Chương 10: Ngày 2 - Cánh Đồng Nho Dưới Nắng Sicily (6)
Ngày 2: Cánh Đồng Nho Dưới Nắng Sicily - Phần 6: Hợp tác thúc đẩy nông nghiệp bền vững
Tròn mười lăm phút sau, hai tiếng gõ vang lên từ cánh cửa gỗ sồi to oạch. Gokudera đứng lên mở cửa, bước vào là một nhóm người mặc vest lịch sự - hai người đàn ông và một người phụ nữ. Họ đều toát lên vẻ chuyên nghiệp và tự tin của những chuyên gia đầu ngành. Người phụ nữ mặc bộ vest màu xanh đậm thanh lịch, tóc nâu được búi gọn gàng phía sau, tay cầm một chiếc cặp da cao cấp. Hai người đàn ông đi cùng cũng mang theo cặp tài liệu và máy tính bảng – một thứ Giotto chú ý thấy, rất giống với Gokudera.
"Vongola Decimo, Simon Decimo," người phụ nữ cúi đầu chào đầy kính trọng. "Rất vui được gặp lại các ngài. Tôi là Maria Rossi, Giám đốc Xuất khẩu của Consorzio Vini Italia. Đây là đồng nghiệp của tôi, Paolo Bianchi từ Bộ Nông nghiệp và Antonio Romano từ Hiệp hội Rượu vang Sicily."
Paolo, người đàn ông trung niên với mái tóc đã điểm bạc ở hai bên thái dương, có gương mặt phúc hậu và đôi mắt sáng màu hổ phách – khá là hiếm thấy với người Địa Trung Hải. Antonio trẻ hơn, khoảng dưới ba mươi, với vẻ năng động và đầy nhiệt huyết của một người đam mê ngành rượu vang.
"Đây là cố vấn đặc biệt của chúng tôi từ Nhật Bản, Francisco và Helio." Tsuna đứng dậy từ chiếc ghế xoay ở đầu bàn. Cậu giới thiệu Giotto và Cozart một cách khéo léo vởi vẻ điềm tĩnh và tự tin sau mười năm trui rèn ở cái xứ sở ngầm này. "Họ đang nghiên cứu về các mô hình kinh doanh bền vững trong ngành rượu vang."
Giotto và Cozart đứng dậy chào các vị khách. Dù đang mặc trang phục hiện đại, cả hai vẫn mang trong mình phong thái quý tộc từ thời đại của họ - một sự uy nghiêm và thanh lịch khó có thể che giấu. Ba người tò mò nhìn khuôn mặt của hai vị "cố vấn" này, nhưng đủ lịch sự để không đặt câu hỏi thêm. Những thứ Vongola không nói, tốt nhất là nên im lặng.
"Như chúng ta đã thảo luận trước đó, chúng tôi rất ấn tượng với mô hình kinh doanh của Vongola-Simon Vigneto," cô bắt đầu. "Đặc biệt là cách các ngài kết hợp giữa sản xuất hiện đại và trách nhiệm xã hội."
Cô mở máy tính của mình, kết nối với màn hình lớn treo trên tường. "Kết quả mà các ngài đạt được chỉ trong vòng bảy năm thật đáng kinh ngạc," cô nói tiếp, chuyển sang slide đánh giá tình hình chung của sản xuất địa phương, hẳn là đã được Lorenzo gửi từ trước. "Sản lượng tăng, chất lượng đạt tiêu chuẩn quốc tế, và quan trọng nhất, đời sống của người dân địa phương đã được cải thiện đáng kể."
"Chúng tôi tin rằng doanh nghiệp phải đóng góp tích cực cho cộng đồng nơi họ hoạt động," Tsuna đáp bằng giọng điềm đạm và chuyên nghiệp – Giotto nhận thấy một sự khác biệt, không rõ ràng lắm, nhưng có, so với giọng nói thường ngày của cậu. Khác với giọng nói trầm ấm và thân thiện Tsuna hay dùng với nhân viên của mình, khi đối diện với các đối tác kinh doanh khác, những người ngoài gia đình, cậu thường hạ tông giọng của mình xuống. Đôi mắt Tsuna hơi híp lại, và Giotto có thể thấy ánh cam lập lòe trong đôi mắt màu caramel của cậu.
"Đó không chỉ là trách nhiệm đạo đức mà còn là chiến lược kinh doanh dài hạn của chúng tôi." Enma từ tốn bổ sung.
Paolo, người đàn ông từ Bộ Nông nghiệp, gật đầu tán thành. "Chính phủ đánh giá cao cách tiếp cận này. Thực tế, dự án của các ngài đã được chọn làm mô hình kiểu mẫu cho chương trình tái thiết nông thôn của chúng tôi."
Ông mở tập tài liệu riêng của mình, giở đến trang có đóng dấu chính thức của Bộ Nông nghiệp. "Tỷ lệ thất nghiệp tại các vùng nông thôn đã giảm 23% tại những khu vực Vongola-Simon đầu tư. Đây là con số mà nhiều chương trình của chính phủ phải mất hàng thập kỷ mới đạt được."
Antonio từ Hiệp hội Rượu vang Sicily bước tới, đặt lên bàn một tập bản đồ chi tiết.
"Thưa các ngài, dựa trên thành công của mô hình Vongola-Simon, chúng tôi muốn đề xuất mở rộng mô hình này sang hai vùng đang gặp khó khăn tại Nam Ý." Anh trải bản đồ ra, chỉ vào hai điểm được đánh dấu đỏ. "Đây là vùng Basilicata và Calabria, hai khu vực có tiềm năng địa chất và khí hậu tuyệt vời cho việc trồng nho, nhưng lại đang đối mặt với tình trạng thất nghiệp cao và di cư nông thôn nghiêm trọng."
Anh dừng lại, nhìn hai vị boss trẻ tuổi hơi cúi đầu nhìn vào tập tài liệu trước mắt. Đoạn, Tsuna gật đầu. "Tiếp tục đi."
Lúc này Maria mới tiếp lời, ánh mắt lấp lánh sự nhiệt thành. "Hiệp định hợp tác mà chúng tôi đề xuất sẽ bao gồm ba trụ cột chính. Thứ nhất, chuyển giao mô hình nông nghiệp bền vững của Vongola-Simon với hệ thống canh tác hữu cơ và bảo tồn nguồn nước."
Paolo chỉ vào slide tiếp theo trên màn hình. "Thứ hai, chương trình đào tạo nghề cho người dân địa phương. Chúng tôi đặc biệt ấn tượng với cách Vongola đã biến những nông dân truyền thống thành chuyên gia sản xuất rượu vang đẳng cấp quốc tế chỉ trong vòng bốn năm."
Antonio nhấn mạnh vào phần cuối cùng. "Và trụ cột thứ ba, phát triển du lịch nông nghiệp. Chúng tôi đã đọc báo cáo kế hoạch mà bên ngài gửi cho chúng tôi xin cấp phép. Trước hết, bên tôi sẽ liên lạc lại với ngài trong ba ngày tới về thủ tục giấy tờ, và chúng tôi cũng mong các ngài phát triển hệ thống này với hai vùng sắp tới."
Tsuna và Enma liếc nhau một cái, thoạt trông vô cùng thận trọng. "Nghe như là một dự án đầy hứa hẹn. Chúng tôi tin rằng bên cô đã có một cái sườn chung cho dự án này, phải chứ?"
Giotto nhận thấy sự chín chắn trong cách hai người thừa kế này xử lý tình huống - không vội vàng, nhưng cũng không từ chối cơ hội.
"Chúng tôi tính toán rằng với mô hình này," Maria tiếp tục, "trong vòng bảy năm, cả hai vùng có thể giảm tỷ lệ thất nghiệp xuống 12%, tăng thu nhập bình quân đầu người tăng 18%, và quan trọng nhất, ngăn chặn làn sóng di cư của lao động trẻ ra khỏi vùng nông thôn."
Paolo mở một tệp tài liệu khác. "Bộ Nông nghiệp sẵn sàng hỗ trợ dự án này thông qua các khoản trợ cấp từ Quỹ Phát triển Nông thôn Châu Âu. Ngoài ra, chúng tôi cũng đề xuất một số ưu đãi thuế đặc biệt cho các doanh nghiệp tham gia vào chương trình tái thiết này."
Gokudera, vẫn đứng bên cạnh Tsuna, hơi nghiêng người và thì thầm điều gì đó vào tai cậu. Tsuna khẽ gật đầu.
"Đề xuất của các vị rất thú vị," Tsuna bình luận, đặt cằm lên hai bàn tay đan vào nhau. "Nhưng tôi muốn biết rõ hơn về những thách thức hiện tại ở hai vùng này. Mỗi địa phương có đặc thù riêng, và mô hình của chúng tôi không thể bê nguyên si từ đây và áp dụng vào đó."
Antonio nhanh chóng đáp ứng yêu cầu này. "Hoàn toàn đúng, thưa ngài. Basilicata đang đối mặt với tình trạng xói mòn đất nghiêm trọng và hạn hán định kỳ." Anh chuyển sang một slide khác với một vài bức ảnh và số liệu từ trạm quan trắc. "Trong khi đó, Calabria lại gặp vấn đề về cơ sở hạ tầng yếu kém và... một số vấn đề về an ninh địa phương."
Khi Antonio nhắc đến "vấn đề an ninh", không khí trong phòng có chút căng thẳng. Mọi người đều hiểu rằng đó là cách nói lịch sự về hoạt động của các tổ chức tội phạm địa phương, hay cụ thể hơn thì là liên quan đến mafia.
Enma mỉm cười, không hề để ý đến cách ba người họ rụt rè đặt vấn đề mafia trước một trong số những gia tộc quyền lực nhất thế giới ngầm. "Chúng tôi không xa lạ gì với những thách thức như vậy. Thực tế, việc giải quyết các vấn đề xã hội phức tạp là một phần trong triết lý kinh doanh của Vongola-Simon."
"Đúng vậy," Tsuna bổ sung. "Nhưng chúng tôi cần đảm bảo rằng cộng đồng địa phương thực sự sẵn sàng cho sự thay đổi. Một kế hoạch bền vững đòi hỏi sự tham gia tích cực của người dân, không chỉ là việc đổ tiền đầu tư vào."
Giotto không khỏi cảm thấy tự hào khi nghe những lời này. Cậu bé vụng về năm nào giờ đã trở thành một người lãnh đạo với tầm nhìn rõ ràng về trách nhiệm xã hội.
Maria gật đầu đồng tình. "Chúng tôi đã tiến hành khảo sát sơ bộ. Có hơn 59% nông dân địa phương bày tỏ sự quan tâm đến việc tham gia vào một mô hình hợp tác như vậy. Họ đặc biệt ấn tượng với cách Vongola đã tôn trọng và phát huy kiến thức bản địa trong quy trình sản xuất."
"Và về phương diện đào tạo," Paolo thêm vào, "chúng tôi đề xuất mở rộng chương trình đào tạo của các ngài với các trường đại học tại hai khu vực. Điều này sẽ giúp tạo ra một thế hệ chuyên gia trẻ, gắn bó với quê hương và có kỹ năng toàn diện."
"Trước hết, chúng tôi biết có Mediterranean University of Reggio Calabria hứng thú với chương trình trao đổi sinh viên này. Họ đã gửi mail cho chúng tôi tháng trước." Gokudera bổ sung, "Chúng tôi đang lên kế hoạch thiết kế một chương trình liên kết với họ."
"Thời điểm hoàn hảo đó chứ?" Tsuna bật cười.
Cozart, người vẫn im lặng quan sát suốt từ nãy, cuối cùng cũng lên tiếng. "Làm thế nào các vị dự định xử lý vấn đề 'an ninh địa phương' mà anh Antonio vừa đề cập?"
Câu hỏi trực diện khiến cả ba vị khách hơi bất ngờ. Paolo và Maria liếc nhìn nhau, có vẻ không chắc nên trả lời thế nào.
"Chúng tôi hiểu rằng đây là vấn đề khá... tế nhị," Paolo cuối cùng lên tiếng. "Nhưng thành công của Vongola trong việc chuyển đổi các cộng đồng địa phương chính là lý do chúng tôi tin dự án này có thể thành công. Khi người dân có công ăn việc làm ổn định, có niềm tự hào về sản phẩm của mình, họ sẽ ít bị lôi kéo vào các hoạt động phi pháp. Và..."
Paolo nhận ra mình định nói gì, chợt tắt ngấm. Điều này làm Gokudera nhăn mày không vui, còn Tsuna và Enma chỉ cười. "Không sao, tôi hiểu. Bộ phận đặc biệt của Vongola có thể xử lí những hoạt động bên lề này. Chúng ta chỉ cần tập trung vào dự án thôi."
Enma cũng gật đầu, ánh mắt thấu hiểu. "Một cách tiếp cận lâu dài và bền vững. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần có những giải pháp ngắn hạn để đảm bảo an toàn cho người dân và dự án trong giai đoạn đầu. Vongola và Simon không thể hoàn toàn đứng ra bảo trợ cho họ được."
"Về điểm này," Antonio khẽ hạ giọng, "chúng tôi đã nhận được cam kết từ chính quyền trung ương về việc tăng cường lực lượng an ninh tại hai khu vực nếu dự án được triển khai."
Enma nhìn qua Tsuna, rồi quay lại các vị khách. "Đề xuất của các vị rất toàn diện và đầy hứa hẹn. Chúng tôi cần thời gian để tham vấn với các cố vấn và đối tác của mình, cũng như tiến hành khảo sát trực tiếp tại hai vùng này."
"Tất nhiên," Maria mỉm cười. "Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn lịch trình tham quan sơ bộ nếu các ngài quan tâm. Bao gồm gặp gỡ với đại diện cộng đồng địa phương, khảo sát địa hình và thảo luận với các chuyên gia nông nghiệp."
Tsuna đứng dậy, báo hiệu cuộc họp sắp kết thúc. "Chúng tôi rất cảm kích đề xuất này và sẽ nghiêm túc xem xét. Hayato," cậu quay sang người đứng ở góc phòng, "phiền cậu sắp xếp lịch trình cho chuyến thăm hai vùng này trong tháng tới."
Gokudera mỉm cười và gật đầu. "Vâng, Boss. Tôi sẽ phối hợp với văn phòng của các vị để lên kế hoạch chi tiết."
Khi các vị khách thu dọn tài liệu, Paolo dừng lại và nhìn thẳng vào mắt Tsuna. "Thưa ngài, dự án này không chỉ là về lợi nhuận hay phát triển kinh tế. Đây là cơ hội để viết lại câu chuyện của hai vùng đất đã quá quen thuộc với nỗi khổ đau và bị bỏ quên. Tôi tin rằng nếu có ai có thể làm được điều đó, đó chính là Vongola và Simon."
Giotto nhìn Tsuna, thấy trong mắt người thừa kế ánh lên ngọn lửa quyết tâm quen thuộc - ngọn lửa mà chính anh đã mang theo suốt cuộc đời mình.
"Chúng tôi sẽ không chỉ cân nhắc về lợi nhuận, mà còn về giá trị mà dự án này mang lại cho cộng đồng," Tsuna đáp, vẫn giữ tông giọng trầm ấy nhưng có vẻ thân thiện hơn đôi chút – một dấu hiệu của sự tin tưởng mà chính anh cũng hay sử dụng trong đối ngoại. "Đó là cách Vongola đã luôn hành động từ thuở ban đầu."
Trước khi Maria, người cuối cùng trong ba vị khách rời phòng họp, Giotto trông thấy người phụ nữ ấy cúi đầu khẽ một cái, như một lời cảm ơn đến hai vị boss đằng sau cánh cửa.
"Thật sự rất... ấn tượng," Cozart lên tiếng sau khi cánh cửa đóng lại. "Trong thời của chúng tôi, các cuộc đàm phán như vậy thường diễn ra trong bóng tối, tiệc rượu, với đe dọa ngầm và hối lộ."
"Thế giới đã thay đổi nhiều lắm, thưa ngài Cozart," Tsuna mỉm cười. "Không phải lúc nào chúng tôi cũng có thể hoạt động hoàn toàn trong khuôn khổ pháp luật - bản chất của Vongola vẫn là một tổ chức ngầm. Nhưng chúng tôi cố gắng tách biệt càng nhiều càng tốt giữa các hoạt động hợp pháp và... những phần khác."
"Chiến lược thông minh," Giotto gật đầu. "Xây dựng một hàng rào hợp pháp bảo vệ cốt lõi của gia tộc."
"Không chỉ là vẻ bề ngoài thôi đâu," Enma sửa lại. "Những dự án này là thật và chúng có ý nghĩa. Chúng tạo ra giá trị thực cho cộng đồng và lợi nhuận thực cho gia tộc."
Gokudera đóng máy tính xách tay lại rồi tiếp lời. "Và giúp chúng tôi mở rộng mạng lưới đồng minh ngoài thế giới ngầm. Đối tác kinh doanh, quan chức chính phủ, các cộng đồng địa phương - tất cả đều trở thành một phần của hệ sinh thái Vongola-Simon mà không cần biết về bản chất thật sự của hai gia tộc."
"Thật sự rất thông minh," Giotto lặp lại, giọng không giấu được sự ngưỡng mộ. "Cậu đã xây dựng một mạng lưới ảnh hưởng mà không cần đến bạo lực hay đe dọa."
"Không phải lúc nào cũng vậy," Tsuna thừa nhận, mỉm cười đôi chút. "Đôi khi... chúng tôi vẫn phải sử dụng những phương pháp truyền thống của Vongola. Nhưng đó là ngoại lệ, không phải quy tắc. Và ngài biết đó, tôi không phải người đầu tiên chuyển hướng kinh doanh của gia tộc sang lĩnh vực hợp pháp. Ít nhất từ thời Ottavio, bà ấy đã có những sáng kiến mới rồi."
Giotto và Cozart mỉm cười, chuyến hành trình ở tương lai này thú vị hơn họ nghĩ.
________________________
*Tài liệu tham khảo:
Gizzi F.T., Proto M. and Potenza M. R. (2018) 'The Basilicata region (Southern Italy): a natural and 'human-built' open-air laboratory for manifold studies. Research trends over the last 24 years (1994–2017)', Geomatics, Natural Hazards and Risk, 10(1): 433-464, doi: 10.1080/19475705.2018.1527786.
King R. and Killingbeck J. (1990) 'Agricultural and land use change in central Basilicata: From Carlo Levi to the Comunitá Montana', Land Use Policy, 7(1): 7-26, doi: 10.1016/0264-8377(90)90051-Y.
Redazione Calabria News 24 (15 January 2025) 'Calabria divisa in due, Il dramma delle infrastrutture Ioniche' [Calabria divided in two, the drama of the Ionian infrastructures], Calabria News 24, accessed 20 April 2025. https://www.calabrianews24.com/news/67976465926/calabria-divisa-in-due-il-dramma-delle-infrastrutture-ioniche.
Ferrara M. (18 October 2012) 'Internal affairs of Calabria: Corruption in the south of Italy', United Explanations, accessed 20 April 2025. https://unitedexplanations.org/english/2012/10/18/internal-calabria-affairs-corruption-in-the-south-of-italy/.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro