều này làm Tiểu Tiên rất vui và nhanh chóng yêu mến cô nàng.
Cuối cùng, họ đã trở thành bạn thân, giống như bây giờ vậy.
[Vậy, cậu đến đây chi thế? Còn là với đàn ông nữa. Bộ đến đây để khoe khoang à?]
"K-Khoe á? Không phải thế đâu!"
[Ồ? Vậy thì cậu đến đây làm gì?]
"Ư ư..."
Sylphia mỉm cười ranh mãnh rồi nhìn tôi.
[Băng Đế.]
Sylphia sải bước về phía tôi, để lại một vệt cánh hoa phía sau.
Cô di chuyển dễ dàng, bất kể đó là đất liền hay hồ nước.
Kaya cố tình không đi theo Sylphia.
Cô ấy muốn cho Sylphia và tôi có cơ hội nói chuyện riêng.
Ngay khi Sylphia đến gần tôi, biểu cảm của cô đột nhiên trở nên đe dọa.
[Là cậu gọi tôi đến đây đúng không? Cậu muốn gì?]
Giọng nói của cô rất sắc bén.
Mình đã đoán trước chuyện này sẽ xảy ra.
Đây chính xác là lý do tại sao tôi bảo Kaya gọi cho cô ấy.
Chúng tôi không phải là đồng đội, và với Sylphia, tôi chẳng hơn gì một người xa lạ.
Nghĩ đến việc tôi không phải là người bình thường, chẳng có gì ngạc nhiên khi Tiên tộc như Sylphia lại phải cảnh giác.
"Không có gì to tát cả. Tôi chỉ muốn lấy thứ mà cô không cần nữa thôi."
[Thứ mà tôi không cần?]
"Pháp trận khế ước sử ma 8 sao, đưa nó cho tôi đi."
Sylphia nheo mắt và thốt lên một tiếng "Ồ?" đầy ngạc nhiên.
Pháp trận khế ước sử ma 8 sao là thứ mà người chơi ban đầu có được ở phần sau từ ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱.
Sau khi hoàn thành học kỳ hai năm hai, nếu người chơi đến thăm vào kỳ nghỉ đông, Lục Bảo Tiểu Tiên Sylphia sẽ chào đón họ.
Sau đó, cô ấy sẽ nói dài dòng về Rachnil và cuối cùng sẽ tặng cho người chơi pháp trận khế ước sử ma 8 sao như một món quà, nói rằng cô ấy không cần nó.
Nhưng tôi không cần phải đợi đến kỳ nghỉ đông.
Mình không bị ràng buộc bởi cốt truyện này.
Tôi có thể đến ngay bây giờ.
[Có vẻ như cậu biết về tài nguyên của Tiên tộc nhỉ?]
"Đó là thứ tôi cần. Tôi phải tìm nó vì cần thiết. Nó không phải là thứ có thể tình cờ tìm thấy ở bất cứ đâu."
[Đồ phù thủy gian xảo.]
Khóe miệng của Sylphia cong lên.
Có lẽ cô đã bí mật theo dõi tôi đánh bại Thanatos Tàn Diệt.
Có lẽ cô cho rằng tôi đã khám phá ra pháp trận khế ước sử ma 8 sao có sức mạnh bí ẩn nào đó.
[...Cậu nói đúng, tôi có pháp trận khế ước sử ma 8 sao, tôi có thể đưa cho cậu, tuy nhiên...]
Tuy nhiên?
[Tôi có một điều kiện.]
Vậy là giờ cô ấy sẽ đưa ra điều kiện nhỉ...
"Nó là gì?"
[Có vẻ như cậu có rất nhiều phụ nữ mà mình thích nhỉ? Vậy thì...]
Sylphia ghé miệng lại gần và lấy tay che tai tôi.
[Hãy trân trọng Kaya, yêu thương cậu ấy thật lòng, sinh con và làm cho chúng hạnh phúc. Đó là điều kiện của tôi. Nếu cậu làm cậu ấy buồn, hãy chuẩn bị tinh thần đón nhận cơn thịnh nộ của tất cả các loài thực vật trên thế giới này đi.]
Quả thực, Tiểu Tiên này thực sự yêu Kaya.
Suy cho cùng, Tiểu Tiên còn có thể mong đợi gì hơn ở một con người?
"Cô gọi đó là điều kiện à?"
[Hử?]
"Trên đời này không có gì có thể ngăn cản tình cảm của tôi dành cho Kaya. Cho dù cô có phản đối, tôi vẫn sẽ một lòng một dạ yêu em ấy."
Mình không thể tưởng tượng được vương quốc harem của mình nếu không có Kaya.
Tôi bình tĩnh nhìn vào ánh mắt bí ẩn của Sylphia.
[Hehe... Tôi thích câu trả lời đó. Giờ thì, đưa tay cho tôi.]
Tôi đưa cho cô bàn tay không có dấu hiệu pháp trận khế ước của Hilde.
Sylphia đặt ngón tay lên cổ tay tôi.
Xìììì.
Một pháp trận khế ước nhỏ, phức tạp bắt đầu khắc vào cổ tay tôi.
Giữa lúc đó, Sylphia lên tiếng,
[Cậu định làm gì tiếp theo?]
"Sao Tiên tộc lại quan tâm đến chuyện của con người?"
Tiên tộc không phải là đồng minh cũng không phải kẻ thù.
Họ vẫn giữ thái độ trung lập.
Cho dù nhân loại có sa ngã trước Tà Thần hay không thì cũng không liên quan gì đến họ. Tiên tộc không được phép can thiệp vào việc của thế giới.
[Dù sao thì cậu cũng là người được Kaya chọn.]
Tại sao mình lại có cảm giác như vừa có thêm một mẹ vợ vậy...?
"Không có gì nhiều. Chỉ cần giải quyết mọi chuyện và sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Thế thôi."
[Hừmm... Tôi đoán ngay cả một người quyền lực như cậu cũng phải chịu gánh nặng ha?]
"Mọi người đều có ít nhất một nỗi lo lắng trong cuộc sống, đúng không? Đối với Tiên tộc thì không phải cũng vậy sao?"
[Ai biết được? Tôi chỉ thuận theo dòng chảy thôi.]
Sylphia trả lời một cách thản nhiên.
Tuy nhiên, đôi mắt cô ẩn chứa một nỗi buồn sâu sắc.
Có lẽ cô đã có nhiều thân quyến trong nhiều năm qua.
Không giống như Tiểu Tiên, con người có tuổi thọ ngắn ngủi, nên nỗi đau của tất cả những lời chia tay mà cô phải chịu đựng chắc hẳn không thể diễn tả thành lời.
"Vậy à."
Tôi trả lời nhẹ nhàng.
Sau đó, tôi không hỏi thêm câu hỏi nào nữa.
Ngay sau đó, một thông báo xuất hiện trong tầm nhìn của tôi.
[Xin chúc mừng! Bạn đã nhận được [Pháp Trận Khế Ước Sử Ma 8 Sao]!]
✦✧✦✧
Sau khi nhận được lời tạm biệt "Hẹn gặp lại" của Sylphia, Kaya và tôi rời khỏi Sinh Mệnh Ước.
Hilde cõng chúng tôi trên lưng và bay vút lên trời.
Cảm thấy có chút sai trái khi được bay lượn tự do trên không phận Đế quốc.
Tôi tự biện minh với bản thân rằng sau những thành tựu to lớn của ngày hôm qua, thế này là ổn rồi.
Có vẻ như Hoàng đế Carlos không còn đối xử với mình như một người hoàn toàn xa lạ nữa.
Ông có vẻ ủng hộ, nghĩ rằng White và tôi có mối quan hệ thân thiết.
"Ngài Isaac."
"Hửm?"
"Em có thể hỏi... ngài đã nói chuyện gì với Sylphia không?"
Không có gì phải che giấu.
Tôi cho cô xem pháp trận khế ước sử ma 8 sao mà tôi nhận được từ Sylphia.
"Một pháp trận khế ước sử ma cấp cao. Đây là thứ mà Sylphia có."
Mắt Kaya mở to vì ngưỡng mộ.
"Ngài định thu nạp thêm một ma thú 8 sao nữa á?"
"Đó là kế hoạch."
"Hehe, thật tuyệt vời!"
Kaya cười tươi và nói, "Đúng như mong đợi từ ngài Isaac!"
Ngay sau đó, cô thận trọng hỏi, "Nhưng... không phải lúc trước cả hai đã nói chuyện bí mật sao?"
"À, chuyện đó."
Mình thực ra cũng không cần phải giấu em ấy chuyện này...
—Hãy trân trọng Kaya, yêu thương cậu ấy thật lòng, sinh con và làm cho chúng hạnh phúc.
Không được, mình không nên nói với em ấy chuyện này.
"Ngài Isaac?"
Điều này quá khiêu khích đối với Kaya, người không quen với đàn ông.
Cô là kiểu con gái dễ đỏ mặt và bối rối vì những chuyện nhỏ nhặt, đôi khi thậm chí còn ngất xỉu.
"Cô ấy tò mò về mối quan hệ giữa hai ta. Anh chỉ nói rằng tụi mình khá thân nhau thôi."
"À... Em hiểu rồi."
Kaya tỏ vẻ thất vọng.
Có lẽ cô sẽ biết toàn bộ câu chuyện vào kỳ nghỉ tới khi cô gặp Sylphia.
Tôi không muốn là người nói với cô điều đó ngay lúc này.
—Cô gọi đó là điều kiện à? Trên đời này không có gì có thể ngăn cản tình cảm của tôi dành cho Kaya. Cho dù cô có phản đối, tôi vẫn sẽ một lòng một dạ yêu em ấy.
Xét cho cùng, về cơ bản đó chả khác gì cầu hôn cả.
"Đi thôi, Hilde."
Kaya và tôi cưỡi Hilde và quay trở lại Học viện Märchen.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro