Chương 197: Phô mai di động
Dịch: Băng Di
" Kỉ kỉ kỉ!" Bên ngoài đầm nước đen, Phú Quý hai tay chống nạnh, quay về phía sinh vật biển sâu biến dị vừa bị đánh thức, hưng phấn kêu lên.
Nếu như đầu của nó không có ba cục u mà nói, nó sẽ càng thêm có khí thế.
Con sinh vật biến dị này mới vừa mở mắt tỉnh lại, liền nhìn thấy một con sinh vật lục địa biến dị đang kiêu căng ngạo mạn chỉ vào mình, đến bây giờ nó vẫn còn trong trạng thái phát ngốc.
Phú Quý vừa mới bị ký chủ tiền nhiệm ức hiếp lợi hại, không dám rên một tiếng, cuối cùng vất vả lắm mới có được một cơ hội làm ra vẻ ta đây, nó giành giật từng giây từng phút.
Thấy con sinh vật biển sâu trước mặt không rên tiếng nào, còn tưởng nó không đặt mình vào trong mắt.
Phú Quý lập tức tức giận, nhảy lên đỉnh đầu của nó, dùng sức giẫm lên đầu nó.
Giẫm một cú này làm cho con sinh vật biển sâu nháy mắt tỉnh lại.
Nó nhớ tới chuyện xảy ra trước khi mình hôn mê, lúc ấy nó nhìn thấy có hai nhân loại, kết quả còn chưa kịp phản ứng đã bị hai nhân loại đó đánh cho hôn mê.
Nó theo bản năng muốn đứng lên, vừa quay đầu liền nhìn thấy hai nhân loại đánh nó đang dùng vẻ mặt nhàn nhạt nhìn nó.
Con sinh vật biến dị này đến từ biển sâu, đã mở linh trí, đương nhiên nhìn ra được thực lực của hai nhân loại này có lẽ đều trên nó, cơ thể nó lập tức cứng đờ, chỉ có đầu là không ngừng kêu vang, bởi vì Phú Quý còn đang dẫm trên đầu nó.
Nhìn thấy một màn này, Cao Hàn xem đến mức đột nhiên có hơi tức cười. "Phốc!'
Y còn chưa kịp cười, Chung Ly Đình Châu đã cười trước rồi, giây tiếp theo liền thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc gõ lên đầu Phú Quý một cái. "Làm gì đấy, có còn làm chuyện chính nữa hay không?"
Cái gõ này tương đối nhẹ, trên cái đầu nhỏ của Phú Quý không nổi lên cục u thứ tư, nhưng cũng làm cho đầu nó ong ong một chút, tại sao lại gõ nó nữa? Nó tủi thân nhìn về phía Cao Hàn.
Cao Hàn ho nhẹ một tiếng. "Được rồi, nghe lời cha mi đi, làm chính sự".
Phú Quý cảm thấy mình cha không đau mẹ không yêu, lại tức giận dẫm sinh vật dưới chân thêm một cái nữa.
"Kỉ kỉ kỉ kỉ, kỉ kỉ kỉ!"
Đều là do ngươi hết, làm hại lão tử bị ký chủ tiền nhiệm đánh, nếu như hôm nay ngươi không nói mọi chuyện rõ ràng, lão tử liền ăn ngươi trước.
Con sinh vật biển sâu bị uy hiếp ăn luôn không tự chủ được lìa mắt nhìn khắp thân thể nhỏ bé của nó, ý tứ trong mắt rất rõ ràng.
Phú Quý tức giận cực độ, mở ra hàm răng trắng tinh, cắn một ngụm vào ót nó.
Ngụm này trực tiếp làm rách da của con sinh vật biến dị, thiếu chút nữa đã cắn rớt một khối thịt trên đầu nó.
Đối phương lập tức run lên, đó chính là quái vật biển sâu cấp 10, Con chuột nhỏ này thiếu chút nữa một ngụm cắn rớt đầu nó, nó tức khắc không dám xem thường nữa.
Dưới sự uy hiếp của hàm răng nhọn của Phú Quý, con sinh vật biển sâu này lập tức đem tin tức mà bọn họ muốn biết giao nộp ra.
Không giao nộp không được mà, hàm răng của Phú Quý còn cắn trên đầu của nó chưa nhả kia kìa.
Cái cảm giác bị người ta một ngụm ăn mất đầu, sinh vật mở linh trí tỏ vẻ nó không muốn thể nghiệm chút nào đâu.
Phú Quý hỏi rất nhiều, hỏi xong thì gật đầu với Cao Hàn, Chung Ly Đình Châu giơ bàn tay ra, chuẩn bị đem nó đánh chết, Cao Hàn đột nhiên ngăn lại.
"Trước đừng giết chết nó, đến đáy đàm, có lẽ còn cần nó chỉ đường".
Ngừa trường hợp lối vào quá xa, bọn họ không tìm thấy ai có thể chỉ đường.
"Có lý, vậy tha cho cái mạng cá của mi đó".
Sinh vật biến dị vừa tránh được một kiếp đối với Cao Hàn vừa cứu nó một mạng, đột nhiên sinh ra sự cảm kích quỷ dị, sau đó mới nghĩ ra bọn họ là kẻ địch.
Bên kia Hắc Đàm Lĩnh, sinh vật biến dị bò lên trên bờ cuồn cuộn không dứt.
Hai người cùng thú nhanh chóng trở lại hồ nước nhỏ lúc trước, nơi đó độc khí vẫn tràn ngập như cũ, chỉ không nhìn thấy được con sinh vật biến dị đang thả ra độc khí kia, không biết là sinh vật trên đất liền hay là đại dương.
Như đồng thời với lúc bọn họ lẻn vào trong nước, chiến cuộc bên phía Hắc Đàm Lĩnh đã xảy ra thay đổi, hắc giao bắt đầu độ kiếp hóa rồng.
Cho dù là nhân loại, hay là sinh vật biến dị bên kia, tất cả đều hết sức chăm chú nhìn lên.
Một vài nhân loại được lệnh rời khỏi vòng chiến, trên không trung lôi điện đan xen, uy năng sinh ra khi hóa rồng vô cùng cường đại, nhân loại hoặc sinh vật biến dị chạy trốn trễ, bị cổ năng lượng này làm cho tiêu vong vô số.
Ở bên kia, Cao Hàn và Chung Ly Đình Châu đi theo thông đạo dưới đáy hồ, một đường vội vàng, vì để tránh không đuổi kịp, tốc độ đều nâng lên tới cực hạn.
Khi bọn họ tới, đáy đàm cũng chấn động kịch liệt, tựa như có địa chấn.
"Bên trên đánh nhau rồi?" Cao Hàn ngẩng đầu, đáng tiếc không thể nhìn thấy tình huống bên ngoài. Đầm nước đen này rất sâu, chỗ sâu nhất thậm chí có thể vượt qua hai ba cây số.
Nhưng mà cũng đúng, thân thể của Hắc giao đồ sộ như vậy, nếu Hắc Đàm Lĩnh không đủ sâu, làm sao có thể chứa nổi thân hình khổng lồ của nó.
" Hẳn là hắc giao đang bước vào thời khắc quan trọng nhất của việc hoá rồng, chúng ta cũng phải nhanh lên, nếu phía trên phân ra thắng bại, mặc kệ bên thua là bên nào, dưới đáy đầm không phải là nơi có thể ở lâu ". Chung Ly Đình Châu không có hứng thú đối với cuộc chiến ở phía trên, hắn chỉ quan tâm đến kết quả.
Cao Hàn nhìn bốn phía, hình như hắc giao rất tự tin đối với địa bàn của mình, nó không phái người trông coi thông đạo ở dưới đáy hồ.
Thông đạo ở dưới đáy hồ có rất nhiều ngã rẽ, bọn họ cũng không biết được hiện tại là đang ở đâu.
Lúc này sinh vật biến dị được bọn họ để lại cái mạng nhỏ phát huy tác dụng.
Nếu không mang bọn họ đi địa bàn của Hắc giao vương, khẳng định là sẽ chết, còn nếu mang người tới đó nói không chừng có thể hợp mưu với đồng bọn để giết chết những nhân loại này.
Có ý nghĩ này trong đầu, sinh vật biến dị không phản kháng nữa, còn rất nghe lời.
Hắc giao là sinh vật biến dị mạnh nhất vùng thiên tai chủ, thủ hạ có ngàn ngàn vạn vạn, phần nhiều lại là sinh vật biến dị lục địa, còn ở lại ngược lại không nhiều lắm.
Hắc giao cũng có một tòa lâu đài trong nước, tòa lâu đài này so với thành lũy của cá chình vương còn lớn hơn một chút, nó nằm lẳng lặng chìm sâu dưới đáy đầm, xung quanh đó đều là thủ vệ.
"Phú Quý, hỏi nó xem thực lực của thủ vệ như thế nào?" Cao Hàn nói với Phú Quý.
Phú Quý lập tức ríu rít uy hiếp, dùng hàm răng của mình đe dọa đối phương.
Con sinh vật biến dị này chỉ cảm thấy đầu đau nhói, nhưng trong tình huống này nó vẫn đảo tròng mắt nói dối.
Nó nói với Phú Quý sinh vật biến dị thủ vệ lâu đài có thực lực cao nhất chỉ có cấp 11, còn có hơn mười con cấp 10.
Nghe có vẻ thực lực không mạnh lắm, Chung Ly Đình Châu nói có thể một mình giải quyết được, nhưng Cao Hàn nhìn thấy tròng mắt của nó chuyển loạn, liền biết nó đang nói dối.
Nhốt nó lại, đi bắt một con cá biến dị khác có thực lực yếu hơn một chút.
Con cá biến dạng này tương đối sợ chết, sau một hồi bị uy hiếp liền khai hết.
Tình huống mà nó nói đương nhiên là không giống với những gì con sinh vật kia nói.
Thật ra cao nhất không phải cấp 11, mà là cấp 13, lập tức vượt qua hai cảnh giới, bọn họ cứ như vậy xông vào, dưới tình huống không có chuẩn bị, tất sẽ khiến cho Hắc giao ở bên trên chú ý.
Con sinh vật biến dị này đúng là thông minh, biết cố ý đưa tình báo giả cho bọn họ. Chung Ly Đình Châu không chút do dự giết nó đi.
Máu tươi dẫn bọn cá nhỏ tôm nhỏ xung quanh tới, bất quá do có nhiều sinh vật biến dị chết, phía trên mặt Hắc Đàm Lĩnh đã sớm biến thành đầm nước nhiễm máu, cho dù có sinh vật biến dị phát hiện hơi thở ở nơi này không đúng, cũng sẽ không nghĩ có người đang chuẩn bị đào hang ổ của chủ nhân chúng nó.
Con quái vật biển sâu cấp 13 kia đang trấn thủ bên trong lâu đài, còn lại bên ngoài đều là sinh vật biến dị cấp 10 và cấp 11.
Không phải tâm đề phòng của bọn họ mạnh thì thấy tình cảnh như vậy có lẽ đã tin vào lời nó nói.
Hai tên lái xe kỳ cựu nếu như bị một con sinh vật biến dị lừa, đồn ra ngoài mặt mũi đều mất sạch.
Còn may là sự việc vẫn chưa xảy ra, nhưng làm thế nào để dụ con quái vật biển sâu cấp 13 kia ra ngoài thì cũng là một vấn đề khó.
"Để anh đi dụ". Chung Ly Đình Châu mở miệng.
"Không được, đó là quái vật Biển sâu cấp 13, thực lực của anh...." Cao Hàn không muốn để hắn đi mạo hiểm.
Chung Ly Đình Châu lại cười ngạo nghễ. "Chẳng lẽ anh chưa nói với em sao, nhân cách chủ của anh còn mạnh hơn cả nhân cách phụ, vượt cấp giết người là không thành vấn đề".
Cao Hàn chỉ lên đỉnh đầu. "Vấn đề là không được để Hắc giao ở phía trên phát hiện".
Nụ cười của Chung Ly Đình Châu cứng đờ rồi, bất mãn nói. "Không phải em lo lắng cho sự an toàn của anh sao?"
Cao Hàn mặt không cảm xúc. "Anh suy nghĩ nhiều rồi, Chung Ly Đình Châu là ai nha, chuyện không nắm chắc sẽ không làm, trước nay chỉ có anh tính kế người khác, làm gì có người nào tính kế được anh".
Chung Ly Đình Châu không biết là nên tiếp tục kiêu ngạo hay là nên đổi sang thương tâm, bạn trai vậy mà mặc kệ sự sống chết của hắn.
"Làm việc đi, tôi chờ tin tốt của anh". Cao Hàn nói. "Tôi đi bố trí trận khí, chỗ này lớn như vậy, tôi chỉ có thể cố gắng hết sức không cho dao động năng lượng truyền ra ngoài để Hắc giao phát hiện.
"Chỉ sợ bây giờ Hắc giao không còn hơi sức đâu để phân tâm". Chung Ly Đình Châu nâng mắt nhìn lên đỉnh đầu, khịt mũi, giống như một đứa con nít đang giận dỗi.
"Cẩn thận dùng thuyền được vạn năm". Cao Hàn nói xong, liền chia binh làm hai đường. Còn may, lần này đến vùng thiên tai chủ, y đã chuẩn bị trước rất nhiều.
Không thể phong tỏa cả tòa lâu đài, nhưng có thể chặn cổng trước của nó, làm cho bọn chúng tưởng lầm toàn bộ lâu đài đang bị phong tỏa, chờ đến lúc chúng nó phát hiện được, có lẽ mọi chuyện đã kết thúc.
Phú Quý là sinh vật biến dị, sinh vật biến dị ở đáy đầm không công kích nó, nó liền đứng vai trò thành người phát ngôn.
Tiếng động đinh tai nhức óc trên đỉnh đầu vẫn chưa dừng lại, trận chiến vô cùng kịch liệt, ngay cả dưới đáy nước cũng bị ảnh hưởng, thế cho nên dù phía dưới có phát sinh động tĩnh gì, sinh vật trong coi vẫn không phát hiện.
Chờ đến lúc Phú Quý đem tin tức Cao Hàn đã chuẩn bị tốt nói cho Chung Ly Đình Châu, hắn liền thả ra hơi thở cường giả trên người, một đường giết thẳng vào trong thành đoạt bảo. Không bao lâu sau, Chung Ly Đình Châu cùng con quái vật biển sâu cấp 13 lao ra khỏi lâu đài.
Hai cổ hơi thở đều vô cùng mạnh mẽ, dọc đường đánh chết không ít thủ hạ.
Quái vật biển sâu phát hiện ra chuyện này, lập tức thu lại khí thế trên người, nhưng Chung Ly Đình Châu không để bụng, hắn thậm chí còn giải phóng sức mạnh của mình giết sạch những kẻ có thực lực yếu hơn ở gần đó, hơi mạnh một chút cũng bị hắn cố ý chấn đến mức thất khiếu đổ máu.
Cùng một lúc chết mất hàng trăm thủ hạ, thủ hạ trấn thủ lâu đài đang giảm nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Quái vật biển sâu nổi giận, toàn bộ giá trị cừu hận bị Chung Ly Đình Châu kéo đến triệt để, không chú ý đến Cao Hàn nhân dịp hỗn loạn lẻn vào trong thành.
Trận khí bên ngoài đã khởi động, vây nhốt những sinh vật biến dị khác bên trong.
Bước chân Cao Hàn không dừng, y không biết bản đồ của lâu đài, cũng không biết bảo khố của Hắc giao ở đâu, chỉ có thể bảo Phú Quý chỉ đường, nơi nào có năng lượng cao hơn một chút thì đến nơi đó.
Y hơi lo lắng Chung Ly Đình Châu bên kia trụ không được lâu, tuy ngoài miệng nói là tin tưởng hắn, trên thực tế vẫn lo lắng.
Mỗi khi đến một cái ngã rẽ, Cao Hàn liền bảo Phú Quý chỉ đường, gặp phải binh tôm tướng cua thủ thành có thực lực không mạnh thì một kích giết chết.
" Kỉ kỉ kỉ!" Phú Quý bỗng nhiên như phát điên túm tóc Cao Hàn, Cao Hàn mặc kệ trên tóc đau nhức, dưới chân kịp thời dừng lại, âm thanh phát ra kinh động đến sinh vật biến dị thủ vệ, thực lực đều là cấp 9, tương đương với tam đẳng thượng cấp.
Cao Hàn mất chút công sức mới giải quyết được hai con sinh vật biến dị, dao động năng lượng không thể tránh khỏi truyền ra ngoài. Hai con sinh vật biến dị có thực lực tương đương với y, nếu chỉ có một con, y tự tin sẽ xử lý trong thời gian ngắn nhất.
Bây giờ không có cách nào, Cao Hàn lấy linh khí ra, không do dự tấn công vào cửa đá ở trước mặt, tuy cửa đá cũng có tính phòng ngự nhưng không chịu được hai đòn tấn công của y đã nổ tung.
"Trong lâu đài có người !" Quái vật biển sâu đang đánh với Chung Ly Đình Châu lập tức cảm ứng được dao động trong lâu đài, sắc mặt biến đổi.
Chung Ly Đình Châu cũng cảm nhận được, lúc quái vật biển sâu có ý định chạy vào lâu đài, nhanh chóng che ở trước mặt nó, cười mị mị nói. "Muốn đi vào à, phải qua cửa này của ta đã chứ, ta đâu thể để cho mi đi vào đó quấy rầy vợ yêu của ta được".
Quái vật biển sâu gầm nhẹ phẫn nộ, nó đã hiểu mình trúng kế người này rồi, lại nhìn xuống trận khí đang giam cầm thủ hạ, chỉ có thể thúc giục chúng nó nhanh chóng công phá.
Chung Ly Đình Châu nhìn về hướng trước mắt, động tác và vẻ mặt của đám sinh vật biến dị càng ngày càng điên cuồng, đầu ngón tay đột nhiên tuôn ra một luồng khí đen, khí đen chui vào trong nước, xuyên thấu qua trận pháp mà Cao Hàn bố trí.
Quái vật biển sâu vô cùng nôn nóng, nó chỉ nghĩ sớm giải quyết tên nhân loại đáng ghét trước mắt, sâu trong cổ họng truyền ra một tiếng gầm đầy giận dữ.
Chúng nó ở dưới đáy nước tốc độ là nhanh nhất, giống như nhân loại ở trên đất bằng, hung hăng tông mạnh vào Chung Ly Đình Châu.
Một lát sau, phía dưới vang lên tiếng thủ hạ kêu thảm thiết, quái vật biển sâu khiếp sợ phát hiện, có chuyện gì đó khó hiểu đã xảy ra với đám thủ hạ của mình.
Nó không biết là Chung Ly Đình Châu đã giở trò quỷ, còn tưởng rằng trận pháp do đồng bọn của hắn bố trí gây ra.
Sự tức giận ngày hôm nay cao hơn bao giờ hết, cao tới đáng sợ, nhưng lại không thể làm gì được.
Quái vật biển sâu lại phát hiện, nhân loại trước mắt này có thực lực yếu hơn so với nó một chút, nhưng chiến lực lại rất mạnh, cho dù làm như thế nào cũng không thể đột phá được tầng phòng ngự của hắn, hắn giống như một mặt tường đồng vách sắt, khiến cho trong lòng của nó ngày càng nôn nóng hơn, đôi mắt màu vàng to tổ bố thỉnh thoảng lại liếc về hướng lâu đài.
Cao Hàn sau khi cho nổ cửa đá liền chui vào trong, có Phú Quý dẫn đường, y đã đặt cược đúng.
Y không biết đây có phải là bảo khố chính của Hắc giao không, nhưng chắc chắn là một bảo khố.
Phú Quý vừa bước vào đã bắt đầu ăn. Cao Hàn cũng không ngăn cản, nó càng ăn đến lợi hại, nhét mọi thứ vào trong miệng, vừa ăn vừa rớt ra ngoài, người không biết còn tưởng là bình thường y bỏ đói nó.
Cao Hàn mặc kệ nó, đi thẳng vào bên trong, nhìn bảo bối trên mặt đất.
Trong bảo khố thật sự rất loạn, bên ngoài đều là những thứ vô dụng đối với y, nhưng càng đi sâu vào bên trong, ánh sáng càng sáng hơn.
Đi đến cuối thì mới phát hiện ánh sáng lộ ra từ khe cửa.
Cao Hàn đẩy cánh cửa nhỏ ở cuối ra, ánh sáng sáng ngời tràn ra liên tiếp, không chờ y nhìn thấy rõ bên trong có thứ gì, Phú Quý đã từ dưới mí mắt y lọt vào, tốc độ nhanh đến mức không giống như ngày thường, rất nhanh bên trong đã truyền ra tiếng răng rắc răng rắc. Có vô số đồ vật sáng lấp lánh, ngoại trừ tinh hạch có lẽ còn có thủy tinh, dạ minh châu, vàng, cũng có pháp khí linh khí của nhân loại, tất cả đều phát sáng lấp lánh.
Hắc giao có thể hóa rồng, nói lên bản chất của nó giống với rồng.
Nhưng cũng có thể hắc giao cho rằng nó là một con rồng, liền bắt chước với sở thích của rồng, góp nhặt rất nhiều đồ vật sáng lấp lánh.
Cao Hàn đều không khách khí thu hết vào trong di sinh giới, chỉ đến khi nhìn thấy mấy cái hộp hình vuông màu đen trên giá mới tạm dừng một chút.
Xong hết thảy, y xách Phú Quý vẫn còn đang liều mạng gặm tinh hạch, nhanh chóng rời khỏi.
Cùng lúc đó, trên bầu trời của Hắc Đàm Lĩnh, cảm giác có người vừa động đến bảo khố của mình, hắc giao còn đang độ kiếp hóa rồng tức giận rồi" Rống! Là ai, là ai dám động vào bảo khố của ta?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro