"Conan, em đâu rồi?" Mori Ran hoảng loạn chạy khỏi khu DC, hai khu kia đều không phải người bình thường gì, Ran rất lo lòng hiếu kì quá thừa sẽ khiến Conan dây phải những phiền phức không cần thiết. Tuy cô là Quán quân giải Karate toàn quốc, nhưng mùi khói súng trên người những kẻ này thật sự không phù hợp với định nghĩa của 'người thường'.
"Thật là, ở chỗ nguy hiểm thế này mà sao Conan còn dám chạy lung tung vậy chứ!"
"Ừm, cậu đang nói về cậu bé đeo kính, trông rất dễ thương nhỉ? Mình thấy em ấy đi về phía kia." Sasagawa Kyoko chỉ hướng cho Mori Ran, cô cố gắng làm lơ ông anh ngốc nghếch nhà mình, từ sau khi thấy Hana với mình nắm tay rồi ôm nhau, đến giờ đỉnh đầu anh trai vẫn đang như thể bốc khói ngùn ngụt.
Có điều sau này thế mà Hana trở thành chị dâu của cô ư? Kyoko nghĩ đến việc Hana rất ghét các cậu trai không chín chắn, anh trai trong tương lai thoạt trông rất là đáng tin cậy ha.
Về phần nguy hiểm, Sasagawa Kyoko rũ mắt, cô biết thật ra anh trai có đánh nhau những lúc không mình không có mặt, thế giới Mafia rất nguy hiểm, nhỉ? Nhưng anh trai của tương lai lại rất hạnh phúc, còn trở thành võ sĩ boxing nổi tiếng, cậu Tsunayoshi kia cũng đang bảo vệ anh trai rất cẩn thận, nhất định là một người rất tốt nên mới có thể khiến anh trai đi theo cậu ấy như vậy.
Uni chạy vào hậu trường, cả vật chứa chứa đựng linh hồn Sawada-san giờ đã chuyển sang ánh vàng rực rỡ.
"Thật sự quá tốt rồi!" Uni không kiềm được rơi xuống một giọt nước mắt, "Không ngờ đám người kia lại đều có phần công nhận Sawada-san."
Ý thức thế giới giội cho cô một chậu nước lã, "Còn kém nhiều lắm, giờ mới tìm về những mảnh vỡ kia thôi, dung hợp cũng là một vấn đề rất lớn."
Ý thức thế giới gom mảnh vỡ linh hồn lại, "Garcafis, tình trạng người kia giờ thế nào rồi?"
Garcafis đẩy Nana đang hôn mê ra trước cho bọn họ, "Sawada Nana chỉ là một người bình thường, vả lại, nếu Sawada Tsunayoshi tồn tại, cậu ta cũng sẽ không để Sawada Nana bị liên lụy, vì thế ta thẳng thắn khiến cô ta ngất đi."
"Không sao đâu, ta chỉ định mượn cơ thể bà ấy chút thôi." Ý thức thế giới đặt linh hồn Sawada Tsunayoshi vào cơ thể Sawada Nana, Garcafis truyền lửa, cung cấp sức mạnh.
Đây là một đứa trẻ sơ sinh.
Khi ý thức thế giới dẫn linh hồn ra, những mảnh vỡ đó lập tức hòa vào nhau hợp thành một đứa trẻ, một em bé mini không lớn bằng một cái nắm tay của người trưởng thành.
"Giao cho ngươi, Uni." Ý thức thế giới cẩn thận trao bé con cho Uni, hiện tại đứa nhỏ này mới được hòa hợp bước đầu, vẫn chưa có ý thức, nếu không nhờ nó cắn nuốt sức mạnh Ghi chép thì đã chẳng hòa hợp dễ dàng như vậy.
"Tôi sẽ chăm sóc Sawada-san thật tốt." Cô bé Uni đáng tin ôm đứa trẻ thật cẩn thận.
Garcafis kiến nghị với cô, "Cô thử đặt cậu ta vào núm vú cao su xem?"
Uni có hơi do dự, núm vú cao su sẽ hấp thụ ngọn lửa, "Nó có khiến Sawada-san bị thương không?"
"Không đâu, giống như lúc Arcobaleno chết đi một cách bất thường vậy, núm cao su sẽ giữ lại linh hồn bọn họ, hẳn nó cũng có thể bảo vệ Sawada Tsunayoshi." Garcafis xoay nhẫn Địa ngục trên tay, "Bây giờ linh hồn cậu ta rất yếu, núm cao su Arcobaleno có thể thai nghén ra cơ thể thật sự cho Sawada Tsunayoshi, giống như khi thai nghén cơ thể cho Arcobaleno các cô vậy."
"Tất nhiên cũng sẽ có nguy cơ nhất định. Nếu mối liên kết giữa bọn họ không chắc chắn, không thể đánh thức ý thức của Sawada Tsunayoshi, vậy thì cậu ta sẽ trở thành vật tế cho núm vú cao su."
Uni kinh hãi nhìn Garcafis, dù vẫn luôn biết Garcafis là kẻ vô tình, thế nhưng......
"Bây giờ chúng ta đang cố hết sức cứu Sawada-san, sao ông có thể nói ra những lời như vậy chứ!"
Ý thức thế giới nhanh chóng ngắt lời, "Không đâu, ta sẽ ngăn cản nó xảy ra."
Sau khi nuốt chửng Ghi chép, nó miễn cưỡng giữ vững được mức độ bản thân hấp thụ lửa. Sự tồn tại của Sawada Tsunayoshi không chỉ liên quan đến việc phá bỏ phong ấn của nhẫn Thời gian mà còn đến chuyện tiến hóa của nó, vậy nên nó chắc chắn sẽ giúp Sawada Tsunayoshi trở về! Đứa con số phận thuần túy như vậy cũng là hiện tượng hiếm thấy.
"Đúng rồi, Uni, cô hiểu nhân tính nhất, vậy cô định chiếu cái gì trong giai đoạn xem phim tiếp theo?" Garcafis chẳng hề quan tâm bản thân bị ghét ra sao, bởi vì hắn vốn đã khác với loài người yếu ớt.
Uni cẩn thận ôm núm cao su màu cam, sau khi linh hồn Sawada-san được đặt vào, màu sắc của núm vú cao su trở nên càng thuần khiết hơn.
"Dù nói thế nào thì chúng ta đều là một đám Mafia, không thể ức chế bản tính theo đuổi sức mạnh." Uni ngẩng đầu nhìn Garcafis, "Chúng ta cho họ thấy sự mạnh mẽ của Sawada-san đi."
Đám người kia đều chứng kiến bản chất mạnh mẽ của Sawada-san rồi mới được thúc đẩy bởi tính cách dịu dàng của cậu. Trong thế giới ngầm, nhỏ yếu chính là nguyên tội, gia tộc là vỏ kẹo khóa lại, đậy lên nỗi chua xót và bất hạnh, điều khiến bọn họ khuất phục không phải viên đạn bọc đường, mà chỉ có thực lực mới có thể.
"Ý kiến không tồi," Garcafis gật đầu, "Ta thấy người ngoài kia sắp đánh nhau đến nơi rồi, hay là chúng ta làm một góc đấu trường đi?"
Uni lắc đầu, "Chuyện này gây áp lực quá lớn cho ý thức thế giới, bọn họ mà bị thương thì còn phải dùng Lửa Mặt Trời để chữa trị, không cần phải phí sức mạnh lên người bọn họ."
Khi Uni đi ra, Byakuran là người đầu tiên chú ý tới cô bé và núm vú cao su.
"Đây là?" Byakuran ngồi xổm xuống, tựa như một con mèo sợ quấy rầy bươm bướm, rồi lại rục rịch không yên, hơi chạm nhẹ vào núm cao su trước ngực Uni, "Đúng là cậu ấy!"
Tuy chỉ có một tia hơi thở nhỏ xíu, nhưng quả thật là của Tsunayoshi-kun.
"Thành công rồi ư? Uni-chan ~♬" Byakuran ôm Uni cọ mạnh, cảm giác hai đứa nhỏ này, đồng loại của y, đều ở bên cạnh y thật sự quá tuyệt vời.
"Giờ vẫn chưa được." Uni xoa đầu Byakuran, "Byakuran, nhịn thêm nhé, có được không?"
Có một thoáng, Byakuran rất muốn buông thả kêu lên 'Không được', nhưng nhìn sắc mặt tái nhợt của Uni, đứa bé ấy cũng đã gắng gượng lâu vậy rồi, ngay cả y giờ cũng vô cùng miễn cưỡng chứ đừng nói Uni vốn đã là vu nữ nhỏ tuổi hơn.
"Uni ngồi với ta nhé? Ghế tựa lớn như vậy, ta có thể ôm em cùng ngồi xem ~♬"
"Không thành vấn đề, Byakuran, chúng tôi đều ở cạnh anh." Uni tựa đầu lên vai Byakuran, bọn họ là sự tồn tại cô độc nhất trên đời. Cô bé vì hiểu rõ số phận mà thuận theo vận mệnh; Byakuran thì biết quá nhiều, hiểu ra bản chất của thế giới, là kẻ thất bại muốn phản kháng số phận; mà Sawada-san lại tự do ở bên ngoài, bị chú Reborn đẩy mạnh vào thế giới ngầm, lấy bạn bè và các mối liên kết để ép cậu đi về phía trước, thế nhưng từng bước tiến của Sawada-san đều có thể đặt lên con đường đúng đắn nhất.
Trong ba người, cậu ấy mới là kẻ vĩnh viễn không bao giờ lạc lối.
【Mời mọi người về chỗ, đoạn phim kế tiếp sắp bắt đầu】
Mori Ran bế Conan vẫn muốn nghe trộm lên, nhanh chóng chạy về chỗ ngồi của bọn họ.
Nơi đây quái lạ như vậy, ai biết nếu vi phạm thì sẽ xảy ra hậu quả gì chứ.
"Chị Ran, chị thả em ra." Conan vẫn muốn giãy giụa, linh hồn thám tử của cậu ta rục rịch không thôi. Đám người kia thật sự rất nguy hiểm! Nếu có thể thu thập tình báo về việc bọn họ phạm tội, làm trái pháp luật, vậy thì ngay tại khoảnh khắc thế giới dung hợp, chắc chắn cậu ta có thể kéo những kẻ này ra trước công lý!
"Conan, chúng ta nói chuyện đi." Mori Ran cúi đầu, một giọt nước mắt rơi lên mặt Conan.
Edogawa Conan, không, Kudo Shinichi: Mình khiến Ran đau lòng? Mình làm sai chuyện gì sao?
"Dạ, vâng. Ran... Chị Ran muốn nói chuyện gì ạ?" Kudo Shinichi hiện tại ghét cơ thể bị thu nhỏ của mình hơn cả bình thường, nếu không vì, nếu không vì Tổ chức Áo Đen, cậu ta và Ran, sao cậu ta có thể khiến Ran bị tổn thương chứ!
Mori Ran lặng lẽ bế Conan đi về chỗ ngồi, nhẹ nhàng đặt cậu ta lên ghế rồi mới quệt nước mắt.
"Conan, thu lại lòng hiếu kỳ của mình đi được không, chị cũng sẽ rất lo lắng." Đây là cậu bé nhà Shinichi, nếu xảy ra chuyện gì thì Shinichi sẽ đối xử với cô thế nào? Cô lại đối mặt với trái tim mình ra sao đây?
"Nhưng mà, bọn họ rất nguy hiểm......"
Haibara Ai giơ tay bịt miệng Conan, ra hiệu cho cậu ta bằng mắt, trai thẳng đần độn, không nhìn ra Ran đang đau lòng à? Tại sao cứ phải đổ dầu vào lửa vậy.
"Chị Ran, chị cứ yên tâm, em sẽ trông chừng cái tên này thật kĩ, không cho cậu ta chạy lung tung nữa."
【Bộ phim 《Trận chiến của chúng ta》 sắp được trình chiếu】
"Hừ, cuối cùng cũng đến rồi à?" Reborn vuốt ve Leon, lấy Sawada Tsunayoshi của tương lai ra để làm bọn họ có hứng thú, dù sao thì một đám thú dữ khi ở trước mặt Đời Mười kia lại ngoan ngoãn như một bầy cừu vậy, loại chuyển biến này chắc chắn là có nguyên nhân.
Mafia cũng không phải trò chơi đồ hàng của con nít, chỉ có sức mạnh đủ lớn mới có thể thần phục bọn họ, ở cuối bộ phim trước Sawada Tsunayoshi vẫn hơi có dáng vẻ của một thủ lĩnh, thế nhưng, hoàn toàn không đủ.
"Kufufu, để ta xem rốt cuộc Mafia ghê tởm làm sao mà khiến 'ta' làm việc cho hắn nào."
"Mukuro-sama," Chrome đã nhận cái tên mới tò mò nhìn về phía Rokudo Mukuro, "Mukuro-sama, ngài không vui ạ?"
"Kufufu, ta không hề không vui."
Hibari Kyoya mở to mắt, để anh xem xem khuôn mặt thật của động vật nhỏ được 'anh' công nhận rốt cuộc là thế nào?
Thành viên Varia cũng vậy, bọn họ muốn xem Đời Mười này làm thế nào mà kế thừa được Vongola khi có sự tồn tại của Xanxus đây.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro