Chút Lắng Đọng
LƯU Ý: MỌI NỘI DUNG TRONG FICTION ĐỀU CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG.
BẢN QUYỀN TÁC PHẨM THUỘC VỀ NÓT NỌT.
TÁC PHẨM CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI WATTPAD jeminasakook VÀ GROUP FACEBOOK NON NỚT'S PLACE.
MỌI CÂU HỎI THẮC MẮC XIN LIÊN HỆ QUA MESSAGE CỦA WATTPAD jeminasakook.
XIN CẢM ƠN.
------------------------------------------------------------------------------------------
Vào một buổi sáng nọ, khi đồng hồ vừa điểm 8 giờ, theo thói quen, anh xoay người sang trái nhằm có thể nằm gần hơn bên người con gái của mình. Bỗng anh ngồi bật dậy, nhìn dáo dác khắp phòng khi nhận ra chỉ còn anh trên giường. Ngó trái nghiêng phải, ánh mắt anh dừng lại ở bức thư ở tủ đầu giường. Tò mò cầm lên, lật trái lật phải để xác định xem bức thư là của ai nhưng vẫn không thấy gì. Liều mình mở ra, anh đọc thử những dòng chữ trong bức thư ấy.
'Ngày 28 tháng 11 năm 2021
Gửi anh, chàng trai của em.
Nhìn thấy anh lặng im đọc từng dòng bình luận dưới mỗi video có sự xuất hiện của anh chưa bao giờ khiến em đau lòng như bây giờ. Chưa bao giờ em lại căm hận những bình luận ác ý kia, những bài báo vô lý như lúc này. Chưa bao giờ em lại thầm mong công ty điện lực quận hãy cúp điện toàn khu và cùng anh lái trên con xe dạo quanh một vòng thành phố như hiện tại.
Niềm đam mê cháy bỏng của anh, con đường mà anh bước đi luôn vấp phải những chông gai, phản đối, và cô đơn. Những tưởng sau 10 năm cố gắng vươn lên ấy, anh sẽ không còn nhận lại những ý kiến trái chiều gay gắt đó khi tài năng của anh, kinh nghiệm của anh sẽ không còn bị nghi ngờ, nhưng không, đời không như mơ. Những tưởng sau 10 năm sáng tạo không ngừng nghỉ, sự ủng hộ anh xứng đáng được nhận sẽ bên anh khi những tác phẩm của anh, đóng góp của anh luôn nhận được những đánh giá cao và sự tôn trọng, nhưng không, đời này nó phũ lắm. Chỉ vì những áp đặt của khán giả, chỉ vì lòng yêu thích của mỗi cá nhân, chỉ vì sự độc hại ở mạng xã hội, những gì anh có đã bị đạp đổ trong tích tắc. Mọi lời chỉ trích ùa về dưới tài khoản Facebook của anh, mọi lời nói xấu xa nhất được bình luận dưới bài đăng của anh, mọi sự chú ý lại lần nữa đổ dồn về anh, dồn anh vào góc chân tường.
Đáng lẽ tập phát sóng ấy phải là một tập mọi người nên tung hô sự tiến bộ của chín thí sinh của team Karik. Đáng lẽ bốn màn trình diễn tuyệt vời ấy phải được tung hô, là điểm sáng trong hành trình chinh phục ước mơ của các bạn. Đáng lẽ tập phát sóng ấy phải là những ghi nhận cho những tâm huyết anh bỏ ra, chăm chút cho thí sinh của team Karik, ghi nhận cho những chiến lược, tâm tư anh dành cho team Karik. Và đáng lẽ tập phát sóng chỉ nên là tập phim mọi người cùng nhau thưởng thức thành quá của mình sau thời gian lao động đầy khó khăn và vất vả. Không lẽ những công sức, mồ hôi, nước mắt, những đêm thức trắng của mười con người lại bị bỏ quên chỉ vì những kì vọng của người xem, chỉ vì sự hiểu lầm của công chúng dành cho anh, dành cho các bạn thí sinh. Không lẽ những buổi luyện tập, những lần trao đổi giữa cả team với nhau lại bị bác bỏ chỉ vì mọi người không đáp ứng được nguyện vọng của khán giả. Những câu từ công kích ấy, em biết cả team Karik đã bị tổn thương rất nhiều, đặc biệt là anh, chàng trai của em à.
Dù em không phải người trong cuộc, em không hiểu rõ về chuyên môn của anh, không hiểu rõ thế nào là một rapper giỏi, một bài rap hay hoặc một màn trình diễn xuất sắc, em vẫn luôn tin vào sự công tâm của anh. Em đã chứng kiến anh và chín bạn thí sinh đã cùng nhau sinh hoạt vui vẻ, thoải mái như thế nào. Em đã chứng kiến mười con người phi thường các anh miệt mài làm việc cho sản phẩm của mình vất vả như thế nào. Em cũng đã chứng kiến những tâm tư, lo lắng anh dành cho các thí sinh của mình, ai anh cũng đều thương như con như em mình vậy. Dù vậy, cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc tàn, cuộc thi nào cũng phải chọn ra người thắng kẻ bại. Bất kể chọn loại ai, em biết rằng anh sẽ đều đau đớn, buồn bã khi phải chia tay họ. Nhưng một lần nữa, những hiểu lầm, những kỳ vọng của khán giả lại đẩy cho cung bậc cảm xúc đau đớn ấy càng thêm cao hơn.
Anh à, tuy anh không nói, tuy anh đã cố tỏ ra mình ổn trước những làn sóng đầy áp lực đó, em vẫn luôn ngồi đây chờ anh tâm sự với em.
Anh à, anh đừng cố tự mình gặm nhấm nỗi đau nữa, anh vẫn còn gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, các Riker, những người ủng hộ khác và em bên anh.
Khi nào anh muốn khóc, hãy cứ khóc trong vòng tay em, anh nhé.
Khi nào anh cảm thấy mệt mỏi, hãy dựa vào bờ vai em, anh nhé.
Khi nào anh muốn giải bày, hãy nhớ em luôn ngồi bên lắng nghe mọi câu chuyện của anh, anh nhé.
Khi nào anh kiệt sức rồi, hãy về nhà với em, anh nhé.
Từ người con gái anh thương.'
Lặng lẽ gấp bức thư lại với hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt điển trai ấy, anh lập tức xuống giường và mở cửa phòng, bước ra tìm kiếm cô khi gọi tên người con gái của anh với hai tiếng gọi đầy yêu thương - "Ngọc ơi!"
HẾT.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro