Đã là người Sài Gòn thì phải biết Chí Hòa, đã sống ở Sài Gòn nhất định phải một lần nghe tới cái tên này. Thiết kế và cấu trúc của Khám Chí Hòa có một điều lạ là không hiểu tại sao người Pháp lại lấy thiết kế của một kiến trúc sư người Nhật. Chắc hẳn người kỹ sư trưởng thiết kế công trình này phải là người am hiểu Kinh Dịch và có lẽ cũng là người mê "Tam quốc Diễn nghĩa" vì thế họ mới thiết kế Khám Chí Hòa là một hình bát giác, tượng trưng cho 8 quẻ trong Kinh Dịch là: Càn - Đoài - Ly - Chấn - Tốn - Khảm - Cấn - Khôn. Và nếu như theo trận đồ bát quái của Khổng Minh thì 8 quẻ này tương ứng với 8 cửa trận là: Hưu - Sinh - Thương - Đỗ - Cảnh - Tử - Kinh - Khai. Nhưng cũng không hiểu rằng Trại giam Chí Hòa có 8 cạnh như vậy thì cửa ra vào tương ứng với quẻ nào, có người nói tương ứng với quẻ Càn và trong trận đồ bát quái là cửa Sinh. Do cổng trại ứng với quẻ Càn cho nên thường có hai vị thần là Lôi Công và Lôi Mẫu đến "viếng thăm". Mà Lôi Công, Lôi Mẫu là "sét ông, sét bà" vì vậy đã có mấy lần sét đánh trúng cổng trại vào những năm 1956; 1964; 1965? Nhưng những người nào đã bị giam ở Chí Hòa trong suốt hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ thì đều nói, Chí Hòa có một cửa ra là cửa Tử, còn cửa Sinh là cửa nào thì không biết. Do được xây dựng theo bát quái cho nên Khám Chí Hòa rất "sát", tù nhân bị giam ở đây bảo rằng, người chết linh hồn không siêu thoát được vì bị bát quái cầm giữ, nên "âm khí" ở Chí Hòa thường rất nặng nề. Để giải thoát "âm khí", năm 1954, cai ngục Khám Chí Hòa cho xây bên ngoài "lò bát quái" (nhưng vẫn nằm trong khuôn viên khám) một ngôi chùa và có tượng Phật... Sau này ngôi chùa đã bị phá và hiện nay chỉ còn một tượng Phật nằm trơ trọi trên một cái hồ nước nhỏ và cách pháp trường đã xử bắn Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi chỉ hơn 200 mét.
Khám Chí Hòa được xây dựng từ năm 1943 nhưng sau khi Nhật đảo chính Pháp tại Đông Dương thì bị đình chỉ và mãi đến năm 1950 việc xây dựng mới được tiếp tục và hầu như toàn bộ vật liệu như xi măng, sắt, thép đều chở từ Pháp sang.... là những gì đã được viết, kể nhiều về trại giam này.
Và chi tiết hơn thì Chí Hòa cũng là nơi giam giữ phạm nhân chờ xét xử, tạm giữ nghi phạm của những vụ án khét tiếng Sài Gòn hoặc nói theo ngôn ngữ thời nay là những vụ "làm sốt cộng đồng mạng", từ hình sự, mại dâm cho tới kinh tế....
Nhưng thôi, những chuyện trên đã đầy nhóc trên cõi mạng này rồi. Nên hôm nay tui sẽ kể cho các bạn nghe về một khía cạnh tưởng chừng như đã quá rõ ràng, song lại vẫn còn tương đối ít ai biết. Đó là chuyện MA ở Khám Chí Hòa. Những mẩu chuyện mà thằng tui được nghe kể từ một người đã từng không tin & hổng biết sợ ma, nhưng đã tuyên bố chắc nịch: "Ma có thật, dù mày có niệm kinh gì, mang dấu thánh gì cũng thế thôi, đừng có đùa nhen ku!..". Các bạn có biết lí do tại sao tôi viết bài này đúng lúc 12h trưa không? Bởi vì đây cũng là thời điểm dễ gặp ma nhất ở Chí Hòa.
"Đã làm cán bộ hay phạm nhân ở Chí Hòa là phải gặp ma, đã bị bóng đè. Nó hù dọa không sót một ai đâu. Nhất là buổi trưa, ngồi làm việc tự nhiên đâu có cái bóng trắng, tóc đen dài, nó bay là là vào phòng, đi loay quanh rồi đến đứng ngay cạnh mình như đồng đội, đồng chí. Hoặc không thì nó cứ đứng đằng xa, rồi dần tới ngay sát cửa nhìn chằm chằm vào mình. Cứ đến giữa trưa là thế, đang ngồi làm việc là y như rằng có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình... Chờ xíu tao kể tiếp, chứ tao nhớ lại nổi hết gai óc rồi nè!..".
"Hông làm việc, muốn chợp mắt xíu cũng đâu có yên với nó. Đm* chớ, cứ thiu thiu đang vô giấc thì lại bị bóng đè, thoát ra được, mở mắt ra thì thấy nó đứng dưới chân nhìn mình. Mà không thấy được mặt nó đâu, nó làm gì có mặt. Mặt nó trắng bệch, chẳng có gì ở giữa hai làn tóc đen dài. Có lần thấy nó đứng đó tao cũng kệ m*, tao chửi nó: Đm* mày, để tao ngủ ah nghen. Chửi xong, nó là là đi chỗ khác, nhìn thấy vậy tao cũng khỏi dám ngủ tiếp luôn. Cứ ngủ trưa là bị bóng đè, riết như thói quen của các cán bộ luôn rồi!".
"Mà tao nói thiệt, chứ không có ý xúc phạm thánh thần. Nhiều lần rồi, tao để con dao, cái kéo dưới gối, hay để cây thánh giá rồi tụng kinh, mang tỏi bên người. Tao vẫn gặp con ma nữ mặt trắng bệch đó. Có ông còn giơ cây thánh giá ra để cản, nó nhìn xong rồi nó cười hahaha nữa mà. Đm*, tao hông biết diễn tả sao, chứ lúc gặp nó thì cái cơ thể của mày cứ như không còn là của mày nữa. Bủn rủn hết tay chân".
"Còn chuyện này nữa. Ma cỏ ở trại thì phạm cũng như cán bộ quen quá rồi. Nhưng, nguyên trại độc nhất có căn buồng mà bất cứ thằng phạm nào cũng sợ. Cứ nói vi phạm kỉ luật sẽ bị phạt, biệt giam trong cái phòng đó, là tụi nó im thin thít mà chấp hành cho quy củ à nhen. Mà có lần, một thằng gấu lắm mới vô trại, đm* nó bảo nó không sợ chết thôi chứ sợ ma cỏ gì. Rồi ok! chú thích thì các anh chiều. Quậy quá, tụi tao cứ như lệ mà phạt thôi!. Đêm đó, cả trại mất ngủ vì tiếng thét của thằng đầu gấu kia. M* nó hét mà cả trại nghe. Tụi tao cũng kệ, vì hổng có ngu mà lại gần cái buồng đó lúc khuya. Sáng ra mở buồng, thấy nó ngồi bó gối, nép mình ở xó buồng. Mặt không còn giọt máu, hỏi gì cũng chỉ run run dạ dạ, từ đó về sau ngoan hẳn. Chi tiết xảy ra trong căn phòng đó thế nào? thì tao không biết và cũng thôi không muốn biết".
"Mấy lần trực, đi tuần ban đêm là gặp. Nó đi sau lưng, đung đưa trên cành cây, nhảy nhót trên mái nhà giám sát tụi tao hoài, thì mày thử nghĩ cái buồng đó còn kinh đến độ nào?. Ma nó còn hơn "sếp" tụi tao vậy đó. Nhiều lần, nó còn đi tuần giùm tụi tao nữa chứ. Sáng phạm hỏi: sao đêm qua có vụ gì mà anh đi tuần trễ vậy?. Tao ngớ người bảo tao mới đến cơ quan sáng nay, đêm qua đâu phải lịch trực của tao. Phạm mới bảo đúng dáng anh mà, đúng giọng anh ừm ừm ho đàm mà. Hiểu rồi hen. Hông thử dù chỉ một lần".
"Mà mấy chuyện trên vẫn còn bình thường, vì gặp riết nên lâu sẽ chai, biết rồi để mà né. Ma nữ hay ma gì nó cũng xêm xêm tuổi mình hoặc như mấy ông lão, bà lão chống gậy, chỉ khác tụi nó đé* có bàn chân, cứ là là trên mặt đất. Lí do tao biết là tao tránh nhìn mặt, nhìn xuống dưới nên thấy, cũng đủ tởn rồi. M* chứ mày nghĩ đi, nguyên một cái áo dài trắng mà không có chân, cứ lả lướt vậy".
MA TRẺ CON.
"Cái mà tao ớn nhứt, là ma trẻ con. Không phải một đứa hay một đứa đi chung với người phụ nữ. Mà là cả một LŨ MA TRẺ CON" – khúc này ổng lại nổi da gà, lạnh sống lưng tiếp.
"Tà tà chiều đó, anh em ngồi uống nước tán dóc dưới góc cây, đm*, tự dưng đang bình thường vậy, khựng lại hết, đứng hình hết. Đm*, một đống thanh niên, có cả ông sếp già ngồi đó, tất cả thấy một lũ trẻ con từ đâu chạy qua sân. Tiếng tụi nó cười ríu rít, ríu rít, rồi lại khúc khích, khúc khích, mặt đứa nào cũng hớn hở lắm. Lũ trẻ con chạy rượt nhau ngang qua chỗ tụi tao, chạy ra đến cổng rồi biến mất, tan vào không khí".
"Thiệt, lúc đó tao với mấy thằng vừa mới châm điếu thuốc, tụi trẻ con chạy qua xong tụi tao mới bừng tỉnh vì cái điếu thuốc nó cháy hết tới tận đầu lọc, làm bỏng tay mới giựt mình như mới ngủ dậy sau cơn mơ, còn vết nè. Mà mày nghĩ đi, từ chỗ tao ra đến cổng chỉ chừng 30-40m là cùng, mà lũ trẻ con kia nó chạy nữa, thì làm sao mà lâu đến cháy hết điếu thuốc khi chỉ mới hút được một hơi rồi để không như vậy?. Mà nói cái điếu thuốc mới để ý tới gió, đm*, lúc đó như kiểu mày đang bật quạt số mạnh nhất, rồi có thằng điên nào nhảy ngay vào che hết gió cho mày vậy đó!".
"Anh em ngồi chứng kiến xong, chỉ còn biết nhìn nhau, không ai mở lời nào. Trời sao sao đó tự nhiên tối nhanh hơn mọi khi luôn. Từ đó trở đi, nếu không bắt buộc vì công việc phải túc trực ở trại, tụi tao ra quán cà phê trước cổng ngồi".
"Mà cũng nói qua chuyện phạm gặp cán bộ "giả" đi tuần hay cả buồng đều thấy trên tường nhúc nhúc bóng đen không rõ hình thù, tất cả đều là những chuyện thường thôi!..".
Xong những mẩu chuyện của người quen tui, giờ tui đi... thay quần và tổng hợp tiếp cho quý bạn, các vị đây:
Còn tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro