Chương 204. Lão gia tử sợ con trai.

Một kiếm của Chung Ly Đình Châu quét ra, hắc quang tung hoành, hắc giao cũng không cam lòng yếu thế, hắn vẫn còn muốn giết chết nhân loại này đoạt lại những thứ mà bọn họ đã đánh cắp.

Thâm Lam không kịp nói gì, một người một thú đã đánh nhau rồi, Hắc Đàm Lĩnh đã sớm bị trận đấu trước đó phá hư không còn gì, cây cối bị nhổ tận gốc, mặt đất trơ trụi, sau lại bị một lượng lớn nước hồ cọ rửa, hiện giờ nhìn không ra bộ dáng ban đầu.

Kiếm chiêu của Chung Ly Đình Châu xuyên qua hư không, chớp mắt đã đến trước mặt hắc giao.

Hắc giao lập tức phun ra một quả cầu năng lượng.

Trên không trung tựa như nở rộ một cụm pháo hoa màu đen, kiếm quang và quả cầu năng lượng liên tục tỏa ra sóng năng lượng mạnh mẽ.

So với cuộc chiến của Minh Hải Phong và hắc giao, lực phá hoại của bọn họ còn mạnh hơn, mặt đất bị cắt thành từng khe sâu.

"Hay!" Thi Lăng Phong khoái chí vô cùng, quả nhiên không hổ là con trai của Chung Ly Thiên Lãng.

Đã một bó tuổi, nhưng giờ phút này ông cũng càng đánh càng hăng.

Tâm trạng Thâm Lam bất định, một nhân loại chỉ có tu vi nhất đẳng hạ cấp mà cũng muốn thay đổi chiến cuộc? Nằm mơ!

Đôi đồng tử thẳng đứng lập tức nhìn về phía Minh Hải Phong phía dưới, thực lực của ông ta đang bị hao tổn, phải giải quyết ông ta, sau đó hắn sẽ liên thủ với hắc giao giải quyết tên trẻ tuổi mới xuất hiện, vậy là có thể tiêu diệt hết bọn hắn.

Còn chuyện hắc giao có thể bị giết ngược lại hay không, cũng không nằm trong sự suy xét của hắn, bản thể của hắc giao mạnh mẽ, so với nhân loại mạnh hơn không ít, chịu một chút thời gian có lẽ không sao.

Ý niệm vừa hình thành, Thâm Lam lập tức lao xuống, sắp tới phía trước Minh Hải Phong, lại bị Chung Ly Đình Châu cản được. Trong tầm nhìn bỗng nhiên xuất hiện thân ảnh của hắn, trong lòng cả kinh.

Tốc độ nhanh như vậy?

Hình thể của hắc giao khổng lồ, muốn ngăn người thanh niên có tốc độ bậc này, đúng là không dễ, nhưng một người muốn đối phó hai người? Đúng là tìm cái chết!

Cao Hàn và Viên Thiên Sinh chạy tới, vừa lúc nhìn thấy Thâm Lam phi thân về phía Chung Ly Đình Châu.

Một tiếng vang cực lớn, nổ tung trên không trung, chấn động đến mức khoảng không gần đó cũng muốn rung chuyển.

Một người một thú đâm vào nhau với tốc độ cực lớn, hai thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh giao phong, trong nháy mắt đã qua trăm chiêu, mắt cũng thiếu chút nữa không theo kịp tốc độ của bọn họ.

Hắc giao thấy Thâm Lam đã cuốn lấy đối phương, lão nhân đánh lén hắn ban đầu ngược lại không ai quản, trong đôi mắt đỏ loé loé. Sự thật hắn không phải bị mất lý trí, trước mắt cũng nên biết lấy đại cục làm trọng.

Hắn dứt khoát tạm thời bỏ qua cho Chung Ly Đình Châu, ngưng tụ ra vô số viên cầu năng lượng từ bốn phương tám hướng bắn về phía Minh Hải Phong .

"Ta đi giúp Minh Hải Phong". Viên Thiên Sinh nói xong liền bay lên trời.

Cao Hàn muốn ngăn cản cũng không kịp.

Hai người bị tổn thương, đối phó với một con hắc giao cũng bị trọng thương, hình như không quá thích hợp.

Thực lực chênh lệch quá lớn, Cao Hàn kém bọn họ không chỉ là một cảnh giới, chỉ có thể ở dưới nhìn theo, loại cảm giác này càng xem càng khó chịu.

Phú Quý cũng nhận ra tâm trạng của y không tốt, ở trong túi an ủi vỗ vỗ ngực y.

"Không cần lo lắng cho ta, ta không có việc gì". Cao Hàn trải qua hai đời người rồi.

Nếu đã không giúp được gì, như vậy hiện tại việc y có thể làm chính là không gây thêm phiền phức.

Nghĩ như vậy, y lập tức rời khỏi vòng chiến.

Y không quên mình chính là cái đinh trong mắt của đám sinh vật biến dị ở Hắc Thủy Đàm, một khi bọn chúnh phát hiện ra mình, con quái vật biển sâu cấp 13 kia nhất định sẽ không do dự chạy ra đối phó với y.

Mình đánh không lại nó, nhất định Chung Ly Đình Châu phải phân tâm ra chạy đến cứu mình.

Cảnh giới đối thủ hiện tại của hắn vốn đã cao hơn hắn, bảo vệ thêm một người nữa áp lực của hắn sẽ lớn hơn.

"Sao lại thế này, chẳng lẽ thế cục của Hắc Thủy Đàm lại thay đổi?"

Vì bị cuộc chiến của cường giả liên lụy đến, đám nhân loại ở gần đó đều chạy thoát, bao gồm cả đám người ma linh, cũng bởi vậy mà bọn họ đã bỏ lỡ Cao Hàn.

Lúc bọn họ chạy trốn, Minh Hải Phong và Thi Lăng Phong đang bị ba con sinh vật biến dị cấp cao vây công, sớm muộn gì cũng sẽ thua.

Nhưng mà đi chưa được bao lâu, tiếng đánh nhau bên kia càng đánh càng kịch liệt.

"Cái lão già Minh Hải Phong kia thực lực cũng không mạnh như vậy, có phải là có cường giả bên phe nhân loại chạy tới không nhỉ?"

"Ở đâu ra nhiều cường giả nhất đẳng như vậy, trước đó Viên Thiên Sinh còn bị hai lão Hoàng Lê cuốn lấy".

"Mau xem xem, đó không phải là Hoàng lão sao?"

Đám ma linh đang nói chuyện, trong không trung xẹt qua một đạo cầu vồng, chính là Hoàng lão trong hai lão Hoàng Lê mà bọn họ vừa nhắc đến, nhưng lại không thấy Lê lão đâu.

"Hai lão Hoàng Lê trước nay đều như hình với bóng, không dễ tách ra, tại sao lần này chỉ có Hoàng lão? Chẳng lẽ họ bao vây giết Viên Thiên Sinh đã xảy ra sự cố?" Gã trung niên thay đổi sắc mặt, lập tức nói. "Đi, chúng ta chạy lên phía trước nhìn xem, biến cố này nói không chừng cũng có liên quan đến biến cố ở Hắc Thủy Đàm".

Dưới sự dẫn đầu của gã đàn ông trung niên, đám ma linh lại trở về phụ cận của Hắc Đàm Lĩnh, chỉ thấy Hắc Đàm Lĩnh trước mắt đang chằng chịt vết rách, có người hít ngược một hơi. "Cường giả nhất đẳng và sinh vật biến dị cao cấp cấp 15 có sức phá hoại thật mạnh ha".

"Trên bầu trời Hắc Thủy Đàm, hình như có vài cổ lực lượng đang chống lại nhau".

Gã trung niên ngẩng đầu, sắc mặt trầm trọng. "Quả nhiên, bên phía nhân loại nhiều thêm hai cường giả, chúng ta qua đó xem".

Vừa tới gần, bọn họ liền phát hiện sự tồn tại của Chung Ly Đình Châu và Viên Thiên Sinh.

Gã trung niên khiếp sợ nhìn lên không trung, Chung Ly Đình Châu đang đánh nhau với Thâm Lam trên đó. "Chung Ly Đình Châu... Thực lực của hắn.... Vậy mà đột phá rồi".

Không chỉ có như thế, thậm chí còn có thể liều mạng với sinh vật biến dị cấp cao 15 cấp.

"Không đúng, hơi thở trên người Chung Ly Đình Châu hình như có điểm không đúng?"

Một thủ hạ đã từng gặp qua ma vương, đột nhiên run giọng nói. "Người này không phải chính là ma vương sao?"

Gã trung niên lại nhìn kỹ hơn, bỗng nhiên hít hà một hơi. "Chung Ly Đình Châu chính là ma vương? Đúng, thân ảnh của hắn đúng là giống với ma vương như đúc, bao gồm cả hơi thở, hơi thở thì không thể nào giả được!"

Chung Ly Đình Châu chính là ma vương, tuy không biết tại sao, nhưng gã trung niên hiện tại đã chắc chắn.

"Đi, chúng ta lập tức rời khỏi vùng thiên tai, phải báo cáo tin tức này lên".

Trong mắt của gã trung niên ngoài sự khiếp sợ, còn có cả kích động và vui sướng.

Đám người Bắc Cực Tinh kia vẫn luôn muốn ma vương gia nhập ma linh để mượn sức, hiện tại biết được ma vương chính là Chung Ly Đình Châu, ý tưởng của bọn họ tất sẽ thất bại.

Bởi vì Chung Ly Đình Châu là người của gia tộc Chung Ly, cũng là người của quân bộ, trừ phi đám Bắc Cực Tinh không muốn sống nữa, mới dám lôi kéo hắn.

Không có ma vương chống lại bọn họ, về sau đám Bắc Cực Tinh làm sao đấu được với bọn họ, lúc này đây phái Thiên Lang Tinh của bọn họ có cơ hội rất tốt để đoạt quyền.

Phú Quý đột nhiên từ trong túi của Cao Hàn bò lên trên vai y, nhìn về phương hướng đám ma linh vừa đi.

Động tác của nó quá lớn, khiến cho Cao Hàn không thể không thu hồi lực chú ý trở về hướng nó.

"Làm sao vậy?" Cao Hàn xách nó lên vừa thả lại vào túi, vừa quay đầu lại nhìn một cái, vừa lúc nhìn thấy bóng dáng của một đám người vừa rời đi.

"Là nhân loại lúc trước vây xem ở gần đó sao, hiện giờ mới chạy đi?"

Lúc bọn họ tới, nhân loại ở gần Hắc Thủy Đàm sớm đã chạy mất hết, chỗ này động tĩnh lớn như vậy, mà vẫn có người nhịn đến bây giờ, Cao Hàn chau mày, bóng dáng của nhóm người này hình như đã gặp qua ở đâu đó rồi.

Phú Quý ở trong túi đánh y một cái.

Ánh sáng chợt lóe lên trước mắt, đồng tử của Cao Hàn bỗng nhiên co rút, y nhớ ra rồi.

"Là ma linh, là đám người ngày hôm qua giao dịch với bọn Viên Đại ở bên bờ hồ".

Với sự xảo trá của ma linh, lẽ ngay từ lúc Hắc Thủy Đàm đánh nhau dữ dội đã chạy, trừ khi là bọn họ lại quay trở về.

Nghĩ như vậy giả thuyết liền được thành lập, ma linh có khả năng đã phát hiện Chung Ly Đình Châu là ma vương, đột nhiên rời khỏi, có khả năng là chuẩn bị trở về mật báo.

Lại nghĩ tiếp.

Nếu như ma linh đem tin tức Chung Ly Đình Châu là ma vương truyền ra, nhà họ Viên và hiệp hội luyện linh giả có chịu bỏ qua hay không? Lần này là chính mắt ma linh nhìn thấy, cho dù sau này hắn có trở về là Chung Ly đồ trắng, ma linh cũng sẽ không tin.

Đáng tiếc đã muộn một bước, nếu như nghĩ ra sớm một chút, có lẽ y đã đuổi theo để giết chết bọn chúng rồi.

Cao Hàn lắc đầu, chỉ có thể sau này lại nghĩ cách.

Không biết khi nào cô của mình sẽ mang cứu binh về đây.

Cao Hàn tiếp tục lo lắng nhìn về phía chiến cuộc trên bầu trời.

Lúc này lại phát sinh biến cố.

Ở sâu trong vùng thiên tai chủ, lại dâng lên hai cổ hơi thở cường đại của sinh vật biến dị cao cấp.

"Hay rồi, cứu binh của chúng tới!" Sắc mặt Cao Hàn đại biến.

Vạn Vũ đang quấn lấy Thi Lăng Phong sửng sốt, chợt ngửa mặt lên trời cười to. "Tới kịp lúc, hôm nay đám người ở Hắc Thủy Đàm này một tên cũng không chạy được".

Như vậy đánh tiếp không còn ý nghĩa gì, có thể sẽ hi sinh càng nhiều cường giả nhân loại, Minh Hải Phong quyết định từ bỏ, cơ hội mất rồi về sau tìm lại là được.

Còn đang nghĩ ngợi, chưa kịp mở miệng, hướng thành trì của nhân loại cũng dâng lên hai cổ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ.

Cao Hàn lập tức quay đầu lại, là cô mang theo cường giả nhân loại chạy tới sao?

Sinh vật biến dị Vạn Vũ còn chưa kịp vui vẻ được vài giây, đã xảy ra sự cố, thiếu chút nữa nhịn không được bị nước miếng của mình làm sặc chết, mặt xanh mét.

Ngay sau đó trên không trung có bốn đạo khí thế cường đại vội vàng bay đến.

Trong đó có một đạo khí thế cường giả cường thịnh nhất, như xỏ xuyên qua trời đất, trực tiếp áp đảo ba đạo khác.

Nhân số tuy là ngang hàng, nhưng mấy con sinh vật biến dị cao cấp vẫn nhìn đến mức nheo mắt, sắc mặt nghiêm trọng

"Hahaha, nơi này náo nhiệt quá à, tại sao không báo cho lão phu một tiếng?"

Giọng nói quen thuộc như một cái cầu vồng truyền đến, lúc bọn hắn đi vào bầu trời của Hắc Thủy Đàm, rốt cuộc người đó cũng hiện ra thân hình.

"Chung Ly lão gia tử!" Cao Hàn thất thanh kêu lên, không nghĩ tới khí thế cường đại nhất lại xuất phát từ Chung Ly lão gia tử.

Một cường giả nhân loại khác không phải là Viên Dư Tiên, thực lực của cô không mạnh như vậy, mà là một vị cường giả của quân bộ.

Sau khi Viên Dư Tiên trở về báo tin, thiếu chút nữa Chung Ly lão gia tử đã một mình chạy tới.

Chung Ly Hách và Triệu tướng quân đều phải ở lại giữ thành, bọn họ lại lo lắng đây là cái bẫy của đám sinh vật biến dị cao cấp, chờ bọn họ vừa đi khỏi, đám sinh vật biến dị sẽ tới công thành, hoặc là vây đánh lão gia tử, cho nên bảo vị cường giả họ Tần của quân bộ, cùng đi với lão gia tử tới nơi này một chuyến.

Cũng may, xem tình huống có lẽ là do bọn họ nghĩ nhiều, bất quá lão gia tử không ngờ, đứa con trai nhỏ của lão vậy mà cũng ở đây.

"Đình Châu, sao con lại ở chỗ này?" Chung Ly lão gia tử nói xong, lập tức chú ý đến sự tồn tại của con trai nhỏ, mắt thiếu chút nữa lọt ra ngoài.

Lúc Viên Dư Tiên chạy đến, chỉ nói Viên Thiên Sinh bị hai lão Hoàng Lê vây đánh, còn có chuyện của Minh Hải Phong ở Hắc Thủy Đàm, quên nói Cao Hàn và Chung Ly Đình Châu cũng ở, bởi vì thực lực của hai người không cao, chiến cuộc của những cường giả nhất đẳng bọn họ cũng không thể tham gia vào.

Bọn họ vừa đến, mọi người đều đừng chiến đấu.

Hiện tại nơi này đến phiên lão gia tử có thực lực mạnh nhất, nếu như muốn tiếp tục đánh ở trước mặt lão, nếu làm không tốt có thể sẽ bị bắn bỏ.

Lão gia tử nói xong, lại chú ý đến hơi thở trên người con trai nhỏ đã thay đổi, tức khắc quên luôn vấn đề vừa rồi. "Con trai ngoan, con đột phá từ khi nào vậy?"

Lão biết thiên phú của con trai nhỏ là đệ nhất trên địa cầu, nhưng mới vừa ở trong thành hắn vẫn còn là nhị đẳng thượng cấp đỉnh phong.

"À, trước khi cha tới". Chung Ly Đình Châu thờ ơ nói.

Trước khi lão tới? Vậy chính là không lâu trước đây, nghĩ đến chiến cuộc ở đây, sắc mặt lão gia tử không được đẹp lắm.

Chẳng phải có nghĩa là, lúc con trai nhỏ của lão đột phá, xung quanh đều là cường giả nhất đẳng?

Tưởng tượng đến khả năng gặp phải nguy hiểm, áp suất của lão càng thấp hơn.

"Thật hồ nháo, lần sau không được làm như vậy nữa!" Lão gia tử khiển trách một tiếng.

Ừm? Sau đó? Không có sau đó?

Cao Hàn còn cho rằng ít nhất lão gia tử phải mắng vài câu mới hả giận, ngay cả y cũng cảm thấy lúc ấy Chung Ly Đình Châu đột phá quá nguy hiểm, nhưng tình huống khẩn cấp, y cũng chưa rảnh để mắng.

Còn tưởng rằng sau khi lão gia tử tới, ông ấy có thể dạy dỗ hắn một trận, không ngờ ông ấy chỉ nhẹ nhàng nói một câu, chẳng phải là sợ Chung Ly Đình Châu mất mặt sao?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro