Chương 220. Kiến chúa chật vật chạy trốn
Dịch: Băng Di
Địa chấn do trận đại chiến cũng ảnh hưởng đến trong thành, mặt đất rung lắc kịch liệt.
Thân thể của Cao Hàn cũng lung lay theo vài cái, y lập tức ném mấy lá bùa định thân xuống đám kiến ăn thịt người đang không ngừng bò ra khỏi cái hố, lại ngẩng đầu nhìn về phía không trung bên ngoài thành.
Cổ hơi thở này y nhận ra được, là Chung Ly Đình Châu, hắn đột nhiên thả ra sức mạnh cường đại như vậy làm trong lòng y có hơi hơi lo lắng, y không sợ Chung Ly Đình Châu đánh không lại con chìa vôi đầu mào kia, chỉ sợ sẽ có người sau này sẽ lấy chuyện này ra làm lý do.
Chung Ly Đình Châu biến trở về nhân cách chủ không hiểu sao không thể sử dụng quang linh mạch của Chung Ly đồ trắng, và ngược lại.
Nhưng mà, dù sao Chung Ly Đình Châu cũng là con trai của Chung Ly lão gia tử, cho dù thân phận ma vương có bại lộ ra trước mặt bàn dân thiên hạ cũng sẽ có cách ứng phó.
Vì để đề phòng khả năng nhỏ nhất, Cao Hàn càng thêm kiên định phải tìm cho được chứng cớ.
Ngoài thành sau khi khói súng của đại chiêu yên lặng, mặt đất khôi phục yên tĩnh, mọi người nhìn thấy ngọn núi vốn ở phía sau chìa vôi đầu mào đã bị san phẳng thành bình địa, thậm chí xuất hiện một cái hố lớn dài đến mấy trăm mét, cái hố này sâu không biết bao nhiêu, nhìn xuống dưới chỉ thấy một mảnh đen nhánh.
Chìa vôi đầu mào bị đập xuống đất rất lâu không thấy trở ra, người có thực lực thấp chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hố, cường giả có thực lực cường đại, thông qua cảm giác liền biết được chìa vôi đầu mào tuyệt đối không có khả năng bò trở ra, bởi vì hơi thở của nó đã hoàn toàn biến mất.
Nhân loại dần dần ý thức được điểm này, trong lòng dâng lên một chút không thể tin tưởng.
Lại một con sinh vật biến dị cấp cao bị Chung Ly Đình Châu diệt sát!
Tiếng hoan hô chợt vang lên, xuyên qua không trung thẳng tới bầu trời.
Nếu như sĩ khí có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, nhất định mọi người có thể phát hiện giờ phút này khí thế của bên nhân loại vô cùng dũng mãnh.
"Chuyện này không có khả năng, thực lực của chìa vôi còn ở trên ta, làm sao cứ như vậy mà chết được!" Chim cắt lớn không thể tin được.
"Cho nên hiện tại mi vẫn nên tự quan tâm lấy mình đi". Tần Quân xông tới trong nháy mắt, lôi chùy lóe lên ánh điện, mây đen trên không trung là bị lôi điện của hắn đưa tới, lôi điện rầm rập ấp ủ, hắn dùng sức đập về phía chim cắt lớn một cái, một tia sét vô cùng thô to thoáng chốc cũng đánh về phía chim cắt lớn, đất bị xốc lên cả cây số.
Vì trong lòng quá mức khiếp sợ, chim cắt lớn không kịp thời tránh thoát, một bên cánh bị đánh trúng bốc ra khói đen, lung lay lui ra phía sau, đụng vào kền kền râu.
Tình huống của kền kền râu cũng không tốt lắm, đối thủ của nó là Thẩm tướng quân, Thẩm tướng quân lại là cường giả số một số hai của quân bộ, nhìn thấy những người khác liên tiếp đánh bại lui đối thủ, ông cũng không yếu thế, liền phát lực đánh cho kền kền râu lui lại, còn may sư tử biến dị kịp thời đuổi tới.
Bên kia, bò cạp độc và đà điểu đầu mào hợp sức đối phó với Chung Ly lão gia tử, cũng không chiếm được chỗ tốt.
Bọn chúng gửi hi vọng ở chỗ kiến ăn thịt người, nhưng đến bây giờ cũng không hề có động tĩnh gì truyền ra.
"Độc Thản, không phải là kiến ăn thịt người đã chui vào thành trì của nhân loại rồi sao, tại sao lại không có động tĩnh gì?" Đà điểu đầu mào không rõ, rõ ràng trước đó còn có tiếng nổ mạnh truyền đến.
Nó đã không rõ, bò cạp Độc Thản lại càng không rõ, nó làm sao mà tưởng tượng được lại có sinh vật biến dị nhận nhân loại làm chủ, còn giúp cho nhân loại đối phó với bọn chúng, khiến cho kế hoạch của bọn chúng rụng không còn một mảnh, nếu như sớm biết được chuyện này, bọn chúng sẽ không dùng sóng âm làm tín hiệu để truyền tin tức.
Người mà hiện tại bọ cạp Độc Thản kiêng kỵ nhất lại là Chung Ly Đình Châu, hắn đã giết chết chìa vôi đầu mào, nếu hắn lại giúp những tên cường giả nhân loại khác, kế tiếp sinh vật biến dị cấp cao sẽ chết càng nhiều.
Lúc này, Chung Ly Đình Châu lại có một hành động ngoài dự kiến của mọi người.
Hắn không đi giúp Chung Ly Hách ở gần nhất, mà là không chút do dự xoay người, thân ảnh trong nháy mắt chui vào trong thành rồi biến mất, sắc mặt của mấy con sinh vật biến dị cấp cao trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.
Khu trị liệu của hậu viện, Cao Hàn dùng bùa định thân cố định kiến ăn thịt người.
Hiệu quả của bùa định thân cũng chỉ có 20 giây ngắn ngủi, binh lính nhân cơ hội này ra tay giết chết không ít kiến ăn thịt người bị cố định, qua không bao lâu số bùa định thân trên người Cao Hàn đã dùng hết rồi.
Kiến ăn thịt người từ dưới nền đất chui lên càng ngày càng ít, binh lính vui mừng.
"Cao thiếu tá, kiến ăn thịt người sắp bị giết hết rồi".
Vẻ mặt của Cao Hàn ngưng trọng.
"Không giống, kiến ăn thịt người là một quần thể khổng lồ, mỗi lần ra khỏi ổ không có khả năng chỉ có bấy nhiêu".
Bọn họ giết đến hiện tại, tuy rằng cũng giết chết không ít, nhưng nhìn kỹ lại cũng chỉ mới mấy trăm con.
"Sao lại thế này?" Sự vui mừng của binh lính tan hết, lo lắng hỏi.
Cao Hàn bảo Phú Quý nghe ngóng một chút xem, Phú Quý áp tai xuống mặt đất nghe một chút, hai tay chỉ về hai hướng khác nhau.
Cao Hàn vừa nhìn thấy tức khắc biết phiền phức tới rồi.
"Kiến ăn thịt người đào hai thông đạo khác nhau dưới lòng đất".
Mọi người sắc mặt đều trắng bệch, một binh sĩ vội nói. "Tôi đi thông báo cho Trần phó quan ".
Cao Hàn đứng ở tại chỗ, sắc mặt nhìn không ra vui buồn, y suy nghĩ nhiều hơn đám binh sĩ rất nhiều, kiến ăn thịt người đột nhiên phân ra thành hai đường, kết quả hỏng bét nhất chính là ở dưới đó có một con kiến chúa đang chỉ huy.
Con kiến chúa này không thể nghi ngờ là con có thực lực mạnh nhất, chỉ là không biết nó sẽ đánh úp bất ngờ từ phương hướng nào.
Nếu như nó đánh bất ngờ từ chỗ này, có y trấn thủ thì còn tốt, lỡ đâu nó chạy sang phương hướng khác, y lo lắng đám người Trần phó quan sẽ không đối phó nổi.
Còn đang lo lắng, đột nhiên sau lưng thổi tới một trận gió lạnh.
Một cái bóng đen bay qua bên cạnh y, ở giữa là một con kiến ăn thịt người vừa nhào tới, đầu thân chia lìa, máu màu lam cũng tuôn ra xối xả.
"Em đang ngẩn người nghĩ gì vậy?" Chung Ly Đình Châu xuất hiện ở phía sau y, không vui cau mày nói.
Cao Hàn liếc mắt nhìn hắn, không nói cho dù hắn không ra tay, y cũng đã nhìn thấy con kiến ăn thịt người này rồi, đang chuẩn bị động thủ thì đã bị hắn giành trước một bước.
"Sao anh lại tới đây, con chìa vôi đầu mào kia thế nào rồi?"
"Chết rồi". Chung Ly Đình Châu lời ít ý nhiều nói.
Mắt Cao Hàn sáng lên. "Đúng rồi, kiến ăn thịt người đã phân ra thành hai con đường, chuẩn bị đánh bất ngờ từ hai phương hướng, chỗ này giao cho anh, tôi qua bên kia thủ với Trần phó quan ".
Chung Ly Đình Châu muốn đi cùng y, còn chưa kịp mở miệng, đã nghe y bổ sung.
"Tôi còn đang nghi ngờ, con kiến chúa kia có thể là đang ở dưới này, giao cho anh đó".
Cao Hàn vội vàng nói xong, cũng vội vàng đi rồi.
Chung Ly Đình Châu nhìn thi thể kiến ăn thịt người nằm đầy trong hố, đại khái biết lý do tại sao kiến chúa sẽ đến bên này.
Cao Hàn mang theo Phú Quý đi tìm Trần phó quan, nói cho ông biết kiến ăn thịt người đang ở dưới mặt đất, lại nói cho ông biết phạm vi đại khái, liền chạy đi tìm nhánh kiến ăn thịt người khác.
Chung Ly Đình Châu bị bỏ lại tại chỗ rất khó chịu, toàn thân tản ra hơi thở lạnh nhạt ngăn cách người ngàn dặm, binh lính xung quanh không dám đến gần hắn, vẫn luôn nghe nói Chung Ly trung tướng không dễ tiếp cận, quả nhiên lời đồn không lừa bọn họ.
Tuy rằng khó chịu, nhưng Chung Ly Đình Châu cũng không cố ý thả ra uy áp cường đại, ngược lại, còn thu bớt khí thế trên người.
Chỉ chốc lát sau, vốn kiến ăn thịt người càng lúc càng ít, đột nhiên trở lên đông hơn.
Binh lính lại bắt đầu bội phục Cao thiếu tá, vậy mà ngài ấy lại nói trúng rồi.
Kiến ăn thịt người cố ý chia binh làm hai đường, là vì muốn dẫn dắt y rời đi.
Đúng là Cao Hàn đã đi, nhưng bỏ lại Chung Ly Đình Châu còn mạnh hơn.
Con kiến chúa ở dưới nền đất kia không phát hiện, nhận thấy hơi thở của Cao Hàn đã biến mất, nó lập tức phát ra tín hiệu, triệu hoán càng nhiều kiến ăn thịt bắt đầu phá vây, tín hiệu càng ngày càng vội vàng.
Nó muốn trước khi nhân loại kia trở về, để con dân của mình đột phá phòng tuyến của nhân loại này.
Mấy chục con kiến ăn thịt người, thậm chí là mấy trăm con từ trong cái hố càng ngày càng lớn chui ra, có con trực tiếp nhảy lên giương nanh múa vuốt, lộ ra bộ mặt côn trùng dữ tợn.
Chung Ly Đình Châu cười lạnh một tiếng, ngay cả kiếm cũng không cần, trực tiếp bắn ra một sợi khí đen, khí đen này tựa như con cá bơi vào trong biển rộng, hưng phấn vui sướng bơi lội xung quanh đám kiến ăn thịt người.
Kiến ăn thịt người bị nó xuyên qua thân thể, trong chốc lát trở thành một khối thi thể khô quắt, ngã trở về trong hố, bên trong có vẻ trống rỗng.
Chỉ trong chốc lát hơn trăm con kiến ăn thịt người toàn bộ chết sạch.
Khí đen ăn uống no đủ quay trở lại trên người Chung Ly Đình Châu, vẻ mặt chúng binh sĩ đầy mờ mịt.
Một màn này hình như đã kích thích rất lớn đối với con kiến chúa nằm dưới hố, nó phẫn nộ phát ra sóng âm vô cùng bén nhọn, muốn xuyên thủng qua màng tai
Lỗ tai của đám binh sĩ chảy ra máu, có che tai cũng vô dụng, âm thanh không phải từ lỗ tai tiến vào, mà giống như là trực tiếp công kích vào trong não bộ, mọi người dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Chung Ly Đình Châu
Vẻ mặt của Chung Ly Đình Châu trước sau vẫn lạnh lùng như cũ, ánh mắt nhìn xuống hố động lại vô cùng đen nhánh, giữa mày ảnh nhẫn một sợi sát khí, một quyền nện xuống, trong thoáng chốc cát đá trong hố động bị hất tung lên trên.
Cát đá cũng không phải văng khắp nơi một cách mất trật tự, mà là như có mục tiêu bắn về phía đám kiến ăn thịt người đang chuẩn bị bò tới, phần lớn đều rơi vào trên người của kiến chúa.
Tiếng rít chói tai của kiến chúa bị phá vỡ, nó trong hố nâng lên cái đầu côn trùng khủng bố, hai con mắt ngoan độc gắt gao nhìn chằm chằm vào Chung Ly Đình Châu ở bên cạnh cái hố.
Cùng lúc đó, Cao Hàn cũng chạy tới một cái thông đạo khác mà đám kiến ăn thịt người vừa mới đào ra.
Vừa chạy tới, mặt đất liền bắt đầu nứt nẻ, giống như tình cảnh đã xảy ra trước đó.
Không chỉ có mặt đất nứt với tốc độ càng ngày càng nhanh mà diện tích cũng đang không ngừng mở rộng ở chính giữa.
Binh sĩ và luyện linh giả ở gần đó sợ tới mức liên tục lui về phía sau. Chỗ kiến ăn thịt người chọn là ở quảng trường, nơi này khó thủ hơn cả khu trị liệu ở hậu viện.
Cao Hàn đứng ở trên nóc nhà, nhìn cái khe phía dưới bắt đầu lộ ra thân thể của kiến ăn thịt người, đột nhiên nghĩ ra một biện pháp.
Một kiện linh khí trung cấp xuất hiện trong tay y, phù văn trên lá bùa bắt đầu tỏa sáng, mấy cụm cầu lửa nhanh chóng ngưng tụ ở phía trước của linh khí, bắn về phía cái khe bên dưới, ngọn lửa trong nháy mắt nổ mạnh, đồng thời cũng tràn ra bốn phía, ánh lửa mãnh liệt từ dưới nền đất tỏa ra, nóng đến mức khiến cho những người ở xung quanh cũng không tự chủ được lui về phía sau, kiến ăn thịt người ở dưới nền đất còn thảm hại hơn.
Mặt đất sập xuống lộ ra từng con kiến ăn thịt người cả người đang bị ngọn lửa vây lấy, kiến ăn thịt người liên tục kêu thảm thiết, có ý đồ muốn công kích nhân loại, nhưng giữa đường đã bị thiêu chết, để lại một cục đen thui giống như cục than.
Hình như ngọn lửa chính là thiên địch của kiến ăn thịt người, sau khi hơn trăm con kiến ăn thịt người bị thiêu chết cùng một lúc, kiến ăn thịt người ở dưới nền đất lui về phía sau như thủy triều.
Ở bên kia, Trần phó quan không được nhanh chóng như Cao Hàn, bất quá bọn họ cũng có không ít thủ đoạn.
Đám kiến ăn thịt người bên này không phải ở quảng trường, mà là tập trung một góc, vừa lúc bị bọn họ ngăn chặn.
Sau khi biết kiến ăn thịt người sợ lửa, Trần phó quan liền sắp xếp cho mười mấy binh lính cầm hoả phù trong tay
Tuy sức mạnh và độ nóng của ngọn lửa không mạnh như Linh khí của Cao Hàn, nhưng cũng bức cho đám kiến ăn thịt người liên tục lui lại, con dân kêu lên thảm thiết liên tiếp truyền vào trong tay kiến chúa, khiến cho nó càng ngày càng nôn nóng, mấy cái chân bắt đầu đào bùn đất, đột nhiên nó mở ra hàm răng na, phát ra sóng âm càng bén nhọn hơn để công kích.
Lần công kích này chỉ tác dụng trên người Chung Ly Đình Châu, sóng âm chấn đến mức không gian rung chuyển, gió mạnh càn quét khắp nơi.
Binh sĩ ở hậu viện bị dư uy quét tới đứng cũng đứng không vững, qua một hồi liền ngã trái ngã phải, có người phải bắt lấy góc tường mới không bị thổi bay đi.
Chung Ly Đình Châu đứng ở trung tâm của sóng âm, vẻ lạnh nhạt trên mặt không hề dao động, thực lực của con kiến chúa này tuy mạnh, nhưng chiến lực lại không bằng một nửa của chìa vôi đầu mào, chỉ cần đem nó vây lại ở một chỗ, những thủ đoạn mà nó có thể sử dụng vô cùng đơn điệu, tỷ như là công kích bằng sóng âm, khóe miệng của Chung Ly Đình Châu nhấc lên một độ cong trào phúng, hắn lấy trường kiếm ra, mũi kiếm nhọn hoắc, lành lạnh khí đen.
Kiến chúa nhìn thấy đám khí đen này trong mắt hiện lên một chút kiêng kị, nó vậy mà lùi bước, mấy cái chân bắt đầu chậm rãi di chuyển ra phía sau, vừa di chuyển vừa điều động đám kiến ăn thịt người sau lưng.
Kiến ăn thịt người nhận được mệnh lệnh của kiến chúa, không chút do dự bò ra, như thiêu thân lao đầu vào lửa, bò lên trên miệng hố.
"Muốn chạy à, chậm rồi".
Chung Ly Đình Châu nhẹ nhàng nói, đồng thời cũng giơ kiếm lên, bóng kiếm màu đen phình to lên mấy chục lần, giống như một con cự thú hắc ám khổng lồ nhào về phía đám khiến ăn thịt người dưới hố.
Kiến chúa cảm nhận được sự uy hiếp tử vong, nó không chút do dự bỏ lại con dân của mình xoay người bỏ chạy.
Đám kiến ăn thịt người ở phía sau lưng nó tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau tạo thành bức tường kiến, thay kiến chúa chặn lại luồng sức mạnh này.
Nơi nào kiếm quang màu đen đi qua, kiến ăn thịt người liền bị chém thành hai đoạn, sức mạnh bành trướng mãnh liệt đánh úp về phía kiến chúa.
Kiến chúa quay đầu lại, nhìn thấy khí thế của kiếm quang vẫn không giảm đánh úp về phía mình, trong khoảnh khắc, nó đã bị kiếm quang màu đen bao phủ hết.
Kiến ăn thịt người khủng bố ở chỗ luôn đi thành đàn, chỉ trong giây lát đã có thể cắn nuốt người khác không còn một miếng xương cốt, nhưng lúc chúng nó bị nhốt dưới nền đất thì sự uy hiếp không mạnh như vậy.
Dao động năng lượng ở hố dần dần yếu xuống, Chung Ly Đình Châu nhíu mày, đột nhiên nhảy xuống.
Binh lính không kịp ngăn cản.
Dưới nền đất của thành số 1 bị kiến ăn thịt người chui ra chui vào tạo thành một thông đạo to rộng.
Chung Ly Đình Châu dẫm lên thi thể của kiến ăn thịt người, đi từng bước một về phía trước, đi vào trước một ngọn núi xác kiến.
Tứ chi vỡ vụn của kiến ăn thịt người chất thành một đống im lìm, đột nhiên núi thi thể này bắt đầu động đậy.
Một bóng đen từ trong núi xác chạy vụt ra ngoài, nhanh chóng biến mất ở chỗ rẽ.
Kiến chúa chưa chết, vào thời khắc quan trọng nhất, vô số kiến ăn thịt người chạy tới bao bọc lấy nó, chặn hết phần lớn công kích cho nó, thế cho nên nó chỉ bị vết thương nhẹ.
Chung Ly Đình Châu không dừng lại, thân ảnh cũng nhanh chóng đuổi theo.
Kiến ăn thịt người đào thông đạo rất dài, lúc xác định bọn họ đã rời khỏi nền đất của thành số 1, Chung Ly Đình Châu liền không chút do dự công kích vào kiến chúa, trên mặt đất thường xuyên phát ra tiếng nổ mạnh trầm đục
Kiến chúa bị nổ bay ra ngoài, kiến ăn thịt ở xung quanh nhận được tín hiệu kiến chúa triệu tập cứu viện bắt đầu điên cuồng tấn công vào thành thông đạo, chui vào trong bảo vệ kiến chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro