#3

- Alo, anh rễ, em gái anh bỏ về không chịu hẹn hò với em, em sẽ cưới cô ấy luôn không cần yêu đương nhé anh - anh tắt máy mặc kệ anh trai cô chưa kịp nói gì

- Trời đất, 2 đứa này tính nết y như nhau, có xem mình là anh trai không vậy - anh lải nhải một mình.

Cô lẳng lặng đi về nhà lên phòng, đi ra ban công phòng cô ngồi khóc một mình, cô khóc để xua tan đi mọi cái bức xúc về anh chàng Phong Dương đó, cô tự hỏi là cô ấy đối xử tệ với anh ấy điều gì mà anh lại làm thế với cô.

Đột nhiên anh trai cô bước vào phòng cô không một tiếng động bất thình lình lên tiếng :

- Lại khóc nữa à ?

Cô giật mình quay sang nhìn anh

- Kệ em.

- Lại ăn mặc thế này nữa - anh cau mày.

Cô định bỏ đi vào trong thì bị anh kéo ngồi lại ghế.

- Anh với Nhan Xuân Nghị yêu nhau luôn đi.

- Cái con bé này - anh cốc đầu cô.

Anh nói tiếp :

- Tối nay đi ăn tối với Xuân Nghị bàn ngày tốt kết hôn.

- Đi thì đi, em muốn thoát khỏi Phong Dương.

Tối đó cô mặc một chiếc váy liền màu đen, để lộ làn da trắng ngần và vòng eo thon gọn của cô, bước ra gần xe Trần Phong Dương chạy lại níu lấy tay cô :

- Tiểu Hy, anh sai rồi, em đừng lấy người khác nha.

Có 2 tên áo đen kéo hắn ta ra khỏi cô, cô bước vào xe cùng anh cô, cô chỉ im lặng nhìn hắn bị kéo đi xa.

Vừa đến nơi cô được mời vào trong, gọi thức ăn nói chuyện một lúc anh cô vào nhà vệ sinh, thấy anh ăn hơi nhiều cô nói nhỏ :

- Đồ heo mập

- Em muốn ăn đánh à ?

- Đánh đi - cô trừng mắt.

- Tôi không đánh con gái.

Thấy anh cô đi ra, cô vội đứng dậy nói :

- 2 người bàn đi em về trước.

Cô vốn là con gái nhà danh giá nhưng chả bao giờ chịu đi giày cao gót, cô vừa đi ra một lúc chân bắt đầu thấy đau, cô thấy một ghế đá bên đường, cô bèn vào ngồi xoa bóp, một lúc sau Trần Phong Thiên - anh của Trần Phong Dương đến xoa bóp chân cho cô, cô rút chân lại :

- Từ bé chúng ta như thanh mai trúc mã rồi em đừng ngại nữa - anh cầm lấy chân cô xoa bóp.

- Anh chịu về rồi à ?

- Anh về với em nhưng em sắp lấy chồng rồi - anh bật cười.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tìnhyêu