NT 3 : Cưng Vợ.
Ây da , bây giờ thử hỏi khắp cái xứ Bạc Liêu này ai mà hỏng biết cậu tư đây cưng vợ lên tới trời , chẳng ai mà sủng vợ qua cậu tư đây đâu đa.
Đặc biệt là khi đã rước được Lúa về dinh thì cậu tư lại càng cưng sủng hơn.
Cả nhà trên dưới có khi còn sợ cậu tư nhỏ hơn cậu tư lớn , tại chỉ cần cậu tư nhỏ có chuyện là cả nhà này chẳng ai được yên ổn.
Mà cậu tư nhỏ cũng biết nịnh chồng lắm à nghen , cậu tư đi làm thì thôi chớ mà đặt chân về nhà một cái là cậu tư nhỏ lại dính cứng ngắt liền.
" Mình ơi "
" Hửm ? "
Cậu tư lớn ngồi làm việc , cậu tư nhỏ thì ngồi ngay trong lòng của cậu tư lớn.
Đầu nhỏ dụi dụi vô mình cậu tư miết hà.
Dễ thương cỡ này ai mà chịu cho nổi đây trời ơi !
" Mình buồn ngủ chưa dạ ? "
Cậu tư gấp sách rồi nhìn xuống người trong lòng cứ đang dụi dụi mắt miết.
Tay từ sách dần chuyển qua người trong lòng.
" Không dụi nữa , đau mắt lắm , giờ mình đi ngủ nghen ? "
Người kia ngừng dụi mắt rồi ngước lên nhìn cậu tư.
" Nhưng mà mình làm chưa xong mà ? "
Cậu tư không đáp vội , bế người lên trước đã rồi tính sau.
" Kệ cha nó đi , tui đưa mình đi ngủ nghen ? "
" Ừm ừm "
Dăm ba cái công việc ấy là gì chứ ? Người thương mới là ưu tiên hàng đầu của cậu tư đấy nhé.
Cậu nhẹ nhàng đặt người trên tay mình xuống giường êm.
Như một thói quen , cậu tư nhỏ cứ thế mà rút vào người của cậu tư lớn mà ngủ ngon lành.
Tay lớn vuốt lưng vỗ về người kia ngon giấc.
Haiz , mệt cỡ nào thì mệt chớ về nhà gặp cái cục cưng cưng này là cậu tư hết mệt liền hà.
"Mình...Nay mình có...Mệt hong ? "
Lúa nói ngắt quãng , buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn cố thức để hỏi thăm chồng cái đã.
Cậu tư cười.
" Hong , về với em là tui hết mệt liền à "
Lúa gật gật đầu rồi mới yên tâm quay trở lại mộng đẹp.
Thử hỏi như thế này thì ai mà hỏng cưng cho được đây ta.
"..."
" Ưm..Mình , mình hun em đi "
Chụt.
" Được chưa ? "
Lúa dụi mắt , đầu bù xù như đống rơm.
" Mình...Mình hun em rồi dị nay mình ở nhà với em nghen ? "
Cậu tư đờ người nhưng rồi lại thoáng bật cười.
Cái khờ của cậu nay cũng biết dụ cậu nữa hen ?
" Sao vậy ? Bình thường em có đòi vậy đâu ? "
Lúa lắc đầu nguầy nguậy.
" Hong , mấy nay mình đi miết hà có ở nhà với em ngày nào đâu đa "
Cậu nhỏ làm nũng , cậu lớn xiêu lòng.
Biết sao bây giờ ? Trong mắt Phước Lộc lúc này chỉ còn chứa mỗi một mình người đang nằm trên giường , tay nắm chặt tay cậu mà dụi đầu vào thôi.
" Rồi , hôm nay tui ở nhà với mình nghen ? "
Cứ cái đà này thì có khi cậu tư phải dời cả cái xưởng lên đây cho tiện quá đa.
"..."
" Mình ơi "
" Ơi ! "
Đêm rồi , Lúa ôm chặt gối đi chân không ra ngoài đặng đi tìm " mình " của Lúa.
" Sao mình chưa ngủ nữa ? Khuya rồi "
Cậu tư nhỏ dùng dằng khó chịu một hồi , tay nắm chặt gối ôm ghiền của mình.
Má phồng phồng , môi hơi bĩu nhẹ.
" Cái gối nó hỏng muốn ngủ một mình đâu ! "
Phước Lộc buông viết , tạm thời gác lại công việc còn đang dang dỡ của mình mà đi dỗ " cái gối " ngủ.
" Vậy để tui vô ngủ với cái gối nghen ?
Lúa gật gật đầu.
Nhưng lưng vừa xoay thì cả người đã được cậu tư bế bỗng lên cao.
Cậu tư ôn tồn nói.
" Cái gối này sao mà hỏng biết mang dép chi hết trơn vậy đa ? "
Lúa biết mình bị lộ tẩy cũng ngượng ngùng mà nép vào lòng cậu.
Cái giọng nho nhỏ đáp lại lời.
" Cái gối sợ nên cái gối quên "
" Vậy giờ cái gối chịu ngủ chưa ? "
Lúa xoay mặt đi chỗ khác , vờ như không thấy cái mặt đang cười cười của cậu tư.
" Cái gối...Chịu rồi "
Phước Lộc chẳng biết nói gì hơn , cái cục trong lòng càng nhìn càng muốn cưng.
Phòng ấm , nệm êm này , nhưng mà Lúa thiếu cái người ngủ cùng.
Ngủ một mình ta nói nó buồn gì đâu á , hỏng biết cái " người ngủ cùng " kia có biết hong dạ ta ?
" Mình còn quá chừng công việc luôn , mình bỏ dị hỏng có sợ hả ? "
Cậu tư vừa kéo mền đắp cho người kia vừa cười bảo.
" Không , tui sợ anh cả bắt mình về Mỹ Tho hơn "
Lúa gật gù , thì ra không chỉ một mình Lúa sợ anh cả đâu mà cậu tư cũng sợ anh cả đấy.
" Dị mình cũng sợ anh cả nữa hả ? "
Cậu tư nằm xuống bên cạnh , vòng tay qua ôm lấy người kia vào lòng.
" Tui sợ mất mình "
Lúa nghe vậy cũng gật gật , gật cho có chớ thật ra trong cái đầu bé bé xinh xinh ấy có hiểu cậu tư nói cái chi đâu.
Rõ ràng hồi nãy cậu tư nói sợ anh cả mà , sao giờ cậu tư nói sợ mất Lúa dị ?
Hỏng hiểu gì hết trơn á.
Chụt.
Một nụ hôn chúc ngủ ngon quen thuộc của đôi chồng chồng son.
Trong căn phòng ấy , có " cái gối " cứ thắc mắc hết cái này tới cái kia.
Và cũng có cái " người ngủ cùng " nằm yên nghe hết những cái thắc mắc đó của " cái gối ".
Rồi " cái gối " đó lại rẽ qua chuyện khác với " người ngủ cùng ".
" Mình ơi , mơi em muốn ăn chè trôi nước "
" Ừm , mai tui biểu tụi nó nấu cho mình ăn "
"..."
" Mình ơi , em hết áo mặc rồi "
" Mơi tui đưa mình đi lựa vải may áo mới nghen "
"..."
" Mình ơi , em chán "
" Mơi mốt tui dắt mình xuống xưởng chơi cho đỡ chán hen ? "
"..."
" Mình ơi , bỏ tay ra khỏi mông em "
" Cái này thì tuyệt đối không thể nào được !!! "
______________________________________
*Nay up sớm chớ tối nay Sóc mắc chiến đấu với kiến thức 😔💔
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro