Chap 155 + 156
Lúc Lục Sơ Uyển ngồi vào trên xe vẫn còn rất căng thẳng, theo bản năng ấn mở hot search trên weibo.
Quả nhiên chuyện của Phó Chi đã chiếm lấy 3 top đầu của hot search.
# Phòng phát sóng của Lệ thị nhận quà tặng lên tới hàng vạn #
# Kẻ gây rối cướp vị trí người khác trực tiếp lừa 80 vạn cư dân mạng #
# Tám chiến đội của 'Glory' lên sóng cùng khung hình #
Quần chúng ăn dưa trên weibo không hiểu rõ nguyên nhân, nhìn thấy hot search thứ 2 đều hăng hái ấn vào, cuối cùng tất cả đều bị kẻ gây rối nhỏ kia mê hoặc.
Ỏ ~
Bảo bối thật đáng yêu!
Ma ma cũng phải tặng Xuyên Vân Tiễn cho con!!
Muốn ôm bảo bối lên xoay một vòng 360 độ, sau đó thêm một cú nhào lộn trên không rồi tiếp đất một cách hoàn mỹ!
Lệ thị cũng lợi dụng sức nóng này đưa ra thông báo, trực tiếp khai trừ phó hiệu trưởng Nhất Trung cùng với giáo viên chính trị và học sinh Điền Nặc, hy vọng quần chúng ăn dưa một cách lý trí, đừng nghe theo những lời đồn đoán bậy bạ.
Anti fan khi nãy đã đập tiền vào phát sóng trực tiếp ngay lập tức nắm bắt và để lại bình luận ngay dưới:【 Điên cuồng cào phím, một tiếng tỷ muội lớn hơn trời, là tỷ muội tui liền cho em ấy một fan!! 】
【 Người thật việc thật, từ lúc sinh thời đến giờ lần đầu tiên tui thấy một phòng trực tiếp thu hút tận 80 vạn lượt xem!!! 】
【 Huhuhuhu... có thể được các ca ca tặng quà, tui thật sự rất ghen tị đó, trong lúc nhất thời còn muốn mọi người hãy bạo lực mạng tui đi.】
【 Quỳ lạy ông chủ! Tuy rằng không hiểu Olympic Toán học, nhưng tôi khá chắc chắn rằng đây là một câu hỏi mà một kẻ cặn bã như tôi dù có nghiên cứu cả đời cũng không thể hiểu được!!! 】
Một đám cư dân mạng nhận ra mình đứng sai phe, lại một lần nữa hướng sự chú ý về bài đăng trên diễn đàn trường Nhất Trung, tùy tiện nhấn vào một bài sẽ thấy rất nhiều thành phần đi cửa sau.
?!
Nguồn lực học sinh và đạo đức giáo viên của Nhất Trung bị đặt dấu chấm hỏi, cư dân mạng trong các bài đăng đều đang kêu gào nhân viên nhà trường lăn ra chịu trận.
Chuyện khiến trường học lo lắng nhất đã xảy ra, ban đầu vốn dĩ muốn đẩy Phó Chi ra chặn mũi dao, bây giờ đành phải cử người đại diện ra mặt:【 Bạn học Phó Chi nhân cách rất tốt, sẽ không bao giờ cướp vị trí của ai cả, những lời bịa đặt vu khống trong nội bộ nhà trường sẽ bị xử lý. Cuộc thi vật lý cấp quốc gia sắp tới, hy vọng mọi người sẽ chú ý đến các em học sinh của chúng tôi là Lục Sơ Uyển, Chu Tử Hoài và Cố Nghiên. 】
Ý tứ của lời thông báo này rất rõ ràng.
Phó Chi không làm gì sai, nhưng các người cũng đừng đặt câu hỏi về trình độ giảng dạy của các giáo viên chuyên nghiệp ở trường chúng tôi nữa mà hãy đợi cho đến khi có kết quả kỳ thi Vật lý quốc gia.
Lục Sơ Uyển và Chu Tử Hoài chưa nghe nói qua, nhưng Cố Nghiên là người thứ 8 trong cuộc thi vật lý quốc gia năm ngoái, ở một khía cạnh nào đó thì đây cũng là một học sinh tài năng.
Lục Sơ Uyển cau mày khi thấy có không ít cư dân mạng nhắn lại hy vọng Phó Chi có thể tham gia giải đấu quốc gia và đem vinh quang về cho đất nước, cũng có nhiều người muốn theo dõi tài khoản weibo của Phó Chi.
Đổng Tồn liếc mắt thấy cô ấy cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại: "Làm sao vậy?"
Lục Sơ Uyển giật mình, theo bản năng mà tắt điện thoại: "Không có việc gì."
Mãi cho đến khi trở về Lục gia, sau khi nhìn thấy Lục lão phu nhân, cô ấy có vẻ hơi khó xử: "Chú, Chi Chi không thích cháu lắm, nhưng chú thì khác, kiến thức và độ hiểu biết của chú rất rộng, cháu tin rằng chú có thể khuyên bảo được Chi Chi. Em ấy đến Lục gia rồi thì không còn là một đứa trẻ hoang nữa, hôm nay em ấy ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Lệ thị, học theo những cô gái không đứng đắn khác yêu cầu mọi người tặng quà cho mình, hiện tại đang có rất nhiều người mắng mỏ em ấy..."
Lục Sơ Uyển vừa dứt lời, sắc mặt của Lục lão phu nhân thay đổi hoàn toàn.
Lục gia không bạc đãi Phó Chi, cách đây không lâu bà ấy còn cho Phó Chi 800 vạn.
Mà Phó Chi lại có hành động thấp hèn như vậy, thật sự làm lão phu nhân cảm thấy mất mặt.
Ngược lại là Đổng Tồn lại cười nhạo một tiếng, căn bản là không thèm để ý.
Đổng Tồn có thể hiểu được Phó Chi.
Bởi vì Phó Chi không giống với thiên kim hào môn là Lục Sơ Uyển, cô xuất thân từ nông thôn, cả đời chưa thấy qua thứ gì tốt.
Yêu tiền, hẳn là vì không được Lục Cảnh Thanh cưng chiều, không có cảm giác an toàn.
Đối với một cô gái nhỏ như vậy cũng không cần hắn phải hao tâm tổn sức báo đáp ân tình, chỉ cần tùy tiện ném cho một khoản tiền là có thể xử lý, quả thật rất thuận tiện.
Lục Sơ Uyển không chắc Đổng Tồn có ý gì, thật cẩn thận nhìn hắn một cái: "Nếu không tiện..."
"Có thể." Đổng Tồn cắt ngang lời của Lục Sơ Uyển, cau mày.
Hắn nhớ tới gương mặt kia của Phó Chi, đúng là xinh đẹp hiếm gặp, nhưng tính cách thì quá độc đoán không thuộc về những người ở tầng lớp dưới, cũng không phải ngày một ngày hai mà tu dưỡng được.
Đổng Tồn không có con gái, Phó Chi đối với hắn giá trị thương mại không lớn, dù sao mấy nhà giàu ngoại trừ vẻ ngoài thì đều chú ý đến phẩm giá nhiều hơn, con cháu hào môn thế gia chỉ coi cô như một món đồ chơi.
Nhưng Lục Sơ Uyển thì khác, cô gái nhỏ khiến hắn rất vừa lòng, giỏi nghệ thuật, thành tích học tập xuất sắc, hắn muốn nhân cơ hội này mang Lục Sơ Uyển sang giới thiệu với Bắc Kinh phía bên kia: "Sau khi gặp giáo sư Hà, chú sẽ cho cháu một phần tài liệu học tập, sau đó học tập cho tốt, có gì khó khăn cứ liên hệ với chú."
.
.
.
Bên ngoài Nhất Trung.
Lục Cảnh Thanh đích thân đến đón vợ con về nhà.
Chẳng qua đi nửa đường liền nhận được điện thoại từ Lục lão phu nhân, bà ấy bảo bọn hắn về lại nhà cũ một chuyến để bàn việc.
"Vậy thì về nhà thay quần áo trước, sau đó dẫn theo Dư Thâm đi cùng."
Chuyện của Phó Chi đã giải quyết xong, tâm tình của Hứa Vi lúc này rất tốt, giống như đang muốn buôn chuyện: "Hiện tại nền tảng phát sóng trực tiếp có thể hái ra tiền đó nha, một Xuyên Vân Tiễn giá 288, một trăm cái liền tốn hơn hai mươi vạn của em rồi!"
Mặc dù là lời oán trách nhưng Hứa Vi lại nói ra với một giọng điệu đắc ý.
Lục Cảnh Thanh hiểu ý, hắn nói tiếp: "Vẫn ổn, phát sóng trực tiếp về cơ bản đều là như thế, anh thấy có người tặng đến 500 cái, rất dứt khoát."
Một vợ một chồng, từng người bày tỏ về việc kẻ có tiền vung tiền như cỏ rác.
Đã đến Lục gia, sau khi xuống xe, ánh mắt của Lục Cảnh Thanh dừng ở trên người Lục Dư Mặc.
Người chỉ gửi được 2 – 3 Xuyên Vân Tiễn, Lục Dư Mặc: "..."
Kể từ sau lần lỡ miệng khi đó, tiền tiêu vặt của Lục Dư Mặc đã bị cắt hoàn toàn, tiền dùng tặng Xuyên Vân Tiễn hoàn toàn là do hắn tích cóp từng đồng lẻ.
Hắn không muốn bị người khác khinh thường, nhưng trong nhà chỉ còn lại một Lục Dư Thâm.
Lục Dư Mặc cảm thấy Lục Dư Thâm cái gì cũng không có, cho nên khinh thường không muốn so sánh cùng Lục Dư Thâm, mở miệng nói: "Xuyên Vân Tiễn chỉ là tượng trưng, con không muốn quá thô tục, cho nên đã đem toàn bộ thời gian ấy nhập vào mưa đạn tẩy trắng cho Chi Chi, hơn nữa lúc con đi tẩy trắng, hoàn toàn không có ai đứng ra mắng lại!"
Vậy thì cũng thật kỳ lạ, Hứa Vi khiêm tốn thỉnh giáo: "Tẩy trắng như thế nào?"
Lục Dư Mặc đứng thẳng sống lưng, móc điện thoại ra.
Phó Chi thấy lịch sử mưa đạn mà hắn nhắn:
【 Một ngày kia quyền thế nơi tay, giết hết cẩu thiên hạ đã phụ ta. 】
【 Nếu ai dám cắt đi đôi cánh của em gái tôi, tôi sẽ phá hủy cả thiên đường của người đó. 】
Khí thế hùng hồn.jpg
Phó Chi: "..."
Như này thì ai dám mắng?
Lục Cảnh Thanh cảm thấy mình nên tìm một bệnh viện tốt để chữa cho con trai lớn, Hứa Vi rất đồng tình, cô ấy vừa lấy điện thoại vừa tỏ ra ghét bỏ: "Con nói xem con như vậy là giống ai?"
Lời nói là thế, nhưng Phó Chi thấy lịch sử mưa đạn của Hứa Vi có một bình luận chỉ trích anti-fan đang nói cô không làm được bài và sắp khóc: 【 Con bé không khóc, chỉ là lông mi chìm trong nước. 】
Phó Chi: "..."
Ồ thì ra là bắt nguồn từ nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro