Chương 155: Con trai tên Phú Quý

Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Di

Ký túc xá rất bình thường, nhưng Cao Hàn vẫn nhạy bén cảm giác được từng có người đi vào.

Có vài đồ vật rất nhỏ bị đụng qua, nhưng không có thứ gì bị mất, chứng tỏ đối phương đến là để tìm đồ.

Đã gần hai tháng y chưa bước vào gian ký túc xá này, đồ đạc vẫn như cũ, trên mặt còn phủ một tầng bụi mỏng.

Rất nhiều thứ chỉ là đồ đạc bình thường, còn có một vài tài liệu không đáng tiền.

Nếu mấy thứ này không phải là thứ đối phương muốn tìm, chứng tỏ đối phương có âm mưu khác, bọn họ đang tìm kiếm thứ đồ nằm trên người của y.

Từ độ dày của lớp bụi mỏng, Cao Hàn phán đoán đối phương lẻn vào ký túc xá chưa lâu, có lẽ là khoảng mấy ngày gần đây.

Nếu nói có chuyện gì lớn xảy ra trong mấy ngày gần đây, thì chính là y giúp Chương Hạo và binh lính của Thẩm tướng quân nối lại chi gãy, còn có chuyện của Chung Ly Đình Châu.

Chung Ly Đình Châu thì không ở chỗ này, đúng rồi, còn có Ngân Tinh Dịch.

Trong đầu Cao Hàn vừa mới hiện ra ý nghĩ này, trong lồng ngực liền chui ra một cái đầu tròn.

Chính là con Ngân Tinh Dịch kia.

Một đôi mắt đen bóng ngập nước đang chuyển động xoay tròn, giống như đang đánh giá ký túc xá.

Sau khi Chung Ly Đình Châu mất trí nhớ, không còn nhớ rõ Phú Quý của hắn nữa, ném nó lại rồi đi mất.

Cao Hàn không dám để nó ở lại một mình, lỡ đâu nó chạy đến chỗ nào đó bị người ta phát hiện, thì khó mà không gây ra cảnh náo loạn, chỉ có thể lúc nào cũng mang theo nó bên cạnh.

Xử lý xong chuyện của ký túc xá, Cao Hàn đi phòng làm việc trả lại phòng ký túc xá.

Ngân Tinh Dịch quá quý giá, chỉ cần có nó có nghĩa là sau này sẽ có đá linh vận cuồn cuộn không ngừng, ký túc xá người tới người đi, ở biệt thự an toàn hơn.

Xử lý xong chuyện phòng ký túc xá, y lại thay đổi tuyến đường đi vào bộ nghiệp vụ.

"Bạn học Cao Hàn, đã lâu không gặp được con, lần này có thứ gì tốt muốn bán à?" Trần đạo sư của bộ nghiệp vụ cười ha hả nói.

Đi vùng thiên tai rèn luyện thế nào cũng có thu hoạch, có vài đồ vật không dùng tới, sinh viên đều sẽ bán để kiếm ít tiền, Cao Hàn trở về bao lâu nay, vẫn chưa tới bộ nghiệp vụ.

Cao Hàn đến để hỏi thăm tin tức, tiện thể cũng là để bán một ít đồ mình không dùng đến, là những món Chung Ly Đình Châu cho y.

"Con còn muốn mua một ít bùa thượng cấp, mặt khác còn muốn hỏi thăm đạo sư một vài chuyện về bùa đỉnh cấp".

Sự ngạc nhiên chợt lóe qua trên khuôn mặt của Trần đạo sư, ông tiếc nuối nói: "Bùa thượng cấp hả, con tới muộn một bước rồi, gần đây bùa thượng cấp đều bị người ta thu mua hết?"

"Thu mua hết là có ý tứ gì?" Cao Hàn hỏi.

"Chính là có người thu mua một lượng lớn bùa thượng cấp, bùa trong trường học cơ bản đã bán hết, mà bùa thượng cấp không phải nói vẽ là vẽ được, vì vậy trong khoảng thời gian ngắn không còn khả năng cung ứng". Trần đạo sư cũng vừa bán xong mới biết được chuyện này, nếu không ông cũng sẽ không bán.

Cao Hàn nhớ tới một chuyện, sau khi chuyện của Chung Ly Đình Châu phát sinh, y từng nhìn thấy một hashtag thu mua bùa chú trên diễn đàn trường, thì ra chính là người đó.

"Còn như bùa chú đỉnh cấp, cái này càng hiếm hơn, bùa chú đỉnh cấp vốn đã khan hiếm". Trần đạo sư lắc đầu nói.

"Con hiểu rồi, cảm ơn đạo sư, nếu như có bùa thượng cấp hoặc bùa đỉnh cấp, phiền đạo sư cho con biết một tiếng".

"Việc này không thành vấn đề". Trần đạo sư cười tủm tỉm nói. "Đúng rồi, lúc đó con còn bán pháp khí cho trường học, đã bán ra được, người mua pháp khí cũng rất vừa lòng, còn hỏi chúng ta khi nào lại nhập vào một vài pháp khí ngang cấp bậc, nếu như con có dư, giá cả hảo thương lượng".

Cao Hàn hiểu đạo lý này. "Gần đây quả thật không có, khi nào có, con sẽ nhớ rõ đạo sư".

Rời khỏi bộ nghiệp vụ, đi lại chạy thêm mấy chỗ nữa.

Tình huống giống như Trần đạo sư đã nói, bùa chú thượng cấp đều bán dứt hết, nếu có dư, cũng là giữ lại để mình dùng, mặc kệ có ra giá bao nhiêu cũng không ai nguyện ý bán.

Bùa thượng cấp trên người Cao Hàn đã dùng hết rồi, vốn dự định dự trữ một ít, không ngờ gặp phải tình cảnh này.

"Cao Hàn?" Lâm Anh cũng tới mua bùa, không ngờ sẽ gặp được y, vừa nhìn thấy y, liền nhớ đến tình cảnh thảm bại mấy ngày nay, tâm tình phức tạp không gì sánh kịp.

Lâm Anh cũng không thể làm bộ không thấy người ta, bởi vì Cao Hàn vừa lúc nhìn qua, liền bước lên trước : "Anh cũng đến mua bùa sao?"

"Ừ, nhưng mà bùa thượng cấp đều đã bị người ta thu mua".

Lâm Anh kinh ngạc nói: "Thu mua? Ai lại rảnh rỗi không có việc gì, bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua bùa thượng cấp?"

Cao Hàn cũng không biết.

Lâm Anh cân nhắc nói: "Bùa thượng cấp là một loại dự trữ, không dễ dàng bán đứt đoạn, trừ khi đối phương mua với giá rất cao".

Cao Hàn không thể hiểu việc này: "Đối phương tại sao bỏ ra cái giá rất cao để mua bùa thượng cấp?"

Lâm Anh cũng cảm thấy khó hiểu. "Không biết, tình hình này không quá bình thường, đối với bùa thượng cấp em không có nhu cầu lớn, nếu anh muốn mua, có thể ra bên ngoài, bên ngoài có nhiều cơ hội hơn, nhưng có thể chất lượng không đảm bảo như ở trường học".

Cao Hàn gật đầu. "Tôi đã biết, bùa đỉnh cấp, có phải cũng mua được bên ngoài không?"

Lâm Anh nói: "Chuyện này em cũng không rõ lắm, nhưng mà có thể hỏi anh của em, anh của em có nhiều chuyên môn, có khả năng anh ấy biết, em đi hỏi ảnh trước xong lại nói với anh".

"Cảm ơn, thấy tôi đi trước, hôm nào lại luận bàn nhé".

Lâm Anh tức khắc để lộ vẻ mặt một lời khó nói hết. "Chờ em có tâm trạng hãy nói tiếp, bây giờ không có tâm trạng."

Cao Hàn cười khẽ. "Được".

Trở lại biệt thự, Cao Hàn xách Ngân Tinh Dịch trong lồng ngực ra, vừa nãy ở bên ngoài, y phát hiện tên tiểu gia hỏa này cào vào ngực y một cái.

Chung Ly Đình Châu đã từng cảnh cáo nó, lúc có người ngoài không được lên tiếng, nếu không sẽ đem nó ném trở lại vùng thiên tai, từ đó về sau, vật nhỏ này lúc ở bên ngoài sẽ an tĩnh như gà, chỉ có lúc bị đói bụng, nó mới nhịn không được cào người.

Cao Hàn lấy ra một khối linh thịt trong di sinh giới.

Đây là thịt của cá xích điện, Chung Ly Đình Châu ném vài cái đạo cụ trữ vật cho y, tất cả trong đó đều là cá xích điện, khiến cho y rất nghi ngờ, có phải ảnh đế đã dọn sạch cá xích điện có ở đó không.

Ngân Tinh Dịch nhìn thấy y bắt đầu nướng thịt, lập tức tung ta tung tăng đi theo sau lưng y, lúc nhảy xuống đất cũng không dám phát ra tiếng động.

Khi trong bếp tỏa ra mùi cá nướng, nó còn hít hít cái mũi, nước miếng từ khóe miệng nhỏ xuống sàn nhà.

Cao Hàn xoay người liền nhìn thấy hết bộ dáng ngu xuẩn này.

Thả thịt đã nướng xong lên mâm, Ngân Tinh Dịch lập tức nhảy từ mặt đất lên bàn, hự hự gặm một miếng, thịt cá vừa vào miệng là tan, ngon đến mức muốn thăng thiên.

Cao Hàn vừa mới nướng được một miếng, lập tức chui hết vào bụng nó, nướng liên tiếp mười miếng đều bị nó ăn sạch, bụng nhỏ đã nhanh chóng trướng lên thành quả cầu, rất giống như mang thai ba tháng.

Sợ nó làm bản thân căng chết, Cao Hàn không cho nó ăn tới miếng thứ mười một, tự nướng cho mình hai miếng.

Ngân Tinh Dịch sốt ruột xoay vài vòng quanh y, còn kêu chi chi rất nhiều lần, phát hiện y thật sự không cho mình ăn nữa, liền chạy tới sofa, ưỡn bụng, bốn chân giang rộng, nằm giống như đại gia, tựa như chủ nhân nó, ngốc giống nhau.

Cao Hàn thấy nó an tĩnh nghỉ trưa thì không quan tâm đến nó nữa, đóng cửa lại luyện khí. Y đã hứa với cha Cao mẹ Cao, sẽ luyện cho họ hai món pháp khí.

Nguyên liệu đều đã được chuẩn bị tốt.

Hơn một tháng trước, y có thể luyện ra chuẩn linh khí, một tháng sau, khi có tự tin sẽ luyện ra được linh khí.

Ngân Tinh Dịch nghỉ ngơi xong, bào thai ba tháng đã được tiêu hóa xong rồi, rất nhanh liền phát hiện tu vi của mình tăng lên, một đôi mắt đen bóng ngập nước lập tức nhìn về phía cửa phòng đang đóng chặt của Cao Hàn, khó dằn lòng nổi bò xuống khỏi sofa, kéo cái đuôi chạy vào phòng bếp.

Phòng bếp lạnh tanh không có đốm lửa, bếp lò đã được đóng, mùi hương cá nướng đã sớm tan hết.

Cao Hàn chừa lại một chút thịt cá xích điện nào bên trong, nó muốn ăn sống cũng không có cách nào.

Ngân Tinh Dịch nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, lại kéo cái đuôi đi đến trước cửa phòng Cao Hàn, đặt mông ngồi xuống, chuẩn bị ngồi xổm chờ cho tới khi ký chủ ra tới.

Bụng kêu thầm thì không biết bao nhiêu lần, Ngân Tinh Dịch bẻ ngón tay đếm không hết nổi, bây giờ trực tiếp tê liệt ngã xuống trên mặt đất, tứ chi còn thỉnh thoảng run rẩy một chút.

Không biết bên ngoài có một tên tiểu quỷ đang gào khóc đòi ăn, cuối cùng Cao Hàn cũng luyện ra được pháp khí trước khi mặt trời kịp xuống núi.

Mở cửa, y thiếu chút nữa dẫm phải Ngân Tinh Dịch. Nghe được tiếng mở cửa, Ngân Tinh Dịch nháy mắt sống lại tại chỗ, bắt lấy ống quần của y, vô cùng lanh lẹ bò lên, móng vuốt nhỏ bé cào lên da y, không nặng không đau, ngoại trừ có hơi ngứa.

"Làm gì vậy?" Cao Hàn xách nó lên, Ngân Tinh Dịch chỉ vào tay y, lại chỉ vào miệng mình, còn chép chép một chút, làm ra biểu cảm chảy nước miếng.

Đây là còn muốn ăn thịt cá xích điện ? Cao Hàn suy đoán nói, dù sao thịt cá xích điện vẫn còn rất nhiều, một mình y có ăn một năm cũng chưa chắc ăn hết.

Nhìn thấy Cao Hàn đi về hướng phòng bếp, Ngân Tinh Dịch lưu loát bò lên trên vai y.

Lần này nó không nuốt một ngụm cả miếng, mà là ăn một miếng thì tiêu hóa một miếng.

"Hửm?" Cao Hàn cảm nhận được trên người nó truyền đến dao động, nhìn kỹ phát hiện nó vậy mà đang hấp thu năng lượng trong thịt.

Thì ra Ngân Tinh Dịch cũng có thể thăng cấp sao? Y vẫn luôn cho rằng Ngân Tinh Dịch cứ sẽ mãi như vậy.

Sau khi biết được điểm này y không hạn chế nó nữa, chỉ cần nó có thể tiêu hóa được, ăn bao nhiêu cũng không sao cả.

Liên tiếp ăn mười lăm mười sáu miếng, cuối cùng thì năng lượng trên người của  Ngân Tinh Dịch cũng bão hòa, ăn không nổi nữa, căng đến mức nó muốn đứng cũng đứng không xong, lung lay sắp ngã, đặt mông ngồi xuống, toàn bộ cơ thể mềm mại nằm nhoài trên bệ đá cẩm thạch.

Cao Hàn xách nó đến phòng của mình, không biết lúc thăng cấp sẽ phát sinh chuyện gì, đặt ở dưới mí mắt của mình sẽ yên tâm hơn. Nhưng mà trải qua một ngày một đêm cũng không có chuyện gì, Ngân Tinh Dịch thăng cấp giống như chỉ cần ngủ một giấc, không biết có phải vì quá căng hay không mà còn ngáy khò khè, âm thanh tuy rằng hơi nhỏ, nhưng Cao Hàn đối với âm thanh tương đối nhạy bén, một đêm ngủ không ngon.

Ngày hôm sau, Ngân Tinh Dịch ăn no ngủ no trở mình , chậm rì rì bò dậy, năng lượng dao động trên người nó đã biến mất.

Cao Hàn nhìn chằm chằm nó cả một đêm, cũng nhìn không ra nó có thăng cấp thành công hay không, sau khi thành công lại khác nhau ở chỗ nào, cái đầu thì vẫn là cái đầu kia, một chút thay đổi cũng không có, liền bỏ cuộc.

"Hôm nay ta phải ra cửa, mi muốn đợi ở biệt thự hay là đi ra ngoài với ta, cùng ta đi ra ngoài thì không thể phát ra bất kỳ âm thanh gì, nếu không thì về sau sẽ không có thịt ăn".

Sau khi cho nó ăn no, Cao Hàn mới nói với nó hành trình ngày hôm nay.

Ngân Tinh Dịch gần như không do dự đặt mông ngồi xuống đất, nó muốn ở lại.

Cao Hàn nhéo nó một chút." Đứa bé lanh lợi."

Định sẽ nhìn thịt mà y để lại trong phòng bếp chứ gì.

"Vậy thì ở lại đi, phạm vi hoạt động của mi chỉ có ở trong biệt thự này, không được đi ra ngoài, nếu có người ngoài vào phải trốn đi, đừng để cho người ta nhìn thấy". Cao Hàn dặn dò nói.

Tuy rằng biệt thự an toàn, nhưng y cũng không xác định có an toàn tuyệt đối hay không.

Ngân Tinh Dịch ngoan ngoãn gật đầu.

Cao Hàn khen ngợi sờ đầu nó, trước khi ra cửa nhớ tới một chuyện, liền nhắn tin cho Chung Ly Đình Châu. "Con trai Phú Quý của anh lên cấp".












Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro