Chương 8

Doãn Hạo Vũ không buồn đôi co với Châu Kha Vũ, ngày đầu đi học sau kì nghỉ vốn dĩ đang lười, còn chưa quen, mắt cậu hiện giờ cũng díu cả vào chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành.

Hai bên trừng nhau chán chê, Doãn Hạo Vũ định leo lên giường đi ngủ thì bị Châu Kha Vũ kéo lại:

Châu Kha Vũ giọng điệu khó chịu:

"Ai cho phép đi? Đàn anh chưa nói xong mà thái độ thế nào đấy?"

Doãn Hạo Vũ vùng vằng mãi mà không rút tay ra được, chỉ muốn đạp cho anh một cước, nhưng vì quá mệt đến mức chân cũng không nhấc lên được, con người trước mắt này nhìn thì cao gầy mà sao sức lực mạnh thế, cậu hiện giờ còn không vùng nổi khỏi một người gầy gò như này sao?

Doãn Hạo Vũ thẹn quá hoá giận, cậu cáu gắt nói to:

"Bỏ tay ra. Tôi không muốn phí thời gian với anh."

"Không bỏ!"

Châu Kha Vũ nghiến răng.

"Làm đàn anh thì phải để người ra nể, chứ không phải ỷ lớn bắt nạt. Tôi nể ai thì nể chứ, cái loại như anh thì...chậc chậc"

Doãn Hạo Vũ không đánh được, đành dùng chiêu khích điên Châu Kha Vũ, cậu đã chuẩn bị trước tâm lý bị tên này cho một cước rồi, dẫu hôm nay cậu không thể đánh lại thì cũng phải làm cho Châu Kha Vũ tức điên lên, không thể để mình thiệt thòi được.

Châu Kha Vũ lần này tức thật rồi, nhưng anh không đánh cậu.

"Loại như tôi ?"

Châu Kha Vũ dùng lực ném Doãn Hạo Vũ lên giường, dùng hai tay cố định tay của Doãn Hạo Vũ trên đỉnh đầu, muốn chửi rủa nhưng nhất thời không biết nói gì trong tư thế này. Đây hoàn toàn không phải chủ ý ban đầu, ghét nhau như chó, tự dưng lại nằm đè nhau ở đây, bực chết đi được.

Doãn Hạo Vũ cảm giác đại não tê rần, cự li của hai người cách nhau rất sát, chóp mũi gần như chạm nhau. Doãn Hạo Vũ thở cũng không dám, cậu nín thở đến đỏ cả mặt, sợ chỉ cần mình hơi nhúc nhích thì việc cậu ghét nhất trên đời sẽ xảy ra.

Châu Kha Vũ lúc này cũng ý thức được, anh nhấc người dậy cách Doãn Hạo Vũ xa hơn đến khi lưng gần chạm giường trên mới dừng lại, nhưng hai tay vẫn đè tay cậu trên đỉnh đầu, bắt đầu giở giọng mẹ:

"Nói cho cậu biết, đã ở đây là phải nghe lời tôi, cái trường này đều biết tôi là ai, chưa ai dám cãi lại một lời của tôi hết."

Doãn Hạo Vũ lấy lại hơi, bắt đầu quát lên:

"Đcm trước không có thì bây giờ có. Không ai dạy được anh đúng không? Thế thì để tôi dạy anh vài bài học, bớt vênh cái mặt chó lên trời đi."

Vừa nói cậu vừa vùng vẫy ra khỏi tay Châu Kha Vũ, muốn đưa đầu gối lên đạp vào điểm chí mạng của Châu Kha Vũ, nhưng anh lại nhanh hơn, dùng đầu gối đè chân cậu xuống không thể cử động.

Châu Kha Vũ nhăn mày vì cậu quá khó bảo, lại vùng vằng cũng càng lúc càng mạnh, anh quát:

"Cậu cmn đừng có dẫy đành đạch lên nữa, đồng ý với tôi phải ngoan ngoãn, biết điều, lần sau sẽ không trêu chọc cậu nữa."

Nhưng Doãn Hạo Vũ nào phải người dễ chịu thua, lời nói của Châu Kha Vũ càng khiến cậu điên tiết và chán ghét, thực sự muốn dạy dỗ những người ỷ lớn hiếp nhỏ như này.

Doãn Hạo Vũ không nói, cố gắng thoát khỏi lòng bàn tay đang ghì chặt mình của Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ cũng không có ý định buông tha cậu, đành khó nhọc cố gắng giữ tay cậu.

Chuyện gì đến rồi cũng đến, hai người không ai nhường ai, cuối cùng Doãn Hạo Vũ dùng toàn bộ sức lực hất tay Châu Kha Vũ ra ngoài, cũng là lúc Châu Kha Vũ trượt tay không kịp bám lên thành giường, chính xác đáp xuống môi Doãn Hạo Vũ.

Mất đà mà ngã xuống nên lực va chạm cũng mạnh, khiến cả hai đau đớn, lúc hiểu rõ tình hình thì đồng thời trợn to mắt, cơn đau cũng khiến Doãn Hạo Vũ tỉnh cả ngủ.

Doãn Hạo Vũ nhất thời chưa biết phản ứng như nào, chỉ biết nằm bất động. Châu Kha Vũ cảm thấy mình vừa trải qua một chuyện mình chưa bao giờ nghĩ tới. Hôn một người con trai.

Nhưng cao thủ tình trường đâu cho phép anh có một nụ hôn dở hơi như vậy chứ, nếu đã lỡ rồi thì.... Châu Kha Vũ trừng mắt, nghiến răng, sau đó...

Chụt...

Một nụ hôn đặt cái chóc lên môi Doãn Hạo Vũ. Một tiếng chụt thật kêu trong không gian nhỏ của phòng kí túc xá, khiến người ta muốn coi như không biết gì cũng phải ngượng ngùng.

Châu Kha Vũ hôn xong tự mình giật mình, cảm thấy mình điên thật rồi, mình vừa làm ra cái trò ghê tởm điên rồ gì đây chứ?

Doãn Hạo Vũ mắt đầy tơ máu, dùng đầu gối đạp vào chỗ hiểm của Châu Kha Vũ khiến anh đau đớn ngã ra giường. Lúc này cậu thực sự tức giận, nhưng những gì vừa xảy ra quá nhanh cậu hoàn toàn bị chặn đứ họng, muốn nói gì đó mà không thể phát ra khỏi cổ họng. Cậu chỉ ước bây giờ có thể nhắm mắt lại, coi tất cả chỉ là một ác mộng đã qua.

Cuối cùng sự uất ức nghẹn ứ cổ cũng có thể phun ra thành tiếng, Doãn Hạo Vũ lao tới đấm vào mặt Châu Kha Vũ một cái nữa, mắng:

"Cái đcm nhà anh, Châu Kha Vũ. Từ trước tới giờ không ai dám mạo phạm lão tử. Anh...anh cái đồ biến thái nhà anh. Đến cả một thằng con trai cũng không muốn tha."

Doãn Hạo Vũ muốn khóc. Nụ hôn đầu của cậu. Chết tiệt.

Doãn Hạo Vũ nghiến răng trừng mắt với Châu Kha Vũ, tay giữ chặt nắm đấm ngăn mình không lao tới đấm anh thêm, nếu không cậu không chắc chuyện gì sẽ xảy ra. Cuối cùng giậm tay giậm chân leo lên giường, nằm phịch xuống.

Châu Kha Vũ bị đấm không chị mặt bị đau, mà vẫn còn đang ôm của quý vừa bị Doãn Hạo Vũ đạp đến đau điếng, không chỉ cảm nhận được cơn đau phía dưới, trái tim Châu Kha Vũ cũng đang đập loạn xạ, một cảm giác lạ lùng xâm chiếm khiến anh khó thở, trong vô thức đã không ngừng nghĩ về sự mềm mại sảng khoái kia, đồng thời cũng đầy hoảng loạn.

Châu Kha Vũ cho rằng là do Doãn Hạo Vũ làm mình có những suy nghĩ ghê tởm không nên có, anh cố đè nén cơn đau xuống, tay nắm thành quyền nghĩ ngợi : Nhất định, tuyệt đối, không thể tha thứ. Thứ mà Châu Kha Vũ dùng để tự hào lại bị cậu đá một cách không thương tiếc, nghĩ đã thấy bị xúc phạm.

Doãn Hạo Vũ lại cho rằng, cố tình quấy rối người khác, đạp một cái vẫn còn chưa đủ. Ai có thể đền cho cậu nụ hôn đầu chứ? Cậu thật sự thân thủ như ngọc, cho dù có đánh nhau máu me be bét nhưng về phương diện này cậu lại tuyệt đối cẩn trọng.

Cậu muốn dành nụ hôn đầu tiên cho người đầu tiên có thể bước vào thế giới của cậu cơ mà. Thế mà chỉ trong một đêm lại bị Châu Kha Vũ ngang nhiên cướp đoạt, lại còn là một nụ hôn qua loa xấu xí như vậy, tức chết cậu.

Ôi nụ hôn đầu trong mơ của Doãn Hạo Vũ, cứ thế bị Châu Kha Vũ phá huỷ.

Cơn đau của Châu Kha Vũ cuối cùng cũng nguôi đi, áo dưới đất cũng không thèm nhặt lại. Châu Kha Vũ trước khi đắp chăn đi ngủ, vẫn không nhịn được mà đưa chân đạp lên giường trên của Doãn Hạo Vũ một cái, sau đó cau có mà nhắm mắt.

Doãn Hạo Vũ nhắm mắt nhịn, thật mẹ nó là không muốn nói chuyện với Châu Kha Vũ.

Bỗng điện thoại Doãn Hạo Vũ có tin nhắn chuyển tới, là tin nhắn trong nhóm của cậu và hai người bạn mới:

[Lâm Mặc : Doãn Hạo Vũ, tao mới nghe được tin sốt dẻo trên cfs nè. Đàn anh ở cùng mày là một playboy khét tiếng đấy.

Trương Tinh Đặc : Tao nghe nói anh ta còn dẫn người yêu về phòng cơ, mới lúc nãy cũng có người bắt gặp.

Lâm Mặc : Cái đệt thật hay giả vậy? Hạo Vũ ở cùng phòng mà. Này mày có bị bắt nạt không? Anh ta có bắt mày ra ngoài giữa đêm tối hay có bắt mày nhìn bọn họ làm này làm kia không? Aaaaaa tiểu bạch thỏ của tao, sao số phận lại hẩm hiu như vậy? Thật đáng ghét.

Trương Tinh Đặc : Doãn Hạo Vũ, nếu Châu Kha Vũ bắt nạt mày thì phải nói với bọn tao, nhất định sẽ đánh chết hắn. Nhớ là có khó khăn gì cũng phải nói đấy.]

Doãn Hạo Vũ đang tức cũng phải bật cười vì những dòng tin nhắn của hai thằng bạn.

Bắt nhìn cái gì chứ? Không phải là cậu tự mò xuống xem đấy sao?

Doãn Hạo Vũ lười nhắn tin, cậu tắt điện thoại, để mai rồi nói chuyện với bọn họ.

Cậu vô thức đưa lưỡi ra liếm môi mình, cảm giác vừa ấm vừa đau vẫn còn đọng lại. Là lúc đầu Châu Kha Vũ trượt tay ngã xuống, khiến môi răng hai người va đập có chảy chút máu.

Doãn Hạo Vũ lại vô thức bặm môi, nghĩ đánh không được lại còn bị lỗ vốn mất nụ hôn đầu, trở mình mãi cũng chưa ngủ nổi. Cậu càng tức giận với Châu Kha Vũ hơn, nghiến răng nghiến lợi mãi một lúc mới miễn cưỡng vào được giấc ngủ.

Phía giường dưới Châu Kha Vũ cũng không khá hơn cậu bao nhiêu, anh nhăn mày nhăn mặt, cố nhắm mắt cũng không thể đi vào trong giấc ngủ được.

Dù vô tình hay cố ý, Châu Kha Vũ đã nghĩ : Hôn con trai là loại cảm giác như này sao?

_____________
🫠 ôi tôi đăng giờ này hơi muộn mọi người chắc ngủ hết rồi 🤧 hai hôm nay mải đi ăn đi chơi mà quên mất đăng chap mới huhuu sỏry mn nhìuuu 🙏🏻

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro