Chương 313: Khuất Phục Phi Thiên (1)
༺ Khuất Phục Phi Thiên (1) ༻
Hắc Thạch.
Ngọn núi lửa màu xám đen lớn nhất thế giới, có độ cao và diện tích không có ngọn núi nào khác sánh kịp.
Vùng đất hoang vu mà Đảo Nổi đã quét qua từ lâu chỉ là một phần nhỏ của Hắc Thạch.
Nếu một người đứng ở trung tâm ngọn núi, họ sẽ cảm thấy như thể họ đang ở trên một khoảng không rộng lớn, bằng phẳng vì kích thước đồ sộ và hùng vĩ của ngọn núi.
Tuy nhiên, khi đến gần miệng núi lửa, độ dốc tăng đột ngột, tạo thành một ngọn đồi cao chót vót gợi lên cảm giác như một ngọn núi thực sự.
Gần miệng núi lửa, độ cao quá lớn khiến không khí loãng, khiến người bình thường khó thở.
Paaaaa.
Ở đâu đó tại Học viện Märchen, Đồng hồ Thiên đường phát sáng, tạo nên một làn sóng trắng rực rỡ lan tỏa khắp thế giới.
Chuyện này xảy ra trong chớp mắt. Dòng chảy của mọi thứ liên quan đến các thế lực bất thường, bao gồm cả mana, đều rơi vào hỗn loạn.
Vì thế, chức năng của tất cả các pháp cụ duy trì chu kỳ của các thành phố ở nhiều quốc gia đã dừng lại.
"Nó đã bắt đầu."
Gần miệng núi lửa Hắc Thạch.
Ở độ cao mà con người vẫn có thể thở được, Lực lượng Đồng minh từ nhiều quốc gia tập hợp thành đội hình, chuẩn bị cho trận chiến.
Hiệp sĩ Hoàng gia của Đế quốc Zelver, các Thánh Hiệp Sĩ của Thánh quốc Bardio và Quân đoàn Băng giá của Düpfendorf.
Trong số đó, Đoàn trưởng của Đế quốc Zelver nhìn lên bầu trời tràn ngập cực quang trắng và lên tiếng.
Giờ là lúc nó bắt đầu.
Hwaaaaaa!
Bầu trời mở ra và một luồng ánh sáng rực rỡ tràn xuống miệng núi lửa Hắc Thạch.
"Toàn quân! Chuẩn bị chiến đấu!!"
"Chuẩn bị chiến đấu!!"
Tất cả quân đồng minh đều rút vũ khí ra.
─Khi Đồng hồ Thiên đường được kích hoạt, sẽ rất khó để sử dụng ma thuật đúng cách. Hãy chiến đấu như thể ma thuật chưa từng tồn tại ngay từ đầu.
Isabel Silverwolf, chỉ huy Quân đoàn Düpfendorf, nhớ lại lời chỉ dẫn của Băng Đế Isaac.
"Mana đang trở nên hỗn loạn. Đúng như lời chúa tể đã nói."
Mana không lưu thông trôi chảy như mong muốn.
Việc truyền Băng mana cho cây rìu hai tay Farahorn có vẻ khó khăn hơn bình thường rất nhiều.
Lực lượng đồng minh được tổ chức tập trung vào sức mạnh thể chất thuần túy, tuân theo lệnh của Isaac. Các phù thuỷ chỉ hỗ trợ trong hành trình đến Hắc Thạch.
"Chúng đang đến!! Bảo vệ Hắc Thạch!!"
Tiếng vỗ cánh.
Các Thiên tộc mặc áo giáp bạc bay xuống, cưỡi trên ánh sáng rực rỡ của thiên đường.
Mỗi tên đều cầm một vũ khí chứa Thánh lực và lao về phía lực lượng đồng minh của nhân loại.
Để chế tạo Thương Long Longinus bằng cách sử dụng mana chảy trong Hắc Thạch, cần phải giải quyết mọi chướng ngại vật trước.
Chiến tranh là điều không thể tránh khỏi.
Kuuuuuuuu!!
"Có phải là động đất không?"
Lượng mana bên trong Hắc Thạch tăng vọt, khiến mặt đất rung chuyển.
Khi trung tâm của lực lượng đồng minh đang hỗn loạn, Thiên tộc đã nắm bắt cơ hội để tấn công bằng kiếm, thương và các loại vũ khí khác.
Các hiệp sĩ phản ứng ngay lập tức.
Kangggg!!
Hwaaaaa!!
Khi vũ khí va chạm, luồng Thánh lực gây ra một cú sốc thứ cấp, đẩy lùi các hiệp sĩ.
Hiệu ứng của Đồng hồ Thiên đường cũng phá vỡ Thánh lực của Thiên tộc. Tuy nhiên, hầu hết các lực lượng nổi loạn mạnh mẽ của Vuel đã nâng được Thánh lực của họ lên mức có thể sử dụng trong chiến đấu.
Tiếng hét của các hiệp sĩ vang vọng, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Ầm ầm.
Rễ cây mana lục tươi vươn ra từ mặt đất, chữa lành cho các hiệp sĩ bị thương.
Thảo Ma Pháp của Kaya Astrea. Cô hỗ trợ chữa lành cho đồng minh từ phía sau, dưới sự bảo vệ của Lực lượng Đồng minh.
Do ảnh hưởng của Đồng hồ Thiên đường, việc sử dụng ma thuật đúng cách trở nên khó khăn, nhưng sức mạnh của Tiên tộc thì ít bị ảnh hưởng hơn.
Vai trò của Kaya ở đây là phục hồi sư, vì Thảo Ma Pháp được xếp hạng cao nhất trong các khả năng chữa lành.
Chara-rang!
Tinh Quang Ma Pháp của Dorothy đã đánh trúng Thiên tộc.
Dù sức mạnh của nó đã bị suy yếu đáng kể, nhưng nó không ảnh hưởng nhiều đến áo giáp của Thiên Tộc Quân, tuy nhiên, nó vẫn hiệu quả hơn hầu hết các loại am pháp nguyên tố.
Vai trò của Dorothy là hỗ trợ, vì Tinh Quang Ma Pháp của cô có thể làm sứt mẻ và thậm chí nghiền nát áo giáp của Thiên tộc hoặc cản trở chuyển động của chúng.
"Ma thuật đã trở nên cực kỳ khó sử dụng!"
Dorothy cố mỉm cười khi cô rút mana ra.
Hai nữ sinh thân quyến của Tiên tộc đã gia nhập lực lượng đồng minh theo lệnh của Isaac. Họ tận tụy với vai trò của mình.
Chaeng!!
Isabel chặn đòn chém của một Thiên tộc bằng lưỡi rìu lớn của mình.
[Ngươi là ai? Đây có phải là do Băng Vương, têngìnhỉ?]
"Ngươi dám gọi chúa tể là 'têngìnhỉ' à? Chỉ vì có miệng, ngươi nghĩ mình có thể sủa bất cứ điều gì muốn sao hả con ả lăn loàng kia!"
Một đường gân hình chữ thập nổi lên trên trán Isabel.
Isaac là một con người vĩ đại, gần giống như huyền thoại sống. Isabel cảm thấy thật vinh dự khi được phục vụ anh như chúa tể của mình.
Khi nhắc đến người đó một cách thô lỗ như vậy, Isabel không thể kìm nén được cơn giận.
Cô dồn hết sức lực vào việc giải phóng Băng mana.
"Biết thân chó rách của mình đi!!"
Kaaang!!
Isabel vung mạnh Farahorn, đẩy Thiên tộc kia lùi lại.
Cái lạnh dữ dội lan tỏa nhưng không ảnh hưởng gì đến Thiên tộc.
Isabel nhe hàm răng sắc nhọn nhô ra, đe dọa như một con sói.
"Ma thuật thực sự không có tác dụng với chúng. Lũ khốn phiền phức."
Bộ giáp của Thiên tộc tăng tối đa khả năng kháng nguyên tố. Đây là thông tin mà Isaac đã cung cấp cho quân đồng minh.
"Đừng chùn bước!! Hãy bảo vệ Hắc Thạch!! Vì Băng Đế vạn tuế!!"
Isabel vung Farahorn về phía các Thiên tộc và hét lớn.
Quân đoàn Düpfendorf đồng thanh hét lên khi chiến đấu với lực lượng Thiên tộc.
Trong khi đó, tại phòng giam biệt lập của Düpfendorf.
Một Thiên tộc đã đánh bại tất cả lính canh và mở cánh cửa vào phòng giam biệt lập.
Ánh sáng đã tràn vào căn phòng vốn tối tăm.
Một căn phòng trống rỗng. Methel Valencia ngồi đó ngơ ngác.
Cô đã thoát khỏi cơn ác mộng. Do tác động của Đồng hồ Thiên đường, ngay cả sức mạnh của Kiếm Vorpal cũng bị phá vỡ, cho phép cô thức tỉnh khỏi nhà tù của cơn ác mộng.
Tuy nhiên, vì những cơn ác mộng từ vô số cuộc chiến tranh liên tiếp nên tâm trí cô không hoàn toàn minh mẫn.
[Đây là lệnh của ngài Vuel. Methel, hãy trang bị vũ khí ngay lập tức và đi theo tôi.]
Nghe thấy lời nói của nam Thiên tộc mặc áo giáp bạc gần cửa ra vào mở, Methel nhìn hắn ta.
[Ngài Vuel...?]
Nhìn chằm chằm vào khoảng không, Methel lẩm bẩm cái tên đó và dần lấy lại sự sống trong mắt cô.
Dưới sự chỉ huy của Thiên Đế, các Thiên tộc đã tiến hành những cuộc chiến tranh bất tận và khốc liệt với vô số chủng tộc.
Thiên Đế coi mọi cái chết, đau khổ và nước mắt chỉ là thứ có thể vứt bỏ.
Thần Linh của chúng phải bị lôi ra. Hôm nay là cơ hội hiếm có, một trong một triệu khả năng để làm như vậy.
Methel đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Là một chiến sĩ của quân phản loạn Thiên đường, cô sẽ hy sinh mạng sống của mình.
Ở khắp mọi nơi trên thế giới, mọi người đều kinh ngạc khi nhìn lên bầu trời nơi cực quang màu trắng nhảy múa.
Giảng viên Ronzainus chuẩn bị rời Học viện Märchen.
Hắn cúi đầu nhìn tay mình, Thánh lực hỗn loạn, không cách nào vận hành bình thường. Ngay cả bất tử lực của hắn cũng vô dụng.
Ngày hôm đó, hắn đã phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với cái chết.
Lúc này, quân đoàn phiến loạn dưới quyền Phó chỉ huy có thể đang tham gia trận chiến ở Hắc Thạch.
Không sao cả. Miễn là chúng không phải đối mặt với những tên quái vật như Băng Đế Isaac, thì các Thiên tộc đều có sức mạnh vượt trội hơn hẳn so với con người.
Ngay sau đó, khi năng lượng của Hắc Thạch bùng nổ, khả năng cao là các Nguyên Vương cũng sẽ tham gia vào cuộc chiến.
Điều đó cũng không quan trọng. Vuel tự tin rằng hắn có thể đánh bại tất cả bọn họ.
Bùm!
Hai Thiên tộc phá vỡ bức tường bên ngoài, rải những chiếc lông vũ trắng tinh khiết trong văn phòng của giảng viên Ron.
Chúng quỳ một chân xuống và tỏ lòng thành kính với Vuel.
[Chúng tôi đến để hộ tống ngài Vuel.]
Một trong những Thiên tộc đang cầm Linh Miêu Cheshire đẫm máu bằng một tay.
Trong lúc đang theo dõi Vuel, Linh Miêu đã mất cảnh giác và bị Thiên tộc phục kích trong lúc mất tập trung.
[Nyah... đau quá đi...]
[Chúng ta nên làm gì với ma thú này? Chúng ta có nên giết nó không?]
Khi tên Thiên tộc chỉ cho hắn xem Linh Miêu và hỏi, giảng viên Ron lắc đầu.
[Không cần đâu. Thả nó ra đi.]
[Rõ.]
Trong mọi trường hợp, một khi ngọn thương dùng để kéo Thiên Đế ra được tạo ra, mọi sự sống trên thế giới sẽ bị diệt vong.
Trừ khi phải đối mặt với trở ngại không thể tránh khỏi hoặc sự hy sinh cần thiết, Vuel không muốn tham gia vào cuộc tàn sát vô ích.
Các Thiên tộc hiểu được thái độ mỉa mai này. Chúng muốn hạ bệ Thiên Đế đã kiệt sức vì những cuộc chiến tranh liên miên. Đây là một cuộc chiến để chấm dứt cuộc tàn sát một lần và mãi mãi.
Tên Thiên tộc ném Linh Miêu vào tường.
Với một tiếng bụp, con mèo mập ú đập vào tường rồi ngã xuống sàn một cách bất lực.
[Nyah... Alice, Isaac...]
Linh Miêu muốn giải trừ triệu hồi, nhưng do tác dụng của Đồng hồ Thiên đường, ngay cả sau khi xây dựng thuật thức giải trừ triệu hồi, mana của nó vẫn bị gián đoạn đến mức nó không thể làm gì được.
Tất cả những gì nó có thể làm là lẩm bẩm tên của những chủ nhân mà nó mong muốn được gặp.
[Đi thôi.]
Giảng viên Ron, hay đúng hơn là Vuel, biến đổi thành hình dạng thật và bước về phía bức tường ngoài đã bị phá vỡ.
Hai Thiên tộc đi theo sau Vuel.
Vuel dang rộng bốn cặp cánh, và những chiếc lông vũ tỏa sáng với Thánh lực bay phấp phới khắp mọi hướng.
Chúng đạp đất và bay vút lên trời.
Bùmm!!!
Trong chớp mắt, chúng biến mất, để lại tiếng nổ siêu thanh phía sau.
Chúng lướt qua không trung với tốc độ kinh hoàng, hướng về phía Hắc Thạch.
Vào lúc đó, khi chúng rời khỏi Học viện Märchen.
Vúttt!!
Từ trên cao, sức mạnh của cơn ác mộng trút xuống như ngọn lửa, cản trở đường đi của chúng.
Vuel theo bản năng sử dụng Thánh lực của mình để bảo vệ bản thân và thuộc hạ, rồi dừng lại giữa không trung.
Chúng vỗ cánh và nhìn lên.
Một con rồng đen được bao bọc trong ngọn lửa màu đỏ tím đang nhìn xuống chúng. Đó là Ác Mộng Long Jabberwock.
Đứng trên lưng con rồng đen cầm Kiếm Vorpal là Alice Carroll, người cai trị xứ sở thần tiên.
Ánh mắt lạnh lùng của cô hướng về Vuel.
[Vật cản đường. Hãy xử lý nó.]
[Tuân lệnh!]
Một trong những thuộc hạ của Vuel lao tới chỗ Alice.
Vào lúc đó.
Bùm!!
[...!]
Một Thiên tộc khác bị trúng một cú đá chứa đầy Phong mana và ngã xuống đất.
Ngỡ ngàng trước cuộc phục kích bất ngờ, Vuel quay lại nhìn với vẻ bối rối.
Người hắn nhìn thấy là chàng trai tóc vàng mà hắn chưa từng thấy trước đây.
[Còn ngươi là ai?]
Cậu được bao bọc trong một luồng Phong mana bình thường.
Hắn tiếp cận khi nào mà chúng ta không phát hiện ra? Nhận thức mana có bị trì hoãn không?
Không hề. Vấn đề không phải là nhận thức về mana bị trì hoãn.
Nam sinh đã đến được Thiên tộc và tấn công ngay khi giải phóng mana.
Đó là một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, đủ để khiến ngay cả Vuel cũng phải ngạc nhiên.
Chàng trai lao tới Vuel như một viên đạn đang lao tới, ngay lập tức tung ra một cú đấm mạnh mẽ như gió.
Vuel nhẹ nhàng đỡ cú đấm và chặn được đòn tấn công.
Bùm!!
Luồng Phong mana ngưng tụ trong nắm đấm của nam sinh bùng nổ, nhưng lại không có tác dụng với Vuel.
Tuy nhiên, Vuel cảm thấy chàng trai trước mặt mình khá khó chịu.
Cậu không hoàn toàn dựa vào Phong mana. Ngay cả khi hiệu ứng của Đồng hồ Thiên đường đang hoạt động, hiệu suất mana của cậu vẫn cao đến mức cậu vẫn có thể điều khiển nó một cách khéo léo.
Đến lúc đó, cậu thậm chí còn dùng đến chiến đấu tay không để bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh của mình.
Đây không phải là phong cách chiến đấu điển hình của phù thủy. Nó cũng khác với phong cách của ma pháp hiệp sĩ.
Nếu học viên lớp A tự phân biệt mình bằng cách tuân theo các phương pháp thông thường thì nam sinh trước mặt hắn là phù thủy đang tạo ra con đường độc lập của riêng mình.
"Ha! Vậy bây giờ ngay cả giảng viên cũng là kẻ thù sao?"
Nam sinh tóc vàng, Tristan Humphrey, thốt lên một tiếng chế giễu với giọng điệu kiêu ngạo.
"Ngươi không bao giờ cảm thấy chán với việc này nhỉ!"
Tristan tung ra một loạt cú đá nhắm vào Vuel.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro