bánh gạo bánh khoai.
— ❝在你的眼中我看到了黎明,在你的脸颊上我看到了音符亲吻着我。❞
→ a phairice's fanfiction.
💫 ༘ date: 30/06/2025.
💫 ༘ title: khoai lang gạo nếp.°
💫 ༘ writer: min.°
💫 ༘ couple: phainon • castorice; bạch ách • hà điệp.
.° ༘🎧⋆🖇₊˚ෆ
𓂃 ࣪⋆💿˚ ༘ phainon.
❝ anh bước vào thế giới của em như người lữ khách đi lạc vào khu vườn phủ đầy sương sớm — nơi cúc tần leo giăng kín lối, hoa thược dược ngậm sương, và tiếng gió lùa qua những tán trà my cũng trở nên e ấp. em là mùa hoa không tên, là thảo nguyên dịu vắng mà người ta chỉ có thể chạm tới bằng sự lặng thầm.
anh không gõ cửa. chỉ lặng lẽ dạo bước trên lối mòn đầy cánh bồ công anh bay nghiêng trong gió, mắt dừng lại nơi giàn hoa giấy thả mình xuống bức tường cũ kỹ. mỗi bước chân anh đều dịu dàng như thể sợ làm rơi mất mùi hương nhài mỏng manh em vẫn giấu kỹ trong lòng.
anh ở bên, không nói nhiều, chỉ khẽ nghiêng đầu lắng nghe những điều em chưa từng kể. ngày qua ngày, anh nhặt từng mảnh nắng vương trên vai em, lau khẽ sương đọng trên mi mắt, và kiên nhẫn đợi một nụ hoa trong lòng em chịu nở.
và rồi, giữa những ngày cuối hạ, khi bằng lăng đã phai màu trên vỉa hè cũ, em quay lại – thấy anh vẫn ở đó, nhẹ nhàng như ánh nắng dịu dàng vắt ngang trời, chẳng rực rỡ, nhưng đã đủ vừa vặn để thế giới của em chẳng còn cô tịch nữa. ❞
castorice, em không chê anh chứ, đúng không?
𓂃 ࣪⋆💿˚ ༘ castorice.
❝ thế giới của em từng là một vòm trời im vắng, nơi nắng cũng ngại ghé thăm, hoa chỉ nở rồi lặng lẽ úa tàn trong những chiều chẳng ai gọi tên. em sống cùng lặng thinh, cùng những vạt cỏ khô cong dưới gót chân buốt giá, chẳng mong ai đến, cũng chưa từng mong ai sẽ vì em mà ở lại.
vậy mà anh đến – nhẹ như một thoáng gió tháng năm, mang theo hương chanh ngát dịu, để lại ánh nắng vương trên tán lá bằng lăng vừa chớm tím. anh không gõ cửa, chỉ âm thầm gieo xanh vào những góc vườn đã cằn cỗi, và từ lúc nào chẳng rõ, cô đơn trong em dần rút về như sương mai trước nắng.
có anh, mọi thứ bỗng trở nên thật dịu dàng — cả ánh chiều lấp sau rặng liễu cũng nhuộm sắc mật ong, cả những con đường cũ kỹ em từng bước qua một mình, giờ như trải thảm hoa nhè nhẹ đón chân người. em tập quen với việc có một bàn tay cạnh bên, không siết chặt, chỉ đủ để em thôi lạnh.
anh là tháng năm không chỉ đi ngang qua, mà ở lại — trong tiếng chim chuyền cành mỗi sớm, trong mùi cỏ mới sau mưa, trong những điều bé nhỏ mà em từng lãng quên vì mãi mạnh mẽ. có anh rồi, em chẳng cần kiên cường nữa. chỉ cần dịu dàng thôi, cũng đủ đầy một đời. ❞
⋆ ˚。⋆୨୧˚
❝dịu dàng với em,
ngọt ngào với em,
dù cho thế giới có thế nào đi nữa.❞
❝在我的梦里,你仿佛还活着,依然存在,依然那么美丽。❞
⋆ ˚。⋆୨୧˚
i. lần này phại up vì mình lụy hai đứa.
ii. cũng vì chị iu của tui mong muốn mình up nữa.
iii. không yêu thương hai đứa vui lòng clickback.
iv. dicme phairice xinh vãi loz.
#30062025.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro