Chương 153: Kiểm tra của Cấn Sơn

Tác giả: Doãn gia
Dịch: Băng Di

Ảnh chụp Chung Ly Đình Châu bị người của Cấn Sơn dẫn đi, bị người ta lén up lên trang web của các luyện linh giả.

Vừa nhìn thấy thanh niên trên ảnh chụp thanh thanh lãnh lãnh, tựa như một đóa Tuyết Liên cao ngạo nằm bên cạnh huyền nhai, đám cư dân mạng vốn thề son sắt nói Chung Ly Đình Châu chính là ma vương đều trầm mặc.

"Đậu xanh, người trên ảnh chụp có thật sự là Chung Ly Đình Châu không?"

"Tôi còn tính nói đậu xanh rau má đây nè, nếu người này thật sự là ma vương, vậy thì tất cả mọi người đều có khả năng là ma vương."

"Thì ra thiên tài vạn năm trong lời đồn lớn lên lại đẹp như vậy, tôi quyết định rồi, nam thần của tôi chính là anh ấy".

"Lầu trên đừng vội phát hoa si, khí chất cũng có khả năng ngụy trang được mà, hắn có phải là ma vương hay không chờ quốc gia nghiệm chứng sẽ biết".

"Lót dép hóng, tôi cảm thấy Chung Ly Đình Châu không thể là ma vương, những người đang muốn xem trò hay có thể nghỉ ngơi được rồi đó".

"Ai da, nhìn người không thể nhìn bề ngoài, cha mẹ các người không có dạy qua sao, người có bề ngoài càng hiện lương, bên trong lớn lên càng đen, có thể hù chết các người".

Một bức ảnh chụp, đem vũng nước vốn đã đục ngầu quậy thành một vũng bùn, mọi người đều đang thảo luận xem Chung Ly Đình Châu có phải là ma vương hay không, độ chú ý đạt đến đỉnh điểm xưa nay chưa từng có.

Tổng bộ Cấn Sơn có vị trí bí ẩn, người bình thường không thể vào được, tới cửa, Cao Hàn đã bị chặn lại.

Còn tốt là Chung Ly tướng quân kịp thời chạy tới.

Chung Ly gia nhà to thế mạnh, có nhiều người nhậm chức ở quân bộ, tuy không phải là một tay che trời, cũng đã nửa với được lên trời, Cấn Sơn có thân phận đặc thù đến đâu, cũng không dám đối đầu trực tiếp với Chung Ly gia, cuối cùng vẫn là lùi một bước.

"Đúng vậy, Thạch Hoắc còn không dám đối đầu với bản tướng quân, các người còn non lắm". Chung Ly tướng quân khí thế rồng đi hổ bước, mười phần bá khí đi vào cửa lớn của tổng bộ Cấn Sơn.

Cao Hàn đi theo phía sau, nhưng không có người nào dám cản trở.

Vẻ mặt của các thành viên Cấn Sơn bị bỏ lại phía sau lưng không cam lòng.

"Người của nhà Chung Ly cũng quá kiêu ngạo rồi".

"Người ta có kiêu ngạo cũng có tiền vốn để kiêu ngạo, các người nếu có thể giống được như Chung Ly tướng quân, cũng sẽ làm lơ rất nhiều người". Tang Sơn Đinh liếc mắt một cái nhìn người đang oán hận, lắc đầu đi vào.

Cấn Sơn ở trước mặt phần lớn các thế lực gia tộc rất trâu bò, nhưng không có nghĩa là có thể ở trước mặt người của gia tộc Chung Ly mà trâu bò, gia tộc này đã truyền thừa mấy ngàn năm cũng không phải là nói chơi, đám tiểu bối gần nhất đều đắc ý vênh váo.

Có Chung Ly tướng quân tọa trấn, người của Cấn Sơn cũng không dám thẩm vấn phạm nhân như bình thường, không dám đối đãi vô lễ thô bạo với Chung Ly Đình Châu.

Tang Đinh Sơn là người phụ trách trấn tràng, cũng không phụ trách thẩm vấn, giao tiếp xong thì đi rồi, một lát sau mới có một quản sự chính đi đến. "Vậy mà lại làm phiền Chung Ly tướng quân tự mình đến một chuyến, Cấn Sơn không tiếp đón được từ xa, xin thứ lỗi".

Một người đàn ông trung niên có bộ ria mép nhỏ cười tủm tỉm đi vào, ông ta là người phụ trách ban một của Cấn Sơn, Dư Vị Bình.

"Đừng ở đó nói nhảm nữa, mau vào vấn đề chính đi, các người muốn chứng minh em trai của tôi không phải là ma vương bằng cách nào?" Chung Ly tướng quân trước sau đều như sấm rền gió cuốn, một chữ vô nghĩa cũng ngại nói nhiều.

"Chung Ly tướng quân, chúng tôi không phải tới để chứng minh em trai của ngài không phải là ma vương, mà là chứng minh hắn có phải là ma vương hay không". Người trẻ tuổi mất hứng khi hắn dùng loại ngữ khí này nói chuyện với thủ trưởng của bọn họ, mỗi một biểu cảm trên mặt đều lộ ra sự bất mãn.

"Bản tướng quân có đang nói chuyện với các người sao?" Chung Ly tướng quân vỗ bàn một cái, cặp mắt lợi hại bắn phá xung quanh, không khí trong nhà bỗng trở nên thật áp bách.

Người trẻ tuổi chỉ cảm thấy trên vai giống như có một gánh nặng ngàn cân đang đè xuống, hắn thiếu chút nữa trực tiếp khuỵu xuống đất.

"Chung Ly tướng quân bớt giận, người mới tới không hiểu chuyện". Dư Vị Bình đè lại bả vai của người trẻ tuổi, nụ cười vẫn chưa tan.

Người trẻ tuổi tức khắc cảm thấy cả người nhẹ hơn, lui về phía sau không dám mở miệng nữa.

"Chúng tôi cũng không có cách nào, bên trên đã hạ mệnh lệnh, em trai của ngài có phải là ma vương hay không còn cần phải thử nghiệm một phen." Dư Vị Bình giải thích nói.

Chung Ly tướng quân hừ lạnh một tiếng. "Các người dự định thí nghiệm như thế nào?"

Dư Vị Bình nhìn về phía Chung Ly Đình Châu vẫn giữ vẻ mặt như băng lạnh. "Biện pháp rất đơn giản, để tránh bỏ sót một số thứ, chúng tôi chuẩn bị hai trình tự, ma vương giết người bằng phương pháp đặc thù, phương pháp tu luyện đương nhiên cũng sẽ không giống nhau, chúng tôi cần kiểm tra đo lường linh năng của lệnh đệ một chút......"

Cấn Sơn còn mời đến người của hiệp hội luyện linh giả, ma vương xuất hiện đã mấy năm nay, hiệp hội luyện linh giả từng có người giao chiến với ma vương, tự mình cảm thụ qua linh năng của ma vương.

Trừ cái đó ra, còn muốn Chung Ly Đình Châu phải ra tay, tất nhiên đây không phải là vì muốn cho dân chúng một lời giải thích.

Mục đích tồn tại của ma vương không ai có thể đảm bảo hắn không có hại, sau lưng Cấn Sơn là quốc gia, bất cứ thứ gì gây nguy hại cho quốc gia bọn họ đều không bỏ qua.

"Tóm lược quy trình là như vậy, hai vị có dị nghị gì không?" Dư Vị Bình cười haha nói.

Chung Ly tướng quân nhíu mày, không chờ ông mở miệng, Chung Ly Đình Châu liền đứng lên, trên mặt lộ ra một chút không kiên nhẫn.

"Vậy thì bắt đầu đi".

"Nếu em trai của tôi không có dị nghị gì, vậy thì tốc chiến tốc thắng". Chung Ly tướng quân luôn lấy ý chí của em trai làm chủ, có dị nghị cũng không dị nghị.

"Được, mời hai vị đi cùng tôi". Dư Vị Bình đi phía trước dẫn đường, Chung Ly Đình Châu đi được hai bước, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Cao Hàn. "Cậu không đi?"

Hắn dừng lại, mọi người cũng dừng lại theo, sôi nổi nhìn Cao Hàn, không rõ nguyên do.

Cao Hàn không cảm thấy bọn họ có thể tra ra được gì, ảnh đế và Chung Ly đồ trắng khác nhau hoàn toàn, không chỉ thể hiện ở tính cách, ngay cả phương pháp tu luyện và phương thức chiến đấu cũng không giống nhau, bọn họ có thể tra ra được mới là lạ.

Vốn định ở chỗ này chờ bọn họ trở lại, không nghĩ tới Chung Ly Đình Châu sẽ dừng lại hỏi y.

"Tôi cũng đi xem". Cao Hàn không muốn phí miệng lưỡi để giải thích.

Trọn bộ trình tự thí nghiệm cũng không phức tạp.

Vài thí nghiệm trước đều là dùng dụng cụ, nhanh chóng cho ra kết quả, không giống với ma vương, linh năng của hắn là màu sắc thuần khiết, chuyện này chỉ cần tra tin tức ở đại học Bồng Lai thì biết.

Thí nghiệm cuối cùng là thực chiến, đối tượng thực chiến với Chung Ly Đình Châu là Tang Sơn Đinh.

Trên đường tới đây Cao Hàn đã điều tra qua tin tức của Tang Sơn Đinh, y nghi ngờ người của Cấn Sơn muốn mượn cơ hội này thử xem thực lực thật sự của Chung Ly Đình Châu, mà Tang Sơn Đinh chính là thước đo.

Y liếc mắt nhìn Chung Ly tướng quân một cái, người sau đã nheo mắt lại, trong ánh mắt lộ ra hơi thở nguy hiểm, hiển nhiên hắn cũng nhận ra điều đó, thực lực của Chung Ly Đình Châu như thế nào, ngay cả lãnh đạo của đại học Bồng Lai cũng không biết, càng đừng nói đến người bên ngoài có thể biết được.

Tuy rằng Chung Ly Đình Châu không có lấy một nửa quan chức, theo lý thuyết hắn không có lực cạnh tranh, nhưng hắn lại đại biểu cho cả nhà Chung Ly.

Bên ngoài biết hắn, Tư Mã Dật và bọn Đường Vũ Hi là đồng lứa , nhưng nếu tính theo bối phận, một đám đều phải kêu hắn một tiếng chú, nhưng vì hắn và những người này sấp xỉ tuổi nhau, sau này bọn người Chung Ly tướng quân về hưu, nhà Chung Ly sẽ do Chung Ly Đình Châu nắm giữ, thăm dò chi tiết của hắn, tương đương với thăm dò chi tiết người cầm quyền đời sau của nhà Chung Ly.

Nếu Chung Ly Đình Châu là một người bình thường thì có lẽ mục đích của Cấn Sơn đã đạt được.

Đáng tiếc, những người này không biết, thực lực của Chung Ly đồ trắng so với ảnh đế không kém hơn bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn.

Về điểm này, thật ra Cao Hàn cũng không rõ, trên lý thuyết bọn họ là cùng một người, cho dù ảnh đế bị chứng mất trí nhớ gián đoạn, phương pháp tu luyện và linh năng cũng nên giống nhau, cố tình lại không giống nhau, y cũng không hiểu được nguyên lý trong đó, chỉ có thể sau này tìm cơ hội chậm rãi tìm hiểu.

Cao Hàn thu hồi suy nghĩ đang chạy loạn, bắt đầu chuyên tâm vào trận đấu trước mắt.

Mục đích mà Cấn Sơn lựa chọn Tang Sơn Đinh rất nhanh đã thể hiện ra. Thực lực của Tang Sơn Đinh đã đột phá lên đến nhị đẳng, pháp khí của ông ta là một kiện linh khí, ngay cả bùa chú trên mặt cũng có một tấm là bùa chú đỉnh cấp.

Phía trên bùa chú thượng cấp chính là bùa chú đỉnh cấp, uy lực thì 10 tấm bùa chú thượng cấp so ra còn kém, đặc biệt là bùa chú đỉnh cấp còn là phẩm chất tốt, gần như là ra giá cũng không có người bán, rất khó để mua được.

Pháp khí của Chung Ly Đình Châu cũng là linh khí, lại còn là một kiện binh khí , hình thái chịu tải là trường kiếm, rất phù hợp với cổ hơi thở lạnh như băng trên người hắn.

Trường kiếm ra khỏi vỏ, linh phù chấn động, hóa thành kiếm quang đầy trời, ẩn chứa sức mạnh khủng bố, che trời lấp đất đánh tới, Tang Sơn Đinh cảm nhận được cổ khí thế cường hãn vô địch kia, mỗi đạo kiếm quang đều tràn đầy sát khí, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ, đây là vừa ra tay đã dùng tới sát chiêu, nếu như đối thủ của hắn đổi lại thành những người khác, chỉ sợ không chết thì cũng tàn phế.

Chiêu thức lợi hại như vậy cho tới bây giờ ma vương chưa từng dùng qua, Tang Sơn Đinh càng thêm không tin những lời đồn đó, nếu như Chung Ly Đình Châu là ma vương, hắn sẽ còn lợi hại thành cái dạng gì, một người mà lại phân thành hai người? Ngay cả linh năng với linh thuật cũng phân thành hai loại? Vô nghĩa quá.

Nửa giờ sau, cửa lớn của diễn luyện trường được mở ra.

Một thân quần áo của Tang Sơn Đinh bị chọc cho thủng lỗ chỗ, biến thành mấy mảnh vải rách, treo lủng lẳng sắp rớt đến nơi. Ông đã dùng hết toàn lực, có thể thử cũng đã thử hết mà còn như vậy, nói vậy Chung Ly Đình Châu cũng không có khả năng che giấu mà không bại lộ, người bên ngoài đoán không sai.

Xác thực ông đã đột phá qua tu vi nhị đẳng, Chung Ly Đình Châu lại là thiên tài, thực lực của hắn nhiều nhất cũng nằm giữa từ tam đẳng đến nhị đẳng, kết quả quả nhiên suy đoán chỉ là suy đoán.

"Dư Vị Bình, như thế nào?" Chung Ly tướng quân tươi cười đầy mặt, kiêu ngạo đắc ý hỏi.

Dư Vị Bình nhìn sang người của hiệp hội luyện linh giả, người kia nhẹ nhàng lắc đầu. "Căn cứ kết quả thí nghiệm, khả năng Chung Ly Đình Châu là ma vương không tới 10%, tôi ở đây phán định, cậu ta không phải là ma vương".

"Không tồi, còn thật sảng khoái, khá hơn so với những người khác rất nhiều".

Chung Ly tướng quân vừa lòng gật đầu.

"Tôi đưa ba vị ra ngoài". Dư Vị Bình tự mình đưa bọn họ đến cổng lớn của Cấn Sơn, nhìn theo bọn họ đi khỏi.

"Anh cảm thấy thế nào?" Dư Vị Bình xoay người hỏi Tang Sơn Đinh đứng bên cạnh.

Tang Sơn Đinh cảm khái nói. "Không hổ là thiên tài của nhà Chung Ly, nếu thời gian dài thêm một chút, có khả năng tôi sẽ bại".

"Đã đột phá lên nhị đẳng, cũng không phải là đối thủ của cậu ta sao?" Dư Vị Bình nhíu mày.

"Nếu như tôi nói không sai, thực lực của Chung Ly Đình Châu cũng là nhị đẳng, hơn nữa có khả năng đột phá hơn so với tôi". Tang Sơn Đinh cũng không muốn thừa nhận thực lực của mình không bằng người ta, nhưng sự thật chính là sự thật.

"Gia tộc Chung Ly quả nhiên không thể coi thường, thế hệ sau còn mạnh hơn thế hệ trước". Dư Vị Bình lắc đầu, quy luật mạnh không quá ba đời, đặt trong gia tộc Chung Ly hoàn toàn không thích hợp.

Chung Ly Đình Châu hiện tại còn trẻ mà thực lực đã mạnh như vậy, một ngày nào đó chấp chưởng nhà Chung Ly, ai biết được hắn có thể tu luyện đến trình độ nào, xem ra nên thông báo xuống, để những tiểu tử đó thu liễm lại một chút, tận lực không đối địch với gia tộc Chung Ly.

Chung Ly tướng quân ngồi xe tới, đưa bọn họ đến cửa trường học liền trở về quân bộ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro