4+5

Beta: Vương Nhã Lam

Chương 4

"Tiểu Khải, đây là hợp đồng muốn cùng các em hợp tác quay MV《XXX》MV của Lâm Tư Kỳ." Chủ Hiệt Quân kéo cánh tay của Vương Tuấn Khải, mạnh mẽ đem bàn tay hắn đặt vào bàn tay sạch sẽ mềm mại của nữ nhân.

Chủ Hiệt Quân cười đến nếp nhăn đều lộ ra, hướng Tư Kỳ nói: "Tư Kỳ, đây chính là người tôi nói với cô Vương Tuấn Khải."

Lâm Tư Kỳ lễ phép đối Chủ Hiệt Quân mỉm cười gật đầu, nhìn chằm chằm vào vương tuấn khải vừa cười vừa nói: "Tôi biết nhóm trưởng nhóm TFBOYS Vương Tuấn Khải. Xin chào, tôi là Lâm Tư Kỳ."

Vương Tuấn Khải cảm giác tay mình bị Lâm Tư Kỳ nhẹ nhàng cấu một cái, bị người buông tay.

Ngực đột nhiên có điểm cảm giác không đúng.

Lâm Tư Kỳ là ai?

Không nghĩ nhiều nữa, Vương Tuấn Khải cũng là khẽ gật đầu liền thu bàn tay trở lại, bỏ vào trong túi quần.

Trong lòng trái ngược lại không ngừng ghi nhớ một cái tên.

Lâm Tư Kỳ.

Lâm Tư Kỳ, Lâm Tư Kỳ, Lâm ư Kỳ. . .

"Vương Tuấn Khải, lại là Lâm Tư Kỳ, lại là Lâm Tư Kỳ, anh hôm nay đã nói với em hơn mười lần Lâm Tư Kỳ!"

Vương Nguyên ở bên cạnh hét lên, như một oán phụ oán giận trượng phu của mình. ( phụ = vợ, trượng phu= chồng)

Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên như vậy không khỏi khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh, lại lần nữa thư giãn vùng xung quanh lông mày, đồng thời nhếch môi cười.

Vương Nguyên có chút kỳ quái nhìn Vương Tuấn Khải không giấu nổi ý cười, hướng theo ánh mắt của hắn nhìn theo.

Một cô gái duyên dáng yêu kiều đứng ở kia, cũng hướng về phía bọn họ cười, à không, phải nói, chỉ là hướng về phía Vương Tuấn Khải cười.

Là Lâm Tư Kỳ.

Chương 5

Trên đường phố náo nhiệt, tiếng la hét của Nguyên Nguyên không ngừng vang lên, người lui tới đông nghịt, tất cả mọi người tới đây đều nói cười vui vẻ nên mới náo nhiệt như vậy.

Chung quy vẫn có một thứ không dung hợp với quang cảnh lúc này.

Nói ví dụ như, Vương Nguyên.

Vương Nguyên biểu hiện mình đã chán ghét đối với cô gái bên trái đang không ngừng lải nhải, cười đến mức lộ cả nếp nhăn trên mặt.

Cũng không muốn nghe người ấy nói một câu, cô gái liền quay lại lối nói đối thoại.

Cùng với hắn và nàng nhìn nhau mỉm cười.

. . .

"Tư Kỳ em có muốn uống cái gì không?" Sau đó chính là Vương Tuấn Khải đi mua trà sữa, lâm tư kỳ đi theo, lưu lại Vương Nguyên một mình ở tại chỗ chờ bọn họ.

"Vương Nguyên, em đừng ăn nhiều như vậy, em xem xem Tư Kỳ người ta còn chưa ăn mà." Sau đó chính là kẹp một chiếc đũa, đem thứ Vương Nguyên muốn toàn bộ để vào trong đĩa Lâm Tư Kỳ.

"Em thích cái này? Được, ông chủ, cái này nướng nhiều hơn một chút!" Sau đó là Vương Tuấn Khải nhìn Lâm Tư Kỳ sủng nịch cười.

. . .

Thì ra cậu là bóng đèn.

Vương Nguyên càng nghĩ càng giận, biểu tình trên mặt cũng trở nên lạnh lùng, không còn hình dáng tươi cười ngày thường nữa.

Hai người kia càng nhìn càng thấy giống một đôi tình nhân, mà cậu tựa như một bóng đèn chen vào giữa như vậy? Rõ ràng cậu và Vương Tuấn Khải mới là tình nhân, phải làm bóng đèn cũng nên là nàng Lâm Tư Kỳ mới đúng, thế nào lại ngược lại ?

Bởi vì không muốn thấy hai người phía sau, Vương Nguyên đi về phía trước, tốc độ cũng rất nhanh.

"Vương Nguyên!" Phía sau truyền đến tiếng kêu của Vương Tuấn Khải.

Ừ? Vương Tuấn Khải, coi như anh có lương tâm, cuối cùng vẫn tới tìm em sao? Vương Nguyên có điểm mừng rỡ nghĩ.

Vương Nguyên đang muốn dừng lại đối Vương Tuấn Khải cười, nghe được Vương Tuấn Khải nói một câu, rốt cuộc không nhịn được, vành mắt hồng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro