Tác giả: Tử Nguyệt Nan (Yun) Thể lọai: Cổ đại, mất quyền lực, huyền huyễn kì huyễn, niên hạ, HE, 1x1, xuyên thư. Nhân vật chính: Từ Mặc x Trúc Du.
Tố Niên - một trạch nam, một tên hủ nam chuyên săn truyện.
Đang đọc dở bộ ngược văn đầu đời là "Hận", một con bướm xuất hiện và gián tiếp khiến cậu rơi xuống từ tầng 65 chung cư, cướp đi mạng sống của Tố Niên.
Khi tỉnh lại, Tố Niên phát hiện mình xuyên thư, mà còn là "Hận" vẫn đang đọc nửa chừng, chưa biết hết cốt truyện. Tố Niên lập tức ngất xỉu khi biết mình xuyên vào Trúc Du, tuy không phải phản diện nhưng cũng là một nhân vật thảm không nỡ nhìn.
Biết mình vẫn còn may mắn, vẫn còn là lúc Từ Mặc mười tuổi, vẫn có thể thay đổi cái chết thảm thương của Trúc Du. Tuy nhiên vẫn là khó khăn rất lớn khi chưa biết hết cốt truyện. Tố Niên muốn ôm đùi nam chính sống qua ngày như bao truyện xuyên thư từng đọc, nhưng nam chính này còn nhỏ, thực sự là không thể ôm đùi đâu!!
BÁT BẢO TRANGĐộ dài: 108 chương Ngày xưa hôn nhân thường do mai mối hoặc hoàng thượng ban hôn, mà cuộc hôn nhân này lại bị mọi người nói rằng bông hoa lài cắm bãi phân trâu khi hoàng thượng chỉ hôn cho Hiển quận vương cùng trường nữ của Nghĩa An hầu.Hiển nhiên Hiển quận vương là đóa hoa tươi, còn trưởng nữ Nghĩa An hầu chính là phân trâu rồi.Người ta nói trăm nghe không bằng một thấy*, sự thật thế nào không ai ngờ đến.*Mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả*Truyện sạch 100%*Đã FULL…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Tên Hán Việt: [Khoái xuyên] Phản phái tổng thị đối ngã thuỳ tiên tam xíchTác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích MiêuSố chương: 965 chương + 25 phiên ngoạiNguồn: wikidichEdit: Nguyệt ẢnhNgày nhảy hố: 20/4/2022 (?)Văn án:[đưa ấm áp như thế nào, làm theo ba bước sau: ôm một cái, hôn hôn, đỉnh cao cao]Nguyễn Đường ngây thơ mờ mịt, nghiêm chỉnh tuân thủ yêu cầu của hệ thống đưa ra, từng bước từng bước hoàn thiện quá trình mang ấm áp đến cho vai ác. Vốn tưởng rằng có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ và rời đi, thế nhưng lần nào vai ác cũng vây cậu chặt chẽ trong lòng ngực, bắt nạt cậu đến nước mắt lưng tròng, cực kỳ đáng thương.Hình như có cái gì đó không đúng lắm? Cậu làm sai bước nào rồi?Người nọ câu môi cười khẽ, đáy mắt thâm trầm, hắn hôn hôn chóp mũi Nguyễn Đường , giọng điệu thân mật, "Đường Đường, em trốn không thoát đâu.""Cho nên, ngoan một chút, được không?"Bánh ngọt nhỏ mềm mại thụ x Bệnh thần kinh vai ác công① 1v1 song khiết, công đều là cùng một người② ngọt ngọt ngọt, ngọt đến răng đau, thụ sẽ cùng công sống đến đầu bạc răng long cho đến khi chết đi. ③ tiểu bạch văn, không phải dramu kịch tính, chỉ rải đường④ thụ hình tượng bánh ngọt nhỏ, mềm mại đáng yêu, sẽ mềm mụp làm nũng (•̀ω•́" ∠)_ nếu không hợp gu mời quay xe, tôn trọng lẫn nhau, cảm ơn ❤…
[16+]Chuyện tình giữa đại ca của Đại Bàng Đen và cô bé mồ côi... - Sao tự nhiên lại trầm mặc vậy cô bé? -Anh à, anh nói xem, nếu có một ngày mình lạc mất nhau, lúc đó biết làm sao? -Trời, cô cứ xem cho lắm phim vào... -Anh trả lời đi??? -Tất nhiên là anh sẽ lật tung trái đất này lên để tìm em... -Em thì sẽ không như vậy đâu... -Thật sao? Anh không quan trọng? - Đồ ngốc, anh đã đi tìm em, em cũng đi, nhỡ chúng ta không gặp được nhau thì sao? Em sẽ luôn ở nơi đây thôi nhé...sẽ luôn đợi anh... ******* - Anh à, anh nói xem? Thế gian có bao nhiêu người...Tại sao mình lại tìm thấy nhau? - Bởi vì em thuộc về anh...em là của anh... - Không phải...là vì anh là của em...anh thuộc về em - Ừ, bởi vì ta thuộc về nhau!!! ******** Tên cũ của truyện: Bởi ta thuộc về nhau P/S: Lan Rua's story ~ Porcupine & Duck Family…
CHÚ Ý ĐÂY LÀ ĐAM MỸ CHUYỂN VER HÃY NHÌN KĨ ẢNH BÌA VÀ CHÚ Ý NÀY TRC KHI ĐỌC ảnh bìa mình rõ ràng để ảnh nam nam cộng với hagtag #đammy k xem kĩ rồi vô dọc lại trách sao k ghi rõ ràng :))vì post chưa có sự đồng ý của tác giả, ko đem khỏi đây…
Tên truyện: Mẫu Hậu, Theo Ta Đi (母后,跟我走)Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênThể loại: Cung đình tranh đấu, NPNTCouple: Sở Trạm x Diệp Tư VũĐộ dài bản raw: 102 chương (Hoàn) + 4 Phiên ngoạiEditor: Trầm Ngôn ( Shoshi5999)Beta: Trầm Ngôn (Soshi5999)Tiến độ edit: Đang lết vì chờ đợi beta có thời gian (*Trích lời beta)Văn án: Lần đầu gặp gỡ,Nàng là Hoàng tử bình thường tử nhỏ đã mất đi mẫu thân, còn nàng tuy sinh ra gia thế hiển hách nhưng lại là Hoàng hậu bị thất sủng.Nàng chỉ tay về phía hoàng cung nói: "Ta muốn hóa thành chim bay ra khỏi nơi này, ngươi sẽ cùng ta đi chứ?"Nàng cười gật đầu: "Được, nếu có một ngày như thế, ta sẽ cùng ngươi rời đi."Mười năm sau,Nàng là thiếu niên nơi sa trường, là Vương gia chiến công hiển hách. Còn nàng vẫn là một thân bạch y, bình thản đạm nhiên ở trong cung.Nàng ngẫng đầu, ưỡn ngực nói: "Không cần biến thành chim ta vẫn có thể thoát khỏi cái lồng này. Ngươi nguyện ý cùng ta đi chứ?"Nàng như cũ nhàn nhạt cười, nhưng không có cho nàng một câu trả lời vừa lòng.Thay đổi bất ngờ,Nàng lĩnh binh bình định, được chọn trở thành Thái tử. Mà nàng, vì gia tộc liên lụy liền bị biếm vào lãnh cung.Trong lãnh cung, nàng đối nàng vương tay nói: "Mẫu hậu, theo ta đi."Vì nàng, chẳng sợ vạn kiếp bất phục!…
Re-edit.Status: on going.Tác giả: Đại Mặc.Nàng, là thiên tài gia chủ của Đường Môn thế gia, tuyệt sắc, ngông cuồng, lười biếng, độc ác.Hắn, là Chiến Vương của vương triều Thiên Long, là một vương gia có tật ở chân, khuynh thành, lạnh nhạt, xấu bụng, giả dối. Quả là sự dại dột của trưởng nữ khi tự thân ra sống độc lập, vốn nàng không muốn mang danh hoàn khố vô độ, nhưng sau một đêm liền trở thành "hàng quý hiếm", đến cả Thái Tử cũng tự mình tới cửa cầu thân! Quả là một mưu kế thâm sâu, trong kinh thành rộn lên tin đồn Đại tiểu thư ở phủ Nhạc tướng quân cùng Chiến Vương gia gạo nấu thành cơm! Người bị hại nào đó: Ta đường đường là xử nữ! Ta mang thai lúc nào? Ngươi cố ý phao những lời đồn kia ra ngoài sao?! Kẻ xảo quyệt nào đó: Ý ngươi là bản vương không có cùng ngươi gạo nấu thành cơm? Không cần gấp gáp, chuyện đó sớm muộn cũng xảy ra thôi. Người bị hại nào đó bắt đầu lắp bắp: Này, này này Chiến Vương gia, quân tử động khẩu bất động thủ a.…