Chương 154: Tiên nữ thiên cung
Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Di
"Tôi là ma vương?" Cao Hàn đóng cửa biệt thự, nghe thấy giọng nói của Chung Ly Đình Châu.
Cao Hàn hỏi lại: "Anh cảm thấy là mình phải không?"
Đôi mày kiếm của Chung Ly Đình Châu khẽ nhíu, ở lúc Cao Hàn cho rằng hắn sẽ nói, hắn chợt chuyển chủ đề: "Cấn Sơn thập quỷ có mười người lợi hại nhất, Tang Sơn Đinh đứng vị trí thứ sáu, người ngoài gọi là lục quỷ, đại quỷ là người lợi hại nhất Cấn Sơn, cũng chính là lão đại Thạch Hoắc."
"Ừ, anh không hiếu kỳ tại sao mình lại nhớ những chuyện đó hay sao? Có lẽ anh thật sự là ma vương?" Cao Hàn có thâm ý khác mà hỏi.
"Tôi không thể nào là ma vương." Chung Ly Đình Châu mặt không đổi sắc, bình tĩnh như tiên.
"Hửm? Tại sao lại khẳng định như vậy?" Cao Hàn cười.
"Thủ đoạn giết người của ma vương không giống với tôi, phương pháp tu luyện và thủ đoạn thì không thể ngụy trang được." Chung Ly Đình Châu vô cùng trấn tĩnh.
Cao Hàn nhìn sườn mặt của hắn tràn đầy tiên khí, chậm rãi gật đầu. "Nói cũng đúng."
Bản tôn cũng bị chính mình thuyết phục, còn sợ người khác phát hiện sao.
Cao Hàn bật cười đi về phòng của mình.
"Cậu đi đâu vậy?" Chung Ly Đình Châu nhìn chằm chằm y đi về phía phòng cách vách phòng mình, trong đáy mắt có một chút mờ mịt.
"Về phòng của tôi á." Cao Hàn xoay người, nhìn thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, cười nói. "Tôi quên mất, anh lại mất trí nhớ. Hiện tại chúng ta đang ở cùng nhau, là do anh cầu xin tôi chuyển vào". Ngụ ý là đừng hòng đuổi người.
Chung Ly Đình Châu thu hồi vẻ ngoài ý muốn, trên mặt lạnh nhạt nói: "Ừ. Tôi biết rồi".
"Không muốn nói chút gì sao?" Cao Hàn rất muốn biết hiện tại hắn đang có suy nghĩ gì.
"Không có gì để nói, không phải hiện tại chúng ta đang kết giao sao, ở cùng một chỗ cũng rất bình thường". Chung Ly Đình Châu bình tĩnh tiếp nhận quan hệ của bọn họ.
Cao Hàn lại hơi kinh ngạc một chút. "Anh thật sự biết chuyện này? Tôi còn tưởng rằng anh giống như tiên nữ ở trên thiên cung, chuyện gì cũng không biết."
"Cậu nói cái gì?" Chung Ly Đình Châu đột nhiên nắm chặt linh khí trong tay, trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh.
"Nói nhầm." Cao Hàn bình tĩnh giải thích.
Ánh mắt sáng quắc của Chung Ly Đình Châu nhìn chằm chằm vào y, tựa như đang xác định y có thật sự nói nhầm hay không.
Nhìn nửa ngày cũng không nhìn ra được gì, chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ cuộc.
Muốn so mặt than, Cao Hàn đúng là không sợ sẽ bại bởi hắn, nghĩ vậy liền đi trở về phòng tu luyện.
"Phụ thân, đã tra ra được kết quả, người của Cấn Sơn đã xác định, Chung Ly Đình Châu không phải là ma vương". Viên Thuật Tri nhận được tin tức, trước tiên nói cho Viên Tranh Sơn biết.
"Mấy người của Cấn Sơn cũng không kiểm tra ra được?" Hai tròng mắt của Viên Tranh Sơn như bắn ra ánh sáng lạnh.
Viên Thuật Tri cúi đầu nói: "Là Dư Vị Bình tự mình kiểm tra, cuối cùng từ Tang Sơn Đinh kết thúc thí nghiệm, Tang Sơn Đinh đã đột phá đến nhị đẳng".
"Vậy cũng chưa bức ra được thực lực chân chính của hắn, xem ra thực lực của Chung Ly Đình Châu cũng ở khoảng nhị đẳng, nhà Chung Ly đang bồi dưỡng một đứa cháu tốt, ngày nào đó nếu kế thừa Chung Ly gia, chỉ sợ Chung Ly gia sẽ nâng cao một bậc".
Viên Tranh Sơn hơi rũ mắt, khuôn mặt ít khi nói cười còn có một chút âm trầm.
Có Chung Ly gia ở, nhà họ Viên không thể đứng lên cao hơn được nữa.
Viên Thuật Tri vừa mở miệng, Viên Tranh Sơn đã đưa tay ngăn cản: "Đã tra ra người đứng sau quạt gió thêm củi là ai chưa? Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu" .
"Còn chưa tra ra được, nhưng xem thủ đoạn, hình như là tác phẩm của ma linh." Ma vương giết chết ma tu, người lớn đều là người của ma linh, hiện tại đã biết ma vương chính là Chung Ly Đình Châu, cho nên sẽ ra tay trả thù".
"Không". Đôi mắt của Viên Tranh Sơn híp lại. "Chuyện này hẳn là còn có nguyên nhân khác nữa".
"Làm sao phụ thân biết?" Viên Thuật Tri vội vàng hỏi.
"Nếu Chung Ly Đình Châu là ma vương, cho dù có bị Cấn Sơn vạch trần thì có thể làm sao được, nhà Chung Ly và quân bộ đều sẽ bảo hộ hắn, không thể làm thương gân động cốt đến hắn, bị hai nhà theo dõi, mất nhiều hơn được."
"Cho nên phụ thân nghi ngờ ma linh có mục đích khác, vậy sẽ là mục đích gì?" Viên Thuật Tri ngẩng đầu.
"Đi tra đi, một cái thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, nếu có thể lợi dụng tốt, chúng ta có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi, cũng giúp cho nhà họ Viên tránh được chút thời gian".
"Con lập tức đi làm".
Tin tức Chung Ly Đình Châu không phải là ma vương nằm trong dự kiến của rất nhiều người, bởi vì thủ đoạn này quá thấp, ở trong tư duy giới hạn của bọn họ, Chung Ly Đình Châu không có khả năng làm những chuyện dễ bại lộ chính mình như thế này.
Không giống như những thế lực gia tộc lớn, trên mạng bởi vì vậy mà ầm ĩ.
"Mấy người nói Chung Ly Đình Châu là ma vương ở đâu rồi?"
"Mau ra đây cho ông vả mặt"
"Tôi muốn biết những người đứng trước cửa đại học Bồng Lai yêu cầu lãnh đạo trường phải giải oan đang ở nơi nào rồi?"
"Bọn họ ở đâu thì có liên quan gì ? Thân nhân người ta đã chết là sự thật".
"Lúc đó rõ ràng còn chưa có chứng cứ cho thấy Chung Ly Đình Châu chính là ma vương, mục tiêu của những người này lại chính xác như vậy, trong lòng bọn họ luôn khẳng định Chung Ly Đình Châu là ma vương, tại sao vậy? Còn gọi phóng viên đến, chuyện này thật đáng để suy nghĩ sâu xa".
"Gia thế của Chung Ly Đình Châu cường đại, nếu như hắn không nhận, dân chúng bình thường làm sao đấu lại, nhất định là mọi người chỉ muốn chuẩn bị một chút".
"Đại học Bồng Lai luôn luôn công chính, danh tiếng cũng rất tốt, chưa thử qua làm sao biết không phải?"
"Dù sao tôi vẫn cảm thấy nhất định là có âm mưu nhằm vào Chung Ly Đình Châu".
"Ài , không có lửa thì làm sao có khói."
"Không có mẹ mi, tui là học sinh của Bồng Lai, học trưởng Chung Ly trong ấn tượng của tui bao giờ chủ động nhằm vào người khác, cũng sẽ không khinh thường người khác, anh ấy chỉ là cao lãnh mà thôi, con người anh ấy thật sự tốt".
Đám người trên mạng cãi nhau không ngừng.
"Cao Hàn tu luyện đi ra, hướng gió trên mạng đã thay đổi, không còn uy hiếp tới Chung Ly Đình Châu nữa.
Chạng vạng, Chung Ly Đình Châu nhận được tin của quân bộ .
"Tôi đã biết, họ muốn điều tra thì cứ tra đi". Chung Ly Đình Châu mặt không biểu tình ngắt liên lạc
"Có chuyện gì vậy?" Cao Hàn mơ hồ nghe được mấy chữ nhưng không nghe rõ
"Người nhà của nạn nhân mang theo phóng viên đến cổng lớn của quân bộ náo loạn". Chung Ly Đình Châu nói tóm tắt đơn giản, vẻ mặt vẫn lạnh lùng."
"Đến quân bộ náo loạn cái gì?"
"Muốn quân bộ bắt ma vương cho bọn họ."
Cao Hàn nhíu mày. "Mấy chuyện như này đâu phải là trách nhiệm của quân bộ?"
Sắc mặt chung Ly Đình Châu lạnh như băng. "Người đứng phía sau vẫn chưa bỏ cuộc, bọn họ chỉ muốn bức bách quân bộ ra mặt ".
"Bức quân bộ ra mặt đối với bọn họ có chỗ tốt gì?"
"Bọn họ vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ tôi là ma vương, nếu như cuối cùng điều tra ra được, chắc chắn sẽ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, hành động này là nhắm vào nhược điểm của quân bộ, nhưng mà bọn họ mất công mà thôi, tôi tuyệt đối không thể nào là ma vương, không cần để ý tới nữa". Chung Ly Đình Châu hiển nhiên không chút hứng thú nào đối với chuyện này, nói xong liền muốn đi ra cửa.
"Đi đâu vậy?" Cao Hàn theo bản năng hỏi.
Chung Ly Đình Châu cũng không quay đầu lại. "Tu luyện, mấy ngày nữa tôi phải rời khỏi Bồng Lai đi rèn luyện".
"Cũng tốt, cứ một mực chờ ở Bồng Lai cũng vô dụng, sau khi rời khỏi đây nhớ báo cáo hành tung".
Chung Ly Đình Châu há miệng thở dốc. "Trước đó tôi cũng làm như vậy sao?"
Mặt Cao Hàn không cảm xúc nói dối: "Ừ !"
Trên mặt Chung Ly Đình Châu chợt lóe lên vẻ rối rắm, cuối cùng cũng không nói gì, hình như là cam chịu.
Chờ hắn vừa đi rồi, Cao Hàn cười ra thành tiếng, Chung Ly đồ trắng thật là dễ lừa, lắc đầu, y cũng đi ra cửa.
Hành trình đi vùng thiên tai lần này, không thể nói là không thu hoạch phong phú, ngoại trừ chính y, thu hoạch của Chung Ly Đình Châu cũng đều cho y, tựa như cho rằng nhất định y có thể luyện chế ra được pháp khí càng tốt, tất cả đều là tài liệu luyện khí cao cấp, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, y không thiếu tài liệu cao cấp.
Ba ngày sau, Chung Ly Đình Châu ra ngoài rèn luyện, chưa biết ngày về.
Cao Hàn hẹn với Lâm Anh, hai người cùng chui vào phòng huấn luyện của trường học.
Trận chiến giữa hai người mà các sinh viên năm nhất đang mong chờ nhất đã diễn ra bảy tám lần một ngày mà không ai hay biết.
Mười ngày nửa tháng cứ trôi qua như vậy.
Trong phòng huấn luyện, Lâm Anh bị đánh bay ra ngoài không biết đến lần thứ mấy.
"Không tới nữa, không tới nữa".
Lâm Anh xua tay, vẻ mặt buồn bực.
Vừa mới bắt đầu, lúc Cao Hàn gọi hắn đến phòng huấn luyện, hắn còn rất vui vẻ, cảm thấy cuối cùng có thể đánh một trận với y, hắn cũng muốn biết, hắn và Cao Hàn, rốt cuộc ai giỏi hơn ai.
Mấy ngày trôi qua, hắn không đánh thắng lấy một lần, ngoại trừ lần đầu tiên đánh ngang tay, lúc sau mỗi lần đều thua.
Lâm Anh không chịu phục, ngay từ đầu không tin, về sao liên tiếp thảm bại, hiện tại cũng đã nhận rõ sự thật này, khoảng cách chênh lệch giữa hắn và Cao Hàn càng ngày càng lớn.
"Ngày thường rốt cuộc anh ăn cái gì, tại sao lại tiến bộ nhanh như vậy". Lâm Anh rất buồn bực.
Trước khi đi vùng thiên tai, tu vi của hắn so với Cao Hàn cao hơn nửa cảnh giới, sau khi từ vùng thiên tai trở về, tu vi của Cao Hàn và hắn ngang nhau, nhưng điều khiến người ta càng buồn bực hơn là thời gian hắn thua Cao Hàn càng ngày càng ngắn.
"Cậu quá yếu". Cao Hàn lắc đầu nói.
Lâm Anh: "......."
Đã từng là người đứng đầu khóa, bị người phía sau vượt lên xong nói mình quá yếu, nồi này ai đội?
Sau khi trở về, Lâm Anh vốn không phàn nàn cũng nhịn không được than thở với anh trai của hắn.
"Em trai à, em đã rất lợi hại rồi, khi so đấu với người khác cũng cần phân biệt đối tượng, tựa như một người ở cấp bình thường so đấu với Tư Mã Dật, nhất định là đấu không lại, Tư Mã Dật lợi hại hơn đúng không, nhưng nếu Tư Mã Dật đấu với Chung Ly Đình Châu thì sao?"
"Anh, không cần nói nữa, không có ai làm anh trai mà lại đả kích em trai của mình như anh vậy." Lâm Anh không còn lời gì để nói.
Lâm Vân nhún vai. "Anh cũng không muốn đả kích em, nhưng làm người phải biết nhận rõ hiện thực, dù sao anh đã nhận rõ, đừng so đo với Cao Hàn, anh có dự cảm, anh ấy là một người rất đặc biệt".
"Lại là giác quan thứ sáu của anh à?" Lâm Anh hỏi.
"Không sai biệt lắm". Lâm Vân gật đầu.
Lâm Anh lại nói: "Em đã biết, sắp tới đây anh cũng đừng ra khỏi cửa, lão sư đã nói với em, người của bang Hắc Lang vẫn còn đang tìm anh."
Lâm Vân phất tay. "Thôi nào, anh sợ chết như vậy, sao có thể đi ra ngoài chịu tội, Chúc viện trưởng có thể cho anh vào học ở đại học Bồng Lai, đây chính là trường học mà anh đã từng tha thiết ước mơ, anh phải tận hưởng cho tốt".
Lâm Anh nghe vậy chua xót một hồi, "Anh à....."
"Dừng!" Lâm Vân kịp thời ngăn lại, đáng thương nhìn hắn nói. "Súp gà cho tâm hồn gì đó thôi đừng nói nữa, anh uống đến mức muốn ói ra luôn rồi".
Lâm Anh: "....."
Lâm Anh không chịu đi phòng huấn luyện với Cao Hàn nữa, Cao Hàn liền không đi tìm hắn, tu vi đột phá ở vùng thiên tai đã được y củng cố.
Thực lực tứ đẳng thượng cấp, hướng lên trên nữa chính là tam đẳng, đột phá quá nhanh sẽ làm cho căn cơ không được vững chắc, rất có hại, nên y cũng không vội.
Rời khỏi phòng huấn luyện, y thuận đường đi đến ký túc xá, vừa mở cửa ra, động tác của y chợt dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro