Chương 132: Ai nói tôi là người yêu của anh

Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Di

Hà Quang lộ vẻ mặt xấu hổ, hắn muốn ngăn cản Trương Phàm Đào lớn tiếng ồn ào, nhưng không kịp nữa rồi.

"Đưa pháp khí cho tôi xem". Cao Hàn không nói bất kỳ lời khách sáo nào, trực tiếp tiến vào vấn đề chính.

Ngược lại, Hà Quang thở dài nhẹ nhõm, hắn thích những người có tính tình trực tiếp như vậy, tức khắc đưa pháp khí cho Cao Hàn

"Pháp khí này của anh có phải đã tìm đến người khác sửa rồi không?" Cao Hàn chỉ nhìn thoáng qua, liền phát hiện trên bề mặt pháp khí còn sót lại năng lượng của khí sư khác.

"Đúng, đúng vậy, không thể sửa được sao?" Hà Quang còn tưởng rằng y để ý đến chuyện pháp khí đã được đưa cho khí sư khác sửa qua.

"Có thể sửa, người giúp sửa pháp khí tuy là đã chọn đúng nguyên liệu mới rồi, nhưng bởi vì còn thiếu một thứ nên không dung hợp được, sau đó lại cưỡng chế dung hợp, làm cho pháp khí bị sụp đổ, cho nên pháp khí của anh có chút nghiêm trọng, tôi cần thời gian dài hơn một chút".

"Chỉ cần có thể sửa, cho dù bao lâu tôi cũng sẽ chờ, giá cả không thành vấn đề". Hà Quang không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Thật ra trong lòng hắn đã không còn bất cứ hy vọng gì nữa, kết quả đối phương lại nói có thể sửa được, chẳng sợ cuối cùng sửa không được, hắn cũng sẽ không có bất kỳ oán trách gì.

"Vậy ngày mai anh lại đến lấy đi". Cao Hàn gật đầu, cầm lấy pháp khí của hắn, Hà Quang có chút mê man, thì ra đây là cái gọi là cần thời gian dài hơn một chút, ý là thời gian một ngày sao?

Chờ đến khi hắn bị Trương Phàm Đào lôi đi, hắn mới kịp phản ứng lại.

"Cậu thật là ngốc, bạn học Cao thực sự rất có năng lực, tốc độ sửa pháp khí của cậu ấy ít nhất phải nhanh gấp đôi so với các khí sư khác, cậu ấy nói bao lâu thì chính là bấy lâu, không cần phải lo lắng".

Trương Phàm Đào cười hắc hắc nói.

Hốc mắt của Hà Quang nóng lên, "Chuyện trước đó cậu nói đúng".

"Chuyện đã qua rồi thì cho nó qua đi, ai đúng ai sai đã không còn quan trọng, quan trọng là chúng ta đều sẽ bình an không có việc gì".

"Cậu nói rất đúng, chúng ta nhất định sẽ bình an không có việc gì". Hà Quang gật đầu thật mạnh.

"Hôm nay tại sao không có ai đến tìm tôi sửa pháp khí?" Vương doanh trưởng đến lều ngồi một hồi, kết quả là một người cũng không có, cảm thấy kỳ lạ, liền kêu cấp dưới đến để dò hỏi.

Cấp dưới ấp úng cả buổi cũng không nói ra được nguyên nhân.

Vương doanh trưởng không kiên nhẫn nói. "Có chuyện gì cứ việc nói thẳng!"

"Bởi vì, tất cả mọi người đều đi tìm một sinh viên tên là Cao Hàn". Sáng sớm cấp dưới đã nghe nói đến chuyện này, nhưng vẫn không dám nói với Vương doanh trưởng, sợ ông ta tức chết.

Vương doanh trưởng ngốc lăng hết một hồi, mới kịp phản ứng lại, cũng không biết là do cảm thấy mọi người không tin tưởng vào năng lực của ông ta, hay là do ông ta thu phí quá cao, đen mặt hỏi. "Rốt cuộc là như thế nào? Nói rõ ràng cho tôi!"

"Sinh viên kia thu phí không cao, nghe nói còn sửa được pháp khí của Trương Phàm Đào". Cấp dưới dừng lại một chút lại nói, "Không chỉ vậy, còn vài pháp khí bị hư nghiêm trọng khác, cậu ấy cũng đều sửa được".

Vương doanh trưởng biết Trương Phàm Đào, hắn ta là một kẻ liều mạng, thường xuyên xông lên phía trước, nên số lần pháp khí bị hỏng cũng tương đối nhiều, ngày hôm qua hắn ta còn tới tìm mình để sửa pháp khí, mình cũng đã nói rõ ràng với hắn, chỉ nắm chắc được hai phần, sau đó hắn liền đi mất không đến nữa.

Nói dễ nghe một chút thì là nắm chắc được hai phần, thật ra một phần cũng không có, sửa pháp khí của hắn nhất định sẽ thất bại, bất quá ông không thể nào nói mình quá kém được, mới đưa ra cái giá nắm chắc hai phần.

Ông ta đã quen sống bằng mặt mũi, vì vậy mỗi lần ông nói nắm chắc thấp hơn năm phần, mọi người sẽ tự giác cho rằng không sửa được, tổn thất không phải tiền tài, mà là danh tiếng và danh dự.

"Chuyện này không thể nào, pháp khí của cậu ta đã bị hư đến vậy, sao có thể sửa được?"Vương doanh trưởng phủ định theo bản năng.

"Là sự thật, tôi tận mắt nhìn thấy, sáng hôm nay Trương Phàm Đào còn biểu diễn thuộc tính của pháp khí cho mọi người xem". Vốn dĩ cấp dưới cũng rất nghi ngờ, cho đến tận mắt nhìn thấy đến mới tin, dừng một chút lại nói: "Đối phương hình như còn giúp hắn tăng thuộc tính của pháp khí."

"Tôi không tin, pháp khí của hắn ta đã bị hỏng như vậy, có thể sửa được đã là may mắn, sao có thể tăng thuộc tính lên được, không phải là hắn đã lén thay đổi một kiện pháp khí mới đó chứ!" Vương doanh trưởng không thừa nhận thực lực của mình quá kém.

Nói là nói như vậy nhưng lại không có tí thuyết phục nào, nơi này là vùng thiên tai, làm sao tìm được một kiện pháp khí y như vậy để đổi, huống chi trước đó Trương Phàm đào vì để đổi được kiện pháp khí này đã không còn dư lại bao nhiêu quân công.

"Vương doanh trưởng, nếu như ngài không tin, ngài có thể tự mình đi xem, hình như người kia sửa pháp khí ở trước mặt mọi người".

"Đi, tôi muốn đi xem, có phải hắn ta có bản lĩnh như vậy thật không". Không tận mắt nhìn thấy, Vương doanh trưởng nhất định không thừa nhận.

Hai người đi đến chỗ Cao Hàn đang sửa pháp khí, người vây xem rất nhiều, nhưng không một ai phát ra âm thanh quấy rầy Cao Hàn, bốn phía im lặng đến mức ngược lại tiếng bước chân của hai người lại trở thành tiếng ồn.

Một vài người nhìn về phía âm thanh truyền đến, thì nhìn thấy bộ dạng hùng hùng hổ hổ của Vương doanh trưởng.

"Phàm Đào, Vương doanh trưởng tới rồi". Có người lập tức báo cho Trương Phàm Đào biết, "Tại sao Vương doanh trưởng lại tới? Hay là ông ta định tới để quấy rối?" Trương Phàm Đào nhíu mày, Hà Quang đã kể mọi chuyện cho hắn nghe, hắn mới biết tính cách của Vương doanh trưởng ti tiện như vậy, lúc mới đầu hắn cũng rất khó chấp nhận, nhưng hắn biết Hà Quang không cần thiết phải nói dối.

Hà Quang đi đến bên cạnh hắn, "Nhìn dáng vẻ người tới không có ý tốt, có cần phải đi báo cho tướng quân biết không?'

"Đừng đi quấy rầy tướng quân, tướng quân đang bàn chuyện quan trọng với đoàn trưởng, các cậu đi tìm Chu doanh trưởng trước đi, bọn tôi ở đây chuẩn bị một chút".

"Được, bọn tôi lập tức đi". Hà Quang cùng bạn tốt lập tức chạy đi tìm Chu doanh trưởng.

Vương doanh trưởng trước tiên không gây sự, ông ta ở trong quân đoàn lâu như vậy cũng không phải hạng người ngốc nghếch, Cao Hàn là người vô danh, nhưng Chung Ly Đình Châu thì không phải, vẫn là do hắn ta mang người đến.

Ông ta quyết định phải tận mắt nhìn, xem Cao Hàn có bản lĩnh thật hay không, có thể sửa chữa được pháp khí mà ông ta không sửa được hay không.

Tốc độ sửa pháp khí của Cao Hàn rất nhanh, động tác có thể nói là nhanh đến hoa mắt, cho dù khí sư có muốn bắt chước động tác của y cũng không thể bắt chước được, những chuyện như thế này yêu cầu khí sư phải tự mình lĩnh hội.

Vương doanh trưởng nhìn chằm chằm năm phút đồng hồ, bất tri bất giác liền mê mẩn, nhưng sau đó đầu óc của ông ta liền không theo kịp tốc độ của y, chờ đến khi ông ta hoàn hồn, trong lòng khiếp sợ không thôi.

Ông ta tưởng rằng đối phương chỉ có nhiều may mắn, không ngờ vậy mà thật sự có bản lĩnh, chiêu thức ấy của Cao Hàn, có ngu dốt đi chăng nữa cũng có thể nhìn ra được y rất bất phàm.

Dưới ánh mắt khẩn trương theo dõi của bọn người Trương Phàm Đào, Vương doanh trưởng cuối cùng cũng không làm loạn như bọn họ nghĩ, sắc mặt chỉ khó coi một chút rồi xoay người đi mất.

Trong quân trướng, một người mặc quân phục xốc lên trướng mành, đi đến bên cạnh Thẩm tướng quân, nói vào tai ông mấy câu liền rời khỏi.

Đang ngồi đây đều là luyện linh giả, chút âm thanh này của binh lính chẳng khác gì nói lớn, tất cả mọi người đều nghe được.

Binh lính cho rằng Thẩm tướng quân không hay biết gì, việc phát sinh ở dưới mí mắt ông, ông sao lại không biết, mọi chuyện ông đều xem trong mắt, chỉ là không nói ra mà thôi.

"Tướng quân, ngài cố ý để cho bạn học Cao sửa pháp khí cho mọi người, có phải là vì muốn kích thích Vương doanh trưởng không?" Lý đoàn trưởng có chút tò mò hỏi.

"Đây là lý do thứ nhất, nhưng tôi không ngờ, bản lĩnh của cậu ta so với suy nghĩ của tôi còn lớn hơn." Cũng coi như là đánh lầm đâm trúng đi, mấy năm nay Vương doanh trưởng đã đánh mất sơ tâm, đám binh lính không nói, là bởi vì ông ta là thủ trưởng, lại nhớ chút tình chiến hữu, nhưng một khi cảm xúc đọng lại đến điểm giới hạn, sớm hay muộn cũng sẽ bùng nổ.

"Chúng ta có nên xen vào không?" Lý đoàn trưởng có chút lo lắng, nếu cứ mặc kệ, tình thế có khi nào sẽ càng nghiêm trọng không.

"Đây chỉ là mới bắt đầu, không cần phải kích thích thêm, cứ để cho bọn họ ầm ĩ đi'. Thẩm tướng quân xua tay.

"Chú Thẩm, chú ngang nhiên lợi dụng bạn của tôi như vậy, chúng tôi đã đồng ý đâu?"

Lúc này Chung Ly Đình Châu vẫn luôn im lặng ngồi một bên mở miệng, khuôn mặt đẹp trai không có một chút biểu cảm, khiến người ta nhìn không ra hắn chỉ đơn giản là nói một câu, hay là đang không vui.

Thẩm tướng quân nhìn không thấu được hắn, dở khóc dở cười: "Cậu muốn như thế nào?"

"Mỏ đá linh vận, Chung Ly gia muốn chiếm 3 phần." Chung Ly Đình Châu một khi mở miệng chính là công phu sư tử ngoạm.

Thẩm tướng quân sửng sốt:" Lần này cậu ngoạm không khỏi quá lớn đó?"

Chung Ly Đình Châu cũng không giải thích, chỉ hơi cười: "Chú cũng có thể không đồng ý, tôi không sao cả."

Thẩm tướng quân bình tĩnh nhìn hắn một hồi, bất đắc dĩ lắc đầu, ông không đồng ý thì có thể làm được gì. Hiện giờ không biết Ngân Tinh Dịch đang rơi vào tay ai, Chung Ly Đình Châu lại nói hắn biết mỏ đá Linh vận nằm ở chỗ nào, ông tin hắn sẽ không nói dối mà không có nguyên nhân, trong lòng đã sớm tin tưởng lời của hắn.

Tuy rằng miếng bánh sẽ phải chia cho rất nhiều người, thế nhưng Chung Ly gia muốn chiếm ba phần cũng không phải quá đáng, trước hết họ là người phát hiện ra mạch khoáng linh vận, vốn có tư cách được nhiều hơn một chút.

"Tôi có thể đồng ý, nhưng mà hành vi này cũng là đang lợi dụng y, nếu để cho cậu bạn nhỏ họ Cao kia biết, cậu không sợ cậu ta sẽ tức giận sao?" Thẩm tướng quân cười nói.

Đáp lại ông là ánh mắt Chung Ly Đình Châu nhìn ông như nhìn kẻ ngốc.

Thẩm tướng quân"......."

"Vợ ơi, báo cho em một tin tức tốt", Chung Ly Đình Châu vừa trở về lều, Cao Hàn cũng đã trở lại, đang ở bên trong xử lý một vài nguyên liệu, nghe thấy hắn nói, nguyên liệu trong tay không chút do dự ném qua.

"Lại kêu tôi là vợ, hôm nay anh ngủ bên ngoài đi".

Chung Ly Đình Châu nhận được nguyên liệu, lại tung ta tung tăng trả về trong tay y,

"Vậy thì bạn trai ơi, anh đã bàn với Thẩm tướng quân muốn một phần đá linh vận, chờ khi nào đào ra liền đưa cho em".

Cao Hàn dừng động tác trong tay, "Sao lại thế, anh đem bí mật nói cho bọn họ nhanh như vậy, không sợ trong bọn họ có nội gián sao?"

"Chỉ có vài người biết, yên tâm, Thẩm tướng quân cũng là người có thể tin được, ông ấy cùng với Chung Ly gia có mối quan hệ bí mật không thể phân tách, ông ấy sẽ không bán đứng. A, có phải vừa rồi em vừa mới lo lắng cho anh không hả, cục cưng?"

Chung Ly Đình Châu đứng đắn không được quá một giây.

Cao Hàn không đáp mà hỏi ngược lại: "Nghiêm túc mà nói đá linh vận là do anh tìm được, cũng không phải tôi, vì sao lại cho tôi một phần. Anh không cảm thấy một phần là quá nhiều sao?"

"Ai bảo em là người yêu của anh chứ, có phải rất cảm động không?" Chung Ly Đình Châu dựa vào y, cái cổ thon dài vừa duỗi duỗi lại đây, khuôn mặt tuấn tú chỉ cách Cao Hàn không đến mười centimet.

Cao Hàn lẳng lặng nhìn thẳng vào hắn vài giây, lại bại trận trước, đơ mặt nói: "Đặc biệt cảm động. Tôi cảm ơn anh nha...."

"Không nên khách khí". Chung Ly Đình Châu rất thích nhìn biểu cảm rối rắm này của y.

"Ngày thường anh hay dùng pháp khí gì? Quen biết anh lâu như vậy, hình như còn chưa thấy anh dùng qua, ngoại trừ pháp khí chủy thủ ngắn". Cao Hàn đột nhiên hỏi.

Nói như vậy lại dính vào hiềm nghi ngày thường nhìn trộm bí mật của người khác, pháp khí không chỉ là thủ đoạn công kích còn có thể là thủ đoạn sát thủ.

Hai mắt Chung Ly Đình Châu bỗng nhiên sáng lên như đèn pha, "Rốt cuộc em cũng muốn tìm hiểu anh sao?"

"Đúng vậy". Cao Hàn nghĩ thầm, thay vì cứ biệt biệt nữu nữu, còn không bằng hào phóng thừa nhận, miễn cho hắn lại lấy cớ nói bậy nói bạ.

Ánh đèn trong lều phóng to bóng dáng y lên vách lều, trong đêm tối yên lặng, cái bóng như nhiễm ánh sáng nhàn nhạt, so với chủ nhân càng ấm áp hơn, Chung Ly Đình Châu đột nhiên cong khóe miệng dựa sát qua, lợi dụng vị trí sai khác, đem hai cái bóng dính vào một chỗ.

Nhìn chằm chằm từ bên ngoài chính là hai người đang hôn môi, Trương Phàm Đào và Hà Quang cùng tới tìm Cao Hàn kinh ngạc đến mức làm rớt đồ trong tay.

Thì ra bạn học Cao cùng thiên tài của Chung Ly gia có quan hệ như vậy sao?

Hai người đột nhiên hiểu ra vì sao Chung Ly Đình Châu luôn độc lai độc vãng lại mang theo bạn học Cao cùng xuất hiện.

Cao Hàn không biết mình lại bị Chung Ly Đình Châu tính kế, ngày hôm sau đi ra ngoài, phát hiện mọi người cứ nhìn y với ánh mắt thật quái dị.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro