Phần 15
" uhm..." cậu chưa kịp phản ứng gì thì lại bị đôi môi kia chiếm lấy toàn bộ cái miệng. hắn cứ thế dùng chiếc lưỡi xảo huyệt của mình mà bỡn cợt cậu, lúc nhanh lúc chậm, khi cuồng nhiệt khi lả lơi, chiếc lưỡi hắn cứ khám phá bên trong miệng cậu, cứ quấn lấy chiếc lưỡi của cậu mà hấp thụ tinh khí cùng vị ngọt.
Lần này thì cậu ko trơ ra như lúc nảy, cậu chỉ lúng túng ko biết làm gì. Trước giờ chưa hôn ai nên ko biết đáp trả sự nhiệt tình của hắn thế nào, cậu chỉ có thể im lặng cho hắn tự biên tự diễn.
" em ko biết hôn à?" hắn thả đôi môi cậu ra hỏi. câu hỏi của hắn làm cậu xấu hổ muốn tự sát cho rồi. mặt cậu đỏ bừng lên chỉ biến cắn chặc môi quay sang hướng khác.
Tên ác ma kia thì rất hả hê vì thái độ của cậu "em chưa bao giờ hôn ai." Hắn thầm nghĩ rồi lại cười đắc ý vì thái độ thẹn thùng của cậu. Gắt gao siết chặc cậu trong lòng hắn thì thầm bên tai " em đừng mắc cỡ mà, ko có gì đâu, anh tình nguyện mỗi ngày đều dạy em hôn chịu ko?"
"anh.." cậu tức đến nổi nói ko nên lời chỉ biết nhìn hắn trăn trói. " sao hả muốn anh dạy ngay bây giờ à?" hắn cười gian nhìn cậu bằng ánh mắt thơ ngây nhất.
" đừng có mà lợi dụng. em ko phải là cô ta mà anh dụ dỗ" cậu nghiến răng nhìn hắn. nói tới đây cậu lại giận muốn phát điên, nghĩ tới cảnh hắn cùng cô gái hôm qua ôm ấp trong quán là chỉ muốn giết cả 2 cho hả giận thôi
" cô ta nào? Em nói gì anh ko hiểu" hắn ngạc nhiên vì câu nói của cậu.
" thì cô gái anh ôm trong tay như báu vật ngày hôm qua đó, giờ còn muốn giả vờ nữa à?" cậu trách móc nhìn hắn mà nói
" em nói Y Y à? Anh và cô ta ko có gì cả" hắn khổ sở nhìn cậu như muốn giải thích
" ko có gì cả, có quỷ mới tin anh á. Ôm ấp với nhau em tận mắt chứng kiến mà còn dám chối. anh đúng là đồ xấu xa" cậu chỉ thẳng mặt hắn nói to lên
" thật sự là ko có mà, hôm qua cô ta tìm anh nói là có chuyện cần bàn nên anh mới ra ngoài cùng cô ta thôi. Tự nhiên cô ta ôm anh rồi khóc chứ có phải tại anh đâu. Anh ko có ôm cô ta mà." Hắn nhỏ nhẹ giải thích
" thật ko? Thật ko có chuyện gì chứ?"cậu hỏi hắn bằng ánh mắt dò xét. Thật sự trong lòng rất tức giận nhưng nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của hắn cậu cũng vơi đi phần nào. Bây giờ chỉ còn cách tạm thời tin hắn thôi
" thật 100% luôn, nếu em ko tin anh xin thề có trời đất chừng giám đó....uhm.." hắn chưa nói hết câu cậu đã chặn miệng hắn lại. cậu ko muốn nghe những lời thề thốt.cậu muốn tin tưởng hắn,cậu ko cần hắn thề. Vậy là hắn như trút bỏ được niềm hoài nghi trong lòng cậu.
" ko giận nữa nha, đừng bỏ mặt anh nữa mà, em hứa là ko rời xa anh nữa nha." Hắn cười hiền hòa nói như cầu xin cậu.
"cái này còn phải xem biểu hiện của anh ra sao đã" cậu nhíu mày suy nghĩ rồi nói tiếp " nhưng trước hết em muốn biết tất cả về anh đã, phải thành thật khai báo cấm có nửa lời gian dối biết ko?" cậu nói như ra lệnh, vẻ mặt nghiêm túc làm hắn buồn cười muốn chết nhưng vẫn phải cố nhịn vì sợ cậu lại nổi giận thì chỉ có hắn mệt thôi
" biết rồi em yêu, em muốn gì anh cũng chịu hết. ko dám gian dối đâu" hắn cứ ngọt ngào thì thầm với cậu.
Thật ra trong lòng thì đang kêu than thảm thiết " Tuấn Khải ơi là Tuấn Khải, đúng là gặp quả báo thật rồi, cả cuộc đời chinh chiến thương trường lẫn tình trường, có bao giờ phải chịu khuất phục trước ai đâu, vậy mà bây giờ lại bị 1 cậu trai bé nhỏ làm cho đứng ngồi ko yên thế này, đúng là mất thể diện mà."
Ko biết bao nhiêu phụ nữ mơ ước được hắn nhìn tới dù chỉ 1 lần vậy mà hắn chỉ xem họ như rác rưởi, bây giờ ông trời cho hắn yêu phải cậu đúng là báo ứng nặng nề mà. Yêu phải 1 cậu nhóc hung dữ ngang ngược, lại hay dùng vũ lực, tuy là vóc dáng xinh đẹp nhưng tính tình thì tệ vô cùng. Thật lòng hắn ko biết yêu cậu là họa hay phúc nữa. chỉ biết giờ hắn đang chịu khổ vì cậu hành hạ thôi.
" em ghen đúng ko?" đang miên mang suy nghĩ thì 1 ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn nên hắn liền hỏi cậu
Giật mình vì câu hỏi quá bất ngờ nên cậu lại đỏ mặt, ánh mắt bối rối cậu liếc sang hướng khác " ai ...ai thèm ghen chứ. Anh đừng có mơ" cậu trề môi nói.
" ko có mà lại nỗi giận với anh vì chuyện hôm qua. Đừng nói vì ghen mà hôm qua em mới bỏ đi dầm mưa nhé" hắn vừa thắc mắc vừa trêu chọc cậu.
" tại em thích tắm mưa thôi mà, làm gì ghen chứ" cậu cố chống chế với hắn
" uhm .. ko có thì thôi. Em mau đi thay đồ rồi ăn sáng thôi. Vẫn còn bệnh mà cứ giận hoài" hắn cười cười nhìn cậu. Trong lòng thì thấy rất vui cũng rất giận vì hành động ngốc nghếch của cậu ngày hôm qua.
" uhm.. .em biết rồi" cậu gật đầu xong lại giật mình " quần áo ai đây? Sao em lại mặc cái này"cậu ngạc nhiên vì đồ cậu đang mặc là 1 bộ pjama rộng thùng thình, lại phát hiện bản thân ko có mặc nội y nên hơi hoảng sợ.
Thấy vẻ mặt của cậu hắn lại yêu chìu ôm vào lòng khẽ nói " là đồ ngủ của anh, hôm qua em ướt cả người nên phải thay đồ khác chứ"
Nuốt nước miếng cậu liều lĩnh hỏi 1 câu nhưng trong lòng hy vọng ko đúng như cậu nghĩ " là.. anh... thay.. đồ.. cho...em hả?"
" uhm, sốt cao quá nên anh phải thay đồ giúp em thôi" hắn trả lời tỉnh bơ.
Còn phần cậu, giờ trời đất như sụp đỗ hoàn toàn trước mặt nhỏ. Chuyện gì xảy ra vậy trời, hắn thấy hết của cậu rồi. chết cho xong thôi. Vẻ mặt cậu vô cùng khó coi, từ đỏ chuyển sang hồng rồi lại trắng bệt, mồ hôi toát ra ướt cả tráng và đôi tay.
Thấy cậu biểu hiện hơi lạ hắn cũng khẩn trương hỏi " em làm sao vậy? thấy ko khỏe à? Lại sốt nữa sao? Chết thật anh quên cho em uống thuốc rồi." hắn tự hỏi tự nói 1 mình mà quên nhìn ánh mắt đầy lửa của cậu
" em phải giết anh" cậu thì thầm qua kẽ răng làm hắn lạnh xuông sống. cố giữ bình tĩnh để khai thác được nguyên nhân cậu lại nổi giận hắn hỏi " anh làm sao chứ? Em nói gì vậy hả?"
" anh..anh thấy hết của em rồi đúng ko? Như vậy anh bảo em làm sao nhìn mặt ai nữa hả? làm sao em lấy ai đây?" cậu hét vào trong mặt hắn đầy giận dữ
"trước sau gì cũng thấy thôi, có gì mà em làm to chuyện vậy chứ. Em ko lấy anh thì sẽ lấy ai hả?" hắn nói chuyện như chưa từng có gì xảy ra. Vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
" anh chết đi. Ai nói em sẽ lấy anh hả?" cậu giậm chân đùng đùng mà nói
" thôi thôi cho anh xin lỗi, anh ko thấy gì hết, thật đó!" thấy cậu mặt mũi tái nhợt nên hắn đành phải dịu giọng năn nỉ tiếp. "đừng giận nữa mà, anh ra ngoài cho em thay đồ nha. Ngoan nào" hắn lấy bộ đồng phục của cậu đưa cho cậu rồi tiến về phía cửa. khi đi lướt qua cậu hắn khựng lại thì thầm " hình như vết bớt son trên ngực trái của em hình trái tim phải ko ta?" nói xong hắn nhanh chân chạy ra ngoài đóng cửa lại để cậu ở lại với cục tức cùng 1 đóng lửa giận trong mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro