12. Joshima Ken

Tsuna Đích Táng Lễ
(Lễ tang của Tsuna)

Tác giả: HOKYING
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Joshima Ken
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Lễ Tang | Thần nói: Cảnh cáo

Tuy rằng không có chính thức gia nhập, nhưng cậu dù sao cũng là thuộc hạ của Mukuro-sama, thế nên cũng được tính là một thành viên của Vongola phải không.

Nhìn người đang ngủ say trong quan tài —— mặc dù không hẳn là ngủ.

Nhớ tới mấy ngày trước còn bị người này giận dỗi răn dạy, Ken không khỏi bật cười.

『J.o.s.h.i.m.a. K.e.n!!』

Ông Trùm của Vongola bất chấp hình tượng mà gào lên, nhưng người bị gọi là Ken lại ngoảnh mặt làm lơ.

『Cậu nói rõ ràng cho tôi, giấy tờ bị cậu chôn ở đâu hả!』

Ken cũng dỗi.

『Làm gì đó hả Vongola! Đừng có giở cái giọng như tôi là tội phạm đó được không!』

『Thì tại cậu làm sai mà!』

Chưa từng gặp thỏ con giận như vậy, Ken hiển nhiên cũng bị hù, không dám hó hé thêm gì nữa.

Tsunayoshi thấy đối phương đã câm miệng, nhưng cơn giận vẫn còn âm ỉ.

『Thật là, nếu có chuyện gì đó quan trọng thì phải làm sao đây.』

『... Tôi chỉ là thấy Vongola ngày nào cũng vất vả như vậy nên mới muốn giúp cậu xử lý bớt thôi mà.』

Ken ủy khuất lầu bầu, lại bị Tsunayoshi nghe được.

『Xì...』

Ken khó hiểu ngẩng đầu lên, chỉ thấy đối phương che miệng lại, cả người run nhè nhẹ.

『Cậu sao vậy Vongola...』

Tsunayoshi bật cười.

『Ha ha! Ken, bộ cậu cho là tôi giận thật hả?』

Tiến lại gần vỗ nhẹ đầu Ken.

『Ken quan tâm tôi như vậy, tôi rất vui, chỉ là...』

Nét mặt nghiêm lại, Ken khẩn trương chờ câu kế tiếp.

Đột nhiên Tsunayoshi lộ ra một nụ cười khiến người thoải mái.

『Lần sau không được làm vậy nữa đó.』

『Pyon, pyon! Bớt nói nhảm đi!』

Chạy vọt ra khỏi phòng làm việc của BOSS như đang chạy trốn, Tsunayoshi lại không lơ được vành tai đỏ ửng của đối phương.

[Này thỏ con, khuôn mặt an tĩnh như vậy không hợp với cậu đâu, tôi thích thỏ con hoạt bát đáng yêu lại có chút ngây ngốc hơn.]

Ken lộ ra một nụ cười khát máu, liếm đôi môi khô khốc.

Thần ơi, nếu ông không để lời cảnh cáo về tai nạn sắp ập tới vào lòng, vậy sẽ không đơn giản chỉ là mấy tờ giấy bị vùi nát thôi đâu.

END

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro