1
Mũi kiếm sắc nhọn lao thẳng về phía ta, sắc đỏ thẫm dần nhuốm màu thân vào Hanbok.
Một giọt máu tanh tưởi theo đầu kiếm sáng loáng mà nhỏ vào gương mặt ta.
"Phải... Sống nhé...
Chạy đi... Hajun à..."
Lee Sejin thều thào trước khi hoàn toàn ngã quỵ.
Ta không nhớ mình đã chạy đi thế nào, khi ta hoàng hồn lại ta đã đứng trước ngôi chùa mà ta và Sejin từng cùng đến.
Ta đứng trước cửa chùa, dập đầu từng cái... Từng cái một cho đến khi đầu kiếm đã nhuốm máu của Sejin đâm vào tim ta.
Ta nằm trong vũng máu, trong đầu chỉ hiện một nguyện ước chưa kịp nói thành lời.
"Xin hãy để con được gặp lại Lee Sejin"
.
.
.
Ta mở mắt dậy, cơn đau giằng xé ta đến nghẹt thở đã biến mất.
Trước mắt là gương mặt tươi cười quen thuộc của Lee Sejin.
"Hajun, ngươi lại ngủ gật"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro