Chương 136: Bùa hộ mệnh đại quân đoàn.
Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Di
Sau khi bốn phía tĩnh lặng trở lại, trước mắt không nhìn thấy một Cao Hàn bị thương như Đường Vũ Hi và Viên Già Thanh mong muốn.
"Đường Vũ Hi, Viên Già Thanh, hai học trưởng lớp trên lại bắt tay đối phó với một sinh viên năm nhất, thể diện của Đường gia và Viên gia đều bị hai cô cậu ném hết".
Người vừa tới đứng trước mặt Cao Hàn, hai tay chấp ở sau lưng, bộ dáng cao thủ mười phần. Sắc mặt Đường Vũ Hi và Viên Già Thanh đều xanh mét, hai người cùng trầm mặc.
Cao Hàn chỉ vừa nhìn bóng lưng thì biết mình không quen người này, trong một lúc không thể xác định được thân phận của hắn ta.
Thứ duy nhất biết được là người này đã ngoài bốn mươi tuổi, có quan hệ không tốt lắm với Đường gia và Viên gia.
"Ba." Chung Ly Trường Trạch dẫn theo người đi đến.
Nhân số thêm vào ngang ngửa với số người của Đường gia và Viên gia, cho dù bọn họ có muốn gây bất lợi với Cao Hàn thêm nữa cũng không có khả năng.
"Cậu chính là Cao Hàn nhỉ, tôi là anh ba của Đình Châu". Chung Ly Hách không sợ Đường Vũ Hi và Viên Già Thanh đánh lén, cứ thế xoay người nhìn về phía Cao Hàn.
Cao Hàn lộ ra vẻ mặt đã hiểu: "Là Chung Ly Đình Châu nhờ mọi người tới sao?"
"Nó gửi tin tức cho tôi, may mắn đã kịp chạy đến".
Có thể để cho em trai cố tình gửi tin tức, dặn dò hắn nhất định phải bảo vệ tốt cho người này, Chung Ly Hách cảm thấy rất hứng thú, là ai mà có sức quyến rũ như vậy, có thể làm cho em trai chịu mở miệng.
Chỉ là bọn họ cách khá xa, chạy hai ngày mới đuổi đến, nếu không sẽ không kéo dài đến bây giờ.
"Cảm ơn". Cao Hàn gật đầu nói.
Chung Ly Hách nhìn y thêm vài lần, ấn tượng đầu tiên không tệ lắm.
Hiện tại hắn mới biết được, đại ca nói Chung Ly Đình Châu kết giao bạn bè là chuyện có thật.
Đại ca thật đáng thương, cho đến ngay trước hôm nay, không ai tin tưởng lời ảnh nói, còn bị ba ba mắng cho một trận.
"Chuyện khác để nói sau, tôi giải quyết đám cá tạp trước mắt cái đã". Chung Ly Hách lại nói.
Đám cá tạp: "...."
"Chú Chung Ly, đây là chuyện bên trong gia tộc của bọn tôi". Đường Vũ Hi hít sâu một hơi, hắn không phải là đối thủ của Chung Ly Hách, nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn nuốt cục tức vào bụng như vậy.
"Không sai, đây cũng là chuyện của Viên gia chúng tôi". Viên Già Thanh cũng lạnh mặt đứng ra nói, Viên gia và Chung Ly gia từ trước đến nay vẫn luôn bất hòa, cho dù Chung Ly Hách có làm trưởng bối, bọn họ cũng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt.
"Các cô cậu nói đây là chuyện nội bộ của gia tộc à? Đây là coi thường chú ba ta đây vô tri hay vẫn là vô tri à?"
Chung Ly Hách nhìn hai người đã đạt thành hiệp nghị nhất trí, không khách khí chỉ vào Đường Vũ Hi nói: "Cao Hàn và gia tộc của cậu có quan hệ gì, từ nhỏ ăn của nhà cậu hay mặc của nhà cậu?"
"Nữa còn cô nữa." Hắn xoay ngón tay một chút, lại chỉ ngay Viên Già Thanh, "Không phải Viên gia đã đuổi Viên Tranh Vanh ra khỏi nhà sao, ngay cả tro cốt cũng không cho vào phần mộ tổ tiên, chẳng lẽ là tôi nhớ lầm, cái tên Viên Tranh Vanh thật ra vẫn còn nằm trên gia phả?"
Hai người kia bị nói á khẩu không trả lời được.
"Chung Ly Hách, ít có giả mù sa mưa đi, ông bất quá là vì Ngân Tinh Dịch mà thôi". Viên Già Thanh khiêu khích.
Thái độ của Đường Vũ Hi lại im lặng khác thường, không ai rõ ràng hơn hắn, Thật ra Ngân Tinh Dịch là của Chung Ly Đình Châu.
"Ai mà không muốn Ngân Tinh Dịch chứ?" Chung Ly Hách thản nhiên hỏi lại.
Chung Ly Trường Trạch bên cạnh cũng lạnh nhạt nói: "Rốt cuộc Ngân Tinh Dịch có ở trong tay Cao Hàn hay không còn chưa biết, ai biết người truyền ra lời đồn có rắp tâm ra sao."
Cao Hàn nhịn không được nhìn hắn một cái, y đã từng nghe nhắc đến Chung Ly Trường Trạch, hắn là người đứng đầu học viện pháp khí năm thứ hai.
Y biết Chung Ly Đình Châu vẫn chưa đem chuyện của Ngân Tinh Dịch nói cho Chung Ly gia biết, cho nên nhất định là Chung Ly Trường Trạch còn không biết chuyện.
Nhưng mà làm đương sự, Cao Hàn không có thói quen núp ở sau lưng người khác.
"Đường Vũ Hi, chuyện của Ngân Tinh Dịch rốt cuộc là như thế nào, anh là người rõ ràng nhất, cho dù anh có thích Chung Ly Đình Châu đến mấy cũng không nên lấy lý do vụng về như vậy để bôi nhọ tôi, tôi chỉ là một sinh viên mới, dựa vào cái gì tôi có được Ngân Tinh Dịch?"
"Chuyện Ngân Tinh Dịch và chuyện tôi thích Chung Ly Đình Châu là hai chuyện khác nhau". Đường Vũ Hi cười lạnh lùng, hắn đã sớm dự đoán được Cao Hàn sẽ phản bác, nhưng là người thì đều thích bắt gió bắt bóng, thích đưa ra giả định, cho dù biết đó không thể là sự thật.
"Vậy anh giải thích như thế nào về chuyện ngày hôm đó uy hiếp Chung Ly Đình Châu?" Cao Hàn bình tĩnh nói.
"Cái gì, cậu ta uy hiếp Đình Châu cái gì?" Hai cha con Chung Ly Hách kinh ngạc nói.
"Hắn bảo Chung Ly Đình Châu phải đồng ý kết giao với hắn, nếu không hắn sẽ loan tin Ngân Tinh Dịch đang ở trên tay tôi, vì vừa lúc tôi cũng mặc quần áo đen, lại luôn đi một mình".
"Tại sao lại có người vô sỉ như vậy?" Chung Ly Trường Trạch buột miệng thốt ra, "Chú nhỏ của tôi không thích cậu, cậu lại đi bịa đặt vô căn cứ, thật uổng cho cậu là người Đường gia, mặt mũi của Đường gia đều bị cậu ném hết, cậu dám nói mình không phải dùng việc công để báo thù riêng sao?"
"Tuy nói Chung Ly gia chúng tôi tôn trọng tự do yêu đương, không nhúng tay vào chuyện tình cảm của thành viên trong gia tộc, nhưng người của Đường gia thì tuyệt đối không có khả năng". Chung Ly Hách nói, Chung Ly gia và người của Đường gia tuy không phải là mối thù chết, nhưng tuyệt đối không thân thiện.
"Mặc kệ các người nói như thế nào". Sắc mặt của Đường Vũ Hi âm u cùng cực, hắn lại nhìn về phía Cao Hàn, "Lại nói, cậu là sinh viên năm nhất mà đột nhiên xuất hiện ở đây, bản thân cậu đã làm cho người ta nghi ngờ rồi".
Sắc mặt của Viên Già Thanh cả kinh, cô cũng từng có nghi ngờ về việc này, nhưng sau khi nghe nói y có quan hệ không tệ với Chung Ly Đình Châu, thì cô chuyển sang nghi ngờ có phải Chung Ly Đình Châu dẫn y tới hay không.
Hiện tại nghe Đường Vũ Hi nhắc tới, lập tức có dự cảm không lành.
Nhớ lại ánh mắt đầu tiên khi cha con Chung Ly Hách mới nhìn thấy Cao Hàn, nếu thật sự y vào đây được là nhờ Chung Ly Đình Châu, con đường duy nhất chính là y đi theo cha con Chung Ly Hách.
"Tôi vào đây bằng cách nào không phải Viên gia rõ ràng nhất hay sao?"
Đúng lúc này, Cao Hàn đột nhiên đối tầm mắt với Viên Già Thanh còn đang nghi ngờ chưa xác định, lời này có ý gì không cần nói cũng biết.
"Thì ra là cậu!" Viên Già Thanh kinh hãi giận dữ, rốt cuộc cô cũng đã suy nghĩ cẩn thận, tại sao bọn người của chú ba Viên chậm chạp không đến hội hợp, là bởi vì Cao Hàn!
"Không sai, là tôi, ít nhiều gì cũng nhờ các người, nếu không tôi cũng không thể đến nơi này". Cao Hàn không chút do dự thừa nhận.
Chung Ly Hách nhìn thấy bộ dáng gần như thất thố của Viên Già Thanh, vô cùng kinh ngạc. "Cháu trai Cao, đây là có chuyện gì?"
"Viên gia đào một thông đạo ở giữa hai vùng thiên tai, kế hoạch này thoạt nhìn có lẽ đã làm được mấy năm, mấy ngày hôm trước tôi vô tình phát hiện ra thông đạo kia, đó là một thông đạo có thể đi thông từ dùng thiên tai Đại Môn đến vùng thiên tai Bạch Thành, vì lo sẽ xảy ra chuyện, tôi đã cho nổ thông đạo, vốn dĩ chỉ là nghi ngờ, hiện tại đã xác định được".
"Giỏ tre múc nước, công dã tràng, người Viên gia quả nhiên nhìn xa trông rộng, bội phục, bội phục". Chung Ly Hách cười tủm tỉm vỗ tay, lại nhìn về phía Đường Vũ Hi.
Sắc mặt Đường Vũ Hi cũng rất khó coi, không phải vì không cẩn thận làm lộ ra bí mật của Viên gia, mà hắn biết nguyên nhân tại sao Cao Hàn nói ra chuyện này.
"Đường Vũ Hi, cậu còn chuyện gì muốn nói sao?" Chung Ly Trường Trạch lập tức đoán được suy nghĩ của ông bô nhà mình, lớn tiếng hỏi.
"Không có gì cần nói, tôi chính là nói sự thật". Trường Vũ Hi nghiến răng nghiến lợi.
"Nơi này đông vui như vậy, không bằng thêm chúng tôi vào được không?"
Càng ngày càng có nhiều người chạy tới nơi này, mọi người quay đầu, phát hiện Tư Mã gia cũng tới.
"Đường Vũ Hi, Viên Già Thanh, các cô cậu đang khi dễ học đệ năm nhất à? Tư Mã Dật đi theo phía sau Tư Mã Ý, nhăn mi đi tới.
"Có quan hệ gì tới cậu!" Đường Vũ Hi lạnh lùng nói.
"Trước đây nghe nói cậu ở trường học sai người của Đường gia nhằm vào Cao Hàn, đến vùng thiên tai lại càng làm quá hơn, cậu cần gì phải làm như vậy, cho dù không có Cao Hàn, Chung Ly Đình Châu cũng sẽ không thích cậu".
Trong mắt Cao Hàn để lộ một tia bất ngờ nhìn về phía Tư Mã Dật, y vẫn luôn cho rằng Tư Mã Dật và Chung Ly Đình Châu là đối thủ cạnh tranh, không ngờ tới hắn sẽ nói giúp.
Xem ra Tư Mã gia đã chọn tốt lập trường, ông hổ là gia tộc biết nhìn thời thế nhất ở đế đô.
"Tôi đã nói qua, không phải vì cảm tình riêng, tin hay không tùy các cậu". Đường Vũ Hi sượng cứng mặt, quay đầu lạnh lùng nhìn thẳng vào Cao Hàn, "Nếu Ngân Tinh Dịch không ở trên người y, thì cậu phải giải thích như thế nào về chuyện Chung Ly Đình Châu cùng Thẩm tướng quân không ở đây?"
Cao Hàn trưng ra cái mặt than, dầu muối không ăn: "Bọn họ đi đâu chẳng lẽ tôi cứ phải hỏi sao? Các người xuất hiện ở đây còn không phải là vì không có bọn họ mới đến tìm tôi để giải quyết ân oán cá nhân à?"
"Ngân Tinh Dịch là quan trọng nhất, ân oán cá nhân tự nhiên cũng phải giải quyết". Đường Vũ Hi hận đến mức không thể không giết chết y, hắn cũng không do dự để lộ sát khí của mình.
Nhưng mà những người khác gần như đều đứng về phía Cao Hàn.
Còn một vài trưởng bối có thực lực còn mạnh hơn so với bọn họ cũng đứng ở bên cạnh.
Ngay lúc hiện trường đang giằng co, nơi xa truyền đến một tiếng vang thật lớn.
"Là phương hướng của đoàn trưởng". Trương Phàm Đào và Hà Quang đồng thời kinh hô.
"Đừng sốt ruột, bọn họ chỉ muốn giữ chân Lý đoàn trưởng, bọn họ không dám làm Lý đoàn trưởng bị thương đâu, nếu không Thẩm tướng quân sẽ tìm bọn họ liều mạng đầu tiên". Cao Hàn trấn an nói.
Trương Phàm Đào và Hà Quang ngẫm lại cũng đúng, lập tức yên tâm.
Chung Ly gia và Tư Mã gia nhìn y một cái, đóng vai chính của sự kiện hôm nay, mà tới hiện giờ thanh niên này vẫn bình tĩnh đến mức không giống người bình thường.
Trên tư liệu, y chỉ là một người xuất thân từ gia đình bình thường, nhưng trên người y có một loại khí tràng khiến cho lòng người bình ổn, gia đình bình thường có thể bồi dưỡng ra được như vậy sao.
Chờ mọi người chạy tới, tình huống của Lý đoàn trưởng bên này giống như Cao Hàn nói.
Viên Thuật Tri và Đường Sĩ Hoành chỉ muốn giữ chân Lý đoàn trưởng.
Sau khi Lý đoàn trưởng phát hiện ra ý đồ này, ông suy đoán bọn họ đang muốn đạt tới một mục đích gì đó, nhưng lại không nghĩ tới, bọn họ mất công xây dựng một cái bẫy lớn như thế, chỉ là vì Cao Hàn.
"Đoàn trưởng!" Trương Phàm Đào và Hà Quang lập tức chạy về bên cạnh Lý đoàn trưởng.
"Các cậu sao lại thế này?" Lý đoàn trưởng phát hiện bọn họ đi cùng mấy gia tộc lớn trở về, trong mắt lộ ra sự ngạc nhiên. Hai người dăm ba câu liền kể rõ rành mạch sự tình, Lý đoàn trưởng á khẩu không nói được gì, ông là một trong những người biết được chân tướng, Cao Hàn không thể có được Ngân Tinh Dịch, bọn họ ở chung mấy ngày nay, nửa cái bóng của Ngân Tinh Dịch cũng không nhìn thấy, nếu như thật sự có, không có khả năng tướng quân không phát hiện
Huống chi, tuy không có Ngân Tinh Dịch, nhưng Chung Ly Đình Châu lại biết mỏ đá linh vận nằm ở chỗ nào.
"Đường gia cùng Viên gia thật là uy phong, khi dễ người ta vậy mà khi dễ đến trên đầu quân bộ chúng tôi, còn muốn giết binh lính của tôi để diệt khẩu, món nợ này, quân bộ nhất định sẽ thanh toán với các người."
"Đại học Bồng Lai nhất định cũng sẽ cùng Đường gia và Viên gia thanh toán món nợ này". Một âm thanh rống to chợt từ nơi xa truyền đến, mang theo uy áp của cường giả.
"Long Chiến!" Viên Thuật tri và Đường Sĩ Hoành nhìn thấy người tới, sắc mặt đồng thời thay đổi.
Long Chiến đạp không mà đến, người cao 1m9, vừa tới gần liền giống như một ngọn núi, làm cho người đứng trước mặt hắn vô duyên vô cớ thấp hơn một cái đầu, một thân khí thế sắc bén làm cho người khác phải lui lại.
Những đạo sư khác của đại học Bồng Lai cũng theo sau mà sôi nổi chạy tới, người bảo vệ Cao Hàn nháy mắt lại nhiều thêm một đám.
Một trận loạn cào cào, cục diện đã không còn liên quan gì đến một nhân vật nhỏ bé như Cao Hàn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro