Chương 157: Chợ đen

Tác giả: Doãn Gia
Dịch: Băng Đi

Hắn thật sự có con trai ư?

Nhìn thấy tin nhắn này của Cao Hàn, trên mặt Chung Ly Đình Châu một lần nữa xuất hiện sự mờ mịt, hắn còn cho rằng trước đó Cao Hàn chỉ nói giỡn.

Một luồng sát khí ập tới, gần như là đồng thời, sự mê mang trong đáy mắt Chung Ly Đình Châu biến mất, đôi mày tuấn tú nhướng lên, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào nhóm người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện phía sau hắn.

"Chung Ly Đình Châu?" Giọng nói của gã thủ lĩnh áo đen trầm thấp mà khàn khàn.

Đương nhiên Chung Ly Đình Châu sẽ không trả lời, trường kiếm trong tay, một đạo kiếm quang nhanh chóng xuyên qua không trung.

Gã áo đen cũng không chần chờ, nhanh chóng nói. "Động thủ!"

Đám áo đen phía sau giống như mọc lên đột ngột từ mặt đất, từ bốn phương tám hướng công kích về phía Chung Ly Đình Châu.

Trong không khí dần dần tràn ngập mùi máu tươi, nửa giờ sau, đã nồng đậm đến cực hạn.

Lúc những người ngửi được mùi máu đuổi tới nơi này, chỉ nhìn thấy trên mặt đất đầy thi thể, tức khắc hít sâu một hơi.

Có người xem xét thi thể một chút, ở sau cổ gã áo đen nhìn thấy một vết hằn, buộc miệng thốt ra."Mau xem, là ma tu."

Mọi người sôi nổi bước tới lật thi thể lên xem, đúng là ở sau cổ của mỗi thi thể đều xuất hiện một vết hằn, rốt cuộc cũng tin tưởng là ma tu.

Người giết chết đám ma tu này hiển nhiên đã đi rồi, mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không hẹn mà cùng cắt lấy đầu của thi thể

Cái đầu của mỗi ma tu đều có treo giải thưởng, đối phương chê những thứ này, nhưng bọn họ lại không ngại, chân muỗi tuy nhỏ, nhưng cũng là thịt.

Tổng bộ của ma linh.

"Chết hết rồi à?" Âm thanh vọng lại từ phía người mặc áo choàng đen ngồi ở bên trên.

"Đại nhân, bọn họ đều đã chết, không ai sống sót". Người báo cáo quỳ một gối trên mặt đất.

"Nam nhà Chung Ly quả nhiên danh bất hư truyền". Giọng nói của người áo đen không nghe ra cảm xúc, không biết là thật tình khen ngợi, là giả ý.

Đầu gối người báo cáo hơi run.

Từ Mậu Quân bên cạnh liếc mắt nhìn người áo đen một cái, cúi đầu, "Đại nhân, còn thử nữa không?"

"Tại sao không, lần này phái người có thực lực mạnh mẽ đi đi, đám cá nhỏ không cần thiết phải đi chịu chết, ta không hi vọng lại tiếp tục chờ, mau chóng xác định hắn có phải là ma vương hay không đi".

Giọng nói của người áo đen đầy phẫn nộ, đôi mắt dưới áo bào lóe lên hàn quang, còn có một chút không kiên nhẫn.

"Vậy Tôn Vương Côn ..."

Người áo đen trầm ngâm một giây. "Vậy phái hắn đi, nói cho hắn, đây là cơ hội duy nhất để hắn lấy công chuộc tội, nếu không thì hắn đi chôn cùng với phu nhân đi".

"Vâng, đại nhân". Từ Mậu Quân cúi đầu, khóe miệng mỉm cười lui ra ngoài.

Sáng sớm, Cao Hàn ở cổng lớn của trường học hội hợp với Lâm Vân.

Chợ đen của đế đô tương đối đặc thù, dưới chân thiên tử, mỗi một bước như đi trên băng mỏng, cho nên phải càng thêm cẩn thận, cần phải có người dẫn dắt mới có thể vào được.

Có Lâm Vân đảm bảo, Cao Hàn rất thuận lợi tiến vào chợ đen ngầm của đế đô.

Chợ đen ngầm, đúng như tên gọi, là một khu chợ lớn nằm ở dưới lòng đất, từ cổng vào không thể nhìn thấy được điểm cuối, nếu nói đây là một thành phố dưới lòng đất cũng không quá lời.

Vừa bước vào, một bầu không khí náo nhiệt như ập vào mặt.

"Lâm Vân? Đã lâu không gặp cậu, lần này sao lại dám xuống đây, không sợ bang Hắc Lang lại tìm cậu gây phiền phức sao?"

Đi chưa bao lâu, đụng phải một người quen.

Chợ đen không có tình hữu nghị, quay đầu nếu có phát sinh chuyện gì, đối phương sẽ là người đẩy mạnh ngươi vào hố lửa.

"Sợ gì chứ, Hắc Lang bây giờ đang vội vàng đánh nhau, nếu như hành tung của tôi bị phát hiện, vậy nhất định là do anh tiết lộ ra ngoài rồi". Lâm Vân nói xong liền kéo Cao Hàn đi mất.

Đối phương chậc một tiếng. "Tôi là người không nghĩa khí như vậy sao, có được thưởng đâu".

Câu sau mới là trọng điểm.

Lâm Vân không nghe được, nhưng mà nghe được cũng sẽ không làm thế nào, chợ đen dưới lòng đất, có ích lợi mới có thể đi thông, chuyện không lợi ích ai rảnh đến mức đau trứng mà đi chọc vào cho phiền phức.

"Hắc Lang đang đánh nhau với ai?" Cao Hàn nghe Lâm Vân nói qua, biết tổ chức này đang tìm Chung Ly Đình Châu, lần đó gặp phải ở vùng thiên tai, còn nhầm y với Chung Ly Đình Châu nên đã ra tay.

"Cũng không tính là đánh nhau với ai, nói đúng ra, là giành địa bàn, anh biết dong binh đoàn Phi Huyết không? Lần trước có rất nhiều thành viên chủ chốt bị ma vương giết chết, thực lực giảm đi rất nhiều, hiện tại Phi Huyết không còn năng lực giữ được địa bàn nữa". Lâm Vân giải thích trong dăm ba câu.

"Lại nói tiếp, cũng có quan hệ gián tiếp với anh đó". Lâm Vân đảo tròng mắt, trộm hỏi: "Có thể nói thật với tôi được không, anh thật sự không quen biết ma vương à?"

"Không quen biết". Cao Hàn có hơi do dự.

Mà ma vương sẽ trùng hợp đến tiêu diệt dong binh đoàn Phi Huyết của người ta, còn quay lại video, lừa con nít ba tuổi còn chưa chắc tin.

Lâm Vân nói thầm ở trong lòng.

Một lát sau, hai người đi đến trước một cửa hàng nằm trong góc khuất, mặt tiền cửa hàng rất nhỏ, chưa được nửa mét, chỉ có thể cho một người đi qua lọt.

"Ở chợ đen không phải ai cũng có thể tin được, một số người ba hoa chích chòe, nhưng ngay cả rắm cũng không có, những người có đồ tốt thì lại rất kín đáo".

Lâm Vân mang y đi vào, đến cuối thì nhìn thấy hai tên vạm vỡ đang canh giữ bên ngoài, hắn móc ra một khối thẻ bài đưa cho đối phương xem, xong đâu đó mới được đi vào.

"Cửa hàng này không nhìn mặt, chỉ xem thẻ bài, chờ đến khi anh trở thành hộ khách của bọn họ, họ sẽ cho anh một tấm thẻ bài".

"Ngoại trừ bùa, bọn họ còn bán nhiều thứ khác, tài liệu luyện khí các loại, tài liệu đặc biệt bọn họ cũng có thể mang ra".

Xuyên qua con đường nhỏ này, phía sau cửa là một thế giới rộng lớn.

Bên trong rất náo nhiệt, dòng người đi qua lại, trước mỗi gian hàng đều có bày nhiều thứ.

"Đây là địa bàn của thế lực khác trong chợ đen, người của Hắc Lang không dám tới".

"Chỉ cần giá cả vừa lòng, mọi thứ đều dễ thương lượng".

"Nhìn xem có thứ gì cần mua không".

Cao Hàn quét mắt nhìn một vòng, đúng thật đồ vật không ít, nhiều món đều là hiếm có trên thị trường, bùa cũng không ít, vừa nhìn qua là thấy có người đang bán bùa thượng cấp, nhưng mà không có bùa đỉnh cấp mà y muốn tìm.

"Trực tiếp mang tôi đi xem bùa đỉnh cấp đi".

"Được, đi theo tôi".

Lâm Vân thấy y không có hứng thú, cũng không có gì ngoài ý muốn, tìm một người giống như quản sự, nói chuyện với đối phương một chút, còn trộm nói cho đối phương biết, người hắn mang đến là người có tiền.

Người nọ nhìn Cao Hàn nửa ngày, tựa như đang đánh giá thân phận của y, một lát sau mới gật đầu đồng ý.

Bùa đỉnh cấp ở chợ đen cũng không thường gặp.

Đối phương mang bọn họ đi vào một phòng nhỏ, bên trong mới là quản sự chân chính, nghe nói có người muốn mua bùa đỉnh cấp, lại có thể là một tên nhà giàu.

"Bùa đỉnh cấp có, các hạ muốn mua bùa loại hình nào?" Quản sự cười tủm tỉm hỏi, trong ánh mắt lập loè ánh sáng, tựa như đang nhìn một con dê béo.

Cao Hàn nói: "Các người có loại bùa gì, tôi liền mua bùa đó".

Quản sự vừa lòng gật đầu, quả nhiên là một tên nhà giàu. "Bùa đỉnh cấp loại hình công kích, phòng ngự, trận pháp chúng tôi đều có, nhưng chúng tôi trữ không nhiều hàng, có vài loại bùa đỉnh cấp có thể chất lượng không được tốt".

Cao Hàn nghiêm túc gật đầu. "Tôi muốn xem".

Quản sự lấy từ trong ngăn tủ ra một cái hộp hình vuông, bên trong có sáu lá bùa, trên bùa ẩn ẩn có ánh sáng lóe lên, khí tức thoát ra từ trong hộp có thể cảm nhận được, đây thật sự là bùa đỉnh cấp.

Lâm Vân nói không sai, chợ đen quả thật có nhiều đường dây.

Cao Hàn hỏi. "Có thể cầm lên xem không?"

Quản sự híp mắt cười nói: "Khó mà làm được, một khi chạm vào, nếu có tổn thất sẽ tính lên đầu cậu, tôi khuyên cậu không cầm thì tốt hơn, cứ như vậy mà xem thôi".

Đây là hành vi cướp bóc, có vài phần ý ép mua ép bán.

Nhưng mà chợ đen chính là như vậy.

Đời trước Cao Hàn cũng từng đi đến chợ đen, loại thái độ này của đối phương, chứng tỏ phẩm chất của bùa này không tốt lắm. Những người tìm đến chợ đen, chứng tỏ đang có nhu cầu, đối phương không lo lắng y sẽ không mua.

Lâm Vân còn lo lắng y có đang bất mãn hay không, đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ khuyên y, không ngờ y vậy mà rất bình tĩnh chấp nhận, khiến hắn phải lau mắt mà nhìn.

Cao Hàn nhìn chằm chằm vào mấy lá bùa một hồi. "Giá cả tính thế nào?"

Quản sự nói: "Bùa loại hình công kích giá cả tương đối cao, gấp 2.5 lần so với thị trường, loại hình phòng ngự và trận pháp thì giống nhau, gấp 2 lần thị trường".

Mắt Cao Hàn không chớp, chỉ vào bốn lá bùa trong đó, "Tôi muốn hai lá bùa loại hình công kích này, còn có lá bùa phòng ngự và lá bùa trận pháp này".

Quản sự sửng sốt một chút, không phải bởi vì y rất dứt khoát, mà bởi vì bốn lá bùa mà y chỉ là những tấm có chất lượng tốt hơn trong đó, hai lá bùa bị y bỏ qua thì chất lượng kém hơn một chút.

Đây cũng không phải là vận khí tốt, chỉ có thể chứng tỏ nhãn lực của đối phương còn cao hơn cả ông ta, thủ đoạn ông ta vừa dùng không có tác dụng với đối phương.

Quản sự có hơi không tin, ngượng ngùng nói, "Hai lá còn lại, các hạ không cần sao?"

Cao Hàn nói thẳng. "Phẩm chất không đủ, gấp hai giá thị trường không có lời".

Được, chuyện này quản sự cũng không thể không thừa nhận, nhãn lực của đối phương tốt như thế ra tay lại hào phóng, khiến ông ta dẹp bớt một vài tâm tư.

"Các hạ thật sảng khoái, còn dư lại hai lá bùa, nếu như đi các hạ mua hết, tôi có thể làm chủ, tính theo giá thị trường, ngài xem được không?"

Cao Hàn hơi do dự nhưng vẫn đồng ý, "Có thể."

Lần này vừa lúc gặp được đối phương trữ hàng trong tay nhiều như vậy, lần sau lại đến chưa chắc gặp được.

Sáu lá bùa đỉnh cấp, đào hết một nửa tiền tiết kiệm của y, quả nhiên tiền không phải là lá mít, nhưng mà bùa cũng có chỗ dùng, y không lo lắng.

Chờ y tính tiền xong, quản sự lại đưa cho y một cái thẻ, đúng là loại giấy thông hành mà Lâm Vân vừa nãy đưa cho gã gác cổng xem, lần sau muốn đến không cần Lâm Vân dẫn đường nữa, tự y có thể vào được.

"Quả nhiên tôi không nhìn lầm, anh đúng là giàu có". Rời khỏi chợ đen, tâm trạng của Lâm Vân cũng rất tốt, xoa xoa tay. "Vậy, lần sau nếu như muốn tìm anh để luyện khí, có thể ưu đãi cho tôi không?"

Cao Hàn biết hắn ta đột nhiên nịnh nọt, nhất định là có nguyên nhân, nhà hắn nói như vậy cũng không có gì bất ngờ, "Có thể."

Lâm Vân hưng phấn vỗ vai y. "Vậy xin cảm ơn".

Hai người trở lại trường học, chia tay nhau ở cửa.

Sáng ngày kế tiếp, Cao Hàn đem theo sáu lá bùa đỉnh cấp đến đại viện quân khu tìm cha Cao mẹ Cao, trên đường nhận được một tin nhắn của giáo sư Phạm, bảo y buổi chiều sắp xếp thời gian đi gặp ông.

Tới đại viện của quân khu, Cao Hàn đem hai lá bùa có phẩm chất kém một chút giao cho cha Cao, lập tức cha Cao bị năng lượng nồng đậm tinh thần trong lá bùa hấp dẫn sự chú ý. "Năng lượng của lá bùa này lợi hại như vậy không phải là bùa thượng cấp đúng chứ?"

Cao Hàn nói: "Không phải, đây là bùa đỉnh cấp, trên thị trường rất hiếm, con mua trong chợ đen, đây là hai lá trong số đó, cha có thời gian thì xem xem, nhưng mà không cần vẽ lại".

"Hiện tại thực lực của cha còn chưa đủ, nếu vẽ lại, toàn bộ linh năng của cha sẽ bị rút cạn". Sợ ông nhất thời ngứa ngáy trong lòng vẽ lại, Cao Hàn cố ý dặn dò.

Cha Cao yêu thích không buông tay vuốt ve hai lá bùa. "Biết rồi, cha của con không có ngốc, thì ra đây là bùa đỉnh cấp".

"Đạo sư tìm con có việc, con phải đi trước, mẹ coi chừng cha một chút."

Cao Hàn không yên tâm lại dặn dò một câu.

Mẹ Cao bảo y cứ yên tâm, Cao Hàn liền đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro