Chương 188: Đưa tặng miễn phí.

Dịch Băng Di.

"Anh và Lôi Kim Xuyên có thù cũ à?" Những người khác đều có thể nhìn ra được, đương nhiên Cao Hàn cũng có thể nhìn ra.

"Không có". Chung Ly Đình Châu trả lời rất nhanh, không phải bởi vì trả lời cho có lệ, mà hắn với Lôi Kim Xuyên đúng thật chưa từng gặp mặt lần nào, địch ý của Lôi Kim Xuyên đối với hắn, tất cả đều là do tự mình tưởng tượng ra.

Cao Hàn thay đổi cách hỏi khác. "Vậy hai người quen biết nhau bằng cách nào?"

"Ông nội của hắn ta là tướng quân của quân bộ, anh thứ hai của tôi cũng là tướng quân, bọn họ luôn có ý kiến bất đồng".

Cao Hàn cũng hiểu sơ sơ chuyện là như thế nào rồi. "Lôi Kim Xuyên này nhằm vào anh thì ra là ghen ghét với thiên phú của anh".

"Nếu như không có anh, với tuổi tác của hắn, hiện tại lên tới trung tá đã là rất nhanh rồi, nói tuổi trẻ của hắn đầy hứa hẹn cũng không quá, nhưng hai người các anh đều có một người thân là tướng quân, người khác đều không tránh khỏi đem so sánh hai người với nhau, tôi nói có đúng không?"

Chung Ly Đình Châu kinh ngạc nhìn y một cái. "Đúng là có chuyện như vậy".

"Anh có thiên phú cao, thực lực lại mạnh, tuổi lại nhỏ hơn so với hắn, nếu như anh vào nhậm chức ở quân bộ, bằng vào nhiệm vụ mấy năm nay anh đã làm, cũng đủ tích góp quân công thăng thẳng lên đại tá, hoặc là thiếu tướng".

"Không có anh, có lẽ hắn sẽ là quân nhân xuất sắc trẻ tuổi nhất của quân bộ, anh vừa xuất hiện, lúc người khác nhắc đến sẽ nói rằng tuy Lôi Kim Xuyên là quân nhân thăng chức nhanh nhất của quân bộ nhưng nếu so sánh với Chung Ly Đình Châu, hắn ta chỉ là một người bình thường có hơi xuất sắc hơn một chút mà thôi". Cao Hàn nói một cách đĩnh đạc.

Chung Ly Đình Châu nhìn y miêu tả sinh động nhưng thật, khóe miệng không tự chủ được mà nhếch lên.

"Tôi chỉ mới có một câu mà cậu đã đoán được hả?"

Cao Hàn lắc đầu. "Đương nhiên là không, còn có ánh mắt lần đầu tiên mà Lôi Kim Xuyên nhìn anh là ánh mắt ghen ghét".

Chung Ly Đình Châu ừ một tiếng, "Cậu đoán đúng hết".

Sau khi tập hợp với mọi người, hai người liền đúng lúc kết thúc cuộc nói chuyện.

Những người khác không biết chuyện xảy ra ở bên ngoài, hiện tại tràn đầy trong lòng chỉ có sự chấn động, so với những người đã chết đi, những người còn tồn tại vô cùng thống khổ, nhìn thấy bọn họ đau khổ nằm ở trên giường kêu rên tuyệt vọng còn có khẩn cầu người chăm sóc hãy cho mình được chết thống khoái, những nữ sinh nhạy cảm khóc lên thành tiếng.

Triệu đạo sư thấy tình huống đã hòm hòm, để cho một vài người đi ra ngoài trước, tin rằng sau khi chứng kiến hết một màn này, bọn họ không dám xem chiến trường như trò đùa nữa.

"Tướng quân, cầu xin ngài, cho tôi được chết thống khoái đi, tôi không muốn sống thêm nữa". Một binh lính bắt lấy cánh tay Thẩm tướng quân đang an ủi hắn, đau thương tuyệt vọng hô lên.

Lúc ấy binh lính này bị một sinh vật biến dị xuyên thủng bụng thành một lỗ lớn, chờ đến lúc những người xung quanh chạy đến cứu hắn, một tay một chân của hắn đã bị sinh vật biến dị kéo rớt.

Hiện tại hắn nằm ở trên giường chính là thiếu tay thiếu chân, cho dù tính mạng đã được cứu trở về, về sau cũng không thể sống nổi nữa, đối với hắn mà nói, hắn đã không còn động lực để sống sót.

"Hồ đồ, chiến hữu của cậu hy sinh tính mạng của mình cứu cậu từ trong miệng của sinh vật biến dị, chính là vì cái gì, nếu như cậu chết không phải sẽ làm bọn họ rất thất vọng sao?" Thẩm tướng quân giận dữ mắng một tiếng.

"Tôi cũng không muốn như vậy". Binh lính tức khắc khóc rống, nếu có thể, hắn tình nguyện không cần các chiến hữu đến cứu mình.

Cao Hàn chứng kiến tình cảnh như vậy, phát hiện ngoại trừ Chung Ly Đình Châu, những người khác của Bồng Lai đều đã đi ra ngoài.

Thẩm tướng quân trấn an nửa ngày, cuối cùng bọn họ mới tạm thời buông xuôi ý niệm này, ông mang theo tâm trạng trầm trọng đi thăm những người khác.

Có luyện linh giả đang giúp trị liệu cho bọn họ, bên cạnh còn có những nữ quân nhân nói chuyện nhỏ nhẹ an ủi.

"Thẩm tướng quân có chuyện gì cứ nói thẳng đi". Người vừa đi đến trước mặt, Cao Hàn đã mở miệng trước.

Thẩm tướng quân dùng vẻ mặt phức tạp nhìn y. "Tôi biết bạn học Cao đến vùng thiên tai chủ là để rèn luyện, vốn dĩ không nên làm phiền đến cậu, nhưng cậu cũng thấy rồi đó, với tình hình này mộc luyện linh giả của chúng tôi làm không xuể, cho nên tôi muốn xin cậu giúp một chuyện..."

Cao Hàn biết, nếu như y gật đầu đồng ý, những mục đích khác của y sẽ không đạt tới được, bởi vì đây là một công trình cực kỳ tốn thời gian, cho nên y nghĩ ra một biện pháp trung gian.

"Tôi biết ý của ngài, nhưng tôi có một đề nghị khác".

Thẩm tướng quân nhíu mi, nhìn ra ý Cao Hàn không muốn nhưng nếu như y không đồng ý, ông cũng không thể miễn cưỡng được, trước tiên cứ nghe đề nghị của y đã. "Cậu nói đi".

"Tôi có thể đem inh thuật trị liệu cao cấp tôi học được dạy cho người của ngài, để cho bọn họ trị liệu cho người bị thương, như vậy về sau, nếu như có người bị thương, họ có thể đến để chữa trị kịp thời". Cao Hàn bình tĩnh nói, tựa như không biết mình sắp lấy ra cho một phần tài phú kếch xù.

Thẩm tướng quân suy nghĩ rất nhiều, chỉ duy nhất không nghĩ tới Cao Hàn  lại vô tư dâng hiến ra linh thuật trị liệu cao cấp mà mọi người đang thèm nhỏ dãi, cho nên thiếu chút nữa ông đã phản ứng không kịp.

"Cậu nói thật sự?"

Cao Hàn gật đầu. "Đương nhiên, tôi cũng không đòi Thẩm tướng quân bất kỳ thù lao gì, chỉ có một yêu cầu nhỏ".

Thẩm tướng quân vội nói. "Cậu nói đi, cho dù là thứ gì tôi cũng đồng ý". Người luôn luôn trầm ổn như ông cũng nhịn không được lần này, cứ sợ Cao Hàn đột nhiên thay đổi ý định.

"Tôi hi vọng ngài có thể tìm người ngài tin tưởng nhất, tôi không hi vọng có người học trộm". Cao Hàn có ý ám chỉ.

Thẩm tướng quân liền biết y ám chỉ người nhà họ Viên và người nhà họ Đường, lập tức vỗ ngực đảm bảo. "Cậu yên tâm đi, chuyện này vô cùng quan trọng, tôi sẽ nghiêm túc sàng lọc, nhưng mà thật sự cậu muốn dâng hiến ra vô điều kiện sao?"

Cao Hàn không sao cả gật đầu. "Tuy tôi không làm được như bọn họ, vì bảo hộ quốc gia mà không chút do dự dâng hiến ra tính mạng của bản thân, nhưng nếu linh thuật trị liệu cao cấp của tôi có thể cứu được bọn họ một mạng, cho ngài cũng không sao cả".

So sánh với nửa câu sau, nửa câu đầu của y đúng là không sao cả.

"Cao Hàn, tôi đại biểu cho binh lính toàn quân khu kính chào cậu". Thẩm tướng quân nhìn y một cái thật sâu, kính y một cái chào theo nghi thức quân đội, binh lính quân nhân phía sau cũng sôi nổi cúi chào theo, thân thế vô cùng to lớn, mà quan trọng nhất chính là tâm ý.

"Anh không cần phải nói lời cảm ơn thay chúng tôi đâu, nhà Chung Ly chúng tôi tự mình tới". Chung Ly Hách bước nhanh đi vào.

Chung Ly Vân Phong phải trấn thủ quân khu ở đế đô, cho nên nhà Chung Ly phái Chung Ly Hách sang đây, sáng hôm nay hắn vừa mới đến, nghe nói tin tức bên này, vội vàng chạy tới.

"Đúng vậy, tự chúng tôi tới". Một âm thanh non trẻ phấn chấn tinh thần cũng vang lên từ phía sau Chung Ly Hách.

Lúc thiếu niên nhô đầu ra, Cao Hàn mới nhớ ra cậu ta là ai. Tống Minh Minh.

Chú ý tới tầm mắt của y, Tống Minh Minh còn nháy nháy mắt với y.

Cao Hàn bật cười. "Hai vị đều tự tìm một vị thủy luyện linh giả tin tưởng được đi, khi nào tìm được, tôi sẽ dạy cho bọn họ".

"Một người đủ không, có cần tìm thêm vài người không, nhỡ đâu một người không học được thì sao?" Chung Ly Hách tự hiểu y là bạn trai của em trai nhỏ, cảm thấy quan hệ của hai nhà đã thân mật như vậy, liền không bởi vì mình lớn tuổi mà dùng ngữ khí nói chuyện giống như trưởng bối.

"Anh yên tâm, tôi đảm bảo sẽ dạy người đó đến khi học được, một người không đủ, thì anh bảo hắn đi dạy lại cho những người khác". Cao Hàn nói.

Chung Ly Hách và Thẩm tướng quân đều yên tâm, không ngờ y lại tâm lý như vậy, vốn còn muốn hỏi có thể dạy thêm cho những người khác hay không.

Sau đó, Cao Hàn liền giúp đỡ mộc luyện linh giả trong phòng trị liệu cho một vài binh lính.

Nếu không phải linh thuật của y là thủy linh thuật, mấy mộc luyện linh giả này cũng muốn học của y mấy chiêu.

Vốn còn cảm thấy bọn Thẩm tướng quân có phải hay không quá xem trọng thanh niên này, chờ đến lúc y chữa khỏi cho vài người xong, họ liền lập tức hiểu rõ tại sao lại khách khí với y như vậy, sau này không còn ai dám chậm trễ Cao Hàn.

Từ khi giúp Chương Hạo nối lại cánh tay, Cao Hàn không còn là một người hoàn toàn không biết gì về linh thuật trị liệu như lúc đầu nữa.

Sau đó y vừa tu luyện lại vừa học thêm vài loại linh thuật trị liệu, chỉ cần không phải nghi nan tạp chứng gì, đều không phải là vấn đề quá lớn.

Binh lính thấy được hi vọng, một lần nữa tỏa sáng ý chí cầu sinh, không còn mang bộ dáng tử khí trầm trầm kia nữa.

Những học sinh khác của Bồng Lai đã bắt đầu ra khỏi thành đi dò đường, được sự dẫn dắt của các đạo sư, bắt đầu đi vào vùng thiên tai chủ để rèn luyện, chỉ có Cao Hàn, hai ngày nay vẫn chiến đấu hăng hái trong phòng của các thương binh.

Ngày thứ ba, Chung Ly Hách và Thẩm tướng quân cũng đem người đã lựa chọn tới vùng thiên tai chủ.

Chuyện này bị bọn họ giấu giếm thật kỹ, người bên ngoài vẫn còn chưa biết.

Bọn họ dự định sau khi Cao Hàn dạy xong, xem lại tình hình có nên công bố ra ngoài hay không, bất quá không chừng cũng sẽ không giấu diếm được bao lâu, về sau bí mật sẽ khó giữ nếu có nhiều người biết, có muốn giấu cũng sẽ không giấu được.

Trong khoảng thời gian này, vừa lúc có một vài thương binh đi ra ngoài rèn luyện trở về, Cao Hàn liền lấy bọn họ làm mẫu, đem mấy linh thuật trị liệu tương đối thích hợp dạy cho hai vị thủy luyện linh giả nọ.

Biết bọn họ có thể học được linh thuật trị liệu hệ thủy cao cấp, hai người đều vô cùng nghiêm túc và khiêm tốn, có cái gì không hiểu thì liền hỏi, chẳng ngại tuổi tác của bọn họ lớn hơn Cao Hàn.

Cũng may, tiêu chuẩn chọn lựa của Chung Ly Hách và Thẩm tướng quân ngoại trừ trung thành, thiên phú cũng phải đủ cao.

Nếu như thiên phú không tốt lắm, dạy hai ngày vẫn dạy không được, Cao Hàn sẽ không kiên nhẫn tiếp tục nữa.

Hai ngày sau, thấy bọn họ rốt cuộc cũng nắm giữ được, chỉ còn lại có kinh nghiệm thực tiễn, Cao Hàn liền không tiếp tục nữa, phần còn lại để bọn họ tự mình lĩnh ngộ.

Tuy Cao Hàn nói mình dạy miễn phí, nhưng Chung Ly Hách và Thẩm tướng quân cũng vẫn muốn cảm ơn, hai người đã chuẩn bị một ít đồ tạ lễ, Chung Ly Hách kéo Cao Hàn đến một góc.

"Anh nghe Đình Châu nói, em muốn đi tìm Minh Hải Phong đúng không?" Hắn dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được mà nói.

Cao Hàn biết hắn đã tìm Chung Ly Đình Châu để hỏi thăm, không có gì bất ngờ. " Đúng là đang có suy nghĩ này".

"Ai nha, nghe nói Minh Hải Phong đã đi sâu vào vùng thiên tai chủ, nếu ông ta muốn đột phá thì nhất định phải đi tìm Hắc giao".

Chung Ly Hách biết hiện tại Cao Hàn không thiếu thứ gì, bùa chú y có, linh khí y có thể tự mình luyện, còn tài liệu, Đình Châu có nói trước khi y ra khỏi cửa thì đã thu được một số lớn tài liệu làm linh khí từ công ty Hồng Bảo Thạch. Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể xuống tay ở chỗ Minh Hải Phong.

Đương nhiên người biết chuyện Cao Hàn muốn đi tìm Minh Hải Phong cũng không nhiều, Thẩm tướng quân có hỏi thăm, nhưng vẫn chưa nghe được.

"Vì sao phải đi tìm hắc giao?" Cao Hàn khó hiểu hỏi.

"Bởi vì cần dùng tinh hạch của hắc giao để đột phá". Chung Ly Đình Châu đi tới.

Chung Ly Hách sợ em trai đoạt mất công lao của hắn, liền nói. "Đúng, đúng, đúng, nhưng mà phương pháp này có chút bàn môn tả đạo, bởi vì nó là cưỡng chế đột phá, tinh hạch của hắc giao tràn ngập năng lượng bạo ngược, cho nên sẽ có nguy hiểm rất lớn".

" Nhưng nếu không mạnh mẽ đột phá, lấy tuổi tác hiện tại của Minh Hải Phong, không đột phá thì sau này sẽ không đột phá được".

" Vậy có thể đi đến đâu để tìm Hắc giao?" Vùng thiên tai chủ lớn như vậy, thật ra cao hàng cũng chưa nghĩ ra được một biện pháp tốt.

Chung Ly Hách móc từ trong túi ra một tấm da dê, "Đây là bản đồ vùng thiên tai chủ, những chỗ được khoanh tròn màu đỏ trên đó chính là chỗ có khả năng Hắc giao sẽ xuất hiện".

Nếu như hắn đi tìm Cao Hàn, đương nhiên đã chuẩn bị đầy đủ hết.

Cao Hàn mở bản đồ ra, phát hiện trên đó vẽ toàn bộ bản đồ, chi tiết hơn rất nhiều bản đồ bán ở bên ngoài.

"Anh Hách, bản đồ này hẳn là không bán ở bên ngoài đúng không?"

" Đương nhiên rồi, bản đồ này là do quân đội phái người đi sâu vào trong, lần mò từng chút một, cuối cùng mới vẽ ra được, hi sinh không ít người, chỉ lưu truyền trong nội bộ thôi". Chung Ly Hách thấy y biết nhìn hàng như vậy lập tức cười lên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro