227. Anh biết bây giờ em đang muốn đánh anh
Dịch: Băng Di
"Nói thật, nếu không phải ta tự mình đi điều tra, hiểu biết được toàn bộ quá trình, ta cũng sẽ rất khâm phục người như Vương Hà vậy." Viên Dư Tiên nói một câu ngoài lề.
"Nếu như hắn ta không gặp phải Chung Ly Đình Châu, có khả năng bây giờ hắn đã không còn là một tên lính đánh thuê tầm thường, được sự ủng hộ của những người từng mang ơn hắn, địa vị của hắn trong tương lai nhất định sẽ không thấp".
"Nhưng mà không có nếu như, hắn nhất định gặp phải Chung Ly Đình Châu, chứng minh đây là kiếp số trong số mạng của hắn". Cao Hàn nhàn nhạt nói.
"Không sai". Viên Dư Tiên tán đồng nói.
Nhưng mà nói cho cùng, đây cũng không phải là chuyện đáng để khen ngợi, nếu như không có Chung Ly Đình Châu thì sau này vẫn sẽ có những người khác tới vạch mặt hắn.
Viên Dư Tiên nói tiếp. "Vương Hà đã đặt cược vào rất nhiều người có vận khí kém, cũng nên được một hai người được trổ hết tài năng, những người được hắn giúp đỡ này ít nhiều cũng phải để lại dấu vết".
Hai mắt Cao Hàn bỗng nhiên trợn to. "Ý của cô là nói đến sổ thu chi ư?"
Viên Dư Tiên lộ ra nụ cười hàm ý trẻ nhỏ dễ dạy. "Tất cả mọi người đều đang miệt mài tu luyện, nhưng rất nhiều người đều quên mất, thời đại này cũng là một thời đại công nghệ cao".
"Vương Hà không thể nào đem tất cả tiền tài cùng những đồ vật cướp được giấu ở chỗ nào đó, có một vài thứ cần phải thanh lý, nếu như muốn thanh lý thì phải sinh ra số liệu, con chỉ cần bảo người của gia tộc Chung Ly điều tra về tin tức của Vương Hà, kiểm tra dòng chảy của số liệu, hẳn là không khó đâu".
"Quả nhiên là cô thông minh, vậy việc của Trần Gia Thanh liền làm phiền cô rồi, hai học sinh đã tốt nghiệp kia phải bảo vệ cho tốt, nhà họ Viên và ma linh nhất định sẽ không để cho bọn họ còn sống để làm chứng cho Đình Châu".
Viên Dư Tiên gật đầu nói. "Con yên tâm đi, ta biết rồi, còn có một việc phải bảo Chung Ly Đình Châu cẩn thận một chút".
"Là chuyện gì?"
Viên Dư Tiên nói. "Theo như ta được biết, thật ra trong nội bộ của ma linh chia làm hai phái, một phái là Bắc Cực Tinh, một phái là Thiên Lang Tinh, hợp tác cùng nhà họ Viên lần này có lẽ là Thiên Lang Tinh ".
Cao Hàn gật đầu. "Cô làm sao khẳng định được là Thiên Lang Tinh?"
"Rất đơn giản, Thiên Lang Tinh là phái cấp tiến, dám hợp tác với nhà họ Viên chỉ có Thiên Lang Tinh, điều tra lần này, ta cũng nghe nói bọn họ đang tìm một người?"
"Ý cô là nói Chung Ly Đình Châu?"
Viên Dư Tiên gật đầu. "Có thể nói như vậy, thủ lĩnh của Thiên Lang Tinh có một vị phu nhân, rất được cưng chiều, đầu năm nay nghe nói lúc đuổi theo Ngân Tinh Dịch đã mất tích ở vùng thiên tai Bạch Thành, có lẽ đã chết".
"Ngân Tinh Dịch ở trong tay của chúng ta, cho nên Thiên Lang Tinh nghi ngờ là do Chung Ly Đình Châu giết ".
"Phải nói là ma vương đã giết ả ta, thủ đoạn giết người của ma vương, Thiên Lang Tinh hiểu rất rõ, nhưng mà bây giờ đã xác định được ma vương chính là Chung Ly Đình Châu, Ngân Tinh Dịch vừa lúc lại ở trong tay hai người, hai phần nghi ngờ này đã đủ để Thiên Lang Tinh xác định Chung Ly Đình Châu chính là hung thủ mà bọn họ cần tìm. "
" Con sẽ nhắc nhở anh ta". Cao Hàn gật đầu. Hai người lại trao đổi thêm một vài tin tức khác, không có vấn đề gì mới đi ra ngoài.
Kinh mạch của Viên Thiên Bình đã trở nên rất yếu ớt, lần vận chuyển linh năng này tốn mất một giờ.
Có Chung Ly Đình Châu hỗ trợ, Viên Thiên Sinh chỉ cần vận chuyển một phần tư linh năng của mình.
Kinh mạch được đút no linh năng, độc phệ sinh trong cốt tủy càng thích thú, bắt đầu hút lấy những linh năng này.
Sắc mặt của Viên Thiên Bình chậm rãi hồng hào trở lại, có được những linh năng này, ít nhất có thể chịu đựng được một khoảng thời gian ngắn.
"Kỳ lạ?" Viên Dư Tiên đột nhiên lẩm bẩm một câu.
Cao Hàn đang đứng ở bên cạnh nghe thấy. "Làm sao vậy?"
"Lần này chú Thiên Bình hồi phục rất nhanh, lúc trước sau khi kết thúc vận chuyển linh năng vẫn sẽ có một giai đoạn rất suy yếu".
Điều khác biệt với phía trước chính là lần này người tham gia vận chuyển linh năng nhiều ra một người là Chung Ly Đình Châu.
Viên Dư Tiên lập tức nhận ra chuyện này, nhìn về phía Chung Ly Đình Châu bằng ánh mắt vô cùng kỳ lạ, trên người của người này đúng là có rất nhiều điều bí ẩn.
"Mặc kệ là như thế nào thì đây cũng là chuyện tốt". Cao Hàn nói.
"Nói cũng đúng". Viên Dư Tiên vừa nghe thấy vậy liền bình thường trở lại, mặc kệ là do nguyên nhân gì, chỉ cần chú Thiên Bình tốt lên là được.
Cao Hàn và Chung Ly Đình Châu đi ra bên ngoài, y đưa một viên tinh hạch cấp cao cho hắn. "Khôi phục linh năng một chút đi".
Chung Ly Đình Châu lười biếng liếc mắt nhìn y. "Lãng phí như vậy ư? Tinh hạch cao cấp này em dự định dùng để luyện khí đúng không? Tổn thất một chút linh năng mà thôi, cũng không mất bao lâu để khôi phục".
"Bảo anh dùng thì anh cứ dùng đi, tôi không cảm thấy lãng phí chút nào". Cao Hàn nhét vào trong tay hắn, dừng một chút lại hỏi. "Tôi còn có một vấn đề muốn hỏi anh".
Đôi mắt Chung Ly Đình Châu cong lên. "Em muốn đem ông nội vào đại viện quân khu sao?"
Cao Hàn lười để ý đến xưng hô của hắn. "Sao anh lại biết?"
"Bởi vì anh là con giun đũa trong bụng của em mà, đừng nói đến ăn uống tiểu tiện, cho dù em đang suy nghĩ gì, anh cũng biết hết". Chung Ly Đình Châu vô cùng đắc ý nói.
Cao Hàn cười nhìn hắn. "Vậy hiện tại anh có biết tôi đang nghĩ gì không?"
Chung Ly Đình Châu nói. "Đương nhiên là biết, hiện tại nhất định là em đang nghĩ làm sao để đánh anh cho tốt".
"Xem ra đúng là anh nói không sai". Cao Hàn cười tủm tỉm.
Chung Ly Đình Châu đảo tròng mắt. "Đó là đương nhiên, anh nói giun đũa thì nhất định sẽ là giun đũa, tuyệt đối không là côn trùng nào khác".
Cao Hàn ngẩng đầu.
Chung Ly Đình Châu lập tức nói. "Coi đó, anh biết nhất định em lại muốn đánh anh".
Trên trán của Cao Hàn nổi đầy gân xanh. "Vậy bây giờ anh câm miệng cho tôi, nói chuyện đứng đắn không được sao?"
Chung Ly Đình Châu không nói chuyện, thấy y nhướng mày nhìn sang đây thì chỉ vào miệng của mình, đã ngậm miệng thì làm sao nói chuyện đứng đắn được.
Cao Hàn chỉ cảm thấy tay mình rất ngứa.
"Bây giờ có phải em đang cảm thấy rất ngứa tay không?"
Chung Ly Đình Châu vẫn đang lặn lội trên con đường tìm đường chết, đã một đi thì không trở lại, Cao Hàn đá qua một cái, cú đá này không hề lưu tình chút nào, Chung Ly Đình Châu vội phanh lại. "Được rồi được rồi, nói chuyện nghiêm túc, anh cảm thấy là có thể".
Không thể cũng phải thành có thể, lời của bạn trai chính là thánh chỉ. "Nói một chút nghe thử xem". Cao Hàn khoanh tay, khí thế từ trên cao nhìn chằm chằm xuống hắn.
"Ông cả bị Viên Tranh Sơn theo dõi, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện, mỗi lần ông ấy đều vận chuyển hơn phân nửa linh năng cho ông nội, xác suất xảy ra chuyện là khá cao. Nhưng nếu đem người đến ở đại viện của quân khu, ở đó có rất nhiều cường giả, cho dù Viên Tranh Sơn có biết người đang ở bên trong cũng không dám xông vào. Mà tốc độ hấp thu linh châu và tinh hạch của chúng ta cũng cao, chỉ tổn thất một chút linh năng, không bao lâu là có thể khôi phục".
Chung Ly Đình Châu tranh công mà chớp chớp mắt với y. "Anh nói rất đúng có phải không?"
"Đúng vậy, bây giờ Viên Tranh Sơn vẫn chưa có hành động, là bởi vì chưa bị dồn đến đường cùng, một khi lão ta bị buộc phải nóng nảy, tôi tin rằng lão ta sẽ dễ dàng tìm đến nơi này". Cao Hàn cũng đã suy nghĩ rất nhiều.
Chung Ly Đình Châu cười chỉ ra một chuyện khác. "Nếu như Viên Tranh Sơn thật sự tìm tới, Viên Thiên Sinh tuyệt đối không phải là đối thủ, không phải Viên Thiên Sinh không có thiên phú, mà ngược lại thiên phú của ông ấy cũng không tệ, chỉ là không được tu luyện linh thuật, nếu như ông ấy được cung cấp tài nguyên giống như Viên Tranh Sơn, muốn vượt qua Viên Tranh Sơn cũng không phải là chuyện khó".
Nói đến chuyện này, Cao Hàn đột nhiên sửng sốt. "Ý anh là muốn nói đến Dị Thiên Đao của nhà họ Viên sao?"
"Dị Thiên Đao của nhà họ Viên tổng cộng có 105 đao thức, năm đao thức cuối cùng ngoại trừ gia chủ sẽ không truyền cho những người khác, đây là tổ quy của nhà họ Viên, mục đích là để cho gia chủ có được thực lực để áp chế những người khác trong nhà họ Viên ".
Cao Hàn trầm mặc trong một cái chớp mắt, "Sai rồi, Dị Thiên Đao chân chính tổng cộng có 108 đao thức, tôi không biết nó có giống với Dị Thiên Đao của nhà họ Viên hay không, nhưng mà Dị Thiên Đao mà tôi biết đúng thật là có 108 đao thức, hoặc là chỉ do trùng tên, hoặc là Dị Thiên Đao của nhà họ Viên bị thiếu khuyết".
Chung Ly Đình Châu cười, "Em yêu đúng là thâm tàn bất lộ, cùng là linh thuật loại đao pháp, cùng là hơn 100 đao, nếu nói là do tên giống nhau thì xác suất không cao đâu, nếu như không lầm thì tám chín phần mười là đao pháp cùng loại, nếu như muốn biết chính xác có thể hỏi ông cả và cô là biết mà".
Cao Hàn lắc đầu, "Người ở đây quá nhiều, không phải là chỗ bí mật để nói chuyện".
"Vậy đón ông nội về đại viện quân khu rồi nói, chỉ cần em đề nghị, nhất định bọn họ sẽ đồng ý".
Hai người lại trở về phòng của Viên Thiên Bình, Cao Hàn nói ra quyết định của mình, ba người trong phòng đều sợ đến ngây người.
"Con nói cái gì?" Viên Dư Tiên tưởng rằng mình bị ảo giác, lập tức xác nhận lại.
"Con nói là muốn đón ông nội đến đại viện quân khu, ở đó an toàn hơn so với nơi này, nếu sau này Viên Tranh Sơn tìm tới cửa, con tin là ông cả cũng không dám bảo đảm không tổn thương đến ông nội một chút nào".
Cao Hàn thuyết phục Viên Thiên Sinh. Viên Thiên Sinh chỉ suy nghĩ hai giây liền đưa ra quyết định.
"Thiên Bình, nếu Cao Hàn có tấm lòng này em liền cùng đi với nó đi".
"Em không đồng ý". Ngoài dự kiến của mọi người, Viên Thiên Bình từ chối.
"Tại sao vậy?" Cao Hàn còn tưởng rằng ông sẽ rất vui vẻ, Viên Thiên Bình lại không nói ra vì lý do gì.
Viên Thiên Sinh cùng một mẹ đẻ với ông lại biết em trai suy nghĩ gì, bình tĩnh nói. "Em đang lo lắng thân phận của mình không được người trong đại viện quân khu hoang nghênh sẽ làm liên lụy đến Cao Hàn đúng không?"
Biểu cảm của Viên Thiên Bình xuất hiện một chút dao động, Cao Hàn nhanh chóng bắt được liền biết đã bị ông cả nói trúng rồi.
"Tại sao lại cảm thấy sẽ liên lụy đến con?"
"Bởi vì chú Thiên Bình họ Viên, người trong đại viện quân khu ghét nhất là người nhà họ Viên. Viên Dư Tiên giải thích thay ông.
Cao Hàn lập tức giải thích với Viên Thiên Bình. "Việc này thì ngài cứ yên tâm đi, người ở trong đại viện quân khu không phải là không biết phân biệt đúng sai, cho dù có thì cũng là cá biệt, có cha mẹ của con và người nhà của Chung Ly Đình Châu ở đó, những người này cũng không dám làm gì con đâu".
"Ông nội yên tâm đi, nếu như những người này dám ra tay, con sẽ là người đầu tiên không tha cho bọn họ, trên thế giới này, người có thể ức hiếp Cao Hàn, chỉ....." Chung Ly Đình Châu nhân cơ hội bày tỏ lòng mình.
"Không ai có thể ức hiếp được tôi". Có dự cảm hắn sẽ nói chỉ có mình mới có thể ức hiếp y, Cao Hàn nhạy bén ngắt lời hắn.
Viên Thiên Bình không có phát hiện, nhìn ánh mắt của mọi người đang quan tâm mình trong lòng chỉ lắng đọng lại bất đắc dĩ thật sâu, rốt cuộc vẫn là ông liên lụy đến bọn họ. "Được rồi".
Mọi người lập tức nở nụ cười.
Cao Hàn là một người làm việc theo kiểu sấm rền gió cuốn, nếu như Viên Thiên Bình đã đồng ý rồi, y dự định hôm nay sẽ dọn qua luôn.
Viên Thiên Bình cảm thấy quá nhanh, có chút không tình nguyện, bị Viên Thiên Sinh nói một câu thuyết phục.
Hiện tại ông vừa mới được bọn họ chuyển vận một lượng lớn linh năng, tinh thần và diện mạo đang ở trạng thái tốt nhất, đi gặp cha mẹ nuôi của Cao Hàn sẽ không thất lễ.
Viên Thiên Bình không nói hai lời liền đồng ý.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Cao Hàn, Viên Dư Tiên cười nói với y. "Trên thế giới này nếu nói ai có thể thuyết phục chú Thiên Bình làm bất kỳ chuyện gì, ngoài chú Thiên Sinh ra thì không còn ai khác".
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro