Chương 050: Tiệc chào đón

Sáng hôm sau, Chamook đến gõ cửa phòng 301, người mở cửa lại là Keng. Chamook có chút ngạc nhiên nhìn đội trưởng mặt nghiêm túc: “Đội trưởng Keng, sao dậy sớm vậy?”

Keng bình thản nói: “Em bị ác mộng làm tỉnh giấc.”

Cũng không phải là ác mộng, chỉ là trong giấc mơ, anh liên tục hồi tưởng lại cảnh đánh dấu Namping chi tiết đến mức sáng dậy anh lại phải tắm lạnh thêm một lần nữa.

Ngày xưa khi vừa mới phân hoá, Keng cũng có vài giấc mơ mơ hồ, nhưng những năm gần đây, anh chỉ tập trung vào thi đấu, trong giấc mơ cũng chỉ toàn là cảnh đấu game. Anh đã lâu không gặp phải một giấc mơ khiến mặt đỏ tim đập như vậy, có lẽ vì đêm qua chuyện này tác động quá mạnh mẽ với anh, nên mới trong giấc mơ tái hiện lại?

Đang trò chuyện, Namping từ trong phòng ngủ đi ra. Hôm nay, cậu mặc bộ đồ thể thao màu trắng, trông rất thư thái, nụ cười vẫn rạng rỡ: “Chào p'Mook, đội trưởng Keng cũng dậy sớm như vậy sao?”

Keng: “… Ừ.”

Namping không có mùi pheromone rõ rệt, Keng liếc qua cổ cậu. Đúng như dự đoán, có một miếng dán ngăn pheromone.

Hầu hết Omega đều dùng miếng dán này để ngăn mùi pheromone của mình, nhưng Namping không chỉ che mùi của mình mà còn để ngăn mùi pheromone của Keng, sợ bị người khác ngửi thấy.

Dù sao Keng đã đánh dấu cậu, cơ thể cậu đã mang mùi pheromone của Keng, nếu không dùng miếng dán này rất dễ bị người khác phát hiện có điều bất thường.

Namping dường như cảm nhận được ánh mắt của Keng nhìn vào đâu đó, cậu liền mỉm cười với Keng, ánh mắt như thể nói: “Yên tâm, tôi đã dán miếng dán rồi.”

Keng nhìn vào nụ cười của cậu, cảm thấy hơi mất tự nhiên, liền vội vàng quay mặt đi, tai hơi đỏ lên.

Chamook không nhận ra cuộc trao đổi ánh mắt của họ, cô đang bận gọi điện thoại cho tài xế: “Chú Luu, cháu xuống ngay, chú đợi ở bãi đỗ xe…” Cô nhìn Namping rồi nói: “Namping, đi thôi, chị đã đặt lịch khám sức khỏe, chúng ta đi luôn.”

Keng cũng bước theo, nghiêm túc nói: “Em cũng không có gì làm, đi cùng cậu ấy đi.”

Chamook không nghĩ ngợi gì nhiều, dẫn họ lên xe. Xe của đội rất rộng, Namping và Keng ngồi ở ghế sau. Namping nhận thấy Keng vẫn trông có vẻ căng thẳng, cậu chủ động nhắn tin cho anh: “Đội trưởng Keng, đừng căng thẳng, tôi dán miếng dán rồi, sẽ không ai biết chúng ta đã làm gì tối qua đâu.”

Keng trả lời một dấu ba chấm ngượng ngùng.

Anh là Alpha, sao lại bị Omega an ủi? Người bị đánh dấu rõ ràng là Namping, sao lại khiến anh cảm thấy mình như là người chịu thiệt thế này!

Keng thực sự không thể hiểu được suy nghĩ tự do của Namping, đành chuyển sang chuyện khác, hỏi: “Khụ, p'Mook, buổi sáng khám sức khỏe, buổi chiều có thể làm xong thủ tục không?”

Chamook nói: “Yên tâm, chị đã sắp xếp xong hết rồi. Hợp đồng đã được đóng dấu của câu lạc bộ, Namping chỉ cần ký tên ở bộ phận pháp lý là được.” Cô quay lại nhìn Namping, tiếp tục nói: “Khám sức khỏe rất đơn giản, khoảng 1 giờ là xong. Sau đó chúng ta sẽ đi làm thẻ ngân hàng, tiền lương của câu lạc bộ sẽ chuyển vào thẻ này của cậu.”

Namping gật đầu: “Cảm ơn p'Mook.”

Chamook đã đặt lịch với bác sĩ ở trung tâm khám sức khỏe, Namping đến không cần xếp hàng. Cậu bắt đầu với việc xét nghiệm máu, rồi tiếp theo là siêu âm tim, kiểm tra gan, mật, tụy, lá lách, và cuối cùng là khám chuyên khoa pheromone.

Khi nhìn kết quả kiểm tra, Chamook có chút ngạc nhiên: “Cậu là Omega sao?”

Hôm nay Namping mặc áo cao cổ, cô không để ý đến miếng dán ngăn pheromone trên cổ cậu.

Trước đó, cô nghe Huấn luyện viên Poppy nói Namping là Alpha, vậy mà có sự nhầm lẫn sao?

Namping mỉm cười trả lời: “Đúng vậy, tối qua em vừa mới phân hoá.” Cậu giải thích tiếp: “Tối qua tình huống cấp bách, em không tiện gọi p'Mook, đội trưởng Keng đưa em đến bệnh viện. Thuốc ức chế rất hiệu quả, giờ đã kiểm soát được rồi.”

Chamook nhìn cậu với ánh mắt phức tạp.

Đây là lần đầu tiên một Omega gia nhập đội vào ngày đầu báo danh, chuyện này quả thực là chưa từng có.

Cô im lặng một lúc, rồi đi ra ngoài gọi điện báo cáo với sếp, một lúc sau cô quay lại, với nụ cười dịu dàng: “Sếp nói, đội đã có một tuyển thủ Omega, chúng ta cần chú ý chăm sóc cậu. Nếu cậu cảm thấy không khỏe hãy báo cho chị ngay, đội cũng có bác sĩ riêng, có thể xử lý nhiều bệnh lý thông thường.”

Namping gật đầu: “Vâng, hiện tại em cảm thấy khỏe mạnh, không có vấn đề gì.”

Có lẽ vì pheromone của Keng và cậu có độ tương thích cao, sau khi được đánh dấu, cậu thực sự không cảm thấy khó chịu. Cơ thể ngược lại cảm thấy rất thư giãn, thậm chí từng lỗ chân lông như đang được xoa dịu.

Namping nhìn Keng với ánh mắt biết ơn, như thể đang cảm ơn anh vì sự giúp đỡ tối qua. Keng khẽ ho một tiếng, quay mặt đi để tránh ánh mắt của Namping.

Cuộc kiểm tra sức khỏe nhanh chóng kết thúc, ngoài việc Chamook ngạc nhiên vì việc cậu trở thành Omega, các hạng mục khác đều ổn, Namping có sức khỏe rất tốt. Sau đó, cô dẫn cậu đi làm thẻ ngân hàng, rồi quay lại câu lạc bộ ký hợp đồng và hoàn tất thủ tục nhập đội.

Cả Namping và Keng đều nhẹ nhõm thở phào. Họ lo sợ có sự cố đột ngột, nhưng giờ đây hợp đồng đã được ký, Namping chính thức là tuyển thủ của câu lạc bộ DMD.

Chiều hôm đó, Huấn luyện viên Poppy trở lại căn cứ, anh vội vàng đến phòng 301 để gặp Namping. Chamook cũng đã thông báo với Huấn luyện viên Poppy về việc Namping phân hoá, sự ngạc nhiên của anh không kém gì Keng.

Tại sao một Alpha lại đột ngột biến thành Omega ngay vào ngày đầu gia nhập đội?

Quả là một thử thách lớn đối với trái tim người ta.

Huấn luyện viên Poppy ân cần thăm hỏi Namping, rồi tiếp theo hỏi: “Namping trở thành Omega, vậy chuyện sắp xếp chỗ ở có cần thay đổi không?”

Keng nghiêm túc nói: “Em nghĩ không cần đâu. Phòng 301 là một căn hộ lớn, có hai phòng ngủ riêng biệt với nhà tắm riêng, mặc dù em và Namping sống cùng nhau nhưng thực tế mỗi người có phòng riêng, không ảnh hưởng gì. Các phòng khác đa phần là hai người cùng dùng nhà tắm, cậu ấy là Omega thì sẽ không tiện lắm khi dùng chung phòng tắm.”

Huấn luyện viên Poppy suy nghĩ một lát rồi đồng ý: “Phòng ở của các cậu cũng hợp lý, căn phòng của cậu ấy không có vấn đề.”

Anh nhìn Namping và hỏi: “Namping, cậu có vấn đề gì khi ở cùng Alpha không?”

Namping trả lời: “Không có vấn đề gì.”

Với cậu mà nói, đều là đàn ông, sống cùng ai cũng giống nhau. Ở cùng Keng còn tiện lợi cho việc bổ sung dấu hiệu khi cần thiết. Hơn nữa, cậu đã sắp xếp xong cho mèo con của mình, không muốn chuyển đi nơi khác.

Poppy rất yên tâm về nhân phẩm của Keng, anh kéo Namping sang một bên, nhẹ nhàng nói: “Namping, trong đầu đội trưởng Keng chỉ có thi đấu, dù cậu là Omega, cậu ấy cũng sẽ không làm gì quá đáng đâu, trong mắt anh ấy, cậu chỉ là đồng đội mà thôi, cậu không cần lo lắng đâu.”

Namping nhanh chóng gật đầu: “Ừm, trong mắt em, đội trưởng Keng cũng chỉ là đồng đội mà thôi.”

Poppy thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp: “Vậy là tốt rồi. Các cậu nhớ giữ khoảng cách, đừng quá thân thiết. Dù sao nếu có quá nhiều tin đồn rùm beng, sẽ ảnh hưởng đến các cậu không tốt đâu.”

Namping rất hiểu điều này, cậu đã từng thấy những trường hợp tuyển thủ eSports bị ngừng hợp đồng vì tin đồn tình cảm với fan. Cậu cũng ý thức được rằng nghề nghiệp của mình không thể để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến trận đấu. Hơn nữa, mối quan hệ giữa cậu và Keng thật sự chỉ là đồng đội, chuyện đánh dấu đó cũng là bí mật của cả hai.

Cả hai nhìn nhau một lát, Keng khẽ nói: “Huấn luyện viên yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến thi đấu đâu.”

Namping cũng nói: “Đúng vậy, bọn em biết cách kiểm soát. Tối về, bọn em sẽ mỗi người về phòng ngủ của mình, không làm phiền nhau.”

Poppy vỗ nhẹ lên vai cả hai, vẻ mặt hài lòng: “Vậy là tốt. Namping chuẩn bị đi, tối nay đội sẽ tổ chức tiệc chào mừng cậu, chính thức giới thiệu cậu với mọi người.”

Tối hôm đó, toàn bộ đội tuyển DMD tập trung ở một khách sạn gần đó, sắp xếp nhiều bàn tiệc, đủ loại món ăn từ gà, vịt, cá, thịt đủ cả, có thể thấy câu lạc bộ rất coi trọng việc Namping gia nhập đội.

Zee cũng đến tận nơi, đại diện cho ban lãnh đạo câu lạc bộ để chào đón Namping. Anh nâng ly rượu, ánh mắt ôn hòa nhìn Namping: “Nghe nói cậu đã phân hoá thành Omega? Mặc dù có chút bất ngờ, DMD chưa bao giờ có một tuyển thủ Omega, có thể việc cậu gia nhập sẽ mang lại vận may cho đội. Chào mừng Namping chính thức gia nhập DMD.”

Namping cười nói: “Cảm ơn p'Zee. Mùa giải tới chúng tôi sẽ cố gắng, biến may mắn thành những chiếc cúp!”

Zee rất thích sự tự tin và thoải mái của Namping, anh cười và chạm ly với Namping, rồi nói: “Cậu vừa mới phân hoá, đừng uống quá nhiều rượu, uống chút nước là được rồi.” Sau đó anh nhìn Keng: “Dẫn Namping đi làm quen với mọi người đi.”

Keng dẫn Namping đến gặp những thành viên trong đội ngồi ở bàn đầu tiên: “Pung, là người chơi đường trên chính của DMD; Tle, chuyển sang vị trí hỗ trợ; đây là Firstone, học trò của tôi, mùa giải tới sẽ chơi vị trí xạ thủ.”

Anh liếc Namping một cái, rất nghiêm túc giới thiệu: “Namping, là streamer Mochi trên nền tảng TikTok, sau này sẽ là người chơi chính của chúng ta ở vị trí đường giữa.”

Omega chơi đường giữa chính, chỉ có một ở liên minh, không có ai khác. Mọi người nghe đến đây đều cảm thấy khá phức tạp.

Firstone cảm thấy phức tạp nhất, vì cuối cùng cậu cũng nhớ ra streamer Mochi là ai rồi.

Streamer Mochi chính là người lúc trước tập chơi đã bị cậu giết tới chết 6 lần trong một trận đấu. Cậu nhớ rất rõ vì câu nói của Mochi đã để lại ấn tượng sâu sắc.

“Tôi đi đâu, anh cứ theo để nộp mạng, là vì thích tôi à?”

“Không, ba đang nghiên cứu cách giết con cho lần sau.”

Nhớ lại cuộc trò chuyện đó, Firstone cảm thấy cực kỳ xấu hổ, muốn đào một cái hố chui vào. Gặp phải ánh mắt có chút trêu chọc của Namping, Firstone lập tức đỏ mặt cúi đầu xuống.

Namping chủ động đưa tay ra: “Firstone, xin chào.”

Firstone: “……”

Chết tiệt! Cái người ba này thật sự đã tìm đến căn cứ DMD, là để trả thù cậu sao?!

Firstone mặt mày trắng bệch, co vai run rẩy: “Chào, chào anh.”

Keng nhận thấy có gì đó không ổn, hơi nhíu mày: “Có chuyện gì vậy, các cậu quen nhau à?”

Namping đáp: “Lúc tôi mới bắt đầu chơi game, tôi là một tay mơ, bị Firstone giết chết 6 lần.”

Firstone: “……”

Namping khen: “Firstone chơi game khá giỏi đấy.”

Keng liếc nhìn Firstone bằng ánh mắt sắc bén, Firstone cảm thấy mình muốn đào một cái hố để chui vào: “Thật, thật là trùng hợp, ha ha, em cũng không ngờ rằng cái người, cái người Mochi ấy, lại, lại gia nhập đội chúng ta.”

Namping nói: “Có lẽ là duyên phận?”

Lúc mới xuyên đến thế giới này ngày đầu tiên, cậu đã gặp học trò của Keng trong game, bị giết 6 lần. Rồi cuối cùng lại gia nhập DMD, chẳng phải là duyên phận sao?

Namping mỉm cười vỗ vai Firstone: “Tôi lớn hơn cậu vài tuổi, cậu có thể gọi tôi là P'Namping.”

Firstone suýt khóc, cảm thấy những ngày sắp tới sẽ rất khó khăn.

Keng không để ý đến tâm trạng rối loạn của học trò, tiếp tục dẫn Namping làm quen với những người khác.

Pung là một người trầm tính không thích nói nhiều, lại là Alpha, còn Namping là Omega, Pung với biểu cảm nghiêm túc như đang gặp lãnh đạo, lễ phép chạm ly với Namping: “Chào mừng.”

Namping nhìn về phía Tle, ban đầu cậu lo rằng mình đã cướp mất vị trí đường giữa của Tle, anh ấy sẽ không vui, nhưng không ngờ khi chính thức gặp mặt, Tle lại rất thân thiện, với thái độ giống như người anh trai lớn của nhà bên: “Namping, chào mừng cậu gia nhập DMD, sau này có gì cần giúp đỡ cứ nói với bọn tôi, đừng khách sáo.”

Namping với Tle chạm ly: “Cảm ơn.”

Ngoài đội chính, DMD còn có đội phụ.

Đội phụ mặc dù không quá nổi bật, nhưng nhiều khi chiến thắng của đội chính cũng có sự đóng góp lớn của đội phụ. Khi đội chính phát triển chiến thuật mới mà không muốn công khai, đội phụ phải đóng vai trò như những người tập luyện, thậm chí đôi khi phải sao chép đội khác để đội chính nghiên cứu và phá vỡ.

Mặc dù ánh đèn sân khấu lớn ít khi chiếu vào những tuyển thủ dự bị như họ, nhưng những người trẻ này cũng đều mang trong mình giấc mơ gia nhập câu lạc bộ DMD.

Keng giới thiệu: “Đây là đội trưởng đội phụ, Gems.”

Namping lịch sự chào hỏi: “Đội trưởng Gems, xin chào.”

Gems đứng dậy, mỉm cười ngốc nghếch: “P'Namping, chào anh, ha ha, mong anh giúp đỡ nhiều.”

Keng tiếp tục giới thiệu: “Đây là Patji, đường giữa của đội phụ; Porsche – đường trên; Ryujin –rừng ; và FIFA-xạ thủ.”

Namping lần lượt chạm ly và làm quen với từng người.

Khi Namping quay đi, các cậu nhóc đội phụ liền bắt đầu xì xào: “Anh ấy đẹp trai quá!”

“DMD thật sự có một tuyển thủ Omega rồi à?”

“Huấn luyện viên tìm đâu ra một đường giữa Omega vậy? Nói thật, không biết anh ấy có chơi giỏi không?”

“Pat, cậu thử solo với anh ấy vài trận đi?”

Một đám người bắt đầu thúc giục Patji của đội phụ: “Đi đi, sợ gì chứ!”

“Không phải vì anh ấy là Omega mà sợ đấy chứ?”

“Tôi thấy Omega chắc sẽ dễ chịu hơn, giống như Tle ấy? Solo chưa chắc đã thắng cậu đâu.”

Patji xoa tay, chuẩn bị thử thách: “Vậy tôi, tôi đi thử xem?”

Bữa tiệc kết thúc, mọi người cùng quay lại căn cứ.

Huấn luyện viên Poppy nói: “Ngày mai sẽ bắt đầu huấn luyện chính thức, tối nay các cậu có thể tự do chơi xếp hạng.”

Tầng hai có rất nhiều phòng huấn luyện, Namping đi theo Keng đến phòng huấn luyện lớn nhất. Phòng huấn luyện rất rộng rãi, có hai dãy ghế, hơn 20 chiếc máy tính cấu hình cao.

Keng ngồi vào vị trí của mình, chỉ về phía bên phải: “Cậu ngồi đây đi.”

Trong trận đấu, người chơi vị trí rừng và giữa thường ngồi cùng một chỗ, nên ngồi đây cũng giúp cậu quen vị trí trước.

Namping ngồi xuống bên cạnh Keng, vừa mở máy tính, đột nhiên nghe thấy một giọng nói trong trẻo từ phía sau: “P'Namping, em có thể solo vài trận với anh không?”

Namping quay lại, đối diện với đôi mắt sáng ngời.

Cậu thiếu niên ánh mắt ngập tràn sự kỳ vọng, rõ ràng vì đội có thêm thành viên mới, cậu ấy muốn thử thách khả năng của người chơi mới.

Hơn nữa, người chơi mới này lại là Omega.

Hầu hết những cậu thanh niên ở độ tuổi này đều thích dùng trận đấu solo để chứng minh bản thân. Nếu Namping nhụt chí, họ sẽ nghĩ rằng, Omega mới gia nhập này chỉ là một cái bình hoa, chẳng có gì đặc biệt.

Namping khẽ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu ta: “Cậu chắc chắn muốn solo với tôi à?”

Patji gật đầu: “Vâng, solo vài trận thử xem!”

Keng: “……”

Cậu nhóc đội phụ này mới vào đã muốn thử sức, có phải nghĩ rằng vì Namping là Omega nên solo chắc chắn không thắng được họ? Namping vừa gia nhập đội, quả thật, có người không phục khi một tân binh lại có thể chiếm vị trí chính thức.

Tại sao? Nhiều người trong đội phụ đã làm dự bị cả một, hai năm mà vẫn không thể vào đội chính. Cậu mới vào, không có kinh nghiệm thi đấu, lại được xếp vào vị trí chính thức ở vị trí đường giữa mùa giải tới?

Keng không ngăn cản Namping.

Họ sẽ sớm nhận ra rằng, Omega trước mặt này, không phải là một Omega dịu dàng yếu ớt.

Đây là một đại ma vương đường giữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro