𝟝
.
.
.

Nhìn đồng hồ, đã gần ba giờ chiều rồi mà Keonho vẫn đang nằm trên giường. Có vẻ như nó đã quên mất bản thân còn phải học gia sư.
"Keonho, dậy đi."
Seonghyeon lại gần, lay lay vai nó mấy cái.
"Ai đấy... phiền vãi..."
Nghe thấy tiếng lèm bèm trong cổ họng học sinh Ahn, thầy giáo Eom đành phải dùng biện pháp mạnh. Đó là vào nhà tắm, rót một cốc nước đầy rồi dội thẳng vào mặt nó.


"Mày dở à? Ướt con mẹ nó đệm rồi đấy?"
"Đếch quan tâm."
"Cái thằng này?!"
Keonho vật Seonghyeon xuống giường, cả hai chính thức rơi vào một cuộc ẩu đả vô bổ như mọi khi.
"Tốt nhất là mày nên nghỉ việc hộ."
"Sao? Không nghỉ thì định làm gì tao hả thằng alpha rách kia?"
"Mẹ cái thằng beta gay."
Xúc phạm nhau từ giới tính đến ngoại hình, được một lúc lâu mới chịu dừng lại. Seonghyeon một thân quần áo xộc xệch, ngó qua Keonho cũng chẳng khá hơn là bao, trên cánh tay nó và cổ cậu đều để lại một vài vết xước nham nhở.
"Mày làm gia sư kiểu gì mà làm rách cả tay học sinh thế?"
"Mày thì khác cái mẹ gì? Nhìn cổ bố mày đi?"
Bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng kịch khung, thử tưởng tượng một trong hai đứa lại kháy nhau thêm một câu quá trớn, thế chiến thứ ba liền lập tức xảy ra.
Mùi xạ hương từ tuyến thể alpha họ Ahn tiết ra nồng nặc, thanh đo chỉ số pheromones được gắn ngay cửa đã liên tục gửi thông báo đến điện thoại nó từ nãy đến giờ.
Keonho sống ở đây cũng ngót nghét mười sáu năm, chưa bao giờ thấy thanh đo đạt giá trị cao tới mức này, nó khịt mũi, cảm nhận thấy mùi xạ hương của bản thân đang chuyển hướng sang hơi rượu cay nhẹ thì nhăn mặt.
Nó ghét mấy cái có hậu vị cay cay lắm.
"Nay học cái gì?"
"Ôn lại bài cũ."
Dù cơn giận trong bụng chưa nguôi, Keonho quyết định bỏ qua cho Seonghyeon, vì chính nó cũng không thể thẩm nổi cái vị cay nồng làm mắt nó không mở nổi này.


"Ê, cái này làm kiểu gì?"
"Đợi tí đã."
Tiếng Seonghyeon khúc khích cứ vang ngay bên tai Keonho nãy giờ, làm nó cứ thắc mắc liệu ai có thể khiến đôi lông mày lúc nào nhìn mình cũng dính vào nhau, nay lại dãn ra nhiều như thế.
"Nhắn với ai vậy?"
"Làm bài đi."
"Có giảng chó đâu mà làm."
Mãi Seonghyeon mới chịu quay sang lườm người ta một cái.
"Mày nghe tai này lọt tai kia à? Giảng một dạng hẳn chục lần rồi."
"Tao mách mẹ mày đi dạy mà chát chít vớ vẩn đấy? Dạy cho hẳn hoi vào, yêu với chả đương."
Nghe bốn chữ cuối xong, Seonghyeon nghệt cả mặt ra. Yêu đương gì cơ? Ai yêu đương?
"Nhiều chuyện vừa, tao moi đâu ra người yêu? Có thời gian để ý đến tao thì học thuộc đống kia đi."
Bị nói trúng tim đen, Keonho nhanh nhảu phản bác lại ngay.
"A-ai để ý mày? Điên à?"
"Sồn sồn cái lờ."
Nhận ra khẩu hình miệng tên học sinh ngỗ nghịch chuẩn bị đổi hình thay dạng, trông là biết không phải tính từ gì hay ho. Seonghyeon sực nhớ ra bộ quần áo mà hôm qua Keonho cho mượn.
"Trả."
Seonghyeon ném đồ vào mặt Keonho, làm nó suýt ngã ngửa ra sau.
"Mày đưa bình thường thì chết hay-"
Chưa kịp nói hết câu, nó bị một mùi hương nồng nàn sộc thẳng lên mũi, theo phản xạ đưa đống vải trên tay lại gần ngửi thử.
"Alpha chúng mày cứ thấy đồ người ta đưa là ngửi à? Nếu là chó chuyển kiếp thì cứ nói thật lòng, biết đâu tao giàu lòng nhân ái."
Đầu óc Keonho bị thứ "pheromones của beta" ấy làm xao nhãng, liên tục kích thích giây thần kinh não bộ alpha, đến nỗi chả đoái hoài gì đến câu nói mang đầy tính châm chọc kia.
Nó cứ úp mặt vào cái áo, hít lấy hít để, làm cậu một bên chứng kiến mà thấy lạnh sống lưng...


"Mày... dừng cái hành vi bẩn mắt đấy lại được chưa?"
Phút thứ hai lăm, và Seonghyeon đã mất kiên nhẫn.
Nãy giờ Keonho cứ lật ra lật vào cái áo xong nhìn sang phía cậu chằm chằm, đảo mắt từ trên xuống dưới. Có cảm giác chỉ cần rời mắt khỏi nó, nó có thể lao tới cắn cậu luôn cũng nên.
"Mày có xịt nước hoa hay có ở gần omega nào không?"
"Không, làm sao? Người tao dính pheromones hử?"
"Không, trên người mày có mỗi mùi tao thôi."
Keonho trả lời, xong cũng tự thấy câu nói của chính mình có vấn đề, nhưng nó không muốn sửa lại. Người ngay thẳng như nó thì sao phải xoắn chứ.
Nó chỉ nói sự thật, đó giờ trên người cậu chỉ có duy nhất một loại pheromones xạ hương đặc trưng thôi. Hiển nhiên tới mức đã có rất nhiều người lầm tưởng thứ hương mạnh mẽ đấy là do "bạn trai" Seonghyeon để lại rồi.
Mà người ta nghĩ vậy cũng dễ hiểu, hai thằng cứ gặp nhau là sáp vào đánh nhau, dĩ nhiên lây mùi là đương nhiên.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro