Chương 21: Lỗi Logic và Bữa Phở Đêm
Câu hỏi của Thiên Cơ lơ lửng trong không khí tĩnh lặng của phòng chờ. "Anh... làm thế nào vậy?"
Nó không phải là một câu chất vấn. Nó là một sự thắc mắc thực sự, một "lỗi" nhỏ trong hệ điều hành hoàn hảo của cô.
An, vẫn đang thở dốc trên sàn, chỉ có thể ngước lên nhìn cô, không nói được lời nào. Cậu làm thế nào ư? Chính cậu cũng không biết nữa. Cậu chỉ biết mình không thể để Cường bị "xóa bỏ".
"Tôi... không biết," An cuối cùng cũng thốt ra được một câu, giọng khản đặc. "Tôi chỉ... không muốn cậu ấy bị như vậy."
Một câu trả lời hoàn toàn cảm tính. Vô dụng về mặt dữ liệu.
Thiên Cơ khẽ chớp mắt. Hệ thống của cô đang cố gắng phân tích câu trả lời đó.
[Phân tích động cơ: Cảm tính. Nền tảng: Lòng trắc ẩn. Liên kết logic với hiệu quả nhiệm vụ: không xác định. Mâu thuẫn với nguyên tắc tự bảo tồn. Yêu cầu thêm dữ liệu về khái niệm 'đồng đội' và 'hy sinh'.]
"Này... tân binh..."
Một giọng nói yếu ớt vang lên. Cường đã ngồi dậy, được Mai dìu. Anh chàng to con nhìn An với một ánh mắt phức tạp, không còn vẻ kẻ cả hay coi thường nữa, thay vào đó là sự kinh ngạc và một chút gì đó... biết ơn.
"Cảm ơn mày," Cường nói, giọng thành thật. "Mày vừa cứu mạng tao."
An chỉ gật đầu nhẹ, cậu mệt đến mức không thể nói thêm.
Đúng lúc đó, một đội y tế mặc đồ bảo hộ trắng toát ùa vào phòng chờ. Họ nhanh chóng đưa Cường lên một chiếc cáng bay và đưa An một liều [NĂNG LƯỢNG HỒI PHỤC] cấp cao hơn. Cả đội được lệnh phải đến khu y tế để kiểm tra toàn diện.
"Bài kiểm tra kết thúc," giọng Thiên Cơ lại trở về vẻ đều đều, nhưng An có cảm giác nó không còn hoàn toàn vô cảm như trước. "Đánh giá nhiệm vụ: Hoàn thành ngoài mong đợi. Đội 07, giải tán."
Hai ngày sau.
An ngồi một mình trong phòng ký túc, nhìn vào chiếc vòng cổ bằng da cũ kỹ của con Dị Hóa Nhân chó. Cậu đã được nghỉ ngơi hoàn toàn sau bài kiểm tra. Hệ thống dường như đang cần thời gian để "xử lý" cậu.
Cậu không còn thấy sợ hãi như trước. Thay vào đó là một sự chấp nhận mệt mỏi. Cậu nhớ Yến, nhớ Phong, nhớ những bát phở đêm nóng hổi, những câu chuyện phiếm vô nghĩa ở quán trà đá. Những thứ bình dị đó, giờ đây lại trở nên xa xỉ.
Bíp.
Chiếc máy tính bảng trên bàn sáng lên. Một tin nhắn từ Thiên Cơ.
"Học viên 7701, có mặt tại nhà ăn trung tâm khu Gamma trong vòng 5 phút. Lệnh triệu tập đặc biệt."
An thở dài. Lại huấn luyện nữa sao? Cậu lê bước đến nhà ăn. Nơi đây vắng vẻ hơn thường ngày. Cậu thấy Thiên Cơ đang ngồi một mình ở một bàn ăn, nhưng lần này, trước mặt cô không phải là máy tính bảng.
Mà là hai bát phở bò bốc khói nghi ngút.
An ngơ ngác bước tới.
"Ngồi đi," Thiên Cơ nói.
An ngồi xuống, nhìn bát phở rồi lại nhìn cô. "Cái này... là sao?"
"Phân tích dữ liệu từ các buổi huấn luyện cho thấy, Ý Chí của anh được kích hoạt mạnh mẽ nhất khi có sự liên kết với các ký ức mang tính cảm xúc cao," Thiên Cơ giải thích một cách máy móc, nhưng tay lại đẩy một bát phở về phía An. "Trong quá trình giám sát, hệ thống ghi nhận anh có tần suất truy xuất ký ức liên quan đến một loại thực phẩm dạng sợi, nước dùng nóng và thịt bò cao bất thường. Giả thuyết: Việc tái tạo trải nghiệm này có thể giúp ổn định lại các Ý Niệm cảm xúc hỗn loạn của anh sau bài kiểm tra."
An chết lặng. Cô gái này... vừa dùng siêu máy tính để phân tích và đi đến kết luận rằng một bát phở có thể giúp cậu ổn định tinh thần?
"Nói cách khác," Thiên Cơ nghiêng đầu, đôi mắt pha lê nhìn thẳng vào bát phở. "Tôi đang thử nghiệm một phương pháp 'hàn gắn' dựa trên logic của anh. Ăn đi. Đây là một phần của quá trình giám sát."
An cầm đũa lên, hít một hơi thật sâu mùi phở thơm lừng. Nó là thật. Mùi bò tái, mùi hồi, mùi quế, mùi hành lá. Lần đầu tiên ở nơi quái quỷ này, cậu cảm thấy có một sự kết nối với thế giới cũ.
Cậu ăn một miếng. Ngon đến mức muốn khóc.
Thiên Cơ chỉ ngồi đó, quan sát cậu ăn, đôi mắt không chớp. Hệ thống của cô đang ghi nhận từng thay đổi nhỏ nhất trên cơ mặt, nhịp thở, và cả những gợn sóng Ý Chí của An.
"Hiệu quả?" cô hỏi.
"Rất hiệu quả," An gật đầu, miệng vẫn đầy bánh phở.
Thiên Cơ khẽ gật đầu, như thể vừa xác nhận một định lý quan trọng. [Ghi nhận: 'Phở' có tác dụng tích cực lên trạng thái tâm lý của đối tượng 7701. Cần đưa vào danh mục các yếu tố hỗ trợ tiềm năng.]
Buổi "giám sát" kỳ lạ nhất thế giới cứ thế tiếp diễn trong sự im lặng, chỉ có tiếng húp phở sùm sụp của An và những dòng dữ liệu đang điên cuồng chạy trong bộ não phi thường của Thiên Cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro