Vương Tuấn Khải nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Vương Na Na, trong lòng rất bất đắc dĩ! Kể từ khi mẹ anh giới thiệu bọn họ cho nhau, cô liền quấn lấy anh, tự cho mình là bạn gái anh. Từ đáy lòng, anh không thừa nhận.
Cô ta vốn cũng không phải là kiểu người anh thích! Bất quá, có thể lợi dụng để kích thích Vương Nguyên một chút, đùa thật tốt! Anh muốn nhìn hai chị em vì anh mà tranh đấu?
Vương Nguyên nhìn chị hai đang ôm chồng mình, trong lòng là một trăm vị hòa lại, căn bản không rõ là tư vị gì.
Vương Tuấn Khải dùng lực mạnh đẩy cô ta ra, làm bộ khổ sở nói:
” Na Na, chúng ta không thể! Chị buông ra!”
” Em không muốn! Chỉ cần có thể cùng nhau, em sẽ không so đo danh phận.”
Vương Na Na lại một lần nhào vào trong ngực Vương Tuấn Khải . (My: không ngờ có cái suy nghĩ này luôn á!!!!!!)
Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên bày ra ánh mắt cầu cứu, lại một lần nữa đẩy Na Na ra:
” Em không thấy Nguyên Nhi đang nhìn sao?”
” Nó đang nhìn thì sao? Em không ngại!”
Vương Na Na kiên định, thâm tình nhìn chăm chú vào Vương Tuấn Khải.
” Nhưng em để ý chị dâu ạ”
Vương Tuấn Khải kéo Vương Nguyên đến trong lòng ngực mình, tiếp tục nói:
” Đây là người vợ em đã cưới hỏi đàng hoàng, em muốn chịu trách nhiệm với em ấy !”
” Không phải là anh không yêu nó sao?”
Vương Na Na nước mắt đã sắp chảy ra.
” Tôi dĩ nhiên rất yêu em ấy! Nếu không, tại sao lại tổ chức cưới?”
Vương Tuấn Khải làm trò trước mặt Vương Na Na, hôn lên mặt Nguyên Nguyên một cái.
Cả người Vương Nguyên nổi da gà! Cái nam nhân ác tâm này lại nói ” yêu cậu” ?! Động tác tỏ vẻ yêu chiều?
Vương Nguyên trong lòng ngực anh giận đến cả người phát run, ác ma này! Anh ta như vậy là có ý gì? Rõ rang muốn phá hư tình cảm của hai chị em cậu!
” Vương Nguyên ! Mày nói cho tao biết! Mày câu dẫn Tuấn Khải như nào?”
Vương Na Na nộ khí đằng đằng chất vấn Vương Nguyên.
” Em không có, chị hai…” Vương Nguyên rất vô tội.
” Nguyên Nhi, buổi tối đó… anh nằm ở trên giường, em đứng bên cạnh anh, hết thảy cũng em xem rồi a~~. Em còn không thừa nhận?”
Vương Tuấn Khải mập mờ vạn phần, trên gương mặt anh tuấn hiện lên nụ cười tà ác.
Vương Nguyên lập tức nhớ lại sự kiện anh ở trên giường cùng nam nhân vào buổi tối kia. Cậu đi tìm bạn mình, không cẩn thận đi nhầm phòng, thấy anh **** mà thôi. Anh nói mập mờ như vậy, rõ rang là muốn chị hai hiểu lầm cậu!
Vương Tuấn Khait đáng chết! Quả thực là cố tình nói xấu cậu!
Nhưng đây là ở Vương gia, cậu không thể đem chân tướng sự tình nói ra được! Nếu như chuyện mình bị ép cưới truyền ra ngoài, mẹ nhất định sẽ rất khó chấp nhận sự thực.
Cậu còn nhớ rõ cái buổi tối kia……
Cậu tới quán bar gặp bạn, không ngờ vào nhầm phòng bên cạnh, thấy mấy nam nhân đang ở trên giường ôm nhau ngủ, hai nam nhân đứng cạnh không ngừng chụp hình.
Lúc ấy giật mình, cậu hét lên một tiếng, Vương Tuấn Khải còn đang đang ngủ mê man bỗng tỉnh lại, cũng làm những người đang chụp ảnh sợ chạy mất.
Lúc ấy thấy mình **** thể, bên cạnh còn có một nam nhân say rượu đang ngủ, ánh mắt kinh khủng thẳng tắp nhìn chăm chú cậu, ánh mắt cơ hồ muốn đem giết chết cậu!
Sau đó, anh tóm lấy tay cậu, coi cậu là người sắp đặt vụ việc này. Bất kể cậu giải thích như thế nào, anh đều không nghe.
Ngày thứ hai, những bức ảnh đó đã bị tung ra ngoài. Để che dấu sự việc, tránh gièm pha, anh buộc phải tìm một người để kết hôn. Cho nên, cậu chính là ” sơn dương đền tội “!
Hiện tại, tên đáng ghét này còn không biết xấu hổ nói là cậu câu dẫn anh! Thật quá đáng!
Vương Nguyên giận đến mức cắn chặt môi dưới!
” Vương Nguyên, tao không ngờ mày lại không biết xấu hổ! Mẹ con mày đều là hồ ly tinh!”
Vương Na Na. hận không thể xé xác cậu ra để xem rõ bộ mặt hồ ly.
” Chị hai, không nên tin anh ta! Anh ta nói dối!”
Vương Nguyên muốn giải thích cho chị hai. Nhưng lời nói đến khóe miệng lại không cách nào nói ra.
” A~~. Anh muốn đem chuyện tình giữa chúng ta nói chị hai biết. Cho tất cả mọi người Vương gia từ trên xuống dưới ai ai cũng biết chuyện của chúng ta!”
Vương Tuấn Khải nhìn cậu, lộ ra nụ cười giảo hoạt.
Nhìn Vương Tuấn Khải có bộ dạng chẳng biết xấu hổ, Vương Nguyên tức điên lên! Cậu cật lực đẩy anh ra, chạy về trong phòng.
Vương Na Na thấy Vương Nguyên rời đi, lại một lần đầu nhảy vào trong ngực anh :
” Tuấn Khải , em không ngần ngại chuyện danh phận, chỉ cần chúng ta có thể ở chung một chỗ, cái gì em cũng nguyện ý.”
Nhìn Vương Na Na nhu tình vạn chủng, khóe miệng Vương Tuấn Khải lộ ra vẻ nụ cười mỉa mai:
” Na Na, chuyện đã qua không cách nào quay đầu lại. Cho tới bây giờ, tôi chỉ có thể nói chúng ta kiếp này vô duyên.”
Anh đẩy Vương Na Na ra, vô tình rời đi.
” Tuấn Khải , Tuấn Khải……”
bất kể Vương Na Na ở phía sau có gọi anh như thế nào, anh vẫn lạnh lùng ngay cả quay đầu cũng không quay đầu lại.
Vưong Na Na quả thực tức điên lên! VƯƠNG NGUYÊN ! Cái này hồ ly tinh! Cô trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Vương Nguyên không biết xấu hổ đến thế! Tự mình đến quán rượu câu dẫn Tuấn Khải ! Thủ đoạn cao thâm như thế! Hôm nay cuối cùng cô cũng nhìn thấu đứa em này!
Vương Na Na thề với mình, cô từ nay đối đầu Vương Nguyên ! Về sau, cô sẽ không để nó có cuộc sống tốt đẹp!
.
.
.
Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên ngồi trên xe về nhà. Ở trong xe, bọn họ không nói gì với nhau. Không khí lộ ra vẻ ngột ngạt.
Một lúc lâu, Vương Nguyên không nhịn được hỏi Vương Tuấn Khải:
” Anh thật hận tôi như vậy? Ngay cả một chút an bình cũng không cho tôi?”
” Em sao lại hỏi vậy?”
Anh lộ ra một nụ cười vô tội.
” Anh làm chị hai hiểu lầm sâu sắc tôi, phá hoại tình cảm gia đình tôi. Anh cảm thấy rất vui vẻ sao?”
Cậu rất bất đắc dĩ nhìn anh.
” Em không phải là rất quan tâm người nhà sao? Tôi chính là muốn nhìn thấy nhà em bất hòa!”
Vương Tuấn Khải lãnh khốc vô tình nhìn lại đôi mắt u buồn của cậu.
Anh thấy trong mắt cậu vẻ nhu nhược, dễ dàng làm xáo động lòng anh.
” Chẳng lẽ anh làm thương tổn tôi còn chưa đủ sao? Anh ép buộc tôi gả cho anh, làm tôi mất người mình yêu. Anh phá hoại tình cảm chị em tôi, để tôi thành tội nhân! Thậm chí ngay cả công việc tôi yêu thích nhất anh cũng tước đoạt. Anh còn muốn thế nào nữa?”
Vương Nguyên càng càng thương tâm, nước mắt lăn dài.
Không cần, anh đã cưỡng chế thân thể cậu, hơn nữa còn vô tình coi cậu là người khác. Tất cả cậu đều nhịn. Anh còn muốn thế nào nữa? Anh hành hạ cậu còn không đủ?
Đối mặt với nước mắt của cậu, anh thậm chí có chút không biết làm sao. Đây là lần đầu tiên ở trước mặt anh cậu rơi lệ, anh còn không khỏi cảm thấy đau lòng! Anh cảm giác mình có thật ác ôn! Anh lại làm cô đau long như thế.
” Đừng khóc! Khó nhìn quá!”
Vương Tuấn Khải thô lỗ lấy tay lau nước mắt trên mặt cậu.
Cậu quay mặt qua chỗ khác, nhìn cảnh tượng phía ngoài cửa sổ, không muốn đối mặt anh.
” Chẳng lẽ, chúng ta không thể chung sống hòa bình?”
Cậu âm thầm hỏi.
Anh cũng quay mặt qua chỗ khác, không nói lời nào! Vì sao bọn họ không thể hòa bình chung sống đây? Anh tự hỏi mình! Cũng bởi vì cậu đã gài bẫy anh???
Anh là tổng tài tập đoàn Vương Thị cũng là hình ảnh thị trường của công ty, là trưởng tôn của gia tộc Vương thị, thân phận cao quý, vinh quang! Kể từ khi tốt nghiệp đại học Harvard ở Mĩ trở về, anh cùng tranh đoạt với đông đảo anh chị em họ bên trong mới được lên vị trí tổng tài này, anh đã bỏ ra không biết bao nhiêu gian khổ!
Sau khi trở thành tổng tài, anh vì gia tộc cố gắng liều mạng mới làm tập đoàn Vương Thị đứng vững vàng ở võ đài thế giới.
Những tấm ảnh anh ‘ngủ’ cùng nam giới vừa xuất hiện, địa vị của anh cùng vinh quang trong nháy mắt biến mất không còn bóng dáng! Anh lập tức phải rời bỏ vị trí tổng tài tập đoàn, hình tượng nhiều năm qua thành lập được cũng bị hủy. Bỗng chốc anh trở nên hai bàn tay trắng, gia tộc sỉ nhục, thành ngoại tộc trong mắt mọi người!
Anh cảm giác mình thoáng cái từ ” Vương tử” trở thành ” Lão Thử qua phố” ! Biến chuyển lớn như thế, bảo anh như nào tiếp nhận?
Chẳng lẽ anh không nên hận cậu?! Chẳng lẽ anh không nên hành hạ cậu để phát tiết oán hận trong lòng?
Sau sự việc đó, để bảo vệ anh, ông đã công bố ra bên ngoài là trong vòng một tháng anh sẽ kết hôn. Nhưng Mạc Sang Sang anh yêu đã cùng một tên không phải minh tinh nổi tiếng bỏ trốn, chẳng biết đã đi đâu! Đối mặt với tình cảnh khó khăn, anh không thể làm gì khác hơn là tới tìm cậu!
Gièm pha này là một tay cậu tạo thành, chẳng lẽ cậu không nên chịu trách nhiệm vì hành vi đó?
Nếu như phải tìm một người để kết hôn, anh tùy thời cũng có thể kết hôn! Chẳng qua, trong lòng anh không cam lòng! Cậu hại anh thành như vậy, chẳng lẽ lại có thể vui vẻ cùng người mình yêu mến kết hôn, sống cuộc sống hạnh phúc sao?
Nếu như anh không thể có hạnh phúc, anh dĩ nhiên cũng không cho cậu có hạnh phúc!
Nếu như xuống địa ngục, vậy hãy để cho bọn họ cùng nhau xuống địa ngục trầm luân đi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro