Chương 138: Năng lực bạn trai
Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Di
Liên hoàn trận khí bị phá, Viên Già Thanh khiếp sợ thì khiếp sợ nhưng không định nhận thua, cô ta chỉ mới bị phá một tầng phòng ngự mà thôi.
"Đủ rồi Chung Ly Đình Châu, đừng làm chuyện quá phận!" Ánh mắt giận dữ lạnh băng của Viên Thuật Tri thẳng tắp nhìn về phía Chung Ly Đình Châu.
Ông ta biết rõ Viên Già Thanh tuyệt đối không phải là đối thủ của Chung Ly Đình Châu, nhưng để cô nhận thua là chuyện không thể nào, kết quả cuối cùng chính là liều mạng bị thương.
Khóe miệng Chung Ly Đình Châu nhếch lên, tà mị cuồng quyến, xuống tay lại không lưu tình chút nào, thậm chí còn ác hơn.
Luận năng lực thực chiến, Viên Già Thanh so với Đường Vũ Hi cũng không bằng, cô còn tưởng rằng mình có thể kiên trì lâu hơn một chút, ngực thiếu chút nữa bị đánh cho sụp xuống.
"Vốn tôi còn muốn nhẹ tay một chút, nếu ông cảm thấy tôi làm như vậy quá đáng, vậy tôi đây liền quá phận một chút, cũng coi không phụ sự chờ mong của ông".
Chung Ly Đình Châu đánh tiểu bối của nhà người ta còn cố ý làm trò khiêu khích trước mặt Viên Thuật Tri.
Mọi người không khỏi ghé mắt, đây thật sự là Chung Ly Đình Châu ngày thường chỉ dốc lòng tu luyện, đối với những chuyện khác đều không có hứng thú sao?
Sắc mặt của Viên Thuật Tri lập tức âm trầm đến mức nhỏ ra nước, bị gia tộc đối địch giáp mặt khiêu khích như thế ông ta làm sao có thể nhẫn nhịn, lập tức muốn đứng ra.
"Viên Thuật Tri, ông anh đang muốn làm gì, ngay trước mặt tôi muốn ra tay với em trai của tôi à?"
Chung Ly Hách sao có khả năng trơ mắt nhìn Viên Thuật Tri 'khi dễ' em trai hắn.
"Ra tay thì như thế nào, hắn dám làm Viên Già Thanh bị thương, chẳng lẽ còn không cho phép một trưởng bối như tôi ra mặt vì cô ấy?" Viên Thuật Tri sầm mặt trả lời.
"Ha hả, có mặt sao, Viên Già Thanh liên hợp với Đường Vũ Hi đối phó với bạn của em trai tôi, Tại sao ông anh lại không nhắc tới?" Chung Ly Hách châm chọc, "À, tôi quên mất, chuyện này hình như còn là do các người xúi giục, gây ra những chuyện bỉ ổi như vậy còn nghĩ muốn được phân một chén canh, nghĩ thật là đẹp!"
"Cái gì mà phân một chén canh?" Chung Ly Đình Châu thu hồi linh khí, sắc mặt nhàn nhạt đi tới, trong đáy mắt lại có một chút huyết sắc không dễ phát hiện.
"Còn không phải là do bọn họ đặt chuyện Ngân Tinh Dịch ở trên người Cao Hàn, kết quả không tìm được còn mặt dày ở lại". Bởi vì em trai mình, Chung Ly Hách ngay trước mặt châm chọc hắn cũng không có tém bớt.
"Không có Ngân Tinh Dịch, quặng linh vận cũng không có, các người có thể đi rồi". Chung Ly Đình Châu thái độ cường ngạnh, khí tràn mạnh mẽ bức người.
Viên Thuật Tri giận dữ.
"Không sai, các người có thể đi rồi, nơi này cũng không liên quan đến các người." Thẩm tướng quân chắp tay sau lưng đi tới, trên khuôn mặt uy nghiêm cũng ẩn chứa một chút tức giận.
Lý đoàn trưởng lập tức báo cáo lại sự việc sau khi họ đi khỏi, Viên Thuật Tri và Đường Sĩ Hoành sợ đắc tội ông nên không dám ra tay tàn nhẫn với binh lính của ông, nếu không ông đã sớm giống như Chung Ly Đình Châu liều mạng với hai người bọn họ, nhưng điều này không có nghĩa là ông sẽ bỏ qua cho bọn họ.
Thấy sắc mặt của Viên Thuật Tri và Đường Sĩ Hoành đều trầm xuống, Thẩm tướng quân cười đầy trào phúng, "Làm sao, chẳng lẽ là muốn ở lại làm đá mài dao cho tôi?"
"Chúng ta đi!" Viên Thuật Tri hiểu rất rõ, ở chỗ của Thẩm Hồng Thành không thể chiếm được chỗ tốt, liền hô lên một tiếng xoay người đi ngay.
Viên Già Thanh im lặng đi theo ông ta, chỉ là lúc bước lên, ý lạnh trong mắt liếc về phía Cao Hàn một chút.
Cao Hàn lập tức cảm nhận được, cái liếc này trừ bỏ một chút sát ý dày đặc còn có quyết tâm cứng rắn như đá, tựa như hôm nay cô ta đã ra một quyết định rất quyết liệt.
Viên Thuật Tri đã thỏa hiệp, Đường Sĩ Hoành cũng biết Đường gia hiện tại không được ưa thích, đành phải chạy lấy người. Trong lòng hắn thật ra rất hối hận, sớm biết như vậy thì không nên hợp tác với Viên gia, hiện tại đã có tác dụng ngược, vừa đắc tội người ta, mạch khoáng linh vận chỉ sợ cũng không có phần của Đường gia.
Không ai tin lời của Thẩm tướng quân và Chung Ly Đình Châu thực sự không có mạch khoáng đá linh vận.
"Mày có tin là thật sự không có quặng đá linh vận không?" Tổ chức ma linh vẫn luôn núp ở chỗ tối quan sát, rất may bọn họ không ra tay lúc Viên gia và Đường gia đang giữ chân người, các thế lực khác liên tiếp xuất hiện tựa như đã sớm có hẹn với nhau.
Nếu lúc ấy bọn họ thật sự hiện thân, bây giờ nhất định đã trở thành cá trong chậu, Tôn Vương Côn nhịn không được rùng mình, nếu không phải có Từ Mậu Quân, có khả năng hắn sẽ thực sự nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ngược lại trở thành đồ ăn trong mâm của bọn họ.
"Lời Thẩm Hồng Thành nói chỉ có con nít ba tuổi mới tin, nhưng hiện tại bọn họ đang hợp tác với nhau, chỉ sợ chúng ta không còn cơ hội"
"Không có cơ hội vậy thì tự mình tạo ra cơ hội, trước đó Thẩm Hồng Thành rời đi tất nhiên là đi tìm quặng đá linh vận, sợ là Ngân Tinh Dịch đã nằm trong tay bọn họ, chúng ta chỉ có thể chờ bọn họ lại phái người đi đến quặng đá lần nữa, mau cho người nhìn chằm chằm họ đi". Từ Mậu Quân lắc đầu, bọn họ đã muộn một bước liền thua cả bàn cờ, trở về sợ không thể báo cáo.
So với Từ Mậu Quân, Tôn Vương Côn lo lắng còn nhiều hơn, phu nhân chưa tìm được, Ngân Tinh Dịch cũng không tìm được, hiện tại gã chỉ có thể lấy công chuộc tội, mau chóng biết được vị trí của quặng đá linh vận.
Chung Ly Đình Châu không tham dự cuộc nói chuyện của Thẩm tướng quân và Chung Ly Hách. Tuy rằng vai vế của hắn đủ để hắn cùng ngồi cùng ăn với bọn họ, nhưng nếu tính theo tuổi, Tư Mã Dật mới là bạn cùng lứa tuổi của hắn.
Điều này cũng có nghĩa là vai vế của hắn cao hơn so với bọn Tư Mã Dật, cũng may bọn họ không quá chú ý đến vai vế, chỉ dựa theo ngang hàng mà kết giao, nếu không gặp nhau phải kêu một tiếng chú Chung Ly, như vậy thật xấu hổ.
"Anh vừa trở về thì đi tìm Viên Già Thanh cùng Đường Vũ Hi ngay?" Cao Hàn chờ hắn đi tới trước mặt mình mới hỏi.
"Ai bảo bọn họ dám động thủ với em, rõ ràng là không để bạn trai của em vào mắt". Trong mắt Chung Ly Đình Châu còn có một chút lệ khí chưa tan, Cao Hàn có hơi cảm động, nhưng nếu hắn bỏ câu sau đi thì sẽ càng tốt hơn.
"Không cần phải xen vào chuyện của bọn họ, chờ thực lực của tôi mạnh lên, sớm muộn gì tôi cũng sẽ giải quyết bọn họ".
"Em muốn tự mình giải quyết?"
Chung Ly Đình Châu có chút bất mãn. "Vậy anh đây phải làm sao bây giờ?"
"Cái gì mà anh phải làm sao bây giờ?" Cao Hàn không theo kịp mạch não của hắn.
Chung Ly Đình Châu nói: "Em không cho anh ra mặt, anh làm sao thể hiện được năng lực của bạn trai?"
Cao Hàn: "..... Chỉ cần anh im lặng không nói lời nào là có thể thể hiện được năng lực của bạn trai"
"Em đang dỗ anh". Vẻ mặt của Chung Ly Đình Châu nghiêm túc.
"Không có, chuyện như thế này còn cần phải dỗ sao, nếu người khác ức hiếp anh, chẳng lẽ anh không muốn tự mình trả thù sao?"
"Tại sao phải muốn tự mình trả thù, nếu có ai ức hiếp anh, em muốn giúp anh trả thù, anh tuyệt đối sẽ không từ chối". Vẻ mặt Chung Ly Đình Châu đầy chờ mong.
Khóe miệng Cao Hàn run rẩy, khi không lại cho rằng có ai có thể khi dễ được hắn.
"Đừng rộn nữa, người có thể ức hiếp anh, dù tôi có muốn giúp, anh đã đánh không lại, làm sao tôi có thể đánh thắng được"
Chung Ly Đình Châu không dễ bị y lừa dối qua cửa như vậy "Chuyện này không giống nhau, đây là vấn đề thái độ, ví dụ như nói, hiện tại có một tên tôm tép nhảy ra mắng anh, là cái kiểu nói chuyện rất khó nghe ấy, em không lẽ không giúp anh mắng lại sao?"
Cao Hàn thử tưởng tượng một chút, nhưng không thể tưởng tượng đến bức tranh kia, là cái dạng tôm tép gì sẽ đau trứng như vậy, còn cố ý nhảy ra mắng hắn. "Được tôi sẽ giúp anh mắng trở lại".
Y cảm thấy nếu như y phủ nhận, Chung Ly Đình Châu nhất định sẽ càn quấy không ngừng, cho nên rất dứt khoát đồng ý.
Chung Ly Đình Châu quả nhiên vừa lòng.
"Đúng rồi, có một việc muốn anh nói với Thẩm tướng quân một chút, tôi, Trương Phàm Đào, Hà Quang bị Đường Vũ Hi và Viên Già Thanh mai phục, lúc bọn họ xuất hiện cũng quá trùng hợp, hẳn là có người mật báo, tôi nghi ngờ trong quân doanh có người tiết lộ tin tức của bọn tôi cho Viên gia và Đường gia".
"Được, anh sẽ chọn lúc thích hợp nói với Thẩm tướng quân sẽ ". Chung Ly Đình Châu gật đầu.
"Vương doanh trưởng là người đáng nghi nhất, trước đó ông ta nhìn em không vừa mắt, ai không bán lại cố tình bán đứng vị trí của em, rõ ràng là ân oán cá nhân".
"Tôi cũng nghĩ như vậy". Cao hàng không phủ nhận, trước đó không nói ra là vì y không có chứng cứ.
Lúc phát hiện có người bán đứng bọn họ, người y nghĩ đến đầu tiên chính là Vương doanh trưởng, trong quân đoàn, có xung đột lợi ích với y chỉ có Vương doanh trưởng. Nhưng dù sao đây cũng là Quân đoàn của Thẩm tướng quân, y chỉ là một người ngoài, dưới tình huống không có chứng cứ không thể tùy ý nghi ngờ một doanh trưởng, tóm lại là không được tốt lắm, huống chi trước đó Vương doanh trưởng rất bất mãn với y, nếu như y nói thẳng, có khả năng sẽ có người cho rằng y đang báo thù riêng, vì vậy việc này để Chung Ly Đình Châu nói tốt hơn.
Chung Ly Đình Châu đồng ý liền trực tiếp đi tìm Thẩm tướng quân, còn làm trò trước mặt bọn Lý đoàn trưởng nói ra chuyện này.
"Chuyện này tôi đã nghe Hà Quang và Trương Phàm Đào nói, đã hạ mệnh lệnh tra xét, nếu thật sự là ông ta, nhất định sẽ nghiêm trị không tha." Lý đoàn trưởng im lặng suy nghĩ một hồi mới mở miệng.
Chung Ly Đình Châu có thể vì Cao Hàn mà đánh bị thương Đường Vũ Hi và Viên yêu nữ, nhất định hắn sẽ không bỏ qua cho người đẩy Cao Hàn vào cảnh nguy hiểm.
"Chúng ta tiếp tục đi". Thẩm tướng quân lên tiếng, ông ta không tỏ rõ thái độ, nhưng cách nói chuyện tỏ ý đồng ý với cách làm của Lý đoàn trưởng.
Mở lần họp này là để bàn về chuyện quặng đá linh vận, ngoài miệng bọn họ không thừa nhận, đó chỉ là cố ý ghê tởm Viên gia và Đường gia, trên thực tế quặng đá linh vận đã được điều tra xong, việc kế tiếp chính là bàn về cách phân chia như thế nào.
Lần này có ít thế lực phân chia, cho nên mỗi người đều sẽ được phân đến phần mà mình vừa lòng.
Chung Ly Đình Châu được chia ba phần, một phần cho Cao Hàn, hai phần cho Chung Ly gia, phần còn lại được chia cho quân bộ và đại học Bồng Lai.
Lần rèn luyện này của đại học Bồng Lai đến đây cũng là kết thúc.
Kế tiếp là chuyện đào quặng, quân bộ không muốn sự tình phát sinh thêm, nên lên kế hoạch đào càng sớm càng tốt, những người khác cũng không có ý kiến phản đối.
Cao Hàn và Chung Ly Đình Châu rời đi cùng nhau, trước khi đi Thẩm tướng quân tới gặp bọn họ.
"Chuyện của Vương Tân Nguyên đã điều tra xong, xác định ông ta để lộ tin tức cho Viên gia".
Về nguyên nhân thì Thẩm tướng quân không nói rõ.
Cao Hàn biết Thẩm tướng quân sẽ xử trí đối phương, đại khái cũng có thể đoán được.
Vương Tân Nguyên có thể liên hệ với Viên gia, tất nhiên là không phải ý tưởng đột nhiên phát sinh, đây là vấn đề trong nội bộ bọn họ, cho nên chỉ có thể tỏ vẻ tin tưởng bọn họ sẽ xử lý tốt, không lằng nhằng nữa.
"Tướng quân, Vương Tân Nguyên đi rồi, vừa lúc dư ra một chức vị". Lý đoàn trưởng ám chỉ.
Khí sư trẻ tuổi tài giỏi như Cao Hàn vậy, tương lai còn có không gian rộng lớn để trưởng thành, thấy được mà không mời chào thật sự là đáng tiếc.
"Vậy thì cậu nỗ lực lên, tôi cảm thấy y không phải là người thích bị trói buộc, nhưng không nỗ lực cũng sẽ không có kết quả". Thẩm tướng quân cười cười, nhân phẩm của Cao Hàn không tệ, tuy có hơi lạnh nhạt, nhưng tâm địa lại rất tốt.
"Tôi sẽ cố gắng hết sức".
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro