Chương 22 : Chờ.
Sáng nó thức dậy.
Mở mắt qua nhìn người kế bên thì người đó đã biến mất từ lúc nào rồi.
Thường cậu đâu có dậy sớm dữ vậy ?
Mang theo thắc mắc , Lúa cũng ra ngoài nhìn đông ngó tây coi có người nó cần tìm không.
Nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy bóng cậu đâu cả.
Đến cả anh Tị cũng biến mất theo cậu luôn.
Tới đâu thì tới.
Kiếm cùng đường cuối cùng nó cũng phải đến tìm thằng Túc , bạn thân chí cốt của nó đặng hỏi.
Bộp
" Aaaaaa !!!! "
Đang hì hục bên đống củi bỗng đâu ra bàn tay đặt lên vai làm Túc nó hét toán cả lên.
" Cái gì dị ? Tao nè "
Túc quay lại , nhận ra thằng bạn mình cũng thở phào.
" Trời ơi thằng quỷ , mày tính hù tao chết hả mạy ? "
Lúa ngồi xuống cạnh nó.
" Làm gì có "
Túc bỏ cây rìu trên tay xuống , xoay qua nhìn Lúa.
" Mần chi nay mặt buồn thiu thỉu nữa rồi ? "
Nhưng chưa để Lúa nó hỏi đầu thằng Túc đã nhảy số.
" À..Mày kiếm cậu tư đúng hong ? "
Lúa nghe vậy liền gật đầu lia lịa.
" Đúng rồi , sáng giờ tao hỏng thấy cậu đâu hết trơn á ! "
Túc nhếch nhẹ mép môi , như đang tự hào vì bản thân đoán trúng đáp án rồi.
" Cậu tư đi hồi sáng rồi , tao nghe anh Tị kể là cậu đi lên vựa gạo Thành Phát gì á "
" Vậy hả ? "
Biết được cậu đi đâu lòng nó nhẹ hẳn đi.
Nhưng thằng Túc đâu biết khi cậu tư vắng nhà thì người bị Lúa đu theo chính là nó.
" ... "
" Trời ơi , mày đi theo tao hoài hỏng chán hả Lúa ? "
Lúa nó cười hì hì.
" Đâu , tao chán tao mới đi theo mày mà "
Mèn ơi , nó cười mà làm như người ta thấy vui lắm dị đó.
" ... "
Chờ cậu từ sáng xong chờ tới trưa.
Nó cứ lẽo đẽo theo thằng Túc hoài.
Ừ thì thằng Túc lâu không gặp nó cũng nhớ bạn mình lắm mà nó đu kiểu này thì thằng Túc nó Không . Có . Thích !
" Lúa ơi !!! Đi kiếm cậu tư của mày đi mà ! "
Thằng Túc nói thì nói nhưng mà cái mặt của thằng Lúa cứ trơ trơ.
" Ủa ai biết gì đâu mà đuổi "
Rồi xong , cái đuôi này là xác định bám theo thằng Túc cho đến khi cậu về mới thôi đây nè.
Haiz.
Biết sao giờ , đuổi không được né cũng không xong.
Thằng Túc nhìn mặt nó cọc trong thấy rõ.
Mần công chuyện chưa đâu vào đâu mà cậu tư nhỏ cứ bám kiểu này thì chắc còn khuya mới xong !
" ... "
Hết trưa thì tới chiều.
Lúa vẫn cứ là bám theo thằng bạn mình mãi chẳng buông.
Tại...Hỏng có cậu nó chánn !!
" Mày theo tao chi nữa ? "
Lúa nó lại cười.
" Ăn cơm chiều chớ chi ! "
Túc nó cũng cười , cái điệu cười không thể nào bất lực hơn.
Thôi , cũng kệ nó.
Tới cử thì ăn cơm thôi.
" ... "
Chiều rồi tới tối.
Nó cũng chờ , chờ cậu của nó.
Cậu này kì quá ! Người ta chờ lâu quá trời lâu mà còn chưa thấy về nữa !
Sáng giờ mặt nó vui lung lắm.
Mà giờ mặt nó buồn thiu thỉu.
Đêm tới nó hết bám thằng Túc ời.
Nó lặng vô phòng một mình , nằm mình ên ở trỏng.
Nó lăn tới lăn lui.
Xong chợt ngước lên thấy cái áo sơ mi của cậu treo trên móc quần áo.
" ... "
Trăng lên cao.
Trời tối đen như mực.
Lúc này mới thấy bóng dáng cậu về.
Nhưng mặt cậu chẳng có tí ti gì gọi là mệt.
Trên tay còn cầm gói bánh nó thích ăn.
Cạch.
Cửa phòng mở.
Nó nằm trên giường.
Tay ôm chặt áo cậu , nhưng chắc ngủ chưa được lâu.
Nước trên mặt còn vươn thế kia mà.
Đặt gói bánh xuống bàn , cất áo khoác xong cậu mới ngồi nhẹ xuống giường.
Tay đặt khẽ trên khuôn mặt nó.
" Nhớ cậu lắm hả đa ? "
Tay cậu lau đi vài giọt nước trên mặt.
Lúc này người say ngủ kia cũng thức.
" Ưm..Ư..Cậu... "
" Cậu đây "
Lúa ngồi dậy , đầu tóc bù xù hết lên nhưng tay vẫn không rời áo của cậu.
" Cậu làm em thức hả ? "
Nó lắc lắc đầu.
" Ôm "
Hai tay nhỏ nó buông áo , giơ về phía cậu.
Cậu cũng ôm người kia vào lòng.
Cùng nằm xuống trên chiếc giường của hai người.
Người nhỏ kia chui rút vào lòng người lớn.
" Em đợi cậu lâu lắm hả ? "
Lúa khẽ gật đầu.
" Cậu xin lỗi , nay cậu nhiều việc quá "
Nó không trả lời , cứ ôm chặt cậu.
Thưởng thức cái mùi hương quen thuộc.
"...Công việc của cậu có suông sẻ hong ? "
Cậu khựng lại.
Nay Lúa của cậu bớt khờ rồi hả ?
" Có , suông sẻ lắm "
" Dạ "
Cậu cũng ôm chặt người kia , môi cười lên cái vẻ hạnh phúc.
Người trong lòng là ngươi cậu thương nhất , người khiến cậu nguyện trao hết tất cả.
Lúa nhỏ xíu , nằm gọn trong vòng tay cậu.
Mệt mỏi cả ngày cuối cùng cũng có được một giấc ngủ ngon.
Cậu vuốt vuốt lưng người kia , dỗ cho người vào giấc ngủ.
Trăng ngoài cửa sáng ngời.
Người trong lòng cậu ngủ ngoan lắm , mắt môi này sao mà xinh thế nhỉ ?
Khiến cậu nhìn mãi cũng chẳng bao giờ chán.
Người bạn đời kiếp này của cậu.
Bỗng người kia rục rịt kêu lên.
" Ư..Ưm "
Lúa thức giấc , rời khỏi giấc mộng đẹp.
Lúa ngước lên nhìn cậu.
Tay bỗng đưa lên giữ chặt mặt cậu , nó nhìn cậu mãi.
Chụt.
Lúa nhón người lên , hun cái chóc lên môi cậu.
Làm người kia đỏ bừng mặt.
Lúa còn mơ ngủ.
Lí nhí nói.
" Hun có chút xíu mà làm gì dữ dị ? "
Cậu ngớ người.
" E..Em tỉnh rồi hay đang mớ vậy ? "
Lúa chẳng đáp.
Cúi đầu rút vào trong ngực cậu mà ngủ tiếp.
Cậu thở dài nhưng rồi miệng bỗng cười tươi.
Cúi xuống hun lại lên má nó một cái rõ kêu.
" Quỷ nhỏ ! "
*Hẹ hẹ hẹ🤡
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro