Chương 014: Chỉ huy đội hình

Khu hiển thị hình ảnh cá nhân của streamer trên nền tảng TikTok nằm ở góc dưới bên phải của cửa sổ livestream, rất nhiều streamer game hay chiếu camera vào chính mình, nếu là những streamer có ngoại hình đẹp thì thường chiếm ưu thế. Một số người không tự tin về ngoại hình thì sẽ chọn cách đặt poster game hoặc thông tin nhóm fan vào khu vực hiển thị.

Nhưng, việc đặt một con mèo lên đó thì Keng chưa bao giờ thấy.

Con mèo này có tai màu nâu sẫm, đuôi lông xù như một con sóc nhỏ, cổ có lớp lông trắng như tuyết, đôi mắt xanh to tròn, vô cùng dễ thương. Nếu Net Ký Giả không nói trước rằng đây là video đánh bại Pla Ka Pong, anh còn tưởng rằng streamer Mochi đang livestream bán thức ăn cho mèo.

Keng nhìn con mèo chăm chú chơi bóng, sau đó tạm thời tắt khu vực hiển thị hình ảnh, phóng to cửa sổ game và chú ý vào màn hình.

Anh muốn xem thử cách chơi Chúa Tể Vực Sâu của Top 1 tỉnh Mae Hong Son, đồng thời cũng muốn tìm hiểu thêm về tướng mới.

Ngay lúc đó, huấn luyện viên Poppy cầm một chiếc cốc giữ nhiệt trắng, lặng lẽ bước đến.

Huấn luyện viên Poppy bước chân nhẹ nhàng, như là oan hồn lơ lửng phía sau, đám tuyển thủ của DMD khi luyện tập thường không dám phân tâm vì chỉ cần hơi phân tâm một chút liền bị huấn luyện viên tóm gọn.

Keng hỏi: “Huấn luyện viên có muốn xem một chút không? Top 1 tỉnh Mae Hong Son Chúa Tể Vực Sâu.”

Huấn luyện viên Poppy nhanh chóng bước tới sau lưng Keng, đầu ghé sát vào màn hình máy tính: “Nhanh vậy đã có người leo lên Top 1 tỉnh rồi sao? Nếu anh nhớ không nhầm, yêu cầu lực chiến đấu trên bảng tỉnh là phải trên 7000 đúng không? Muốn giành MVP cũng phải thắng ít nhất 40 trận cơ mà.”

Keng đáp: “Là một streamer mới đang leo hạng trong nước, video này em tải từ nhóm về.”

Huấn luyện viên Poppy lập tức đặt cốc giữ nhiệt xuống, tỏ vẻ hứng thú: “Đưa đây, đưa đây, xem lại trận đấu nào.”

Keng nhấn phát video.

Trận đấu bắt đầu, bên xanh ở lượt chọn đầu tiên đã giành được [Chúa Tể Vực Sâu], hai đội tiếp tục chọn tướng, khung chat hiện lên dòng chữ của Mochi, cậu ấy bảo đồng đội chọn [Thánh Linh Cung Thủ], [Cuồng Chiến Sĩ] và [Cách Đấu Gia].

Suy nghĩ của cư dân mạng chắc chắn khác với huấn luyện viên chuyên nghiệp.

Khi Namping chọn bộ đội hình đó, khu vực bình luận trực tiếp tràn ngập nghi ngờ và chế giễu.

Nhưng huấn luyện viên chuyên nghiệp thì chỉ cần nhìn là hiểu ngay.

Poppy nói: “Đội bên kia quá mạnh ở giai đoạn đầu, cậu ta muốn tận dụng tốc độ để tránh giao tranh, đánh theo lối kiểm soát vận hành phải không?”

Keng bình tĩnh phân tích: “Trong game online, đánh kiểm soát vận hành khó lắm, đồng đội chưa chắc đã phối hợp kịp. Trừ khi có người chỉ huy từ đầu tới cuối, mà đồng đội còn phải tuyệt đối nghe lệnh. Bằng không, chỉ cần mất kiểm soát một đường, cả ván đấu sẽ sụp đổ.”

Poppy gật đầu: “Ừm, xem tiếp đi.”

Trận đấu tiếp tục, [Chúa Tể Vực Sâu] cùng đồng đội đánh lén ở khu vực bùa xanh, giành được chiến công đầu tiên.

Poppy nhận xét: “Rừng bên kia chủ quan rồi, nhưng lần đánh lén này chọn vị trí rất tốt, họ chọn bụi cỏ ở phía đối diện, không phải chỗ đánh lén thường thấy bên phải.”

Keng cũng trở nên tập trung, với tư cách là tuyển thủ đi rừng hàng đầu của Liên Minh chuyên nghiệp, anh còn quen thuộc các bụi cỏ trong khu rừng hơn cả khu vườn nhà mình, quả thật vị trí đánh lén vừa rồi rất hiểm hóc.

Chẳng mấy chốc, [Thuật Sĩ Nguyền Rủa] của đối thủ đạt cấp 6, lao đến định solo kill [Chúa Tể Vực Sâu].

Kết quả, [Chúa Tể Vực Sâu] chỉ còn chút máu nhưng vẫn trốn thoát thành công.

Poppy khen: “Đẹp đấy!”

Keng bấm tạm dừng: “[Thuật Sĩ Nguyền Rủa] cấp 6 mà tung đòn bùng nổ lần đầu, có thể solo kill 90% pháp sư trong game. Theo lý mà nói, đòn đó chắc chắn sẽ kết liễu được, sao lại không giết nổi?”

Poppy cũng hơi nghi hoặc: “Tua lại, xem slow motion đi.”

Keng dùng chuột kéo thanh tiến độ tua lại vài giây, bắt đầu phát lại trận đấu ở tốc độ chậm 0.5x.

Lúc này họ mới nhìn rõ, ngay khoảnh khắc [Thuật Sĩ Nguyền Rủa] lao tới, [Chúa Tể Vực Sâu] đã liên tục triệu hồi hai bóng đen, một cái đặt ngay cạnh mình, cái còn lại đặt phía bên kia bức tường. Đối thủ tung một combo, khiến cậu ta trọng thương và giết luôn bóng đen bên cạnh. Sau đó, cậu dùng kỹ năng E đổi vị trí với bóng đen còn lại, vượt tường trốn thoát.

Poppy khen ngợi: “Chi tiết quá chuẩn, cậu ta tính sát thương đối thủ rất chính xác. Chiêu cuối của [Thuật Sĩ Nguyền Rủa] là kỹ năng diện nhỏ, nếu trong phạm vi có mục tiêu khác thì sát thương sẽ bị chia bớt. Cậu ta triệu hồi hai bóng đen, cho chúng đứng ở hai chỗ khác nhau một để chia sát thương, một để chạy trốn. Đánh cực kỳ bình tĩnh.”

Những chi tiết như vậy, khi livestream quá nhanh nên thậm chí người xem cũng khó nhận ra.

Trong giải đấu chuyên nghiệp, nếu đối thủ chọn tướng như [Thuật Sĩ Nguyền Rủa] có khả năng bùng nổ cao từ đầu game, chắc chắn lúc cấp 6 sẽ có rừng hoặc trợ thủ ra giúp đường giữa, tuyệt đối không để đường giữa đơn độc đối mặt.

Nhưng streamer Mochi này dù một mình đối mặt [Thuật Sĩ Nguyền Rủa], vẫn nhờ tính toán sát thương chuẩn xác và tốc độ tay siêu cao mà trốn thoát với máu cực thấp, đủ chứng minh kỹ năng vận hành và khả năng ứng biến của cậu ta.

Poppy nghi ngờ: “Phản ứng nhanh thế này, lẽ nào là tài khoản phụ của tuyển thủ chuyên nghiệp nào sao?”

Keng mở khu trưng bày nhân vật góc phải dưới màn hình, chỉ vào con mèo trong ảnh: “Trong giới eSports chẳng mấy ai nuôi mèo. Con mèo của Đội trưởng Thomas thì mặt đen cơ.”

Poppy dở khóc dở cười: “Con đó là mèo Ragdoll màu mốc. Con mày nhìn là biết Ragdoll khác. Ragdoll có nhiều màu lắm, biết đâu Đội trưởng Thomas thấy một con không đủ ôm nên nuôi thêm một con?”

Keng lắc đầu: “Không đâu. Vừa nãy Net Ký Giả nhắc chuyện này trong nhóm, Thomas cũng chẳng có phản ứng gì đặc biệt. Hình như cậu ta thật sự không biết streamer Mochi này, trừ khi đang giả vờ.”

Hai người nhìn nhau, tiếp tục xem tiếp, tập trung hoàn toàn vào thao tác của [Chúa Tể Vực Sâu].

Rất nhanh sau đó, đường dưới bị đánh tan nát, người đi rừng hoàn toàn gãy, thế trận rơi vào thế gió ngược nghiêm trọng.

Nếu ở giải đấu chuyên nghiệp, với tỉ số mạng 1:6 thế này, lật kèo cũng vô cùng khó khăn.

Keng chăm chú nhìn vào màn hình.

Cho đến khi đợt giao tranh đầu tiên ở đường giữa, màn hình hiện lên dòng chữ: “Mọi người bật mic.”

Poppy nói: “Cậu ấy chuẩn bị chỉ huy bằng giọng nói rồi, nghe thử xem.”

Keng bật loa ngoài máy tính, liền nghe thấy một giọng nói rất dễ nghe vang lên.

Phần lớn Alpha sau khi phân hóa sẽ có giọng trầm hơn, Omega thì thường mềm mại.

Nhưng giọng người này rất đặc biệt: Sáng sủa, tràn đầy sức sống, mang theo sự tự tin toát ra từ trong xương cốt.

“Đừng đánh Thánh Kỵ Sĩ, dọn lính thôi.”

“Trợ thủ tăng tốc, Cuồng Chiến Sĩ vòng sang bên trái làm choáng xạ thủ phe đối thủ, anh ta núp ở đó!”

Sau đó, hai người chứng kiến một cảnh kỳ diệu.

Trong tình huống hoàn toàn không có tầm nhìn, Cuồng Chiến Sĩ và trợ thủ đội xanh liều lĩnh lao vào một bụi cỏ kín, ngay sau đó [Chúa Tể Vực Sâu] bật tốc biến từ tầm rất xa để bất ngờ tấn công, giết ngay xạ thủ địch trong nháy mắt.

“Nice!” Poppy kích động nói: “Cậu ta đoán chính xác vị trí đứng của xạ thủ bên kia!”

“Ừm. Trong giao tranh, giết xạ thủ trước là nước đi lý trí nhất. Mất xạ thủ, bên kia chắc chắn thiệt thòi trong pha giao tranh đường đường giữa này.” Keng bình tĩnh nói.

Thực tế cũng đúng như vậy, bên kia chẳng những không được lợi, mà còn tổn thất nặng nề!

Giữa lúc giao tranh, [Chúa Tể Vực Sâu] đột ngột rời team đi đẩy lính…

Poppy không tiếc lời khen: “Cách xử lý lính quá đỉnh! Lúc này tiếp tục giao tranh cũng chẳng ích gì, cậu ta tận dụng kỹ năng hồi chiêu sau khi giết người, nhanh chóng dọn lính, đẩy thẳng đường trên, lời to rồi!”

Sau đó trận đấu bước vào giai đoạn kéo giãn và du kích kéo dài suốt 8 phút.

Bên tai liên tục vang lên giọng nói tự tin kia: “Cuồng Chiến Sĩ đi đẩy đường trên, đẩy đến gần sông thì rút.”

“Xạ thủ ăn hết đợt lính đường dưới, tôi vào rừng.”

“Tập hợp ở đường giữa phòng thủ một đợt.”

Bao quát toàn cục, điều động cả ba đường.

Dưới sự điều phối của cậu ta, ba đường lính của phe ta đồng loạt đẩy lên cao.

Mặc dù đối thủ có lợi thế cực lớn về số mạng, nhưng phe ta luôn kiểm soát tốt đường lính.

Chỉ cần đối thủ không có lính, thì không thể ép trụ!

Poppy càng xem càng kinh ngạc: “Hiểu biết về lính của cậu ta quá sâu sắc. Nhiều người chơi trình Vương Giả cũng thường đánh nhau đến quên cả kiểm soát ba đường lính.”

Keng nhìn dòng lính không ngừng xuất phát từ nhà chính, nghiêm túc nói: “Điều tiết đường lính là chiến thuật chỉ xuất hiện trong các giải đấu chuyên nghiệp, trong các trận đấu online thông thường mà có thể phối hợp ba đường tinh vi như vậy thì rất hiếm thấy.”

Bên địch nhận ra có điều bất thường, bắt đầu kéo người ép giao tranh ở hang rồng lớn.

Mochi chỉ đạo trợ thủ ra “bán” lấy tầm nhìn, chờ đến khi thấy máu rồng thấp liền ra tay quyết đoán, dùng kỹ năng “Ánh Mắt Vực Thẳm” khóa mục tiêu và ngay lập tức giết chết con rồng còn ít máu!

Ra tay cực nhanh, rừng đối thủ còn chưa kịp phản ứng.

Poppy cười nói: “Đối thủ tiêu đời rồi.”

Đội đỏ bị đội xanh dắt mũi, dù trang bị tốt cũng chẳng thể phát huy.

Giống như một con rùa vụng về chạy đua với thỏ nhanh nhẹn.

Kiềm chế, vận hành.

Nếu không tận mắt chứng kiến, hai người thậm chí không thể tin nổi rằng một streamer có thể chỉ huy cả trận đấu, sử dụng những chi tiết nhỏ như vậy để lật ngược tình thế.

Trong pha giao tranh cuối cùng, [Chúa Tể Vực Sâu] lại lần nữa lập tức giết chết xạ thủ phe đối thủ.

Bật tốc biến, giết người trong chớp mắt, như đoạt đầu từ ngàn dặm!

Điều tối kỵ nhất trong giao tranh là chết ngay khi vừa bắt đầu, dù bạn có ăn tốt, trang bị xịn, nhưng vừa vào đã chết không đóng góp được gì, thì chắc chắn pha giao tranh đó sẽ thua.

Streamer Mochi đã nắm chắc điều này, hai lần giao tranh đều tức khắc giết chết chủ lực đội bạn.

Thế nào mới gọi là sát thủ phép?

Chính là trình độ tinh tế như thế này mới gọi là cao thủ sát thủ phép!

Trận đấu kết thúc.

Màn hình hiện ra ba câu chat:

[Mochi]: Đây là game đẩy trụ của năm người.

[Mochi]: Không phải sàn diễn cá nhân.

[Mochi]: Nhường rồi ^_^

Poppy nhìn màn hình, lòng không khỏi xao động mãi không nguôi.

Trọng tâm của game đẩy trụ là gì? Là trụ.

Dù bạn có quadrakill, nếu bị đối thủ lén phá mất trụ nhà chính thì cũng vẫn lỗ to.

Anh thường xuyên nhấn mạnh với các tuyển thủ về tầm quan trọng của lính.

Khi giao tranh không được nóng đầu, dù thấy đối thủ còn một nhúm máu trước mặt cũng đừng đuổi theo, phải dọn lính, đẩy trụ!

Thuận phong thì ai cũng đánh được.

Nhưng giữ được cái đầu lạnh khi bị dẫn trước, vận hành lật ngược thế cờ thì chỉ những đội tuyển hàng đầu chuyên nghiệp mới làm được.

Poppy hít sâu một hơi, quay sang Keng: “Mochi này, tầm nhìn toàn cục rất mạnh.”

Có người chơi trong mắt chỉ có kẻ địch đường mình, có người chỉ để ý lính đường mình. Nhưng người có tầm nhìn toàn cục, sẽ có nhận thức cực kỳ rõ ràng với cả trận đấu, biết khi nào nên ăn, khi nào nên tránh giao tranh, khi nào nên phản công…

Những tuyển thủ như vậy thường sẽ trở thành đội trưởng kiêm chỉ huy trong đội.

Tầm quan trọng của chỉ huy thì khỏi phải nói.

Trong đấu trường chuyên nghiệp, chỉ một sai sót nhỏ trong chỉ huy, như ép giao tranh không hợp lý, cũng có thể khiến cả đội thua sạch.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ huy của Mochi trong trận đấu này, ngay cả trong mắt các huấn luyện viên chuyên nghiệp cũng cực kỳ xuất sắc.

Poppy nhìn chằm chằm vào giao diện game, nghiêm túc nói: “Phải nhanh chóng điều tra rõ thân phận cậu ta. Anh nghi ngờ cậu ta là chỉ huy trẻ đang được một đội nào đó bí mật đào tạo.”

Keng tắt phát lại video: “Em sẽ đi gặp cậu ấy.”

Anh mở nền tảng livestream TikTok, không cần tìm kiếm, livestream [Chúa Tể Vực Sâu leo top toàn quốc] của streamer Mochi đã nổi bật ngay trang chủ, là Top 1 trong bảng [Streamer mới].

Nhấp vào thì thấy màn hình đen, streamer đã off.

Bảng thông báo viết: “Ngày mai 10 giờ sáng, livestream [Chúa Tể Vực Sâu] leo toàn quốc, hoan nghênh theo dõi.”

Bây giờ mới 12 giờ rưỡi đêm, vậy mà đã off?

Có tuyển thủ chuyên nghiệp nào sinh hoạt điều độ như vậy sao?

Keng hơi sửng sốt, sau đó vào ứng dụng trợ lý Thần Chiến để tra cứu thông tin của Mochi.

Do Mochi khi livestream không che ID người chơi ở góc trái trên (8977543), dù tên nhân vật trong game có thể trùng nhau, nhưng số ID thì là duy nhất nên rất dễ tra ra thành tích.

Keng nhanh chóng rê chuột xem lịch sử trận đấu, cau mày nói: “50 trận thắng liên tiếp, từ hạng Đồng lên hạng Vương Giả, chỉ chơi đúng hai tướng [Chúa Tể Vực Sâu] và [Nữ Thần Băng Sương], rõ ràng là tài khoản phụ.”

Với thành tích thế này, bảo không phải tài khoản phụ thì ai mà tin nổi?

Poppy tiếc nuối thở dài: “Chậc, không biết đội tuyển nào lại đào tạo được tân binh mạnh thế này, phải nhanh chóng tìm hiểu thôi, không thì khi thi đấu gặp phải sẽ rất khó xử.”

“Giờ cậu ta off rồi, mai em vào livestream của cậu ta xem tiếp.” Keng dừng lại một chút, rồi quay sang hỏi Poppy: “Anh còn tài khoản phụ nào không? Kiểu không ai nhận ra, hạng dưới Vương Giả 10 sao ấy.”

“Cậu định lấy nick phụ đi solo với cậu ta à?”

“Không, đi hạng đôi.”

Poppy sửng sốt một chút rồi hiểu ra: “Đúng rồi, đi đôi mới dễ tiếp cận. Nhưng mà, nếu cậu trực tiếp gửi lời mời kết bạn trong game, chưa chắc cậu ta đã đồng ý đâu?”

Bây giờ Mochi nổi tiếng rồi, yêu cầu kết bạn trong game chắc chắn đầy ắp.

Keng nhàn nhạt nói: “Yên tâm, em có cách.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro