Chương 7: Ngày 2 - Cánh Đồng Nho Dưới Nắng Sicily (3)

Ngày 2: Cánh Đồng Nho Dưới Nắng Sicily - Phần 3: Stabilimento di Cooperazione per la Produzione del Vino Vongola-Simon

Nhà máy Hợp tác Sản xuất Rượu vang Vongola-Simon là một tòa nhà lớn được thiết kế với kiến trúc hiện đại nhưng vẫn mang đậm phong cách Sicily truyền thống. Mặt tiền được làm từ đá vôi địa phương, với những cánh cửa gỗ sồi lớn và cửa sổ vòm đặc trưng. Cái nắng tháng Tám ở Sicily gay gắt, chiếu xuyên qua các ô cửa kính màu, hắt lên sàn đá cẩm thạch những mảng sáng đủ màu, từ cam, đỏ, vàng, tới lục, lam, chàm, tím – bảy màu đại diện cho bảy nguyên tố cấu thành Lửa Bầu trời. Khi họ bước vào, Giotto và Cozart ngay lập tức nhận thấy sự khác biệt với một nhà máy rượu vang trong thời đại của họ. Mọi thứ đều sạch sẽ, trật tự và được kiểm soát một cách khoa học, đặc biệt là dây chuyền sản xuất khép kín, với đủ loại máy móc – thứ mà thời anh chưa bao giờ dám mơ đến.

"Nơi này thật đáng kinh ngạc," Cozart thốt lên khi họ bước vào khu vực sản xuất chính, nơi hàng chục thùng thép không gỉ khổng lồ đứng thẳng hàng. "Nơi tôi ở, rượu vang được làm trong những thùng gỗ nhỏ."

"Chúng tôi vẫn sử dụng thùng gỗ sồi cho quá trình ủ," Marco giải thích. "Nhưng giai đoạn đầu yêu cầu kiểm soát nhiệt độ chính xác, điều mà thép không gỉ làm tốt hơn."

Một người phụ nữ trẻ trong bộ áo blouse trắng tiến đến chào họ. "Buongiorno, Boss Decimo, Boss Simon! Hôm nay chúng tôi vừa bắt đầu xử lý lô Catarratto từ sườn đồi phía đông."

"Đây là Tiến sĩ Valentina," Tsuna giới thiệu. "Trưởng bộ phận sản xuất và là nhà hóa học rượu vang chính của chúng tôi."

"Còn đây là Francisco và Helio." Tsuna hướng về phía Valentina, giải thích. "Người quen chúng tôi tới từ Nhật Bản. Họ muốn tham quan nhà máy, cho những dự án của họ ấy, cô biết mà."

"Rất vui được gặp các vị," cô chào đón họ với nụ cười chuyên nghiệp. "Hôm nay chúng ta sẽ có cơ hội thấy toàn bộ quy trình sản xuất, từ quả nho đến chai rượu. Tôi phụ trách kỹ thuật lên men ở đây. Nếu các ngài muốn biết thêm về quy trình khoa học, tôi rất sẵn lòng giải thích."

"Cô ấy là một trong những chuyên gia rượu vang hàng đầu tốt nghiệp từ Đại học Turin," Gokudera bổ sung. "Chúng tôi đã tuyển dụng cô ấy ngay sau khi tốt nghiệp."

Giotto nhận thấy sự tự tin và kiến thức chuyên môn tỏa ra từ người phụ nữ trẻ này. Trong thời đại của anh, hiếm khi phụ nữ được đảm nhận các vị trí chuyên môn như vậy.

"Tôi rất muốn tìm hiểu thêm," anh nói thật lòng. "Quy trình sản xuất rượu vang hiện đại có vẻ phức tạp hơn nhiều so với những gì tôi biết."

Tiến sĩ Valentina dẫn họ đi qua các khu vực khác nhau của nhà máy, giải thích chi tiết từng bước trong quy trình.

"Đầu tiên là khu vực tách hạt và ép nho," cô chỉ vào một dãy máy lớn nơi nho đang được đổ vào. Máy ép thủy lực – họ nói vậy – có thể kiểm soát lực ép một cách chính xác và đồng đầu cho tất cả các mẻ nho, đảm bảo chất lượng trong việc trích xuất nước nho. "Máy sẽ tách hạt và cuống ra khỏi thịt nho một cách nhẹ nhàng. Đối với rượu trắng, chúng tôi ép ngay để lấy nước nho mà không có tiếp xúc với vỏ. Đối với rượu đỏ, chúng tôi để vỏ tiếp xúc với nước nho trong quá trình lên men để tạo màu và tannin."

"Việc này không chỉ giúp bảo toàn hương vị của nho, do quy trình này hạn chế không khí tiếp xúc trong quá trình trích xuất, mà còn giúp đảm bảo chất lượng rượu luôn ổn định."

Giotto quan sát những công nhân đang vận hành máy móc, anh không khỏi ngạc nhiên khi thấy nhiều phụ nữ cũng tham gia vào quá trình sản xuất - một điều cực kì hiếm thấy trong ngành rượu vang thời của anh. Thế kỷ 19, phụ nữ vẫn được không được đánh giá cao để tham gia vào các hoạt động như đàn ông, phần lớn thời gian anh thấy những người phụ nữ quanh quẩn trong nhà, chăm con, may vá, nấu ăn, và những người đàn ông thì đi làm việc, trong nhà máy, trên bàn tiệc. Một số hiếm lắm mới có cơ hội giao du và làm các công việc bên ngoài như Elena. Rượu vang, một thứ nước uống trân quý, theo quan điểm của người thời đó, nên và chỉ nên được sản xuất dưới bàn tay của đàn ông.

"Sau đó, nước nho được chuyển vào các thùng lên men," Tiến sĩ Valentina tiếp tục khi họ đi vào một căn phòng lớn với những thùng inox khổng lồ sáng bóng. "Đây là nơi phép màu thực sự diễn ra - nơi đường trong nho được chuyển hóa thành cồn nhờ men tự nhiên. Chúng tôi kiểm soát nhiệt độ rất cẩn thận trong quá trình này để đảm bảo men hoạt động ở điều kiện lý tưởng."

"Những thùng này... lớn quá," Cozart thốt lên, ngạc nhiên trước kích thước của các thùng lên men - mỗi thùng cao gần bằng hai người đứng.

"Mỗi thùng chứa khoảng 10,000 lít," Gokudera giải thích. "Chúng tôi sản xuất khoảng 1 triệu chai rượu mỗi năm từ nhà máy này."

Giotto và Cozart kinh ngạc. Quy mô sản xuất này vượt xa những gì họ có thể tưởng tượng trong thời đại của mình.

Họ tiếp tục đến khu vực lên tuổi, nơi hàng trăm thùng gỗ sồi được xếp chồng lên nhau trong một căn phòng rộng như mê cung. Không gian này được thiết kế với trần vòm bằng gạch đỏ theo phong cách hầm rượu truyền thống Sicily, nhưng được trang bị hệ thống kiểm soát nhiệt độ và độ ẩm hiện đại ẩn sau những bức tường đá cổ kính. Ánh sáng dịu nhẹ từ những chiếc đèn gắn tường tạo nên bầu không khí huyền bí, làm những thùng gỗ sồi phát sáng màu nâu đồng ấm áp.

"Mùi hương thật tuyệt vời," Giotto nhận xét, hít sâu không khí đầy hương vị phức hợp. Anh nhắm mắt lại, để các giác quan cảm nhận hỗn hợp đặc trưng của gỗ sồi ẩm, rượu vang chín muồi, và hơi ẩm của hầm rượu cổ. Có cả những nốt hương tinh tế của vani từ gỗ, tanin đang dần mềm mại, và hương trái cây đang chuyển hóa thành những mùi hương phức tạp hơn.

"Đây là trái tim và linh hồn của nhà máy rượu," Tiến sĩ Valentina giải thích, vuốt ve nhẹ một thùng gỗ gần đó với sự trân trọng. "Mỗi thùng đều được đánh dấu bằng mã số riêng để theo dõi nguồn gốc, thời gian ủ và đặc tính của rượu bên trong." Cô chỉ vào con số X44 được khắc trên nắp thùng.

"Một số thùng này chứa rượu vang sẽ được lên tuổi đến 5 năm trước khi đóng chai," Marco giải thích, đưa tay vuốt ve những vân gỗ trên thùng. "Trong suốt thời gian đó, rượu vang 'hít thở' thông qua các lỗ nhỏ li ti trên gỗ - một quá trình vi oxy hóa chậm giúp làm mềm tanin và phát triển hương vị. Gỗ cũng giải phóng các hợp chất của riêng nó vào rượu - vani, khói, tannin, gia vị - tạo nên độ phức tạp cho hương vị cuối cùng." Anh gõ nhẹ lên thành thùng, tạo ra âm thanh trầm đục đặc trưng của một thùng đầy rượu.

"Chúng tôi sử dụng nhiều loại thùng gỗ khác nhau," Enma bổ sung. "Gỗ sồi Pháp, gỗ sồi Mỹ, và thậm chí cả một số thùng gỗ anh đào từ Nhật Bản cho những loại rượu đặc biệt. Mỗi loại gỗ sẽ mang đến những đặc tính hương vị khác nhau."

"Điều quan trọng nhất là tôn trọng nguyên liệu," cô nhấn mạnh. "Chúng tôi sử dụng công nghệ tiên tiến, nhưng không để công nghệ lấn át bản chất tự nhiên của nho. Đó là triết lý cốt lõi của dự án Vongola-Simon. Vậy nên ở giai đoạn lên tuổi này, tốt nhất nên để chúng được thấm nhuần hương vị mộc mạc của gỗ."

"Sự cân bằng giữa truyền thống và đổi mới," Tsuna nói, gật đầu. "Giống như cách chúng tôi điều hành gia tộc vậy."

"Đây là dòng rượu di sản của chúng tôi, Primero" Marco giải thích. "Chúng được làm từ những gốc nho cổ nhất trên vùng đất này, một số có tuổi đời hơn 80 năm. Mỗi thùng trong số này chứa rượu từ một vụ mùa đặc biệt, và sẽ chỉ được đóng chai khi đạt đến đỉnh cao của hương vị, không phụ thuộc vào thời gian chờ đợi."

"Giống như việc xây dựng một gia tộc," Giotto thốt lên, ánh mắt đăm chiêu khi anh đặt tay lên một thùng gỗ, cảm nhận năng lượng và lịch sử bên trong nó. "Cần thời gian và kiên nhẫn để những giá trị cốt lõi thực sự thấm nhuần. Không thể vội vàng hay rút ngắn quá trình này."

Tsuna nhìn vị tổ tiên của mình với sự ngưỡng mộ không giấu được, nhận ra rằng dù cách nhau hàng trăm năm, họ vẫn chia sẻ cùng một triết lý sống. "Chính xác. Và giống như rượu vang, chất lượng thực sự của một gia tộc được thể hiện qua cách nó chống chịu với thời gian." Cậu chạm nhẹ vào chiếc nhẫn Vongola trên tay mình. "Những thử thách, những khó khăn - chúng giống như quá trình lão hóa này, chuyển hóa những gì thô ráp thành thứ có giá trị lâu dài."

Cozart chú ý đến một khu vực riêng biệt, nằm tách biệt khỏi các dây chuyền sản xuất hiện đại. Ánh mắt anh dừng lại trên một nhóm khoảng mười công nhân đang tỉ mỉ làm việc với những thiết bị làm từ gỗ sồi cũ, bạc màu theo thời gian. Lối kiến trúc của khu vực này cũng khác hẳn - trần thấp hơn với những thanh xà gỗ lộ thiên, tường đá thô ráp không trát vữa, và nền đất được lát những viên đá cuội nhẵn bóng. Không gian này dường như được thiết kế để tái hiện một nhà máy rượu vang từ thế kỷ 18. Những người công nhân ở đây mặc trang phục truyền thống của nông dân Sicily, với áo sơ mi vải lanh trắng, quần dài tối màu và những chiếc tạp dề da nâu sẫm.

"Còn khu vực đó thì sao?" anh hỏi, không giấu được sự thích thú. Vùng làm việc này trông quen thuộc hơn nhiều với những gì anh đã từng thấy trong thời đại của mình.

"À, đó là phân xưởng sản xuất theo phương pháp truyền thống," Valentina mỉm cười, ánh mắt ánh lên niềm tự hào đặc biệt khi cô hướng về khu vực đó. "Chúng tôi vẫn duy trì một số quy trình cổ điển cho dòng sản phẩm đặc biệt."

Cô dẫn họ lại gần hơn để quan sát. Tại đây, những bồn gỗ sồi lớn được đặt trên nền đá, với những người công nhân đang nhẹ nhàng trộn nho bằng những dụng cụ gỗ thủ công thay vì máy trộn cơ học. Một góc khác, vài người đàn ông và phụ nữ với quần được xắn cao đang đứng trong một bồn tròn lớn.

"Thậm chí chúng tôi còn sử dụng phương pháp đạp nho bằng chân cho một số loại rượu giới hạn," Valentina giải thích, chỉ về phía nhóm người đang nhịp nhàng giẫm đạp lên những chùm nho tím sẫm. "Phương pháp này tạo ra áp lực vừa đủ để giải phóng nước nho mà không làm vỡ hạt, giúp tránh vị đắng quá mức. Nhiệt độ của cơ thể con người cũng kích hoạt quá trình lên men tự nhiên một cách lý tưởng."

Một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc bạc và làn da rám nắng tiến lại gần họ, tay lau mồ hôi trên trán bằng chiếc khăn vải thô.

"Đây là Maestro Giuseppe," Valentina giới thiệu. "Ông ấy là bậc thầy về phương pháp sản xuất rượu vang truyền thống và là người truyền dạy kỹ thuật cho thế hệ trẻ của chúng tôi."

"Chào các vị," Giuseppe cúi đầu chào, chất giọng trầm khàn và khẩu âm đậm chất Sicily. "Chúng tôi làm rượu theo cách này từ thời ông bà chúng tôi. Không máy móc, không hóa chất, chỉ có nho, gỗ, thời gian và tình yêu."

Cozart và Giotto thoáng nhìn nhau – đây là phương pháp gần giống với cách họ vẫn làm trong thời đại của mình. Có một sự thân thuộc và ấm áp đặc biệt trong không gian làm việc thủ công này, một sự kết nối với quá khứ mà không khu vực hiện đại nào có được.

Trước khi kết thúc chuyến hành trình diệu kỳ tại nhà máy, họ dừng chân ở khu vực đóng chai - một không gian rộng lớn với dây chuyền sản xuất hiện đại. Giotto và Cozart đứng đó, hoàn toàn bị mê hoặc khi nhìn các chai rượu di chuyển trên băng chuyền, được rửa sạch, làm khô, đổ đầy rượu, đậy nút, dán nhãn và đóng hộp - tất cả đều diễn ra với tốc độ và độ chính xác đáng kinh ngạc.

"Đây là nơi rượu vang được hoàn thiện trước khi đến tay người tiêu dùng," Marco giải thích khi họ đi qua những hàng máy móc phức tạp. "Mọi chai rượu đều được kiểm tra chất lượng nghiêm ngặt."

"Chúng tôi sử dụng công nghệ chân không để giảm thiểu tiếp xúc với oxy, giúp bảo vệ hương vị của rượu vang. Nút chai được làm từ cork tự nhiên hoặc các vật liệu tổng hợp hiện đại, tùy thuộc vào loại rượu và thời gian ủ dự kiến." Tiến sĩ Valentina bổ sung.

"Mỗi chai đều có mã QR riêng," Gokudera chỉ vào những nhãn đang được dán lên chai. "Người tiêu dùng có thể quét mã này để xem toàn bộ thông tin về chai rượu - từ vườn nho cụ thể cho đến ngày thu hoạch và thời gian lão hóa."

"Mã... QR?" Cozart hỏi, vẻ mặt bối rối.

"Một loại mã mà điện thoại có thể đọc được," Enma giải thích đơn giản. "Nó liên kết đến thông tin trên internet."

Giotto và Cozart nhìn nhau, lại một lần nữa bị choáng ngợp bởi công nghệ của thế kỷ 21. Trong đầu Giotto hiện lên hàng trăm câu hỏi, và rằng anh biết internet phổ biến, cũng như sự tiện ích của nó, chỉ là anh không ngờ được là nó có thể dùng trong những trường hợp này.

"Sự minh bạch là tối quan trọng trong bối cảnh kinh doanh hiện tại," Tsuna giải thích khi họ tiếp tục đi qua phân xưởng. "Người tiêu dùng muốn biết sản phẩm của họ đến từ đâu, được sản xuất như thế nào, và liệu quy trình có đạo đức và bền vững hay không."

"Đặc biệt là với sản phẩm cao cấp như rượu vang," Enma thêm vào. "Người tiêu dùng sẵn sàng trả nhiều tiền hơn cho những sản phẩm mang một câu chuyện thực và giá trị đóng góp cho cộng đồng."

Họ dừng lại trước một máy dán nhãn tự động, nơi hàng nghìn chai rượu vang đang di chuyển trên băng chuyền.

Khi đi qua khu vực đóng thùng, họ thấy các công nhân đang cẩn thận đặt những chai rượu vào những hộp gỗ sang trọng có khắc logo Vongola và Simon.

"Đây là khu vực đóng gói cho dòng cao cấp," Marco giải thích. "Mỗi hộp đều được làm thủ công từ gỗ sồi tái chế - một phần trong cam kết bền vững của chúng tôi."

Giotto chú ý đến logo Vongola - vẫn là con sò quen thuộc, nhưng được thiết kế tinh tế và hiện đại hơn. Bên cạnh đó là biểu tượng của Simon - cùng thiết kế cơ bản như thời của Cozart, nhưng được đơn giản hóa để phù hợp với thẩm mỹ hiện đại.

"Logo đã thay đổi rồi." anh nhận xét.

"Chúng tôi đã cập nhật nhận diện thương hiệu vài năm trước." Tsuna gật đầu. "Giữ lại yếu tố cốt lõi nhưng làm cho nó phù hợp hơn với thị trường hiện đại."

"Thương hiệu?" Cozart hỏi, chưa quen với thuật ngữ này.

"Hình ảnh và danh tiếng của một công ty," Enma giải thích. "Trong thế giới kinh doanh hiện đại, cách một công ty được nhìn nhận có thể quan trọng ngang với sản phẩm thực tế của họ."

Giotto gật đầu, hiểu ra khái niệm này không hoàn toàn xa lạ - ngay cả trong thời của anh, danh tiếng và biểu tượng của Vongola cũng rất quan trọng, chỉ là không được gọi bằng những thuật ngữ hiện đại này.

"Và sau đó, rượu vang được đưa đến kho bảo quản," Tsuna nói khi họ bước vào một căn phòng lớn, nhưng vẫn chưa bằng những căn phòng ban nãy, với nhiệt độ mát lạnh, nơi hàng nghìn chai rượu được xếp ngay ngắn trên các kệ. "Đây là nơi rượu tiếp tục phát triển trong chai trước khi được đưa ra thị trường."

"Đối với những dòng rượu cao cấp nhất, chúng tôi có thể để chúng ủ trong chai từ một đến năm năm trước khi bán," Gokudera bổ sung. "Đó là lý do tại sao kinh doanh rượu vang đòi hỏi tầm nhìn dài hạn - từ khi trồng nho đến khi chai rượu sẵn sàng cho người tiêu dùng có thể mất từ ba đến mười năm."

Giotto gật đầu, đánh giá cao sự kiên nhẫn và tầm nhìn cần thiết cho ngành công nghiệp này. "Đó là một quá trình đòi hỏi nhiều niềm tin và sự kiên trì," anh nhận xét. "Không khác gì việc xây dựng một gia tộc."

Tsuna mỉm cười, hiểu rõ ý nghĩa sâu xa trong lời nhận xét của người tiền nhiệm. "Vâng, cả hai đều là hành trình kéo dài qua nhiều thế hệ. Chúng ta gieo hạt giống ngày hôm nay để những người đến sau thu hoạch."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro