Một cái từ hỏa ảnh xuyên qua tới cô nương...... ( cô nương này chỉ số thông minh cao? EQ thấp? ) ( cô nương này không đáng nhị? Không đáng ngốc? ) ( giai đoạn trước quạnh quẽ người? Hậu kỳ XXX? ) Sau đó đi lên...... Trở thành reborn' người nối nghiệp ' tiến giai chi lộ? NO. Nhất khó đi vẫn là tình lộ. Đương hết thảy đều đã bụi bặm rơi xuống đất. Chim sơn ca: Kết hôn sao? ( từ từ! Uỷ viên trường, ngươi đây là ở cầu hôn? Phốc...... ) "Không kết." "Vậy ngươi muốn làm sao?" "......" Qua mấy năm. Cũng thịnh đinh xuất hiện một cái ở trên phố kêu "Cắn sát cắn sát" tiểu hài tử. Tag: Gia giáo Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hibari Kyoya, Uchiha lưu sâm ┃ vai phụ: Gia giáo chúng ┃ cái khác:
"DÃ THÚ DƯỚI VÁY EM" [ Cô gái đáng yêu vs Đương kim vô địch quyền anh đến đi đường cũng bạo khốc]🥊Tác giả: Cảnh Kỳ Tâm🥊Độ dài: 56 chương và 9 NT🥊Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, ngọt văn, song xử, 1vs1, HE🥊Couple: Lệ Kiêu, Vân Đóa🥊Bìa & Edit: riri_1127Trên võ đài quyền anh, người đàn ông cao lớn nhanh nhẹn bình tĩnh, ra quyền tàn nhẫn, chỉ bằng một chiêu đã KO đối thủ trên mặt đất. Lúc anh nhận lấy đai lưng Champion vàng chói lóa, cơ thể cường tráng cùng khóe mắt còn đang rỉ máu, bạo phát hormone tỏa ra bốn phía. Quần chúng ăn dưa: Lệ Kiêu biệt danh "dã thú" ,cũng không biết vị tiên nữ nào có phúc hưởng thụ đây. Nhưng mà, anh ấy ngay cả mấy cô gái bảo bối làng quyền anh cũng chẳng để vào mắt, hay là mắc có bệnh gì khó nói ?!!( đầu chó. jpg)Tin tức "Dã thú" không gần nữ sắc lan nhanh như cháy rừng, mãi cho đến khi nhiệt sưu bùng nổ!!!Là một tấm ảnh chụp: Quyền vương bạo khốc đang quỳ một gối xuống đất, ở đường lớn cột dây giày cho một cô gái nhỏ!Lệ Kiêu quỳ một gối xuống, đuôi mày khóe mắt đều tràn ngập nhu tình, nào còn có vẻ tàn nhẫn trên võ đài quyền anh đâu chứ. Sau khi buộc dây giày, anh ấy lại tháo sợi chun buộc tóc trên cổ tay ra, ôn nhu cột tóc cho cô gái đang ăn kem say sưa. Thủ pháp thành thạo, kỹ thuật tuyệt đỉnh :) Vân Đóa nhẹ nhàng đưa mũi giày đá đá anh, bất mãn chu chu miệng: "Anh kéo ống quần em xuống làm gì thế? Để lộ cổ chân mới đẹp mà!"Lệ Kiêu nâng cổ chân trắng nõn của cô lên, thanh âm sủng nịnh: "Ngoan nào, cẩn thận cảm lạnh."…
Tên gốc: 卿本包袱 Tác giả: Nhĩ Nghiên Edit: Zinny Thể loại: Cổ đại, hài. Câu chuyện về một đứa con bị bỏ rơi cùng một sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên lớn lên tại một vùng vịnh hẻo lánh, cả đời không gặp được mấy nam nhân. Ngày gặp Phượng Thất Thiềm, hắn cầm quỷ kiếm, đứng ở đầu dốc, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất vịnh, hờ hững nói một câu "Trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi." khiến lòng nàng lạnh toát. Kỳ thật nàng muốn nói, "Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà."…
Nàng mang theo ký ức một đời, có được nội lực thâm hậu, có phép thuật điều khiển được ma quỷ, nhưng ở nơi dị thế này lại trở thành kẻ điên trong mắt thiên hạ.Hắn trời sinh đã có cơ thể khát máu, có được thân thể bất tử, nhưng lại là người trói gà không chặt, trở thành đối tượng mà mọi người đều có thể lăng nhục.Cổ gia có ba người con gái rưỡi, người người đều là tiên nữ trên trời. Chỉ có một nửa Cổ Tiểu Tứ, vừa không có tài không có diện mạo lại bị điên. *Ba người con gái rưỡi: ý nói nhà họ Cổ có 3,5 người con gái, Cổ Tiểu Tứ chỉ được tính là một nửa người.Cổ Tiểu Tứ, 15 tuổi, tên đầy đủ là Cổ Nhược Phong, từ khi ra đời thì đã bắt đầu điên điên khùng khùng suốt cả ngày, không có một ngày yên tĩnh. Rốt cuộc sau khi trải qua sinh nhật mười lăm tuổi được một tháng thì chết vì treo cổ.Nhân chứng đều nói: "Cổ Tiểu Tứ nổi điên treo cổ tự tử."Đầu đường phố xá sầm uất không có ai không vỗ tay khen hay: Thế đạo này đã không nên có Cổ Tiểu Tứ từ lâu rồi! Chết sớm siêu sinh sớm!Cổ Như…
"Hiên...một chút thôi được không? hãy để em được gần anh?""Tránh ra" Thiếu niên đạm bạc quay lưng đi."Hiên, không cần lạnh lùng như vậy mà."Bóng lưng ấy lúc nào cũng ở trước mặt cô, cô chờ đến mệt, chờ đến tuyệt vọng nó cũng không quay lại."Thật xin lỗi, chỉ sợ em chỉ có thể yêu anh trong giấc mơ." Đôi mắt xinh đẹp khép lại, kết thúc mốt tình đơn phương vô vọng.-----------"Thiên! Quà sinh nhật của mình, cậu sẽ nhận chứ."Háo hức cùng chờ mong vây lấy cô gái nhỏ, cô đã tự tay đan cho hắn chiếc áo len vì sinh nhật của mình là vào Christmas.Chàng trai chỉ "À" sau đó là một hồi im lặng. Cô gái ngước mắt lên, người kia đã không còn ở đó. Cô chỉ biết ôm lấy món quà mà chạy lên xe, nhanh chóng chạy đến nhà hắn, để món quà trước cửa. Sau đó lái xe về.Ngày hôm sau, cô chạy đến nhà hắn háo hức nhìn thấy hắn đang tập cắm hoa. Tuy vụng về nhưng lại rất cẩn trọng, kế bên còn là một cái thiệp chúc mừng, cô gái nhỏ ảo tưởng hắn sẽ đưa nó cho mình. Một tuần sau, hắn đưa cho chị nàng, gương mặt ửng hồng như thiếu nữ mới biết yêu, trai tài gái sắc khiến trái tim nàng như bị cắt đôi.--------"Anh hai! Anh ba! Mau xem! Ta là hạng nhất hội họa đó!" Đôi mắt nhỏ ánh lên vui mừng, hai má bánh bao hồng nhuận, trên tay là cái bằng khen chứng minh. Hai ánh mắt lạnh lẽo như muốn giết chết nàng, dọa cô gái nhỏ xanh mặt lùi bước. Thấy người đàn ông quen thuộc từ trong xe bước ra, nàng lại vui vẻ chạy đến, chân nhỏ vấp ngã, nhưng lại nhanh chóng đứng lên. Dù tay chân cùng váy đã dơ bẩn, cô bé vẫn vui vẻ cười n.…