Chap 12: Trận chiến tranh nhẫn bão (1)

Trận đấu kết thúc, Tsuna đưa Lambo đến bệnh viện kiểm tra, khi đã chắc ăn không có vết thương gì nghiêm trọng thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Những người còn lại cũng chìm trong thế giới riêng của mình, suy nghĩ về những chuyện đã và sắp xảy đến. Không còn ai đủ thảnh thơi để bận tâm đến lớp học nữa, đúng hơn là không có thời gian, nhưng Kyouko vẫn để ý, hôm nay cả Enma cũng không đi học.

Về phần người thiếu niên tóc đỏ giả trang đen đó, sau chuyện hôm qua thì cậu dính lấy Xanxus không buông, một phần là vì ngại Varia mà phần còn lại thì ngại bố của Tsuna, cậu cảm thấy hơi bất an khi trở lại cái khách sạn mà mình tạm trú. Ừ, học sinh nghèo này vung tiền ở khách sạn và sau đó bỏ của chạy đến khách sạn "đối diện" để ở ké.

Đã đến gần trưa, Xanxus tách ra không ăn cùng với hộ vệ của mình, lủi vô phòng ngồi đợi nhân viên mang đến. Lạ là có hai người, một chủ một ăn chực, thế nhưng lại có đến ba dĩa trên bàn. Hai người ngồi gần như đối diện nhìn nhau không nói gì, cũng không động đũa, tại chưa có thức ăn. Enma trong lốp ngụy trang Blake ngẩng đầu nhìn con lắc đồng hồ, âm thầm tính toán, có lẽ nhân viên giao hàng sẽ đến trong vài phút nữa.

"A..." Enma thốt lên, "Hình như tôi chưa xin phép giáo viên nghỉ một hôm thì phải..."

Xanxus liếc mắt xong lại quay về với cuốn sách đang đọc dở. Một lát sau, tiếng gõ cửa đều đặn vang lên, Enma hiểu chuyện và đứng dậy, thay vì nhân viên thì cậu bắt gặp được ánh nhìn khát máu của cá mập mắc cạn Squalo.

"Đồ ăn." Squalo lườm Blake. "Và thế quái nào mày vẫn ở đây vậy?"

Enma nghiêng đầu, cười xã giao một tiếng.

"Vì tôi nợ Xanxus."

"'Nợ gì?" Squalo cảm thấy kì quái.

"Tôi nợ ổng một cái thẻ ngân hàng đến giờ chưa trả." Enma cười công nghiệp đáp.

"........."

Khônh chờ Squalo phản ứng, Enma đã đạp hắn sang một bên rồi lấy xe đồ ăn vào, còn không quên khóa cửa cái rầm. Belphegor đứng nghía nãy giờ cuối cùng cũng hỏi.

"Có gì hay ho không đội trưởng?"

"Có, chết liền." Gân xanh bắt đầu nổi lên trên trán vị đội trưởng tóc dài nào đó, "Ta sẽ giết hắn..."

"?"

Sau khi đem đồ ăn vào bày bừa trên bàn thì Enma quay lại chỗ ngồi, nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn quyết định ra mở cửa sổ. Chưa đầy năm giây sau, ai đó lao vào bên trong, trên tay còn ôm một bưu kiện, cô ta đáp một cách ấn tượng như siêu nhân rồi đứng dậy chỉnh lại chiếc mũ bị lệch trên đầu mình, gương mặt vô cảm chẳng có lấy một nụ cười.

"Ngài Kozato Enma có một bưu phẩm chưa nhận." Nói rồi, cô đặt bưu kiện gần chỗ Enma, đứng bất động khoảng nửa phút rồi lấy tay túm cái nón quăng xuống đất, ngồi thụp xuống chiếc ghế trống bên cạnh. "Tại sao tôi lại vất vả đến thế vì đống tiền bạc lẻ cơ chứ???"

Mọi thứ diễn ra hơi nhanh cơ mà không vấn đề gì, Enma vỗ vai cô nhân viên với ánh mắt đầy cảm thông. Ngọn lửa sương mù chập chờn trong không khí rồi tan dần, mái tóc lỏm chỏm như dứa hiện ra. Đây mới chính là hình dáng thật sự của cô giao hàng Nagi, Chrome Dokuro, hay còn được biết đến là hộ vệ sương mù của nhà Vongola.

Cơ mà dùng lửa sương mù để che chỏm tóc thì đúng thật là...

"Chào buổi trưa Chrome, đi làm ổn không?"

"À vâng, ổn..." Chrome thở dài, ngồi cắt miếng thịt trong dĩa bỏ vào miệng, không hổ là khách sạn lọt vào mắt xanh của Xanxus, đồ ăn ngon thật. "Kiếm mấy đồng bạc lẻ để Ken và Chikusa không phải ăn thức ăn nhanh thì thế là đủ rồi."

Đúng là người từng có tiền nói chuyện có khác, lương của nhân viên một ngày chỉ là mấy đồng bạc lẽ. Enma cười trừ, mà nó đúng là bạc lẻ thật.

Nếu là Chrome trước đây thì hẳn đang ăn thức ăn nhanh rồi, nhưng dù gì cũng xem là sống một đời, trở thành người lớn nên cô hiểu rõ tầm quan trọng của việc phải ăn uống đầy đủ chất hơn ai hết.

Ba người ngồi ăn không nói gì, rồi tiếp tục ngồi không cho đến tối. Khi không chịu đựng được nữa, Chrome vùng dậy, lôi bộ bài Uno ra.

"Làm vài ván không?"

"Em không giao hàng nữa à?" Enma xách ghế ngồi vào bàn, chờ Chrome chia bài.

"Hết đơn rồi, với lại ngày mai em sẽ tìm công việc khác, nhân viên chuyển phát nhanh có vẻ không hợp với em."

"Mày nên làm nhân viên nhà ma." Xanxus cầm bài trên tay, suy nghĩ vài giây rồi ném ra một quân bài. "Át Bích."

"Rồng trắng mắt xanh!" Chrome kêu lên.

"Đảo chiều-- mà đợi đã, sao bộ bài Uno lại có Át Bích với rồng trắng mắt xanh??"

Ngược lại với sự nhàn nhã bên này, bên phía đối thủ, Tsuna vẫn còn lo cho trận đấu của Gokudera. Theo như lời của Reborn và Basil thì tên hộ vệ bão nhà bên là một kẻ nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì chắc Gokudera sẽ thua. Thật ra cậu thấy thua cũng không sao, vấn đề là nếu họ thua thì Varia sẽ làm những chuyện rất kinh khủng với gia đình họ, và điều đó không tốt một tý nào.

Màn đêm buông xuống, họ kéo nhau đến trường Namimori, lần này trận đấu sẽ diễn ra trong nhà. Khi đến nơi, không ngoài dự đoán Varia đã chờ sẵn đó, ông trùm của họ đang nhàn nhã ngồi xem sách, trông bộ dạng như chẳng buồn quan tâm thắng thua của cấp dưới của mình.

"Hắn ta tin mình sẽ giành được nhẫn Vongola một cách dễ dàng sao?" Gokudera nghiến răng, tinh thần chiến đấu tăng cao. Tsuna đứng bên cạnh, hình như từ đầu đến giờ Xanxus không để tâm đến trận đấu lắm chứ chẳng riêng hôm nay. Lúc này, cậu mới chú ý đến hộ vệ mây không đứng ở bên kia, vô tình buộc miệng hỏi.

"Cậu Blake không đến sao?"

Bên Varia còn chưa trả lời thì Xanxus đã nói.

"Đi mua đồ rồi, mày nhớ nó à?" Xanxus hơi liếc mắt nhìn Tsuna rồi hạ mắt xuống, cái dáng vẻ ngây ngô ấy chướng mắt thế không biết.

"À không..." Tsuna bối rối đáp, ai ngờ được boss cuối lại thật sự trả lời câu hỏi vô tri của cậu cơ chứ. "Tôi chỉ thắc mắc... Cậu Blake có vẻ rất hiền lành không giống Varia cho lắm?"

"Thì nó có phải Varia đâu, nó nằm vùng." Squalo lầm bầm đầy khó chịu.

"Không phải nhân viên bán thời gian à?" Yamamoto hồn nhiên hỏi khiến Squalo cứng họng.

Xanxus lật một trang khác, âm thanh loạt soạt vô tình đánh bay bầu không khí kì quái mà bên Tsuna tự tạo ra.

"Tuy nằm vùng..."

"Ê ông thật sự nói nó nằm vùng đúng không?"

Không để tâm đến đám cấp dưới, Xanxus tiếp tục, "Nhưng nó đủ mạnh để có thể phá hoại Vongola. Vậy là đủ rồi."

Thật ra thì đứa nào ở đây cũng có khả năng phá nhà hết, nghĩa đen, hội phá gia chi tử, cơ mà Kozato Enma và Sawada Tsunayoshi chắc chắn sẽ làm cho nó sụp hẳn luôn. Một đứa là boss Simon, một đứa là boss Vongola mà lại bênh đứa kia như con thì mười tên Reborn chắc cũng không giữ nổi cái nhà này.

Nói vậy thôi chứ hết việc là Reborn lượn luôn để Vongola cho Tsunayoshi tự sinh tự diệt, may là nó vẫn chưa sang tên Vongola cho họ Kozato chứ không chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Lúc này, cửa sổ bên cạnh Varia mở ra, cậu Blake trèo vào, tay xách túi đồ hớn hở vẩy tay.

"Chào, mọi người đang nói gì vui vậy?"

"Sao không ở nhà luôn đi?" Squalo mắng.

"Giữa đường tôi bị con mèo chặn lại nên tới muộn."

Bên Varia chẳng buồn quan tâm nữa và bắt đầu nhìn về đội Tsuna đang xếp vòng tròn, vô to khẩu hiệu vô tri nào đó. Cậu trai tóc đen quen thói phủi tay Xanxus rồi ngồi xuống cạnh ghế, một tay khoác vai, một tay chìa cái bình nước trước mặt hắn.

"Cho cháu xin tý lửa."

Xanxus không nói gì, tay trái bùng lên một đốm lửa nhỏ, Enma đặt ấm nước lên đó vài giây rồi nhấc xuống, rót nước sôi vào mì ly rồi đóng nắp lại cho chín, số nước dư thì rót vào ấm trà để ủ. Mí mắt Levi giật giật, lên tiếng hỏi.

"Mày làm cái gì vậy?"

"Nấu mì." Blake đáp tỉnh bơ rồi mở nắp hộp ra ăn.

"Không nhưng ai lại nấu mì bằng lửa Dying Will?? Chưa kể đó còn là của boss tao??" Squalo thoát khỏi trạng thái đứng hình, hoảng hốt kêu lên, mấy người bên cạnh cũng nhìn Blake bằng đôi mắt kì dị.

"Tại sao tôi không thể nấu mì bằng lửa Dying Will được?" Blake bất mãn nói.

"Nó là lửa Dying Will?" Squalo đáp.

"Nó là lửa." Blake vặn lại.

"Nhưng nó là lửa của boss tao??" Squalo gào lên, nom chừng chỉ vài giây là lao lên bóp cổ người kia.

"Ông có thấy chú Xanxus ý kiến gì không?? Ổng tự nguyện."

"Chắc chắn mày chơi ngãi Xanxus chứ hắn làm sao dịu dàng đằm thắm đến thế được?!!"

"Câm mồm, ồn quá." Chỉ một câu đã hoàn toàn khiến hai người kia ngậm họng. Phía Cervello thấy tình hình ổn thỏa cũng ra hiệu bắt đầu trận đấu.

Trước khi bắt đầu, Tsuna quay sang hỏi gia sư của mình.

"Lửa Dying Will thật sự có thể nấu ăn à?"

"..." Khóe môi Reborn giật giật.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro