- Chap 1: Tuyển tú -
Điện tuyển, giờ thìn.
Giờ đang là tiết Lập thu, không khí có phần dễ chịu, thoải mái. Tại Ngự Hoa Viên, một vài âm thanh náo nhiệt vang lên. Đi qua vườn hoa cúc xinh đẹp là tới một khuôn viên rộng rãi, tại đó, bên cạnh hồ sen là một điện nhỏ, được đặt tên là "Túy Hà Điện", chính là nơi tổ chức tuyển tú của các triều đại Tề Vân Quốc. Trước sân, các tú nữ ăn vận xinh đẹp, đoan trang đang tụ tập thành từng nhóm nhỏ mà trò chuyện. Thanh âm nghe như tiếng chuông vang, nụ cười tựa như hoa nở, tất cả đều vô cùng xinh đẹp, nhưng ai biết được số phận phía sau họ sẽ như thế nào. Họ đứng ở đây, đều là vì sự vinh quang của gia tộc, vào cung mà tranh đấu, chỉ để đạt được sự sủng ái của hoàng đế, không khác gì những con chim đang cố thoát ra khỏi cái lồng sắt ...
- "Chiêu Quý Tần muội muội đang nghĩ gì vậy?"
Mộc Tĩnh Nhu giật mình, quay qua người đang ngồi cạnh mình mỉm cười đáp lời:
- "Không có gì, để Lan Quý Tần chê cười rồi. Chỉ là đang nghĩ xem các tú nữ hôm nay sẽ biểu hiện như thế nào."
Vũ Uyển nghe vậy, khẽ cười, phe phẩy cây phiến trên tay, nói:
- "Ra vậy, quả thật rất khiến người ta phải mong chờ."
Trước giờ, chỉ có Hoàng Hậu hay Hoàng Quý Phi mới được cùng Hoàng Đế tới điện tuyển tú, các nàng chỉ là những Quý Tần nhỏ, nhưng lại được Hoàng Đế chấp thuận cho đến cùng xem buổi tuyển, quả thật là vinh dự. Lúc này, Hoàng Đế ngồi trên trường kỷ, nhìn công công đứng bên dưới gật đầu ra hiệu, ý nói có thể bắt đầu. Công công nhận lệnh, xoay người hướng về phía cửa điện, hô lớn:
- "Giờ lành đã tới, mời các tú nữ tiến vào điện tuyển !!"
Đoạn, hắn lấy ra danh sách các tú nữ, đọc lớn:
- "Mời An Tịnh Huyên con gái của An Thừa Tướng ; Thẩm Nhược Giai con gái của Bố Chánh Sứ; Tiêu Nguyệt con gái của Đô Thống Nguyên Soái; Hàn Tiểu Linh con gái của Binh Bộ Thượng Thư; Thụy Chỉ con gái của Thụy Tướng Quân vào điện tuyển !!"
Các tú nữ được nêu tên lần lượt tiến vào bên trong, đồng loạt hành lễ:
- "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
- "Miễn lễ."
Các tú nữ đứng dậy, Hoàng Thượng bắt đầu nhìn qua một chút, suy nghĩ rồi quay qua hai vị phi tần ngồi phía dưới hỏi:
- "Lan Quý Tần, Chiêu Quý Tần, hai nàng thấy thế nào?"
Lan Quý Tần mỉm cười, cất lời:
- "Các tú nữ đều rất xinh đẹp và hiểu lễ nghi. Thần thiếp thấy Thẩm thị cùng Hàn thị đích thực là rất tốt."
Hoàng Nguyên Triết Doãn không biểu cảm gì, quay qua Mộc Tĩnh Nhu hỏi:
- "Còn Chiêu Quý Tần, nàng thấy sao?"
Mộc Tĩnh Nhu nhìn các tú nữ, nhẹ nhàng trả lời:
- "Các tú nữ đều đoan trang, rất phù hợp để tiến cung. Chỉ là thần thiếp thấy, trong 5 người này, chỉ có An Thị hiểu lễ, hành xử đúng mực, hơn hẳn những người khác."
- "Chiêu Quý Tần hình như quen biết An Thị? Nếu không sao lại biết nàng ta hành xử ra sao?" - Vũ Uyển giả bộ ngạc nhiên hỏi, Hoàng Thượng nghe thấy cũng nhìn Mộc Tĩnh Nhu. Nàng mỉm cười, nói:
- "Chỉ là trên đường tới đây có nhìn thấy vài tú nữ cãi nhau, là An thị đã giải quyết mâu thuẫn giữa bọn họ rồi giảng hòa. Bình tĩnh không hoảng, thực sự rất phù hợp. Đó chỉ là ý kiến riêng của thần thiếp, vẫn là xem quyết định của Hoàng thượng."
Hắn nghe xong liền mỉm cười, gật đầu, ra hiệu cho công công. Công công hiểu ý, hô to:
- "An Thị, giữ thẻ, ban túi thơm!!
- "Thẩm thị, trả thẻ, ban hoa!!"
- "Tiêu thị, trả thẻ ..."
. . .
Các tú nữ bên ngoài bắt đầu lo lắng, 5 người đầu tiên mà đã loại đi 4 người, Khương Đình Tuyết đứng ở một góc cùng hai tú nữ khác, nói nhỏ:
- "Xem ra tuyển chọn rất gắt gao đó."
- "Muội nghe nói Hàn Tiểu Linh cùng Thụy Chỉ được rất nhiều người khen ngợi, đến Thái Thượng Hoàng cũng từng khen bọn họ, vậy mà lại không được chọn..."
Người vừa nói là Cao Uyển Đình, khuôn mặt nàng có vẻ hồi hộp và lo lắng. Đứng cạnh nàng cùng Khương Đình Tuyết là Lăng Họa Nguyệt. Lăng Họa Nguyệt dịu dàng nói:
- "Uyển Đình, muội đừng lo, muội đáng yêu khả ái như vậy, nhất định Hoàng Thượng sẽ thích muội."
- "Ân...."
Bên trong, công công tiếp tục gọi tên các tú nữ. Tất cả có 30 người đứng đây, bây giờ số người bị loại đã hơn nửa rồi. Lúc này, công công đọc lớn:
- "Mời Liễu Thục Quyên con gái của Liễu Gia ; Phi Nguyệt con gái của Lại Bộ Thị Lang; Khương Đình Tuyết con gái của Khương Thái Phó; Cao Uyển Đình con gái của Đại Học Sĩ; Lăng Họa Nguyệt con gái của Lăng Đại Tướng Quân vào điện tuyển!!!"
Các tú nữ được triệu tên, bao gồm cả Khương Đình Tuyết tiến vào trong điện, hướng Hoàng Thượng hành lễ:
- "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
- "Miễn lễ."
Phía dưới, Lan Quý Tần cùng Chiêu Quý Tần đều rất ngạc nhiên. Hoàng Thượng vậy mà lại để một người của Liễu Gia tiến cung?? Trong hay ngoài cung, ai cũng đều biết Ôn Tần là người Liễu Gia, còn có một muội muội ruột, chính là Liễu Thục Quyên. Ôn Tần dù sao cũng là một sủng phi của Hoàng Thượng, nhưng để muội muội nàng ta tiến cung há chẳng phải không thèm đếm xỉa đến nàng ta. Hai nàng nhìn nhau, nếu như Liễu Thục Quyên được chọn, vậy là sau này hai nàng sẽ phải mệt mỏi rồi không phải sao? Vũ Uyển ( Lan Quý Tần ) cười nhạt, nói nhỏ:
- "Hoàng Thượng để Liễu Thục Quyên tiến cung, xem ra đã có chủ định với Liễu Trường Nghiên ( Ôn Tần ) kia rồi."
- "Hoàng Thượng nghĩ gì, chúng ta cũng chỉ là những phi tần nhỏ, đâu dám đoán mò thánh ý, Lan Quý Tần vẫn nên im lặng một chút, đây là Túy Hà Điện, không phải Cảnh Nghi Cung của ngươi, Hoàng Thượng còn chưa nói lời nào, Lan Quý Tần nói nhiều làm gì."
Mộc Tĩnh Nhu nhàn nhạt trả lời, tay phải nâng tách trà trước mặt lên, gạt nắp qua vài cái, thổi nguội một chút rồi nhấp ngụm. Vũ Uyển lườm nàng ta, không nói gì. Lúc này, Hoàng Thượng đang xem qua các tú nữ, đột nhiên dừng lại Liễu Thục Quyên, cất lời:
- " Ngươi là nữ nhi Liễu Gia?"
Liễu Thục Quyên ngẩng đầu lên, khuôn nhan xinh đẹp hiện lên ý cười, lập tức nhún người hành lễ và đáp lời:
- "Bẩm Hoàng Thượng, thần nữ đúng là nữ nhi của Liễu Gia."
Hoàng Nguyên Triết Doãn trầm lặng vài giây, sau đó cất lời:
- "Truyền chỉ của trẫm, Liễu Thị thanh tú đoan trang, phong làm Tuyển Thị, ban Thu Thủy Cư của Thủy Ngưng Cung làm nơi ngụ, mùng 13 tiến cung."
Lời nói của Hoàng Đế vừa cất lên, cả điện tuyển đều chìm trong im lặng. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, những tú nữ ở bên ngoài không biết đến Liễu Thục Quyên đều tò mò không biết nàng ta có lai lịch, gia thế như thế nào mà lại được Hoàng Thượng ưu ái như vậy. Tại Tề Vân Đế Quốc, các tú nữ sau khi được chọn, ngày hôm sau mới được phong phẩm, rất ít trường hợp trực tiếp phong ngay trong buổi tuyển. Liễu Thục Quyên được ưu ái như vậy, không phải con đường sau này sẽ bằng phẳng sao, lập tức, rất nhiều ánh mắt ghen ghét, ghen tị đều nhìn vào trong, chờ trực Liễu Thục Quyên bước ra bên ngoài mà dùng ánh mắt giết chết nàng ta. Liễu Thục Quyên nghe được cũng vô cùng kinh ngạc, xong cũng hoàn hồn, lập tức hành lễ tạ ơn:
- "Tạ long ân của Hoàng thượng!"
Khương Đình Tuyết cùng các tú nữ đứng đó cũng rất kinh ngạc. Khương Đình Tuyết nghĩ thầm, Liễu Gia chủ yếu là nhờ vào quan hệ với mẫu tộc của Thái Hậu mà đi lên, nhưng cũng không tính là hùng mạnh gì, sao Hoàng Thượng lại ưu ái Liễu Gia như vậy? Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, thần sắc cũng không biểu lộ nhiều biểu cảm gì. Hoàng Đế sau cùng phất tay ra hiệu, công công hô lớn:
- "Phi Nguyệt, trả thẻ, ban hoa."
- "Khương Đình Tuyết, giữ thẻ, ban túi thơm."
- "Cao Uyển Đình giữ thẻ, ban túi thơm"
- "Lăng Họa Nguyệt, giữ thẻ,..."
...
Buổi tuyển tú cuối cùng cũng kết thúc, trừ Liễu Thục Quyên tiến cung sớm hơn, còn lại các tú nữ được chọn đều tiến cung vào mùng 15. Khương Đình Tuyết trở về Thái Sư Phủ - Khương Gia. Nàng vừa bước vào, tất cả mọi người lập tức ùa ra đón nàng. Bước vào Từ Đường của Khương Gia, mọi người đều có mặt đông đủ. Khương Quyền - Phụ thân nàng nói với nàng:
- " Đình Tuyết, lần này để con vào cung làm con phải chịu uất ức rồi, nhưng phụ thân thật sự không còn cách nào ... ."
- "Phụ thân, nữ nhi không sao. Nữ nhi thân là con của người, là nữ nhi của Khương Gia, là đại tiểu thư, tất nhiên sẽ gánh vác trách nhiệm, thay phụ thân chia sẻ ưu phiền. "
- "Ài, thôi được rồi. Ban nãy có công công đến truyền chỉ, chiều này sẽ có mama tới dạy con lễ nghi, đi nghỉ ngơi một chút rồi sắp xếp đi."
- "Vâng, nữ nhi xin cáo lui."
Khương Đình Tuyết hành lễ rồi lui ra ngoài Từ Đường. Nàng vốn không định về tiểu viện của mình, mà đi tới ra phía sau Khương phủ. Dừng chân trước một tiểu viện có phần cũ và nhỏ, nhưng vẫn rất sạch sẽ. Nàng đứng trước tiểu viện, lẩm bẩm:
- "Nương, nữ nhi đã có thể tiến cung rồi..."
Định nói gì đó, thì nàng nghe thấy tiếng bước chân. Quay người lại, thì ra là muội muội nàng - Khương Y Lan. Khương Y Lan nhìn nàng, đôi mắt còn có vài tia thù hận, ghen ghét. Khương Đình Tuyết cất giọng hỏi:
- "Muội tới đây làm gì?"
Y Lan nhíu mày, lộ vẻ tức giận
- "Khương Đình Tuyết, xem ra ngươi rất vui vẻ."
Nàng khẽ nhướng mày, điềm tĩnh đáp:
- "Vậy thì sao?"
- "Tiện nhân! Đáng nhẽ người được tiến cung là ta!! Là ngươi cướp vị trí của ta!!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro