Chương 1: Ánh mắt đầu tiên
Đêm trao giải âm nhạc lớn nhất năm diễn ra tại một nhà hát lộng lẫy ở trung tâm thành phố. Ánh đèn sân khấu rực rỡ hòa quyện với tiếng hò reo của khán giả, tạo nên không khí sôi động. Danmy, nữ ca sĩ đang ở đỉnh cao sự nghiệp, vừa hoàn thành màn trình diễn để đời. Khoác lên mình bộ váy bạc lấp lánh, cô tự tin bước lên bục nhận giải thưởng lớn. Nụ cười rạng rỡ của cô như bừng sáng cả không gian, khiến mọi ánh nhìn đều hướng về cô.
Ở một góc khuất phía hậu trường, Vthang lặng lẽ quan sát. Là một nhà thiết kế trẻ đầy triển vọng, Vthang đã dành nhiều tháng trời để tạo ra bộ váy này – một thiết kế mà cô tự hào nhất từ trước đến nay. Nhưng khi nhìn Danmy khoác lên nó, cô nhận ra rằng không chỉ chiếc váy tỏa sáng, mà chính người mặc nó đã thổi hồn vào từng chi tiết.
Khi buổi lễ kết thúc, Danmy bước xuống khỏi sân khấu, chiếc cúp vàng lấp lánh trên tay. Cô đi dọc hành lang hậu trường, hơi mệt mỏi nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. Khi rẽ vào một góc khuất, cô bất chợt bắt gặp một cô gái đang chăm chú nhìn bản thiết kế trên tay mình. Đó là Vthang.
Ánh mắt của hai người chạm nhau trong vài giây. Ban đầu, cả hai đều im lặng, nhưng rồi Danmy lên tiếng trước, phá vỡ sự ngượng ngùng.
Danmy: "Cô là người thiết kế chiếc váy này, đúng không?"
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy nội lực của Danmy khiến Vthang hơi bất ngờ.
Vthang: (bối rối) "À… đúng vậy. Tôi là Vthang. Rất vui vì cô thích nó."
Danmy: (mỉm cười) "Thích? Tôi nghĩ từ đó vẫn chưa đủ. Nó khiến tôi cảm thấy như đang thực sự tỏa sáng."
Vthang không giấu được sự ngại ngùng. Đây là lần đầu tiên cô đứng trước mặt một ngôi sao lớn và nhận được lời khen trực tiếp như vậy. Nhưng ánh mắt chân thành của Danmy lại khiến cô cảm thấy thoải mái một cách lạ kỳ.
Vthang: "Cảm ơn cô. Nhưng tôi nghĩ, chính cô mới là người khiến chiếc váy trở nên sống động."
Danmy bật cười khẽ. "Cô gái này thú vị thật," cô nghĩ thầm. Từ cách Vthang ngại ngùng đến những lời nói đơn giản nhưng chân thật, tất cả đều khác biệt với những con người trong ngành giải trí mà cô đã quen.
Danmy: "Nếu cô có thời gian, chúng ta nên nói chuyện thêm về những ý tưởng thiết kế. Tôi rất tò mò về phong cách của cô."
Vthang ngạc nhiên, không nghĩ rằng một ngôi sao lớn như Danmy lại chủ động đề nghị như vậy. Cô khẽ gật đầu, ánh mắt sáng lên niềm vui khó giấu.
Vthang: "Tôi rất sẵn lòng. Cô chỉ cần nói khi nào cô có thời gian."
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi ấy kết thúc khi Danmy rời đi, để lại Vthang đứng lặng trong hành lang. Cô nhìn theo bóng dáng của Danmy, trong lòng bỗng có một cảm giác lạ lẫm – vừa bối rối, vừa ngọt ngào.
Còn Danmy, khi ngồi trên xe trở về, cô không ngừng nghĩ về ánh mắt dịu dàng của Vthang. Trong thế giới của cô, nơi mọi người thường chỉ nhìn cô như một ngôi sao, thì ánh mắt của Vthang lại đơn thuần và ấm áp. "Cô ấy thật sự rất khác biệt," Danmy nghĩ thầm, khẽ nở một nụ cười trên môi.
Đêm hôm ấy, cả hai đều không biết rằng cuộc gặp gỡ tình cờ này chính là khởi đầu cho một mối quan hệ đặc biệt – một mối quan hệ sẽ thay đổi cả hai mãi mãi.
---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro