Chap 22

Vote+Cmt cho My điiiiii
Thankssss!!!!!!
.
.

Mỗi năm một lần giáng sinh giao thừa lặng lẽ tới, trên đường cái, trên thương trường, không khí hân hoan khí dương dương tự đắc, thắp đèn kết hoa, rất náo nhiệt. Ngay cả cao ốc đồ sộ lạnh băng của thành phố, cũng treo đèn màu làm cho người ta cửa đẹp mắt, mọi người trên mặt cũng tràn đầy vui vẻ mà nụ cười hạnh phúc. Vương Nguyên nhìn cảnh tượng nhiệt náo ngoài xe, đáy lòng lại lạnh như băng. Nhớ lại buổi sáng cậu nói chuyện điện thoại với dì Hạ, lòng cậu như mơ hồ bị làm đau.
Ở nơi đây thì tưng bừng vui vẻ, nơi đó gia đình Thường An lại bị ép buộc rời khỏi tổ quốc, đến nơi đất người xa lạ…… tất cả mọi chuyện là do tên Vương Tuấn Khải đang ngồi bên cạnh cậu một tay tạo thành. Cậu cắn cắn môi dưới, ức chế lửa giận lòng mình.
Vương Tuấn Khải bỗng cầm tay cậu làm cậu sợ hết hồn, cậu cúi đầu nhìn bàn tay to rộng anh nắm chặt tay cậu trong lòng, tay anh truyền sự ấm áp đến cậu, nhưng lại không cách nào đi tới trái tim của cậu.
” Tay em rất lạnh.” Anh quan tâm hỏi, tròng mắt đầy sự ôn nhu.
Đón nhận ánh mắt quan tâm của anh, lòng cô không khỏi run rẩy. Chút lửa giận vừa mới mới mọc lên đã bị dập tắt.
” Thành, quay xe về nhà, Nguyên Nhi phải thay đổi y phục.”
Vương Tuấn Khải nói với tài xế Lý Thành.
” Không cần!”
Cậu cầm tay anh, lắc đầu:
” Em không lạnh.”
” Nhưng tay em lạnh như đóng băng vậy?”
Bàn tay rộng rãi nắm tay mềm yếu của cậu, lo ánh mắt lắng biểu hiện ra ngoài.
Nội tâm Vương Nguyên rơi vào trong áng mắt thâm thúy ôn nhu của anh, trong phút chốc bị lạc hướng. Anh kéo cậu vào trong ngực, hơi thở ấm áp thổi tới lỗ tai nhạy cảm của cậu.
” Làm như thế em có thấy ấm áp hơn không?”
Anh ôn nhu hỏi cậu.
Cậu cúi thấp đầu, nhìn khuỷu tay anh cường tráng vây quanh mình, cậu nghe thấy tiếng tim mình đập hỗn loạn, cùng với tiếng tim đập vững chãi của anh, tạo thành một nhạc khúc không phù hợp.
Cậu nhắm mắt lại, nương mình trong lòng ngực của anh, cậu lạnh không chỉ trên người, mà còn ở trong tâm. Chỉ sợ anh cả đời cũng sẽ không hiểu nỗi hận trong nội tâm cậu nỗi đau, trong lòng cậu!
Vì sao anh phải tàn nhẫn như vậy? Anh tàn nhẫn làm cậu đau lòng, làm cậu khổ sở! Làm lòng cậu không cách nào tiến đến gần anh!
Cậu không cho phép mình có tình cảm với anh, nhưng lại không cách nào ức chế khuynh hướng bản thân tiến vào nhu tình của anh, giờ khắc này trong nội tâm cậu là đau khổ, là hành hạ!
Cảm thấy thân thể Vương Nguyên khẽ run, anh ôm cậu chặt hơn nữa!
” Nếu em không thoải mái, tối nay chúng ta không đi nữa.”
Vương Tuấn Khải quyết định.
” Không sao, em ổn. Tối nay là dạ vũ từ thiện, em muốn đi xem.” Tối nay tổ chức dạ vũ từ thiện là muốn quyên góp kinh phí chữa bệnh cho những trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo. Cậu rất muốn đi tham gia quyên góp.
” Nếu em muốn giúp đỡ những trẻ em đó chữa bệnh, anh sẽ đưa qua đó chi phiếu.”
Vương Nguyên lắc đầu:
” Em muôn chính mình đi xem một chút.”
Thấy cậu kiên trì như vậy. Vương Tuấn Khải lộ ra một nụ cười sủng nịch,
” Vậy cũng tốt.”
Dạ tiệc được tiến hành ở một gian phòng khách sạn cao cấp năm sao, đại sảnh rộng lớn được trang hoàng xa hoa lộng lẫy, đăng đèn thủy tinh lóe lên tia sáng mạnh, trên sân khấu đàn dương cầm nhẹ nhàng tấu khúc, những nhân vật nổi tiếng đi lại, quần áo đầu tóc thời trang, không khỏi biểu hiện sự cao quý của các tân khách tối nay.
Khi Vương Nguyên xinh đẹp quyến rũ cùng Vương Tuấn Khải khí vũ hiên ngang đi vào hội trường, cả hội trường nhất thời yên tĩnh một mảnh. Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào đôi vợ chồng trời sinh này.
Từ khi kết hôn tới nay bọn họ vẫn là tiêu điểm mọi người chăm chú dõi theo. Hơn nữa gần đây scandal của Vương Nguyên cùng tổng tài Chris của nhãn hiệu quốc tế Nại Nhĩ Tư đang sôi sùng sục. Vợ chồng bọn họ là người nổi tiếng trong công chúng, là trung tâm của các buổi đàm luận “trà dư tửu hậu” của nhiều người dân.
Theo từng bước đi, Vương Nguyên nghe được một chút âm thanh thì thầm, cậu biết tất cả mọi người đang đàm luận chuyện mờ ám của cậu và Chris.
Vương Nguyên đã làm người mẫu mấy năm, cậu hiểu nên ứng đối với scandal thế nào. Cậu sẽ không để trong lòng.
Mà khó hiểu chính là, Vương Tuấn Khải cũng không có hỏi cậu về chuyện scandal này. Đây chứng minh sự tín nhiệm của anh đối với cậu?
Hay là, anh đối với scandal đó căn bản là khinh thường!
” Anh dẫn em đi xem món đồ đấu giá tối nay, xem có thích không?”
Vương Tuấn Khải ôn tồn nói.
Vương Nguyên cùng anh nắm tay nhau đi xem những món đồ bày ở trong rương thủy tinh. Trong những món đồ để đấu giá có rất nhiều trang sức đeo tay, quần áo của các vị danh nhân, thư họa danh gia, đồ sứ cổ, nhiều chủng loại phải có trên trăm vật.
Vương Nguyên tỉ mỉ đánh giá từng vật phẩm đấu giá, cuối cùng thấy rất thích một bộ dây chuyền cùng vòng tai ngọc bích giá quy định 100 vạn. Bộ trang sức được thiết kế cẩn thận, làm từ bảo thạch chất lượng cao, giá tiền cũng không mắc.
Vương Nguyên suy nghĩ một chút, lấy số tiền câuh để dành được thì mua nó không khó khăn gì. Gần đây cùng Chris ký hợp đồng một năm, cậu nhận được 500 vạn. Mua một bộ trang sức xinh đẹp tự thưởng cho mình, không quá mức chứ?
Vương Tuấn Khải phát hiện ánh mắt Vương Nguyên nhìn chằm chằm vào bộ trang sức đeo tay bằng ngọc bích, nhìn ra suy nghĩ trong nội tâm cậu.
Ngẫm lại, mình cùng cậu kết hôn, cũng chưa đưa cậu lấy một phần lễ vật, bỗng dưng anh thấy rất xấu hổ.
Bộ trang sức đeo tay ấy anh nhất định mua để đưa cho cậu. Để cậu cao hứng một phen.
Đấu giá bắt đầu, vật phẩm đấu giá đàu tiên là bộ trang sức đeo tay bằng ngọc bích. Giá quy định 100 vạn, mỗi lần ra giá là thêm 30 vạn.
Món đồ trang sức được lấy ra, lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt. Vương Tuấn Khải nhấc đôi môi mỏng, lộ ra một nụ cười cơ trí.
Bắt đầu ra giá, 130 vạn, 160 vạn, 190 vạn, 220 vạn……
Vương Nguyên thấy rất nhiều vị phu nhân cao quý thích thú với bộ trang sức đeo tay này, tâm tình không khỏi rối loạn. Câuh nắm chặt hai tay, không cách nào quyết định ra giá.
Vương Tuấn Khải thu hết sự lo âu của Vương Nguyên vào mắt, tay anh nắm bàn tay non mềm của cậu, ra giá:
“500 vạn!”
Toàn trường nhất thời ồ lên! Ánh mắt mọi người tập trung vào trên người Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên.
Cậu lập tức kéo tay anh, nói:
” 500 vạn, quá mắc!”
Vương Tuấn Khải ‘nhu tình vạn chủng’ nhìn cậu,
” Chỉ cần em thích, có đến trăm ngàn, anh cũng không thấy đắt.”

Vương Nguyên nhìn sự thâm tình trong tròng mắt Vương Tuấn Khải, nhất thời nhận thấy… Từ lúc nào, anh có ánh mắt mê say như thế? Vì sao anh bỗng nhiên đối xử với cậu tốt như vậy? Cậu thậm chí có chút không tin nổi!
“600 vạn!”
Phía sau bỗng có người kêu lên. Ánh mắt mọi người vừa tập trung vào họ thoáng cái đã dời đến người phía sau ra giá.
Vương Tuấn Khải nhìn về phía người ra giá, là tên đàn ông ngoại quốc đó — Chris!
Chris thấy Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên nhìn về phía mình liền hướng bọn họ khẽ mỉm cười.
Nụ cười đó trong mắt Vương Tuấn Khai là một loại ra vẻ!
“700 vạn!”
Vương Tuấn Khải một lần nữa ra giá. Vương Nguyên bị dọa sợ, lập tức nắm chặt tay anh, liều mạng lắc đầu. Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài mềm mại của cậu.
Thấy Vương Tuấn Khải cùng cậu có động tác thân mật lơ đãng, quả thực Chris nổi trận lôi đình, vọng động hét: “900 vạn!”
Vương Nguyên kinh ngạc nhìn Chris, không hiểu vì sao hắn lại cùng bọn họ tranh giành bộ trang sức ngọc bích đeo tay?
Vương Tuấn Khải cao ngạo cười một tiếng, muốn cùng hắn đấu? Không nghĩ xem đây là địa bàn của ai?! Anh giơ tay lên, muốn ra giá một trăm ngàn, Vương Nguyên thấy thế, lập tức kéo tay anh xuống.
” Em không cần! Quá mắc! Không đáng giá!”
Vương Nguyên cau mày, lắc đầu với Vương Tuấn Khải.
” Chỉ cần em thích, anh thấy một trăm ngàn cũng không là gì!”
” Không! Em không thích!”
Cậu dịu dàng cười một tiếng:
” Anh tốt với em, em hiểu.”
” Em thật không thích nó?”
Vương Tuấn Khải nghe thấy người chủ trì đã đếm ngược thời gian, lần nữa hỏi Vương Nguyên.
” Em thật sự không muốn.”
Vương Nguyênvô cùng kiên định gật đầu.
Cuối cùng bộ đồ trang sức đeo tay trị giá 900 vạn đấu giá xong, Chris thuận lợi nhận được bộ đồ trang sức đeo tay bằng ngọc bích.
Hắn lên sân khấu nhận bộ trang sức rồi đắc ý đi tới trước mặt Vương Nguyên, đưa bộ trang sức đó cho Vương Nguyên:
” Chàng trai xinh đẹp, bộ trang sức này bây giờ thuộc về em!”
Lời nói của hắn, lập tức làm mọi người phía dưới kinh ngạc ồn ào! Gương mặt tuấn tú của Vương Tuấn Khải cứng đờ! Ánh mắt nguy hiểm nhìn thẳng vào Chris! Tên khốn khiếp này! Lại dám làm trò trước mặt anh, dám cướp món đồ trang sức trên tay anh để tặng vợ anh?! Chính là cố ý gây sự với anh!
Tròng mắt ngăm đen thâm trầm phát ra ánh sáng cực độ băng lãnh.
Ánh mắt Vương Nguyên kinh ngạc trừng lớn, cậu sửng sốt hồi lâu, đối với nụ cười của hắn nói:
”Vô công bất hưởng lộc! Chris tiên sinh, lễ vật của ngài quý giá như vậy tôi sao dám nhận đây?”
Scandal giữa bọn họ đã lên đỉnh điểm, bây giờ hắn còn tặng cậu lễ vật quý giá trước mặt các tân khách, hắn muốn hại cậu trở thành” Nam hoàng tin đồn ” sao?
” Nếu nói bảo thạch tặng người đẹp thì người xinh đẹp diễm lệ như em, trang sức này không tặng thì còn có thể tặng ai?” Chris vừa nói xong, lập tức dưới sân khấu có rất nhiều người kháng nghị.
Chris đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hoàn toàn không chút để ý!
Vương Nguyên đã cảm thấy bản lãnh của mình kém cỏi. Không biết quen biết Chris là tốt hay không nữa?
Vương Tuấn Khải lãnh khốc cười một tiếng, một tay cầm đồ trang sức trên tay Chris, tiếng nói mạnh mẽ âm vang đúng mực:
” Chris tiên sinh nói rất đúng, đồ trang sức mỹ lệ quý giá như vậy, dĩ nhiên tặng cho người cao quý xinh đẹp nhất là vợ của Vương Tuấn Khải tôi. Tôi thay mặt vợ mình cám ơn anh, đồng thời cũng thay mặt ban tổ chức từ thiện cảm ơn Chris tiên sinh đã ủng hộ nhiệt tình, quyên tiền hào phóng!”
Anh nói xong, dưới sân khấu tiếng vỗ tay lập tức vang lên nhiệt liệt.
” Vốn là làm việc thiện tạo phúc cho đời sau, Vương Tuấn Khải tôi lấy danh dự quyên góp một ngàn vạn cho lần cơ cấu từ thiện này!”
Anh nói mạnh mẽ và hùng hồn, phía dưới tiếng vỗ tay càng ngày càng vang dội!
Ánh mắt của Chris chống lại tròng mắt Vương Tuấn Khải bén nhọn nhìn, chiến tranh hết sức căng thẳng!
Hắn đã đánh giá thấp năng lực Vương Tuấn Khải! Chris vốn muốn mượn cơ hội này nhục nhã Vương Tuấn Khải một phen, không ngờ bị anh lợi dụng ngược trở lại!
Vương Tuấn Khải linh hoạt cướp đi đồ trang sức ngọc bích trên tay hắn, lại vô điều kiện ủng hộ một trăm ngàn, dễ dàng thu phục lòng người, nhận được thiện cảm của họ, đồng thời cũng đánh tan những tin đồn Vương Nguyên cùng hắn có quan hệ mập mờ. Nhất cử lưỡng tiện.
Lợi hại! Vương Tuấn Khải! Trong lòng Chris không khỏi âm thầm tán thành!
Xem ra cuộc chiến sau này, vì gặp cường thủ Vương Tuấn Khải nên sẽ vô cùng thú vị! Khóe miệng Chris phác ra một nụ cười tàn ác. Đừng để tôi quá dễ dàng đánh bại anh, Vưong Tuấn Khải, như vậy sẽ không thú vị……
Ngồi trong xe, Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên thật chặt trong ngực. Hơi thở ấm áp phả trên người cậu, cậu hiểu nguồn cơn của sự giận dữ từ anh. Anh tức giận chuyện vừa do Chris gây ra!
” Nói cho anh biết, em cùng hắn có quan hệ gì?”
Trong xe tối tăm, thanh âm anh bình tĩnh hỏi cậu. Dù là ai cũng có thể nhìn ra, tên Chris kia muốn Nguyên Nhi! Hắn dám mơ ước tới người của Vương Tuấn Khải! Thật là lớn gan!
” Chỉ là quan hệ công việc hợp tác thôi.”
Vương Nguyên thấp giọng.
” Nói láo! Đêm đó trên du thuyền, hai người đã biết nhau đúng không?” Thanh âm Vương Tuấn Khải hơi ủ dột nhưng có sự uy nghiêm không thể kháng cự.
Vương Nguyên trong lòng cả kinh! Chẳng lẽ hôm đó anh nhìn ra dấu vết trên người bọn họ? Không thể nào! Không!
” Không có, lúc trước không hề biết. Thời điểm ký hợp đồng em mới biết là hắn. Hoặc hắn đã sớm biết em nên đêm đó mới gắp cua cho em.”
Cậu có chết cũng không chịu thừa nhận! Cậu biết Vương Tuấn Khải đa nghi, sẽ không tùy ý tin người khác. Nếu khiến anh nghi ngờ, vậy thì tự tìm phiền toái đi.
” Thật thế sao?”
Nguyên Nhi là người mẫu nổi tiếng thế giới, Chris biết cậu cũng không kỳ quái. Bất quá, có thật đơn giản như cậu nói không?
Nếu bọn họ không biết nhau từ trước, hình ảnh Chris giúp cậu lau đi chút vụn bánh dính trên khóe miệng sao lại xuất hiện trên trang bìa của các tạp chí? Động tác thân mật như vậy, có thể là từ hai người vừa mới quen biết sao?
Còn có tối nay, Chris làm trò trước mặt nhiều người như vậy, đem món đồ trang sức giá trị 900 vạn đưa tặng cậu, cho thấy quan hệ hai người không phải là không có gì đi? Ai sẽ tin tưởng bọn họ không có gì ám muội chứ?
” Anh không tin em?”
Vương Nguyên đưa mắt nhìn anh, ở trong bóng tối đôi mắt cậu phát ra tia sáng lóng lánh, lộ ra vẻ đặc biệt mê người.
Vương Tuấn Khải không trả lời, hôn đôi môi mềm mại kiều diễm của cậu, cướp lấy sự ngọt ngào. Anh vội vàng đoạt lấy đôi môi cậu, nụ hôn có chút dồn dập, có chút kịch liệt, mơ hồ làm đau môi câuj.
Cậu chỉ là của anh! Vĩnh viễn đều chỉ có thể thuộc về anh! Ai dám muốn cậu tức là cùng anh đối đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro